Hạ Tuyết ngồi ở trong tổ diễn kịch, để cho thợ trang điểm chải tóc cho cô, một người mình nhìn chiếc kẹo trong tay, khuôn mặt mất hứng, không tình nguyện không thích, không vui! "Cô lại làm sao vậy?" Isha vẫn ăn kẹo sữa bò, buồn cười nhìn Hạ Tuyết hỏi. "Tôi có thể làm sao?" Hạ Tuyết có chút ủy khuất nhìn chiếc kẹo trong tay, nói: "Người ta cũng có thể gả đi, còn tôi ở đây tốn hao !" "Không phải hôm nay, đàn ông của cô tới biểu đạt tình yêu với cô sao?" Isha thật sự nhịn không được cười, nói. "Nhưng hắn không có cầu hôn với tôi a!" Hạ Tuyết rất không hài lòng, lầu bầu nói: "Sáng nay tôi đã ra ám hiệu cho hắn, thậm chí tôi còn vung tay lên, hỏi hắn, ngón tay nài đeo nhẫn đẹp nhất, hắn lại nói với tôi, đeo ngón trỏ! Tôi không muốn, tôi muốn kết hôn! Tôi muốn đường đường chính chính gả cho hắn!" Isha nhìn Hạ Tuyết đã muốn có chút phát điên, không nhịn được cười nói: "Vậy cô gả đi! ! Cô nói thẳng với hắn là được rồi! Bây giờ hắn yêu cô muốn chết! Không phải cưới cô là chuyện sớm hay muộn sao?" Vẻ mặt Hạ Tuyết lập tức đau khổ, thật là phiền não, nắm tóc của mình nói: "Vậy có người nào yêu cầu đàn ông cưới mình? Một người đàn ông quý trọng cô, không phải cầm một bó hoa tươi, đi tới trước mặt của cô, trong một bữa tối lãng mạn tràn đầy ánh nến, sau đó cầu hôn cô sao? Tôi sợ tôi lên tiếng, sẽ bỏ qua thời khắc này thì làm thế nào? Tôi cũng biết hắn làm việc suy tính chu đáo! Nhưng bây giờ tôi đã bất chấp tất cả rồi, tôi muốn gả cho người đàn ông này, tôi thậm chí, mỗi buổi tối, đều muốn, người khác gọi tôi Hàn phu nhân, chắc tôi rất hạnh phúc? Ô ô ô ————" Hạ Tuyết nói đến chuyện này, lập tức hai tay bưng mặt, phiền não nức nở, chọc cho nhà tạo mẫu tóc và chuyên gia trang điểm đứng sau lưng cũng không nhịn được bật cười, nói: "Cô cũng không nên sốt ruột, hôm nay tôi ở bên trong tổ diễn kịch, thấy Hàn Tổng Tài thật sự rất yêu thích cô a, tất cả chúng tôi hâm mộ muốn chết!" "Tôi không muốn anh hâm mộ tôi ———— Tôi muốn kết hôn!" Hạ Tuyết lại che mặt, nức nở khóc lên, nói: "Tôi muốn kết hôn! Tôi muốn mặc áo cưới! Tôi muốn ngay, tôi muốn ngay!" "Cô theo chúng tôi làm nũng cũng vô dụng a!" Isha không nhịn được cười, nói: "Cô phải theo làm nũng với Hàn Tổng Tài vĩ đại mới được a! Cô nói với hắn, cô muốn một cuộc cầu hôn lãng mạn, muốn này muốn nọ ————" "Hắn sẽ không!" Hạ Tuyết lập tức buông tay ra, thật khổ não nằm trên bàn nói: "Mỗi ngày hắn đều bận rộn như vậy, một chút lại có hội nghị, một chút lại thần bí bí đi làm chuyện này chuyện nọ, hắn làm sao làm chuyện lãng mạn như vậy? Bây giờ, chỉ cần tôi nghĩ đến chuyện kết hôn, đầu tôi muốn nổ tung! Tôi làm ám hiệu cho hắn thế nào, hắn đều không để ý tôi!" Vào lúc này, điện