Phòng luyện võ! Hạ Tuyết mặc áo bó sát người màu đen, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, nhắm ngay bao cát, vận toàn lực đá tới phía trước một cái! ! Huấn luyện viên đứng ở phía sau, lớn tiếng nói: "Vận hết sức! ! Hai chân phải mở ra, tư thế mạnh mẽ, bước chân phải đủ co dãn! ! Co chân không cần do dự! !" Hạ Tuyết thở phì phò, cố sức nâng chân, đá về phía trước một cái, liều mạng đá trên bao cát, huấn luyện viên lại cao giọng nói: "Cô thấy Trầm Ngọc Lộ ra chiêu chưa? Lúc cô ấy ra chiêu, hết sức tàn nhẫn! ! Cả đời cô cũng không thể đạt tới! Võ thuật chính là như vậy! ! Lúc nên cứng thì phải cứng! ! Xuất lực! !" Hạ Tuyết lập tức nhớ tới lời của Trương Kính Trung: "Thật ra diễn viên ngoại trừ phát huy tiềm năng thân thể mình, con phải đạt tới cảnh giới quên mình, đem mình dung nhập vào bên trong nhân vật, làm cho hai thân phận hòa làm một, phát huy lực lượng của mình! Cô nghĩ tới những lời này, đột nhiên cắn răng, co chân lên, chân dài cong lên 90 độ, hướng bao cát cố gắng hất chân đá vào! ! Rốt cuộc bao cát đong đưa thật mạnh! Huấn luyện viên đứng ở sau lưng Hạ Tuyết, hài lòng cười một tiếng. Hạ Tuyết lại “ôi” kêu một tiếng, cả người té ngã xuống sàn nhà, sau đó mệt mỏi, đầu đầy mồ hôi nhìn phòng tập khiêu vũ phía trên trần nhà, thở phì phò một hơi. Ban đêm! Hàn Văn Hạo vừa ngồi vào trong xe Rolls-Royce, vừa lấy điện thoại di động ra, màn hình sáng lên, phía trên hiện lên dòng thời gian đã gần 7 giờ, hắn chậm rãi căn dặn Tả An Na: "Lái xe! Đến Hotel Peninsula!" Tả An Na đến gần Hàn Văn Hạo, nhỏ giọng nói: "Lưu đổng từ trước đến giờ rất háo sắc, lần này nghe nói hắn mời ba cô gái thế giới đến tiếp anh, tối nay đã bao phòng tổng thống, cho anh thưởng thức . . . . ." Hàn Văn Hạo không lên tiếng, chỉ đáp một tiếng: "Ừm!" Hotel Peninsula! Câu lạc bộ VIP cao cấp, hai cánh cửa lớn màu vàng, truyền đến rất nhiều tiếng cười ngọt ngào đầy hương diễm của mỹ nữ, Hàn Văn Hạo không lên tiếng, Tả An Na đi bên trái, cùng Tổng giám đốc khách sạn, đi vào câu lạc bộ đắt tiền nhất ở khách sảnh, liếc mắt liền nhìn thấy Lưu đổng cùng Tổng Tài, người đứng đầu công ty người Hoa của mình ôm một cô gái xinh đẹp, rất mập mờ cười . . . . . . Mọi người nhìn thấy Hàn Văn Hạo, liền cung kính đứng lên, nở nụ cười nhìn Hàn Văn Hạo, kính trọng cười nói: "Hàn Tổng Tài, hiếm có được ngài dành chút thời gian bận rộn đến ngồi cùng chúng tôi. . . . . ." "Nào có, nào có. . . . . ." Hàn Văn Hạo cùng mọi người bắt tay, sau đó một cô gái nhẹ cặp cánh tay cùng đi, cùng nhau ngồi vào trên ghế sa lon màu vàng, cô gái xinh đẹp này là người Thụy Điển, gần 20 tuổi, có vóc người kiêu ngạo đạt chuẩn, khi cô nhìn thấy Hàn Văn Hạo, trong chớp mắt, liền bị hắn mê hoặc thật sâu, thân thể không nhịn