Cả nhà cùng bước vào phòng ăn. Thật sự mà nói, đã lâu Ký Bình chưa cảm nhận được cái không khí gia đình vui vẻ như vầy, có lẽ hôm nay là ngày cô cảm thấy vui nhất.
Nhưng theo đó là những nổi lo, có thêm một vấn đề nan giải khó giải quyết mà.
Dù trên thương trường hay trong y học Ký Bình tài giỏi ra sao thì trong chuyện tình cảm cô lại càng "khờ khệnh" bấy nhiêu.
Nói cô "khờ khệnh" trong tình cảm thì cũng không đúng. Nó đúng hơn là vì bóng tối trong quá khứ đã lấn át được con người cô. Khiến cô sống khép kín, chôn chặt trái tim mình.
Ở quá khứ Ký Bình cũng có một gia đình, một gia đình có cha có mẹ có anh trai hạnh phúc lúc nào cô cũng cười nói vui vẻ nhưng rồi nụ cười trên môi Ký Bình không còn nữa.
Năm Ký Bình lên bốn cha mẹ không ngày nào không cải nhau thẳm chí người mà cô gọi là cha đó còn dùng vũ lực với mẹ và anh trai của cô. Lúc cô 5 tuổi ông ta đã tàn nhẫn đuổi anh trai cô ra khỏi nhà lúc trời đang lên cơn mưa bão mặc cho mẹ cô quỳ xuống van xin, từ đó anh cô mất tích mẹ cô nhiều lần cho người tìm kiếm nhưng không thấy. Mẹ cô cố gắng nhẫn nhịn ông ta, đến năm cô lên sáu ông ta lạnh lùng dẫn người phụ nữ khác về nhà âu yếm, mẹ cô vì không chịu đựng được sử xỉ nhục này bà ấy đã dẫn cô về Anh quốc quê hương của bà ấy.
Ký Bình vẫn còn nhớ lúc mẹ cô nắm tay cô bước ra khỏi nhà. Cô đã gạt tay mẹ ra và chạy thẳng đến chỗ ông ta lấy bàn tay nhỏ nhắn của đứa trẻ mới 6 tuổi chỉ thẳng vào mặt ông ta, ánh mắt lạnh lùng, ngẩng cao đầu lên nhìn ông ta, khuôn mặt nhỏ nhắn vì tức giận mà đỏ ửng, quát lớn trước mặt ông ta.
"Những gì hôm nay tôi phải trải qua, tôi sẽ đòi lại gấp trăm ngàn lần, các người hãy nhớ lấy."
Rồi lạnh lùng bước về phía mẹ cô. Ký Bình vẫn còn nhớ nụ cười giễu cợt của người đàn bà đó lúc cô quay đi. Lúc đó cô rất muốn lao vào đánh chết bà ta nhưng cô biết làm như vậy thật ấu trĩ cô sẽ dùng chính thực lực của mình để chứng minh lời cô nói. Và lần này cô trở về cũng chỉ vì chuyện đó. Cô sẽ khiến cho những người làm cô tổn thương phải trả giá.
Nhưng đâu ai biết trong đoạn đường chứng minh đó cô đã trả một cái giá đắt.
Ký Bình cùng mẹ về Anh được một năm thì cô bị người của ông ngoại bắt đưa về Nhật, nơi huấn luyện những sát thủ bậc cao. Ở Nhật cô đã bị huấn luyện một cách tàn khốc nhất để trở thành sát thủ, chỉ hai năm cô đã hoàn thành xong đợi huấn luyện nhưng cô cũng là một đứa trẻ lên chín, cô rất nhớ mẹ mình và trong thời gian huấn luyện cô đã nghe nói sức khỏe của mẹ cô bắt đầu không tốt, cô rất muốn về thăm mẹ. Lúc đó cô đã đến van xin ông ngoại để cho cô được về Anh nhưng vô ích.