thoại di động vang lên! Hạ Tuyết đang không vui, cầm điện thoại lên, lại là tiếng con gái khóc, cô lập tức đứng thẳng người dậy, căng thẳng hỏi: "Bảo bối, con làm sao vậy?" "Con thất tình ———— Ô ô ô ————" Hi Văn đau lòng khóc lên: "Con vừa trở về bên PA¬PA, gặp PA¬PA, nhưng con lại phát hiện Lucas cùng người bạn nhỏ khác rất tốt! Oa ———— cậu ấy bỏ rơi con rồi! Con đây xinh đẹp, có tiền như vậy, cậu ấy vẫn bỏ rơi con, oa ——————" Hạ Tuyết không nhịn được, kêu lên: "Aiz! chuyện lớn cả đời của mẹ con còn chưa giải quyết được, mẹ không có thời gian lo chuyện lớn cả đời của con! ! Con yên một chút cho mẹ, mới bây lớn, đã nói tới yêu ! Con biết thất tình là cái gì không? Thất tình chính là cha của con không chịu cưới mẹ của con ! ! Cúp máy!" Isha bất đắc dĩ nhìn cô gái đáng thương này! Hạ Tuyết ngồi ở một bên, vẻ mặt đau khổ, lại tức giận nói: "Các người xem đi? Đây chính là hậu quả tôi không lấy chồng, con gái của tôi không có ai trông nom, đã dám nói yêu rồi!" "Được rồi!" Isha nhìn cái người điên này, cười nói: "Cô không cần đem chuyện bên này và chuyện bên kia, trộn vào nhau để nói! Con gái cô là con gái cô, cô muốn bận rộn chuyện lớn cả đời, cũng là việc nên làm! ! Công chúa của chúng ta hôm nay bị vứt bỏ à? Thật đáng thương a" "Phi! !" Hạ Tuyết không còn lý trí, nói: "Con bé thông minh như vậy, gàn gỡ như vậy, có tiền như vậy, không bị bỏ rơi mới là lạ chứ! Tôi không có hi vọng gì với nó, tương lai nếu có người chịu cưới nó, tôi sẽ cám ơn trời đất, có thể tôi cũng đưa hơn 100 triệu của hồi môn cho người đàn ông kia! Bên ngoài góp 100 kg gạo!" Phốc! ! Isha không nhịn được cười ha ha, nói: "Tôi chưa từng thấy qua một cô gái muốn gả đến mức độ này ————" "Đi!" Hạ Tuyết đã nghe được tiếng loa bên ngoài, chuẩn bị mở máy, liền đứng dậy, mặt lạnh ôm vai đi ra ngoài, nhưng vừa mới đi ra phòng hóa trang, lại nghe tiếng Hi Thần, đứng ở chỗ lối đi, cầm điện thoại, hơi cúi thấp đầu, nói: "Hàn tiên sinh đã điều tra được, cái chết của Cẩn Nhu, xác thực liên quan đến Trầm Ngọc Lộ ————" Trong lòng của Hạ Tuyết lạnh lẽo, không thể tưởng tượng nổi, khiếp sợ nhìn Hi Thần, kêu nhỏ: "Cô nói cái gì?" Hi Thần giật mình ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Tuyết, hai mắt lóe lên một chút, không dám lên tiếng! Hạ Tuyết ngừng thở, từng bước, từng bước đi tới trước mặt của Hi Thần, mặt lạnh hỏi: "Nói cho tôi biết, cái chết của Cẩn Nhu, có phải có liên quan đến Trầm Ngọc Lộ hay không?" "Tình huống cụ thể, hay là ngài chờ tối nay hỏi Hàn tiên sinh một chút ————" "Bây giờ tôi muốn biết!" Hạ Tuyết nhanh chóng nhìn Hi Thần nói: "Tôi muốn biết ngay! ! Hạ Tuyết nghĩ, có phải có liên quan đến Trầm Ngọc Lộ hay không!" Tuyết