được dựa vào bên cạnh hắn, bộ ngực đầy đặn, dán vào cánh tay hắn, mập mờ, phong tình nhìn hắn. Hàn Văn Hạo cũng cúi đầu nhìn qua cô một cái, cô lập tức nâng ly rượu đỏ, quyến rũ đưa cho hắn, hai mắt phát ra một chút ánh sáng thần bí, Hàn Văn Hạo nhận lấy ly rượu, hướng mọi người cùng nâng ly, uống một hớp nhỏ, nói một chút chuyện về kinh tế quốc gia. . . . . . Phòng luyện võ! Hạ Tuyết đã luyện xong chiêu thức cuối cùng để chuẩn bị ngày mai đánh nhau, sau đó, mệt mỏi nằm xuống, lấy điện thoại di động ra, lo lắng Hàn Văn Hạo có thể về nhà hay không, mặc dù cô biết tối nay hắn có tiệc xã giao. . . . . . màn hình điện thoại di động của cô sáng lên, liếc mắt đã nhìn thấy nửa khuôn mặt của Hàn Văn Hạo, thật sự rất đẹp trai, rất đẹp trai, cô ngọt ngào cười một tiếng, lau mồ hôi trên trán, nhấn số điện thoại di động. . . . . . Hàn Văn Hạo vừa cùng Lưu đổng trao đổi hạng mục hợp tác lần này, sau đó nói đến phương diện bồi thường, thái độ của chánh phủ …. thì lúc này điện thoại di động vang lên, hắn vươn tay nhét vào trong túi, lấy điện thoại di động ra, thấy số Hạ Tuyết gọi tới, hắn không lên tiếng, cứ nhìn chằm chằm. "Vợ của ngài sao?" cô gái Thụy Sĩ dùng tiếng trung không được chuẩn, dựa bên cạnh Hàn Văn Hạo, ngọt ngào hỏi. Hàn Văn Hạo không lên tiếng, chỉ bình thản tắt điện thoại, tiếp tục cùng Lưu đổng nói chuyện làm ăn. Hạ Tuyết nghe tiếng tút tút vang lên, cô hừ một tiếng, trong miệng lầu bầu nói: "Quỷ hẹp hòi! ! Quỷ nhỏ mọn! ! Em cũng không tin tối nay anh xã giao xong, không về nhà cho em! !" Cô vừa muốn đóng điện thoại, lại thấy điện thoại di động vang lên, trong lòng của cô nhảy dựng, vui vẻ nhận điện thoại, kêu to: "Văn Hạo! !" "Kêu cái gì?" Isha nghe lỗ tai ong ong, kêu lên: "Người ta nói, người đang yêu, đều là kẻ điên! ! Xem lại bộ dạng của cô kìa! Tôi tìm cô có chuyện!" "Chuyện gì vậy?" Hạ Tuyết hỏi. "Tối nay, Lý Đạo diễn mở party ở Hotel Peninsula, mời vài người quan trọng trong tổ diễn kịch tham gia, Văn Vũ cũng ở đó, cô cũng đi đi! Nhà đầu tư cũng ở đó, nói trước, đó không phải là tiếp rượu! Yêu cầu, để cho Văn Vũ tiếp, nghe nói nhà đầu tư lớn nhất của “Song Thành Ký” là Lý công tử, một tên GAY!" Isha không nhịn được bật cười, nói. "Đi!" Hạ Tuyết không muốn người khác nói Văn Vũ như vậy! "Cô có đi hay không? Tối nay, không phải đàn ông của cô muốn mời rượu sao? Nói không chừng đã cùng một cô gái nào đó, có lẽ là diễn viên đang vui vẻ?" Isha cố ý nhạo báng, nói. "Văn Hạo sẽ không như vậy!" Hạ Tuyết tức giận nói! "Có đi hay không ?" Isha hỏi tiếp. Hạ Tuyết vốn nghĩ đến thăm con gái một chút, nhưng Lý Đạo diễn cho mời, không đi không được, chỉ đành phải gật đầu nói: "Tôi đi. . . . . ." 