Ký Bình đã phải quỳ ngoài gối ở trước cửa phòng ông ngoại mình hết hai ngày chỉ để cầu xin ông cho về thăm mẹ. Và rồi người ông ngoại đó đã cho cô về nhưng với một điều kiện. Lúc đó cô đã không ngần ngại mà gật đầu đồng ý trước khi điều kiện được nói ra. Nhưng cô cũng đâu hay biết cái điều kiện mà cô đồng ý đó sẽ trở thành vết nhơ đi theo suốt cuộc đời của cô.
Ký Bình đã phải tự tay mình cởi hết quần áo trước mặt mọi người và nằm sấp trên bàn để cho người khác xăm lên lưng mình những hình xăm đáng sợ. Lúc đó cô đã đau đớn đến chết đi sống lại. Cô hận cuộc đời này tại sao lại đối xử với cô như vậy. Cũng kể từ đó cô sống cũng như chết. Lúc cô trở về Anh, mẹ cô đã nhiều lần muốn tắm hay muốn thay đồ giúp cô nhưng cô một mực lẫn tránh cô sự mẹ cô sẽ bị sốc khi nhìn thấy bức hình xăm đáng sợ ở sau lưng cô. Cô sợ bà ấy sẽ đau khổ thêm nữa, nên cô luôn dấu bà ấy.
Cô ở lại Anh với mẹ cô được hai năm vì sợ bị phát hiện cô đã nhanh chóng xin bà ngoại cho cô sang Mĩ du học. Được sự cho phép cô nhanh chóng sang Mĩ du học cứ nữa năm cô sẽ về nhà ở Anh chơi với mẹ một tuần rồi trở lại Mĩ.
Cuộc sống sinh hoạt ở Mĩ tương đối tốt cô có những ngày tháng bình yên cô có những người bạn tốt. Đến khi cô gặp được ông trùm hắc đạo Cung Dực, cô đã được ông ấy nhận làm con nuôi và hứa giúp cô trả thù, cũng kể từ lúc đó cô cũng gặp được Cung Huân con trai duy nhất của ông trùm hắc đạo Cung Dực. Cung Huân đã làm cho trái tim của Ký Bình rung động và tìm được một con đường sống mới của riêng mình. Ký Bình và Cung Huân đã yêu nhau, được sự cho phép và ủng hộ của mọi người hai người đã quyết định đính hôn. Hôm đó cô rất hạnh phúc, chiếc váy trắng trên người cô càng thêm phần rực rỡ. Nhưng rồi bất hạnh một lần nữa đến với cô. Chiếc váy trắng nhuộm đỏ màu máu của người cô yêu. Cung Huân ra đi mãi mãi.
Cũng từ ngày Cung Huân mất trái tim Ký Bình cũng không còn đập nữa. Nó đã chết theo người con trai cô yêu. Ký Bình trở thành người thừa kế của ông trùm hắc đạo. Tham gia vào nhiều cuộc chém giết, cô như một con ác quỷ giết người không chớp mắt. Trong một lần đi dự tiệc trở về cô bị ám sát, Sam (mẹ ruột của Mia) đã nhanh chóng lấy thân mình đỡ đạn giúp cô. Lúc đó Sam đang có thai Mia được 8 tháng, viên đạn bay thẳng vào người Sam, Sam ngả xuống trước mặt cô. Cô nhanh chóng để lại bọn người ám sát cho bọn đàn em, nhanh chóng đưa Sam đến bệnh viện, trên xe cô cũng đó làm một số biện pháp sơ cứu giúp Sam duy trì đến bệnh viện. Lúc đưa Sam nằm lên băng ca. Sam đã cố gắng nói với cô nhất định phải cứu đứa bé trong bụng mình. Cô cũng đã đau xót mà gật đầu đồng ý. Cô nhanh chóng tiến hành phẫu thuật cho Sam nhưng không cứu được, Sam đã dành hết sự sống của mình cho đứa bé. Ký Bình ôm chầm lấy thi thể của Sam và hứa sẽ thay Sam chăm sóc thật tốt cho con cô ấy.
Và đó cũng là lần thứ hai cô không cứu được người mà mình yêu thương. Lần đầu là Cung Huân, lần thứ hai là Sam và lần thứ ba là...mẹ cô.