bồng bềnh ngoài cửa sổ, không khí khắp nơi dễ chịu. Cả người Hạ Tuyết lạnh lẽo run rẩy ngồi ở phòng hóa trang, nghe Hi Thần nói với mình, nói Trầm Ngọc Lộ chính là Hồ Điệp năm đó, lần này trở lại, là để báo thù, mà Cẩn Nhu là đối tượng thứ nhất, cô ta tìm kiếm hợp tác, sau sự kiện CD, bọn họ cảm thấy Cẩn Nhu không còn có giá trị lợi dụng, nên căm giận xuống tay! Ánh mắt Hạ Tuyết mãnh liệt lóe lên ánh sáng rét lạnh và khổ sở, nhớ tới Cẩn Nhu trước lúc chết, đã nói với mình, nhớ tới dưới gốc cây hoa anh đào, sắc mặt của cô càng lúc càng tái nhợt, tức giận, nước mắt từng viên lăn xuống, lập tức nhìn Hi Thần, tức giận nói: "Nếu đã phát hiện tất cả mọi chuyện đều do cô ta làm, tại sao còn để cho cô ta sống yên ổn như vậy? Tại sao không để cho cô nhận sự trừng phạt? Tại sao?" Hi Thần thật lòng nói với Hạ Tuyết: "Bởi vì Hàn tiên sinh giữ cô ta lại, tự nhiên có chỗ dùng! Chỉ bảo chúng tôi trông chừng cô ta thật kỹ, nhưng rốt cuộc là nguyên nhân gì, chúng tôi thật không biết, nhưng chúng tôi tin, Hàn tiên sinh làm tất cả, đều đúng! Chúng tôi chỉ cần tin tưởng hắn là được!" Hạ Tuyết cắn răng nghiến lợi bật khóc, nói: "Rốt cuộc còn có kế hoạch gì? Còn muốn làm gì? Cẩn Nhu đã chết rồi, chân tướng chưa được phơi bày, cô ấy dưới suối vàng biết được, nhất định sẽ rất đau lòng ————" Hi Thần nhìn Hạ Tuyết, khổ tâm khuyên: "Hạ tiểu thư, chuyện này không phải chỉ là cuộc chiến của một hai người ———— Đây là một cuộc chiến khổng lồ, trong cuộc chiến này, chúng ta đã rất vất vả trải qua, việc đã đến nước này, chúng ta ngàn vạn lần không thể bởi vì tức giận nhất thời, mà hành động theo cảm tính, làm hư kế hoạch của Hàn tiên sinh ————" Hạ Tuyết cắn chặt răng, tức giận nghiêm mặt, nhìn tuyết đang rơi phía ngoài cửa sổ, hai mắt trở nên căm thù và không thể tha thứ! "Hạ Tuyết ———— Bắt đầu ghi hình ————" Isha gõ cửa đi tới, nhìn Hạ Tuyết mặt đầy nước mắt, cô không hỏi nhiều, chỉ cẩn thận nói với cô: "Tất cả mọi người đang chờ cô, bao gồm Trầm Ngọc Lộ ————" Hạ Tuyết nghe tới cái tên đó, tức giận ngẩng đầu lên nói: "Tốt ————"
“Song Thành Ký” tập 13, sắp quay!
Hạ Tuyết mặc áo len cao cổ màu đen, quần dài da màu đen bó sát người, bên ngoài khoác áo khoác màu trắng rộng thùng thình, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, đứng ống kính trước, nắm chặt quả đấm, tức giận nhìn chòng chọc Trầm Ngọc Lộ mặc bộ váy tây trang màu đen, áo sơ mi màu xanh dương, cổ đeo thẻ sở cảnh sát, đứng trong tuyết rơi, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn mình ————
Đạo diễn đứng trước màn hình TV nhỏ, cầm điện đàm, nhìn Hạ Tuyết và Trầm Ngọc Lộ trong ống kính nói: "OK! Tất cả chuẩn bị sẵn sàng! ONE-TWO-THREE! AC¬TION!"