9 giờ đêm! Ánh đèn lấp lánh đầy màu sắc quyến rũ lòng người. Trước đại sảnh Hotel Peninsula, khách nhân tôn quý đi lại. Một chiếc Ferrari màu đỏ thẫm dừng ở trước đại sảnh Hotel Peninsula, Isha mặc váy dài màu xanh dương đậm, ở vị trí ghế lái phụ bước xuống, sau đó cô xoay người, nhìn Hạ Tuyết mặc một bộ váy dài màu trắng áo, bên ngoài khoác áo choàng màu trắng, mái tóc xoăn gợn sóng thả dài đến eo, đeo dây chuyền và khuyên tai kim cương hình chóp, hai người xinh đẹp cùng nhau đi vào đại sảnh. "Bây giờ chúng ta đi nơi nào trước?" Hạ Tuyết vừa đi vừa hỏi. Isha nói ngay: "Câu lạc bộ VIP cao cấp, trung tâm đại sảnh cao cấp nhất hôm nay mời vũ công người Nga đẹp nhất, tới nhảy “Hồ thiên nga”, những người nổi tiếng giới chính trị và giới kinh doanh đều xuống lầu xem, đám người Lý Đạo diễn cũng ở đó. . . . . . Nghe nói người phục vụ của Hotel Peninsula, cũng xinh đẹp động lòng người, càng không cần phải nói đến người mời rượu. . . . . ." Hạ Tuyết lơ đãng nghe xong, sau đó cùng Isha cùng đi vào câu lạc bộ phía sau Peninsula Hotel, quả nhiên nhìn thấy trong sàn nhảy thủy tinh xa hoa, vũ công Russia đang biểu diễn “Hồ thiên nga”, trên ghế sa lon xa hoa, rất nhiều nhân sĩ, khách quý, ngồi xung quanh, từ trước đến giờ, cô đối với mấy thứ này, không quan tâm, lúc muốn xoay người đi về phía Lý Đạo diễn, lại một lần nữa sửng sốt, giống như một kẻ ngốc, cô nhanh chóng quay đầu lại, cách từng đoàn, từng đoàn vũ công màu trắng, nhìn sang chỗ khách quý phía đối diện, có một bóng người quen thuộc, cô cho là mình hoa mắt, lại chớp mắt nhìn nữa, quả thật khiếp sợ, nhìn thấy người mặc âu phục màu đen, áo sơ mi màu xanh dương, cổ áo mở ra, cả người phát ra hơi thở tôn quý, mê hoặc chết người, Hàn Văn Hạo! ! Con ngươi Hạ Tuyết trừng to, trơ mắt nhìn bên cạnh hắn, cư nhiên có một mỹ nữ tóc vàng mắt xanh hấp dẫn, cô gái kia có vóc người kiêu ngạo đạt chuẩn, dựa bên cạnh Hàn Văn Hạo, ngực cũng dán lên, gương mặt nhìn hắn ngưỡng mộ và say mê, mà người đàn ông kia, cư nhiên không có bất kỳ từ chối nào, vẫn cùng một nhân sĩ tôn quý bên cạnh, sắc mặt nghiêm túc bàn luận về cái gì! ! Phía sau lưng Hạ Tuyết, ngọn lửa bùng lên hừng hực! !
"Tôi không hoa mắt chứ? Thật là tốt không linh, xấu linh a ———" Isha ôm vai, hất bả vai Hạ Tuyết một cái, bất đắc dĩ cười khổ một tiếng nói: "Aiz, tôi càng hoài niệm Tổng Tài Toàn Cầu chúng ta———"
Hạ Tuyết hung hăng trợn mắt nhìn Isha một cái, vẻ mặt như đống thuốc nổ nhìn Hàn Văn Hạo vẫn cùng một người đàn ông có tác phong nhanh nhẹn nói gì đó, trong tay đang cầm ly rượu đỏ, bị mỹ nữ tóc vàng hấp dẫn bên cạnh tiếp lấy, sau đó cô ta đặt qua một bên, lấy một cây nĩa màu vàng, xăm một miếng táo nhỏ, lại đem ngực của mình, dựa vào bên cạnh Hàn Văn Hạo, đưa miếng táo qua ———