Cả nhà cùng bước vào phòng ăn. Thật sự mà nói, đã lâu Ký Bình chưa cảm nhận được cái không khí gia đình vui vẻ như vầy, có lẽ hôm nay là ngày cô cảm thấy vui nhất.
Nhưng theo đó là những nổi lo, có thêm một vấn đề nan giải khó giải quyết mà.
Dù trên thương trường hay trong y học Ký Bình tài giỏi ra sao thì trong chuyện tình cảm cô lại càng "khờ khệnh" bấy nhiêu.
Nói cô "khờ khệnh" trong tình cảm thì cũng không đúng. Nó đúng hơn là vì bóng tối trong quá khứ đã lấn át được con người cô. Khiến cô sống khép kín, chôn chặt trái tim mình.
Ở quá khứ Ký Bình cũng có một gia đình, một gia đình có cha có mẹ có anh trai hạnh phúc lúc nào cô cũng cười nói vui vẻ nhưng rồi nụ cười trên môi Ký Bình không còn nữa.
Năm Ký Bình lên bốn cha mẹ không ngày nào không cải nhau thẳm chí người mà cô gọi là cha đó còn dùng vũ lực với mẹ và anh trai của cô. Lúc cô tuổi ông ta đã tàn nhẫn đuổi anh trai cô ra khỏi nhà lúc trời đang lên cơn mưa bão mặc cho mẹ cô quỳ xuống van xin, từ đó anh cô mất tích mẹ cô nhiều lần cho người tìm kiếm nhưng không thấy. Mẹ cô cố gắng nhẫn nhịn ông ta, đến năm cô lên sáu ông ta lạnh lùng dẫn người phụ nữ khác về nhà âu yếm, mẹ cô vì không chịu đựng được sử xỉ nhục này bà ấy đã dẫn cô về Anh quốc quê hương của bà ấy.
Ký Bình vẫn còn nhớ lúc mẹ cô nắm tay cô bước ra khỏi nhà. Cô đã gạt tay mẹ ra và chạy thẳng đến chỗ ông ta lấy bàn tay nhỏ nhắn của đứa trẻ mới tuổi chỉ thẳng vào mặt ông ta, ánh mắt lạnh lùng, ngẩng cao đầu lên nhìn ông ta, khuôn mặt nhỏ nhắn vì tức giận mà đỏ ửng, quát lớn trước mặt ông ta.
"Những gì hôm nay tôi phải trải qua, tôi sẽ đòi lại gấp trăm ngàn lần, các người hãy nhớ lấy."
Rồi lạnh lùng bước về phía mẹ cô. Ký Bình vẫn còn nhớ nụ cười giễu cợt của người đàn bà đó lúc cô quay đi. Lúc đó cô rất muốn lao vào đánh chết bà ta nhưng cô biết làm như vậy thật ấu trĩ cô sẽ dùng chính thực lực của mình để chứng minh lời cô nói. Và lần này cô trở về cũng chỉ vì chuyện đó. Cô sẽ khiến cho những người làm cô tổn thương phải trả giá.
Nhưng đâu ai biết trong đoạn đường chứng minh đó cô đã trả một cái giá đắt.
Ký Bình cùng mẹ về Anh được một năm thì cô bị người của ông ngoại bắt đưa về Nhật, nơi huấn luyện những sát thủ bậc cao. Ở Nhật cô đã bị huấn luyện một cách tàn khốc nhất để trở thành sát thủ, chỉ hai năm cô đã hoàn thành xong đợi huấn luyện nhưng cô cũng là một đứa trẻ lên chín, cô rất nhớ mẹ mình và trong thời gian huấn luyện cô đã nghe nói sức khỏe của mẹ cô bắt đầu không tốt, cô rất muốn về thăm mẹ. Lúc đó cô đã đến van xin ông ngoại để cho cô được về Anh nhưng vô ích.