Hạ Tuyết lạnh lùng đi về phía Trầm Ngọc Lộ, trong đầu nhớ tới lời của Hi Thần tận tình khuyên bảo: Hạ tiểu thư, cho dù bây giờ ngài và Trầm Ngọc Lộ có tình hận gì, nhưng vào lúc này, xin ngài nhất định phải cắn răng, giả vờ như không có xảy ra, Hàn tiên sinh không nói cho ngài biết, tự nhiên có hắn dụng ý ———— Cô nghĩ tới đây, cắn răng nhanh chóng hướng Trầm Ngọc Lộ đi tới.
Trầm Ngọc Lộ cũng lạnh lùng hướng Hạ Tuyết đi tới, đứng trước ống kính, nhìn màn hình trước mặt, hai tròng mắt tức giận, đong đầy nước mắt nói: "Tại sao cô còn muốn lại tới? Chẳng lẽ cô hại hắn, còn chưa đủ sao?"
Hạ Tuyết nắm chặt quả đấm, nhìn Trầm Ngọc Lộ, hai mắt run rẩy, phát ra một cỗ oán hận hỏi: "Nói! ! Tư liệu của cha tôi, có phải là cô đem bán cho tổ chức tôi hay không?"
Trầm Ngọc Lộ ngẩng mặt nói: "Đúng vậy!"
Ánh mắt Hạ Tuyết hừng hực, vươn tay hung hăng quăng một bạt tay trên mặt Trầm Ngọc Lộ! Bộp một tiếng, nóng rát vang lên! Dọa sợ người xung quanh, bao gồm cả trợ lý hai bên và Isha!
Trầm Ngọc Lộ quay mặt chỗ khác, lỗ tai kêu ong ong, khiếp sợ và không thể tin được nhìn Hạ Tuyết!
"CUT!" Đạo diễn có chút nhanh chóng đứng lên, trong bầu không khí căng thẳng, ông ta không dám mắng Hạ Tuyết, chỉ đành phải nhìn về phía Trầm Ngọc Lộ hỏi: "Cô không sao chứ?"
Trầm Ngọc Lộ trên mặt bị đau rát, cũng không phát tác được, cắn răng nói: "Không sao ————"
"Ách ————" Đạo diễn vô cùng chuyên nghiệp, vuốt tóc của mình, vỗ nhẹ bả vai Hạ Tuyết, mỉm cười nói: "Hạ Tuyết ———— Vừa rồi không nhớ vị trí góc quay của Trầm Ngọc Lộ sao ? Cho nên mới không cẩn thận tát như vậy?"
Trầm Ngọc Lộ cũng cười lạnh nói: "Quay phim chú ý hai bên phối hợp nhau, một người tùy ý làm càn, cũng quay không được ————"
Hạ Tuyết không tim không phổi cười cười.
"OK! Bây giờ bắt đầu quay lại! Lúc nảy Hạ Tuyết bạt tai Trầm Ngọc Lộ, cánh tay đã che lại ống kính! Nhớ kỹ vị trí máy quay! Bây giờ bắt đầu lại!" Đạo diễn lại ngồi trước màn hình TV nhỏ, nhìn hai người đến gần cùng nhau, tất cả mọi người cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, liền kêu to: "AC¬TION!"
"Nói! ! Tư liệu của cha tôi, có phải là cô đem bán cho tổ chức tôi hay không?" Hạ Tuyết nắm chặt quả đấm, ngầm vận sức, hỏi.
"Đúng vậy!" Trầm Ngọc Lộ lập tức ngẩng mặt nói!
"Chát ————" Một tiếng tát tai nóng rát vang lên trong buổi sáng lạnh lẽo, mọi người trợn mắt há mồm nhìn Hạ Tuyết, lúc mà Trầm Ngọc Lộ vẫn chưa nói hết, cũng đã nhanh chóng vung tay lên, đem hết hơi sức toàn thân, hung hăng quăng một bạt tai trên mặt của cô ta, rồi dựa theo lời kịch bản, tức giận nói: "Cô giết cha tôi! Cô đáng chết!"