Hàn Văn Hạo giơ tay lên, cùng Lưu đổng nói chuyện gì, đột nhiên buông lỏng cười một tiếng, khẽ luồn tay qua bên hông mỹ nữ tóc vàng ———
Con ngươi Hạ Tuyết khiếp sợ trừng to, tức giận đến lục phủ, ngũ tạng xoắn thành một cục, giận đến mạch máu đều muốn nổ tung, không nói tiếng nào, xoay người cùng Isha đi đến Lý Đạo diễn, nhân viên tổ diễn kịch, nhìn thấy bọn Hàn Văn Vũ cũng đã ở nơi này ầm ĩ, thấy Hạ Tuyết, mọi người cùng đứng dậy, sau đó Văn Vũ kéo chặt bả vai Hạ Tuyết ngồi xuống, chỉ vào mỹ nữ Russia trong sàn nhảy, nói: "Trời ạ! Cô gái đó thật sự rất xinh đẹp! Cô nói xem ——— Các cô gái Trung quốc chúng ta có chút kém hơn so với cô gái ngoại quốc, không đủ đầy đặn và nhiệt tình, quá kín kẽ ———"
Hạ Tuyết nghe xong lời này, lục phủ ngũ tạng lại vỡ tung, hai anh em bọn họ quả nhiên là cùng một mẹ sinh ra, cô tức giận, oán hận quay đầu lại, ở khoảng cách thật gần nhìn Hàn Văn Vũ nói: "Đúng vậy! ! Cô gái ngoại quốc tốt hơn cô gái Trung quốc, họ nhiệt tình không bị cản trở, đàn ông ngoại quốc cũng đẹp hơn so đàn ông Trung quốc, vóc người của bọn họ hiên ngang, nhiệt tình hào phóng, không giống đàn ông Trung Quốc, hẹp hòi, ghê tởm, gạt người, hèn hạ, hạ lưu, vô sỉ! !"
Hàn Văn Vũ quay đầu sang, vô tội nhìn đôi mắt to tức giận của Hạ Tuyết, lúc nhìn người, muốn đem người nọ giết đi, hắn không biết mình đụng phải họng súng của người ta, không hiểu ra sao, chỉ đành miễn cưỡng cười một tiếng, nói: "Này ——— Có chuyện gì xảy ra? Cô làm sao vậy? Dì cả tới nên tâm tình không tốt sao!"
"Ông chú của anh tới đó ! !" Cô không nói nữa, giơ ly rượu đỏ trước mặt, nuốt hết vào bụng, lại hung dữ nhìn về phía Hàn Văn Hạo, dường như hắn vẫn nói chuyện gì quan trọng vậy, cùng Lưu đổng tiếp tục tán gẫu, cô gái Thụy Điển dựa bên cạnh Hàn Văn Hạo, sử dụng ánh mắt rất mê người nhìn hắn, lâu lâu cùng người khác chào hỏi thì cũng lộ ra thần thái đắc ý, giống như mình ở bên cạnh một người đàn ông như vậy, không biết có bao nhiêu đắc ý!
Hạ Tuyết cảm giác tim của mình cũng đau, cúi đầu vươn tay vỗ ngực!
"Cô đang nhìn cái gì?" Hàn Văn Vũ ngạc nhiên quay đầu, cư nhiên nhìn thấy vị trí VIP cao cấp nhất đối diện sàn nhảy, anh trai của mình đang ngồi, bên cạnh hắn có một mỹ nữ tóc vàng, Oh my God! Hắn lập tức quay đầu nhìn Hạ Tuyết, nhanh chóng nói: "Đây chỉ là một loại phương thức xã giao của đàn ông, cũng là một loại thủ đoạn xã giao ! Anh trai tôi, hắn ——— Tuyệt đối ———"
"Giữ mình trong sach à?" Hạ Tuyết không khách khí nhìn Hàn Văn Vũ, giúp hắn nói tiếp!
"Ách ———" Hàn Văn Vũ không dám lên tiếng, bởi vì anh trai đã từng yêu cầu phụ nữ hầu hạ, hơn nữa cô gái được yêu cầu, phải kiểm tra nghiêm ngặt, phải là tấm thân xử nữ, tắm bọt hoa hồng, giữ lại mùi thơm cơ thể ——— Cho nên khắp thành phố vẫn luôn nói về hắn giống như một ông vua trong truyền thuyết thần bí.
