Cả đêm hai người ngồi trước đống lửa tựa vào nhau mà ngủ !
Cuối trời ửng hồng hắt những tia nắng đầu tiên , đã có một số người dậy . Mặt trời bắt đầu nhô lên , lúc này mọi người hầu như ai cũng dậy hết . Mọi người đứng xung quanh nhìn một nam một nữ đang tựa đầu vào nhau , trên môi vẫn còn vương vấn nụ cười có lẽ trong mơ họ đang hạnh phúc .
Khi quả cầu hồng hào đã hoàn toàn đi lên , thành hình ảnh thân quen như mọi ngày , thì anh mới dậy nhanh chóng mở mắt vì có cảm giác có ai đó đang nhìn mình . Hình ảnh đầu tiên là ánh mắt mọi người đang chăm chú nhìn vào mình , anh liền quay sang cô , đồng thời cô cũng mở mắt thức giấc , như mọi ngày vươn vai một cái mệt mỏi , nhưng ngay sau đó cô cũng nhận ra sự khác thường . Mọi người đang nhìn cả cô và anh bằng ánh mắt nghi ngờ xen lẫn một chút gì đó khó hiểu . Cả hai không biết làm gì ,lúc đó bỗng có tiếng nói vang lên giải nguy :
- Mọi người ạ ! Mọi người đi ra còn lấy không gian riêng tư cho họ nữa chứ !
Thảo cất tiếng nói với mọi người , rồi nhìn cô và anh bằng ánh mắt nghi ngờ xen lẫn sự trêu chọc :
- Ồ......!
Mọi người như hiểu ý Thảo liền mỗi người một việc không dám ở lại quấy rầy :
- Tình cảm quá ! Cả đêm bên nhau không có chuyện gì chứ !
- Làm .... làm gì có chuyện gì !
Cô xấu hổ ấp úng nói lắp
- Ô ! Thật không trông hai người......ây da ......khó nói quá !
- Mờ ám !
Khánh từ đâu vào nói giúp làm cho cô thẹn đến đỏ cả mang tai :
- Mờ ám cái gì ?
Anh lên tiếng binh vực không thể để yên cho hai người này trêu chọc người yêu anh được !
- Cả đêm bên nhau mà không làm gì nói ai tin !
- Chuẩn đấy !
Thảo khoanh tay ,cười , tán thưởng câu nói của Khánh !
- Chúng tôi làm thế ai có thấy không ?
- Đúng đó với lại ......
- Hai người còn mờ ám hơn !!!
Đồng thanh tập 1 !
Cả Khánh và Thảo đều nhận ra , nhưng anh và cô đừng tưởng thế là họ sẽ xấu hổ rồi bỏ đi nhé ! Không có chuyện đó đâu ! Xin lỗi tình yêu đi nhé !
- Thôi đi , kệ chúng tôi , hai người kém gì !
- Xin lỗi đời đi con câu trước câu sau đã câm như hến ! Thế mà còn bày đặt đi nói móc !
- Kệ tao ! Chúng tao yêu công khai đâu như mày với ai kia làm chuyện mờ ám !
Thảo nói rồi khoác tay Khánh nhìn cậu nháy mắt nở một nụ cười ! Khánh đưa tay ôm lấy eo Thảo ! Một màn ăn ý như vậy làm cả cô và anh đều há miệng bất ngờ :
- Vậy thì chúc mừng nhá !
- Ây....nếu mà dám nói dối thì..................!!
- Sẽ bắt hai người về ở cùng nhà , không nghe thì bắt cóc !!!
- Sao hả ?
Khánh và Thảo đồng thời hét lên .
- Còn sao với trăng gì ? Hai người cẩn thận !!!
Anh với cô cùng nhau cười đểu , làm cho Thảo và Khánh lạnh run . Bạn thân của họ như thế nào tính cách ra sao họ lại không biêt ư ? Họ có linh cảm ngày đó sẽ đến rất nhanh !
Cả Khánh và Thảo đều không dám nghĩ ! Ôi thật khủng khiếp nha !
' Nó nói là sẽ làm không như người khác , lúc nãy ánh mắt đó cũng không phải là trêu chọc cho vui ! Má ơi cứu con ! '
' Phong sẽ không làm thật chứ ! Có khi nào cậu ấy kêu anh em trong bang làm như vậy với mình không ? Chắc họ không dám đâu ! Dù sao mình cũng là phó bang chủ mà ! '
Nỗi lo sợ mỗi lúc tăng lên trong lòng hai người !