Ký Bình đã phải quỳ ngoài gối ở trước cửa phòng ông ngoại mình hết hai ngày chỉ để cầu xin ông cho về thăm mẹ. Và rồi người ông ngoại đó đã cho cô về nhưng với một điều kiện. Lúc đó cô đã không ngần ngại mà gật đầu đồng ý trước khi điều kiện được nói ra. Nhưng cô cũng đâu hay biết cái điều kiện mà cô đồng ý đó sẽ trở thành vết nhơ đi theo suốt cuộc đời của cô.
Ký Bình đã phải tự tay mình cởi hết quần áo trước mặt mọi người và nằm sấp trên bàn để cho người khác xăm lên lưng mình những hình xăm đáng sợ. Lúc đó cô đã đau đớn đến chết đi sống lại. Cô hận cuộc đời này tại sao lại đối xử với cô như vậy. Cũng kể từ đó cô sống cũng như chết. Lúc cô trở về Anh, mẹ cô đã nhiều lần muốn tắm hay muốn thay đồ giúp cô nhưng cô một mực lẫn tránh cô sự mẹ cô sẽ bị sốc khi nhìn thấy bức hình xăm đáng sợ ở sau lưng cô. Cô sợ bà ấy sẽ đau khổ thêm nữa, nên cô luôn dấu bà ấy.
Cô ở lại Anh với mẹ cô được hai năm vì sợ bị phát hiện cô đã nhanh chóng xin bà ngoại cho cô sang Mĩ du học. Được sự cho phép cô nhanh chóng sang Mĩ du học cứ nữa năm cô sẽ về nhà ở Anh chơi với mẹ một tuần rồi trở lại Mĩ.
Cuộc sống sinh hoạt ở Mĩ tương đối tốt cô có những ngày tháng bình yên cô có những người bạn tốt. Đến khi cô gặp được ông trùm hắc đạo Cung Dực, cô đã được ông ấy nhận làm con nuôi và hứa giúp cô trả thù, cũng kể từ lúc đó cô cũng gặp được Cung Huân con trai duy nhất của ông trùm hắc đạo Cung Dực. Cung Huân đã làm cho trái tim của Ký Bình rung động và tìm được một con đường sống mới của riêng mình. Ký Bình và Cung Huân đã yêu nhau, được sự cho phép và ủng hộ của mọi người hai người đã quyết định đính hôn. Hôm đó cô rất hạnh phúc, chiếc váy trắng trên người cô càng thêm phần rực rỡ. Nhưng rồi bất hạnh một lần nữa đến với cô. Chiếc váy trắng nhuộm đỏ màu máu của người cô yêu. Cung Huân ra đi mãi mãi.
Cũng từ ngày Cung Huân mất trái tim Ký Bình cũng không còn đập nữa. Nó đã chết theo người con trai cô yêu. Ký Bình trở thành người thừa kế của ông trùm hắc đạo. Tham gia vào nhiều cuộc chém giết, cô như một con ác quỷ giết người không chớp mắt. Trong một lần đi dự tiệc trở về cô bị ám sát, Sam (mẹ ruột của Mia) đã nhanh chóng lấy thân mình đỡ đạn giúp cô. Lúc đó Sam đang có thai Mia được tháng, viên đạn bay thẳng vào người Sam, Sam ngả xuống trước mặt cô. Cô nhanh chóng để lại bọn người ám sát cho bọn đàn em, nhanh chóng đưa Sam đến bệnh viện, trên xe cô cũng đó làm một số biện pháp sơ cứu giúp Sam duy trì đến bệnh viện. Lúc đưa Sam nằm lên băng ca. Sam đã cố gắng nói với cô nhất định phải cứu đứa bé trong bụng mình. Cô cũng đã đau xót mà gật đầu đồng ý. Cô nhanh chóng tiến hành phẫu thuật cho Sam nhưng không cứu được, Sam đã dành hết sự sống của mình cho đứa bé. Ký Bình ôm chầm lấy thi thể của Sam và hứa sẽ thay Sam chăm sóc thật tốt cho con cô ấy.
Và đó cũng là lần thứ hai cô không cứu được người mà mình yêu thương. Lần đầu là Cung Huân, lần thứ hai là Sam và lần thứ ba là...mẹ cô.