Hạ Tuyết cắn chặt răng, hung tợn nhìn chằm chằm Hàn Văn Hạo, rốt cuộc đã nói chuyện phiếm xong với Lưu đổng, hai người cùng nhau nâng ly uống, rốt cuộc hắn hơi xoay người, vừa vặn nhìn thấy mỹ nữ tóc vàng kề bên, vẻ mặt mập mờ nhìn mình, hắn liền cúi đầu nhìn cô một cái, đuôi mắt lộ ra chút ý cười, Hạ Tuyết nổ phổi, tức giận đến cả người đổ mồ hôi!
"Có muốn ——— Tôi đi sang chào hỏi anh trai một tiếng hay không?" Hàn Văn Vũ cảm thấy tình thế nghiêm trọng, vội vàng muốn vì anh trai suy nghĩ.
"Chào hỏi gì?" Hạ Tuyết lập tức xoay người, nhìn Hàn Văn Vũ tức điên nói: "Nhắc nhở hắn tối nay về nhà ăn cơm sao! ? Tôi còn tưởng rằng hắn có công việc quan trọng, cho nên thông cảm hắn không để ý tôi! Hắn lại ———"
"Vị kia không phải Hàn Tổng Tài sao?" Trên ghế sa lon bên cạnh, hai người khách ngồi nhìn Hàn Văn Hạo trò chuyện ở đầu kia, mỉm cười nói: "Thật hâm mộ a, lần này một nhóm cô gái tiếp rượu, ai cũng là báu vật, Lưu đổng đem người đẹp nhất đưa cho Hàn Văn Hạo, nghe nói tối nay ba người cùng nhau hầu hạ người đàn ông kia! Aiz, chỉ có Hàn Văn Hạo mới đủ tư các hưởng thụ a ———"
Thần trí Hạ Tuyết mơ hồ, nhìn cô gái Russia phía trước đang múa may thân thể, bộ ngực đầy đặn, eo thon, ánh mắt của cô càng lúc càng híp lại thành một đường.
"Đều là giả mà! Cô nghe được đều là giả! Tôi đi chào hỏi anh trai!" Hàn Văn Vũ lập tức lo lắng đứng lên! !
"Không cần anh đi! ! Hắn cũng nói không cần tôi nữa! Còn đi tự tìm mất mặt làm gì?" Hạ Tuyết tức giận đến cả người phát run, kéo Hàn Văn Vũ về, cũng đã nhìn thấy sân khấu tối sầm lại, “Hồ thiên nga” đã biểu diễn xong, bây giờ là lúc khách quý tự do giải trí, bình thường có khách quý tiến lên khảy một bài đàn, hoặc có người biểu diễn một ca khúc cho người yêu, bên tổ diễn kịch Lý Đạo diễn có hai nữ diễn viên, Tô Tô đột nhiên để quả táo xuống, giống như đang lấy lòng nói với đạo diễn: "Đạo diễn! ! Tôi biểu diễn một ca khúc cho ngài được chứ?"
"Tốt ———" Mọi người cùng nhau vỗ tay hoan nghênh ———
"Chậm đã!" Hạ Tuyết lạnh lùng ngồi trên ghế sa lon, ôm vai ngăn cản!
Ánh đèn toàn trường tối sầm lại, tất cả đều yên lặng, chợt có mấy nam sĩ khách quý nói nhỏ với nhau, Hàn Văn Hạo nhớ đến tình hình khởi công dự án khách sạn thế giới, muốn nói một chút vấn đề chi tiết với Lưu đổng, lại nghe bên cạnh có người mỉm cười nói: "Ơ? Nghe nói một chút nữa ảnh hậu Hạ Tuyết biểu diễn, tặng cho tổ diễn kịch ——— Đây không phải là người mà Hàn Tổng Tài đã từng yêu sao ?"
Hàn Văn Hạo sững sờ, đang cầm ly rượu đỏ, quay đầu nhìn về phía sàn nhảy, bóng người uyển chuyển đứng trong bóng tối, theo ánh đèn chợt lóe, phong hoa tuyệt đẹp đứng trong cánh hoa hồng bay bay giữa sàn nhảy, thậm chí cả sân khấu tràn ngập những cánh hoa nhỏ chập chờn bay bay, một điệu nhạc nhẹ nhàng từ phía sau sân khấu vang lên, toàn trường cùng nhìn Hạ Tuyết, cũng không khỏi cười vui.