"CUT" đạo diễn lại có chút bất đắc dĩ nhìn sắc mặt Trầm Ngọc Lộ đã trắng bệch, hai mắt tức giận nhìn chòng chọc Hạ Tuyết, ông ta có chút bất đắc dĩ nhìn Hạ Tuyết, cười khổ nói: "Chúa ơi, cô lại nhầm vị trí góc quay ————"
"Ồ! Xin lỗi ———— Cô có thể làm lại hay không?" Hạ Tuyết giống như hời hợt nhìn Trầm Ngọc Lộ.
Trầm Ngọc Lộ tức giận đến sắc mặt trắng bệch nói: "Tôi có thể!"
"Nghĩ kỹ nha ———— Không được cũng đừng cậy mạnh, tôi chạy về cùng Văn Hạo ân ái đây?" Hạ Tuyết nhướng mày nhìn Trầm Ngọc Lộ, nói.
"Tôi rất tốt! ! Làm lại! !" Trầm Ngọc Lộ tức giận, nói!
Đạo diễn nhìn hai người bọn họ một cái, bất đắc dĩ, chỉ đành bảo thợ trang điểm: "Trang điểm lại cho Ngọc Lộ, mặt của cô ấy đã sưng lên, nhiếp ảnh gia chú ý góc độ ————"
Mọi người nghe xong, liền chờ Trầm Ngọc Lộ trang điểm lại, lại nghe đạo diễn hô một tiếng: "AC¬TION!"
Đánh bản một cái!
Hạ Tuyết đứng trong tuyết rơi, xúc động phẫn nộ hỏi: "Nói! Tư liệu của cha tôi, có phải là cô đem bán cho tổ chức tôi hay không!"
"Đúng vậy!"
Hai mắt Hạ Tuyết lại hừng hực, nhớ tới cái chết của Cẩn Nhu, liền ra tay, cố ý che vị trí góc quay, đem hết hơi sức toàn thân, vung tay lên, hướng trên mặt Trầm Ngọc Lộ, hung hăng quăng một bạt tai, lại nói thêm một câu: "Cô chết đi ——————"
"Chát ————" Một âm thanh vang lên, mặt của Trầm Ngọc Lộ bị quay đi, khóe miệng rướm máu, rốt cuộc, cô ta không thể nhịn được nữa, quay đầu lại, nhìn Hạ Tuyết, vừa muốn phát tác, lại thấy Hi Thần, Nhậm Phong và Hứa Mặc ở một bên, ánh mắt đang lườm đáng sợ nhìn mình, rõ ràng muốn mạng của mình! Hai tròng mắt của cô ta đỏ lên, thở phì phò, lau sạch máu nơi khóe miệng, cố chấp nói: "Làm lại! !"
Cứ như vậy, trong một cảnh diễn, một phút, Hạ Tuyết cố ý diễn sai cả buổi, ước chừng tát cho Trầm Ngọc Lộ hơn 21 bạt tai, từ sáng sớm tát đến giữa trưa, mặt trời chiếu qua đầu, tát Trầm Ngọc Lộ mắt nổ đom đóm, đầu choáng váng hoa mắt, tát đến tay của Hạ Tuyết tê dại, mới chịu một lần cuối cùng, chờ đúng góc quay, lúc đó mới đưa tay!
Trầm Ngọc Lộ đã bị tát đến thần trí mơ hồ, đại não tê dại ngồi trên ghế chuyên dụng, nắm chặt quả đấm, tức giận nhìn Hạ Tuyết ————
Hạ Tuyết giả vờ như không nhìn thấy cô ta, xách theo trà sâm, uống rất vui vẻ, đây là lần đầu tiên cô diễn xuất rất hăng!
"Hôm nay Hạ ảnh hậu ra tay thật là uy phong a, cô giả vờ báo thù như vậy, không sợ một ngày kia, tôi sẽ đáp lễ cô sao?" Trầm Ngọc Lộ không đấu lại Hạ Tuyết, chỉ đành phải đấu võ miệng không tha người, nhìn trợ lý cầm cục nước đá đi tới, cô ta cũng tức giận đẩy ra !