Cả đêm hai người ngồi trước đống lửa tựa vào nhau mà ngủ !
Cuối trời ửng hồng hắt những tia nắng đầu tiên , đã có một số người dậy . Mặt trời bắt đầu nhô lên , lúc này mọi người hầu như ai cũng dậy hết . Mọi người đứng xung quanh nhìn một nam một nữ đang tựa đầu vào nhau , trên môi vẫn còn vương vấn nụ cười có lẽ trong mơ họ đang hạnh phúc .
Khi quả cầu hồng hào đã hoàn toàn đi lên , thành hình ảnh thân quen như mọi ngày , thì anh mới dậy nhanh chóng mở mắt vì có cảm giác có ai đó đang nhìn mình . Hình ảnh đầu tiên là ánh mắt mọi người đang chăm chú nhìn vào mình , anh liền quay sang cô , đồng thời cô cũng mở mắt thức giấc , như mọi ngày vươn vai một cái mệt mỏi , nhưng ngay sau đó cô cũng nhận ra sự khác thường . Mọi người đang nhìn cả cô và anh bằng ánh mắt nghi ngờ xen lẫn một chút gì đó khó hiểu . Cả hai không biết làm gì ,lúc đó bỗng có tiếng nói vang lên giải nguy :
- Mọi người ạ ! Mọi người đi ra còn lấy không gian riêng tư cho họ nữa chứ !
Thảo cất tiếng nói với mọi người , rồi nhìn cô và anh bằng ánh mắt nghi ngờ xen lẫn sự trêu chọc :
- Ồ......!
Mọi người như hiểu ý Thảo liền mỗi người một việc không dám ở lại quấy rầy :
- Tình cảm quá ! Cả đêm bên nhau không có chuyện gì chứ !
- Làm .... làm gì có chuyện gì !
Cô xấu hổ ấp úng nói lắp
- Ô ! Thật không trông hai người......ây da ......khó nói quá !
- Mờ ám !
Khánh từ đâu vào nói giúp làm cho cô thẹn đến đỏ cả mang tai :
- Mờ ám cái gì ?
Anh lên tiếng binh vực không thể để yên cho hai người này trêu chọc người yêu anh được !
- Cả đêm bên nhau mà không làm gì nói ai tin !
- Chuẩn đấy !
Thảo khoanh tay ,cười , tán thưởng câu nói của Khánh !
- Chúng tôi làm thế ai có thấy không ?
- Đúng đó với lại ......
- Hai người còn mờ ám hơn !!!
Đồng thanh tập !
Cả Khánh và Thảo đều nhận ra , nhưng anh và cô đừng tưởng thế là họ sẽ xấu hổ rồi bỏ đi nhé ! Không có chuyện đó đâu ! Xin lỗi tình yêu đi nhé !
- Thôi đi , kệ chúng tôi , hai người kém gì !
- Xin lỗi đời đi con câu trước câu sau đã câm như hến ! Thế mà còn bày đặt đi nói móc !
- Kệ tao ! Chúng tao yêu công khai đâu như mày với ai kia làm chuyện mờ ám !
Thảo nói rồi khoác tay Khánh nhìn cậu nháy mắt nở một nụ cười ! Khánh đưa tay ôm lấy eo Thảo ! Một màn ăn ý như vậy làm cả cô và anh đều há miệng bất ngờ :
- Vậy thì chúc mừng nhá !
- Ây....nếu mà dám nói dối thì..................!!
- Sẽ bắt hai người về ở cùng nhà , không nghe thì bắt cóc !!!
- Sao hả ?
Khánh và Thảo đồng thời hét lên .
- Còn sao với trăng gì ? Hai người cẩn thận !!!
Anh với cô cùng nhau cười đểu , làm cho Thảo và Khánh lạnh run . Bạn thân của họ như thế nào tính cách ra sao họ lại không biêt ư ? Họ có linh cảm ngày đó sẽ đến rất nhanh !
Cả Khánh và Thảo đều không dám nghĩ ! Ôi thật khủng khiếp nha !
' Nó nói là sẽ làm không như người khác , lúc nãy ánh mắt đó cũng không phải là trêu chọc cho vui ! Má ơi cứu con ! '
' Phong sẽ không làm thật chứ ! Có khi nào cậu ấy kêu anh em trong bang làm như vậy với mình không ? Chắc họ không dám đâu ! Dù sao mình cũng là phó bang chủ mà ! '
Nỗi lo sợ mỗi lúc tăng lên trong lòng hai người !