Tổ diễn kịch xôn xao vỗ tay!
Hạ Tuyết theo tiếng nhạc, hai tay vịn Microphone đứng, có chút phong tình mở miệng biểu diễn : "Tình yêu ——— cũng chỉ là một trò chơi phổ biến, tuyệt không ly kỳ, đàn ông cũng chỉ là một món đồ tiêu khiển ? Có gì đặc biệt hơn người đâu ?"
Hàn Văn Hạo đang cầm ly rượu đỏ, sắc mặt tối tăm nhìn Hạ Tuyết giống như cô gái xinh đẹp dậy thì thập niên 70, phong tình quyến rũ, hai tay vịn Microphone, bài hát này cất lên thì chung quanh đột nhiên xuất hiện rất nhiều vũ công mặc sườn xám màu đỏ, cầm quạt lông đứng ở sau lưng Hạ Tuyết, múa phất phới, lâu lâu còn nhẹ phe phẩy cây quạt, nhìn người tổ diễn kịch, đôi mắt lúng luyến quyến rũ!
Hàn Văn Vũ và mọi người cùng nhao nhao vỗ tay!
Hàn Văn Hạo tức giận nhìn chằm chằm em trai, tên này ăn cây táo, rào cây sung!
Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chapter 537
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Phòng luyện võ! Hạ Tuyết mặc áo bó sát người màu đen, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, nhắm ngay bao cát, vận toàn lực đá tới phía trước một cái! ! Huấn luyện viên đứng ở phía sau, lớn tiếng nói: "Vận hết sức! ! Hai chân phải mở ra, tư thế mạnh mẽ, bước chân phải đủ co dãn! ! Co chân không cần do dự! !" Hạ Tuyết thở phì phò, cố sức nâng chân, đá về phía trước một cái, liều mạng đá trên bao cát, huấn luyện viên lại cao giọng nói: "Cô thấy Trầm Ngọc Lộ ra chiêu chưa? Lúc cô ấy ra chiêu, hết sức tàn nhẫn! ! Cả đời cô cũng không thể đạt tới! Võ thuật chính là như vậy! ! Lúc nên cứng thì phải cứng! ! Xuất lực! !" Hạ Tuyết lập tức nhớ tới lời của Trương Kính Trung: "Thật ra diễn viên ngoại trừ phát huy tiềm năng thân thể mình, con phải đạt tới cảnh giới quên mình, đem mình dung nhập vào bên trong nhân vật, làm cho hai thân phận hòa làm một, phát huy lực lượng của mình! Cô nghĩ tới những lời này, đột nhiên cắn răng, co chân lên, chân dài cong lên 90 độ, hướng bao cát cố gắng hất chân đá vào! ! Rốt cuộc bao cát đong đưa thật mạnh! Huấn luyện viên đứng ở sau lưng Hạ Tuyết, hài lòng cười một tiếng. Hạ Tuyết lại “ôi” kêu một tiếng, cả người té ngã xuống sàn nhà, sau đó mệt mỏi, đầu đầy mồ hôi nhìn phòng tập khiêu vũ phía trên trần nhà, thở phì phò một hơi. Ban đêm! Hàn Văn Hạo vừa ngồi vào trong xe Rolls-Royce, vừa lấy điện thoại di động ra, màn hình sáng lên, phía trên hiện lên dòng thời gian đã gần 7 giờ, hắn chậm rãi căn dặn Tả An Na: "Lái xe! Đến Hotel Peninsula!" Tả An Na đến gần Hàn Văn Hạo, nhỏ giọng nói: "Lưu đổng từ trước đến giờ rất háo sắc, lần này nghe nói hắn mời ba cô gái thế giới đến tiếp anh, tối nay đã bao phòng tổng thống, cho anh thưởng thức . . . . ." Hàn Văn Hạo không lên tiếng, chỉ đáp một tiếng: "Ừm!" Hotel Peninsula! Câu lạc bộ VIP cao cấp, hai cánh cửa lớn màu vàng, truyền đến rất nhiều tiếng cười ngọt ngào đầy hương diễm của