Hạ Tuyết mỉm cười quay đầu, nhìn Trầm Ngọc Lộ, thái độ phách lối, kiêu ngạo nói: "Thật sao? Cô cũng nghĩ tới, có một ngày bị người ta đáp lễ? Tôi làm việc hồ đồ, cũng tin một chuyện, chính là ác có ác báo, thiện có thiện báo! Tôi chỉ không biết, cô có nghĩ tới ác có ác báo không? Có lúc, nửa đêm nằm mộng, có thể giật mình mồ hôi lạnh ướt sũng cả người hay không? Bởi vì có quỷ hồn đến tìm cô! !"
"Đừng giả bộ làm bộ dáng tức giận như vậy! ! Cẩn thận bị mọi người nhìn thấy ma quỷ trong trái tim cô đáng sợ đến mức nào! !" Hạ Tuyết đậy nắp trà, sau đó mặt lạnh đứng lên, hừ một tiếng rời đi!
Trầm Ngọc Lộ cắn răng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Hạ Tuyết, tức giận móng tay cắm vào trong thịt, hai mắt dữ dằn hằn lên tơ máu! !
Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chapter 603
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hạ Tuyết ngồi ở trong tổ diễn kịch, để cho thợ trang điểm chải tóc cho cô, một người mình nhìn chiếc kẹo trong tay, khuôn mặt mất hứng, không tình nguyện không thích, không vui! "Cô lại làm sao vậy?" Isha vẫn ăn kẹo sữa bò, buồn cười nhìn Hạ Tuyết hỏi. "Tôi có thể làm sao?" Hạ Tuyết có chút ủy khuất nhìn chiếc kẹo trong tay, nói: "Người ta cũng có thể gả đi, còn tôi ở đây tốn hao !" "Không phải hôm nay, đàn ông của cô tới biểu đạt tình yêu với cô sao?" Isha thật sự nhịn không được cười, nói. "Nhưng hắn không có cầu hôn với tôi a!" Hạ Tuyết rất không hài lòng, lầu bầu nói: "Sáng nay tôi đã ra ám hiệu cho hắn, thậm chí tôi còn vung tay lên, hỏi hắn, ngón tay nài đeo nhẫn đẹp nhất, hắn lại nói với tôi, đeo ngón trỏ! Tôi không muốn, tôi muốn kết hôn! Tôi muốn đường đường chính chính gả cho hắn!" Isha nhìn Hạ Tuyết đã muốn có chút phát điên, không nhịn được cười nói: "Vậy cô gả đi! ! Cô nói thẳng với hắn là được rồi! Bây giờ hắn yêu cô muốn chết! Không phải cưới cô là chuyện sớm hay muộn sao?" Vẻ mặt Hạ Tuyết lập tức đau khổ, thật là phiền não, nắm tóc của mình nói: "Vậy có người nào yêu cầu đàn ông cưới mình? Một người đàn ông quý trọng cô, không phải cầm một bó hoa tươi, đi tới trước mặt của cô, trong một bữa tối lãng mạn tràn đầy ánh nến, sau đó cầu hôn cô sao? Tôi sợ tôi lên tiếng, sẽ bỏ qua thời khắc này thì làm thế nào? Tôi cũng biết hắn làm việc suy tính chu đáo! Nhưng bây giờ tôi đã bất chấp tất cả rồi, tôi muốn gả cho người đàn ông này, tôi thậm chí, mỗi buổi tối, đều muốn, người khác gọi tôi Hàn phu nhân, chắc tôi rất hạnh phúc? Ô ô ô ————" Hạ Tuyết nói đến chuyện này, lập tức hai tay bưng mặt, phiền não nức nở, chọc cho nhà tạo mẫu tóc và chuyên gia trang điểm đứng sau lưng cũng không nhịn được bật cười, nói: "Cô cũng không nên sốt ruột, hôm nay tôi ở bên trong tổ diễn kịch, thấy Hàn Tổng Tài thật sự rất yêu thích cô a, tất cả