Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trương Thần “Tôi chỉ là nhất thời vận may không tốt thôi, cũng không phải lần nào cũng xui xẻo như vậy, tại sao lại có thể cướp đi quyền tự do yêu đương của tôi chứ?”
“Chuyện đó và vận may không liên quan gì đến nhau, chỉ đơn giản là chỉ số thông minh có vấn đề, cậu như vậy, một người đến một người lừa, một đôi đến một đôi lừa, chưa từng dùng đến vận may.”
Thằng ngốc này, trong vòng luẩn quẩn này làm gì có người nào may mắn như hắn, còn có cơ hội được chọn chọn nhặt nhặt? Đây hoàn toàn là làm mất hết cơ hội của chính mình.
không thấy được nhiều quan hệ thông gia như vậy, cho dù trong nhà không bức ép thì bọn họ cũng tự mình tính kế, dù sao cạnh tranh kịch liệt, chỉ cần có thể giúp đỡ cho mình thì cho dù không chịu được cũng cam tâm tình nguyện nghẹn khuất.
Trương Thần không nói.
Dịch Bác Hàm quay người nói với Lục Văn Tinh “anh Lục?”
Lục Văn Tinh gật đầu “đi thôi, người phụ nữ kia có thể đang ở bên cạnh đối phương.”
Lục Văn Tinh cảm thấy người phụ nữ kia xuất hiện quá trùng hợp, vì thế phân tích xem đối phương là nhà ai phái đến nhưng hạng mục này rất lớn, hấp dẫn số người cạnh tranh cũng không ít, nhất thời khó có thể xác định chỉ có thể chờ đến rồi lại xem xét.
Chờ đến khi bọn họ đến nơi nhìn thấy người đàn ông dẫn theo cấp dưới đứng ở nơi đó Lục Văn Tinh không khỏi nhíu mày, người quen cũ.