mỹ nữ, Hàn Văn Hạo không lên tiếng, Tả An Na đi bên trái, cùng Tổng giám đốc khách sạn, đi vào câu lạc bộ đắt tiền nhất ở khách sảnh, liếc mắt liền nhìn thấy Lưu đổng cùng Tổng Tài, người đứng đầu công ty người Hoa của mình ôm một cô gái xinh đẹp, rất mập mờ cười . . . . . . Mọi người nhìn thấy Hàn Văn Hạo, liền cung kính đứng lên, nở nụ cười nhìn Hàn Văn Hạo, kính trọng cười nói: "Hàn Tổng Tài, hiếm có được ngài dành chút thời gian bận rộn đến ngồi cùng chúng tôi. . . . . ." "Nào có, nào có. . . . . ." Hàn Văn Hạo cùng mọi người bắt tay, sau đó một cô gái nhẹ cặp cánh tay cùng đi, cùng nhau ngồi vào trên ghế sa lon màu vàng, cô gái xinh đẹp này là người Thụy Điển, gần 20 tuổi, có vóc người kiêu ngạo đạt chuẩn, khi cô nhìn thấy Hàn Văn Hạo, trong chớp mắt, liền bị hắn mê hoặc thật sâu, thân thể không nhịn được dựa vào bên cạnh hắn, bộ ngực đầy đặn, dán vào cánh tay hắn, mập mờ, phong tình nhìn hắn. Hàn Văn Hạo cũng cúi đầu nhìn qua cô một cái, cô lập tức nâng ly rượu đỏ, quyến rũ đưa cho hắn, hai mắt phát ra một chút ánh sáng thần bí, Hàn Văn Hạo nhận lấy ly rượu, hướng mọi người cùng nâng ly, uống một hớp nhỏ, nói một chút chuyện về kinh tế quốc gia. . . . . . Phòng luyện võ! Hạ Tuyết đã luyện xong chiêu thức cuối cùng để chuẩn bị ngày mai đánh nhau, sau đó, mệt mỏi nằm xuống, lấy điện thoại di động ra, lo lắng Hàn Văn Hạo có thể về nhà hay không, mặc dù cô biết tối nay hắn có tiệc xã giao. . . . . . màn hình điện thoại di động của cô sáng lên, liếc mắt đã nhìn thấy nửa khuôn mặt của Hàn Văn Hạo, thật sự rất đẹp trai, rất đẹp trai, cô ngọt ngào cười một tiếng, lau mồ hôi trên trán, nhấn số điện thoại di động. . . . . . Hàn Văn Hạo vừa cùng Lưu đổng trao đổi hạng mục hợp tác lần này, sau đó nói đến phương diện bồi thường, thái độ của chánh phủ …. thì lúc này điện thoại di động vang lên, hắn vươn tay nhét vào trong túi, lấy điện thoại di động ra, thấy số Hạ Tuyết gọi tới, hắn không lên tiếng, cứ nhìn chằm chằm. "Vợ của ngài sao?" cô gái Thụy Sĩ dùng tiếng trung không được chuẩn, dựa bên cạnh Hàn Văn Hạo, ngọt ngào hỏi. Hàn Văn Hạo không lên tiếng, chỉ bình thản tắt điện thoại, tiếp tục cùng Lưu đổng nói chuyện làm ăn. Hạ Tuyết nghe tiếng tút tút vang lên, cô hừ một tiếng, trong miệng lầu bầu nói: "Quỷ hẹp hòi! ! Quỷ nhỏ mọn! ! Em cũng không tin tối nay anh xã giao xong, không về nhà cho em! !" Cô vừa muốn đóng điện thoại, lại thấy điện thoại di động vang lên, trong lòng của cô nhảy dựng, vui vẻ nhận điện thoại, kêu to: "Văn Hạo! !" "Kêu cái gì?" Isha nghe lỗ tai ong ong, kêu lên: "Người ta nói, người đang yêu, đều là kẻ điên! ! Xem lại bộ dạng của cô kìa! Tôi tìm cô có chuyện!" "Chuyện gì vậy?" Hạ Tuyết hỏi. "Tối nay, Lý Đạo diễn mở party ở Hotel Peninsula, mời vài người quan trọng trong tổ diễn kịch tham gia, Văn Vũ cũng ở đó, cô cũng đi đi! Nhà đầu