chúng tôi hâm mộ muốn chết!" "Tôi không muốn anh hâm mộ tôi ———— Tôi muốn kết hôn!" Hạ Tuyết lại che mặt, nức nở khóc lên, nói: "Tôi muốn kết hôn! Tôi muốn mặc áo cưới! Tôi muốn ngay, tôi muốn ngay!" "Cô theo chúng tôi làm nũng cũng vô dụng a!" Isha không nhịn được cười, nói: "Cô phải theo làm nũng với Hàn Tổng Tài vĩ đại mới được a! Cô nói với hắn, cô muốn một cuộc cầu hôn lãng mạn, muốn này muốn nọ ————" "Hắn sẽ không!" Hạ Tuyết lập tức buông tay ra, thật khổ não nằm trên bàn nói: "Mỗi ngày hắn đều bận rộn như vậy, một chút lại có hội nghị, một chút lại thần bí bí đi làm chuyện này chuyện nọ, hắn làm sao làm chuyện lãng mạn như vậy? Bây giờ, chỉ cần tôi nghĩ đến chuyện kết hôn, đầu tôi muốn nổ tung! Tôi làm ám hiệu cho hắn thế nào, hắn đều không để ý tôi!" Vào lúc này, điện thoại di động vang lên! Hạ Tuyết đang không vui, cầm điện thoại lên, lại là tiếng con gái khóc, cô lập tức đứng thẳng người dậy, căng thẳng hỏi: "Bảo bối, con làm sao vậy?" "Con thất tình ———— Ô ô ô ————" Hi Văn đau lòng khóc lên: "Con vừa trở về bên PA¬PA, gặp PA¬PA, nhưng con lại phát hiện Lucas cùng người bạn nhỏ khác rất tốt! Oa ———— cậu ấy bỏ rơi con rồi! Con đây xinh đẹp, có tiền như vậy, cậu ấy vẫn bỏ rơi con, oa ——————" Hạ Tuyết không nhịn được, kêu lên: "Aiz! chuyện lớn cả đời của mẹ con còn chưa giải quyết được, mẹ không có thời gian lo chuyện lớn cả đời của con! ! Con yên một chút cho mẹ, mới bây lớn, đã nói tới yêu ! Con biết thất tình là cái gì không? Thất tình chính là cha của con không chịu cưới mẹ của con ! ! Cúp máy!" Isha bất đắc dĩ nhìn cô gái đáng thương này! Hạ Tuyết ngồi ở một bên, vẻ mặt đau khổ, lại tức giận nói: "Các người xem đi? Đây chính là hậu quả tôi không lấy chồng, con gái của tôi không có ai trông nom, đã dám nói yêu rồi!" "Được rồi!" Isha nhìn cái người điên này, cười nói: "Cô không cần đem chuyện bên này và chuyện bên kia, trộn vào nhau để nói! Con gái cô là con gái cô, cô muốn bận rộn chuyện lớn cả đời, cũng là việc nên làm! ! Công chúa của chúng ta hôm nay bị vứt bỏ à? Thật đáng thương a" "Phi! !" Hạ Tuyết không còn lý trí, nói: "Con bé thông minh như vậy, gàn gỡ như vậy, có tiền như vậy, không bị bỏ rơi mới là lạ chứ! Tôi không có hi vọng gì với nó, tương lai nếu có người chịu cưới nó, tôi sẽ cám ơn trời đất, có thể tôi cũng đưa hơn 100 triệu của hồi môn cho người đàn ông kia! Bên ngoài góp 100 kg gạo!" Phốc! ! Isha không nhịn được cười ha ha, nói: "Tôi chưa từng thấy qua một cô gái muốn gả đến mức độ này ————" "Đi!" Hạ Tuyết đã nghe được tiếng loa bên ngoài, chuẩn bị mở máy, liền đứng dậy, mặt lạnh ôm vai đi ra ngoài, nhưng vừa mới đi ra phòng hóa trang, lại nghe tiếng Hi Thần, đứng ở chỗ lối đi, cầm điện thoại, hơi cúi thấp đầu, nói: "Hàn tiên sinh đã điều tra được, cái chết