tư cũng ở đó, nói trước, đó không phải là tiếp rượu! Yêu cầu, để cho Văn Vũ tiếp, nghe nói nhà đầu tư lớn nhất của “Song Thành Ký” là Lý công tử, một tên GAY!" Isha không nhịn được bật cười, nói. "Đi!" Hạ Tuyết không muốn người khác nói Văn Vũ như vậy! "Cô có đi hay không? Tối nay, không phải đàn ông của cô muốn mời rượu sao? Nói không chừng đã cùng một cô gái nào đó, có lẽ là diễn viên đang vui vẻ?" Isha cố ý nhạo báng, nói. "Văn Hạo sẽ không như vậy!" Hạ Tuyết tức giận nói! "Có đi hay không ?" Isha hỏi tiếp. Hạ Tuyết vốn nghĩ đến thăm con gái một chút, nhưng Lý Đạo diễn cho mời, không đi không được, chỉ đành phải gật đầu nói: "Tôi đi. . . . . ." 9 giờ đêm! Ánh đèn lấp lánh đầy màu sắc quyến rũ lòng người. Trước đại sảnh Hotel Peninsula, khách nhân tôn quý đi lại. Một chiếc Ferrari màu đỏ thẫm dừng ở trước đại sảnh Hotel Peninsula, Isha mặc váy dài màu xanh dương đậm, ở vị trí ghế lái phụ bước xuống, sau đó cô xoay người, nhìn Hạ Tuyết mặc một bộ váy dài màu trắng áo, bên ngoài khoác áo choàng màu trắng, mái tóc xoăn gợn sóng thả dài đến eo, đeo dây chuyền và khuyên tai kim cương hình chóp, hai người xinh đẹp cùng nhau đi vào đại sảnh. "Bây giờ chúng ta đi nơi nào trước?" Hạ Tuyết vừa đi vừa hỏi. Isha nói ngay: "Câu lạc bộ VIP cao cấp, trung tâm đại sảnh cao cấp nhất hôm nay mời vũ công người Nga đẹp nhất, tới nhảy “Hồ thiên nga”, những người nổi tiếng giới chính trị và giới kinh doanh đều xuống lầu xem, đám người Lý Đạo diễn cũng ở đó. . . . . . Nghe nói người phục vụ của Hotel Peninsula, cũng xinh đẹp động lòng người, càng không cần phải nói đến người mời rượu. . . . . ." Hạ Tuyết lơ đãng nghe xong, sau đó cùng Isha cùng đi vào câu lạc bộ phía sau Peninsula Hotel, quả nhiên nhìn thấy trong sàn nhảy thủy tinh xa hoa, vũ công Russia đang biểu diễn “Hồ thiên nga”, trên ghế sa lon xa hoa, rất nhiều nhân sĩ, khách quý, ngồi xung quanh, từ trước đến giờ, cô đối với mấy thứ này, không quan tâm, lúc muốn xoay người đi về phía Lý Đạo diễn, lại một lần nữa sửng sốt, giống như một kẻ ngốc, cô nhanh chóng quay đầu lại, cách từng đoàn, từng đoàn vũ công màu trắng, nhìn sang chỗ khách quý phía đối diện, có một bóng người quen thuộc, cô cho là mình hoa mắt, lại chớp mắt nhìn nữa, quả thật khiếp sợ, nhìn thấy người mặc âu phục màu đen, áo sơ mi màu xanh dương, cổ áo mở ra, cả người phát ra hơi thở tôn quý, mê hoặc chết người, Hàn Văn Hạo! ! Con ngươi Hạ Tuyết trừng to, trơ mắt nhìn bên cạnh hắn, cư nhiên có một mỹ nữ tóc vàng mắt xanh hấp dẫn, cô gái kia có vóc người kiêu ngạo đạt chuẩn, dựa bên cạnh Hàn Văn Hạo, ngực cũng dán lên, gương mặt nhìn hắn ngưỡng mộ và say mê, mà người đàn ông kia, cư nhiên không có bất kỳ từ chối nào, vẫn cùng một nhân sĩ tôn quý bên cạnh, sắc mặt nghiêm túc bàn luận về cái gì! ! Phía sau lưng Hạ Tuyết, ngọn lửa bùng lên hừng hực! !