của Cẩn Nhu, xác thực liên quan đến Trầm Ngọc Lộ ————" Trong lòng của Hạ Tuyết lạnh lẽo, không thể tưởng tượng nổi, khiếp sợ nhìn Hi Thần, kêu nhỏ: "Cô nói cái gì?" Hi Thần giật mình ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Tuyết, hai mắt lóe lên một chút, không dám lên tiếng! Hạ Tuyết ngừng thở, từng bước, từng bước đi tới trước mặt của Hi Thần, mặt lạnh hỏi: "Nói cho tôi biết, cái chết của Cẩn Nhu, có phải có liên quan đến Trầm Ngọc Lộ hay không?" "Tình huống cụ thể, hay là ngài chờ tối nay hỏi Hàn tiên sinh một chút ————" "Bây giờ tôi muốn biết!" Hạ Tuyết nhanh chóng nhìn Hi Thần nói: "Tôi muốn biết ngay! ! Hạ Tuyết nghĩ, có phải có liên quan đến Trầm Ngọc Lộ hay không!" Tuyết bồng bềnh ngoài cửa sổ, không khí khắp nơi dễ chịu. Cả người Hạ Tuyết lạnh lẽo run rẩy ngồi ở phòng hóa trang, nghe Hi Thần nói với mình, nói Trầm Ngọc Lộ chính là Hồ Điệp năm đó, lần này trở lại, là để báo thù, mà Cẩn Nhu là đối tượng thứ nhất, cô ta tìm kiếm hợp tác, sau sự kiện CD, bọn họ cảm thấy Cẩn Nhu không còn có giá trị lợi dụng, nên căm giận xuống tay! Ánh mắt Hạ Tuyết mãnh liệt lóe lên ánh sáng rét lạnh và khổ sở, nhớ tới Cẩn Nhu trước lúc chết, đã nói với mình, nhớ tới dưới gốc cây hoa anh đào, sắc mặt của cô càng lúc càng tái nhợt, tức giận, nước mắt từng viên lăn xuống, lập tức nhìn Hi Thần, tức giận nói: "Nếu đã phát hiện tất cả mọi chuyện đều do cô ta làm, tại sao còn để cho cô ta sống yên ổn như vậy? Tại sao không để cho cô nhận sự trừng phạt? Tại sao?" Hi Thần thật lòng nói với Hạ Tuyết: "Bởi vì Hàn tiên sinh giữ cô ta lại, tự nhiên có chỗ dùng! Chỉ bảo chúng tôi trông chừng cô ta thật kỹ, nhưng rốt cuộc là nguyên nhân gì, chúng tôi thật không biết, nhưng chúng tôi tin, Hàn tiên sinh làm tất cả, đều đúng! Chúng tôi chỉ cần tin tưởng hắn là được!" Hạ Tuyết cắn răng nghiến lợi bật khóc, nói: "Rốt cuộc còn có kế hoạch gì? Còn muốn làm gì? Cẩn Nhu đã chết rồi, chân tướng chưa được phơi bày, cô ấy dưới suối vàng biết được, nhất định sẽ rất đau lòng ————" Hi Thần nhìn Hạ Tuyết, khổ tâm khuyên: "Hạ tiểu thư, chuyện này không phải chỉ là cuộc chiến của một hai người ———— Đây là một cuộc chiến khổng lồ, trong cuộc chiến này, chúng ta đã rất vất vả trải qua, việc đã đến nước này, chúng ta ngàn vạn lần không thể bởi vì tức giận nhất thời, mà hành động theo cảm tính, làm hư kế hoạch của Hàn tiên sinh ————" Hạ Tuyết cắn chặt răng, tức giận nghiêm mặt, nhìn tuyết đang rơi phía ngoài cửa sổ, hai mắt trở nên căm thù và không thể tha thứ! "Hạ Tuyết ———— Bắt đầu ghi hình ————" Isha gõ cửa đi tới, nhìn Hạ Tuyết mặt đầy nước mắt, cô không hỏi nhiều, chỉ cẩn thận nói với cô: "Tất cả mọi người đang chờ cô, bao gồm Trầm Ngọc Lộ ————" Hạ Tuyết nghe tới cái tên đó, tức giận ngẩng đầu lên nói: "Tốt ————"