Bốn phương tám hướng là ngọn lửa khôn cùng bát ngát, chỗ hai người đứng, cũng giống như là đứng trong lò lửa, ngọn lửa này nhanh chóng toát ra, xoay chuyển, ngọn lửa dài đến mấy trượng liếm tới thân thể của hai người. Hai người đều cảm thấy nóng, nhưng chỉ nóng mà thôi, không có trạng huống bị nóng rực thiêu cháy.
Tiểu Khai cúi đầu, nhìn thấy Niết Bàn Tàn Phiến và Vô Tự Thiên Thư đang phát ra hào quang nhàn nhạt, chỉ điểm ấy hào quang, đã toàn bộ ngăn cách độ nóng của bên ngoài.
Hắn quay đầu nhìn Tiểu Trúc, trên chân Tiểu Trúc kim quang lòe lòe, Cửu Thiên Huyền Nữ Hài ẩn chứa Cửu Thiên Thần Lực trực tiếp ngăn trở ngọn lửa khôn cùng.
" Đây là lửa gì?" Tiểu Trúc nhíu mày nói: " Ta nhớ rõ ngươi kể cho ta nghe trong chuyện xưa có nói qua, mạnh mẽ nhất trong tam giới là Vô Căn Thiên Hỏa, nga, đúng rồi, còn có Địa Ngục Lửa Ma cũng rất lợi hại."
" Đúng vậy, theo ta được biết, ngọn lửa cực mạnh của tam giới nên là Vô Căn Thiên Hỏa một trong năm đại bổn nguyên lực lượng." Tiểu Khai cũng có chút mê hoặc: " Nhưng đây rõ ràng không phải Vô Căn Thiên Hỏa, nó không phải màu đỏ, cũng không phải đen, nó là trong suốt, loại ngọn lửa này, ta chưa từng thấy qua..."
" Chúng ta làm sao bây giờ?" Tiểu Trúc nói.
Tiểu Khai ngẩng đầu lên, xa xa nhìn lại.
Mấy ngọn lửa không có màu sắc này nhưng thật ra không che phủ tầm mắt, phía trước là một những sợi chỉ uốn khúc thật lớn, mấy sợi chỉ này lui tới uốn quanh, đại bộ phần đều là hình tròn hoặc nửa hình tròn, ở trong hư không theo ngọn lửa toát ra có chút lay động, thoạt nhìn, có điểm giống như vô số tinh thể đang lơ lửng trôi nổi giữa tinh không vũ trụ.
Quan trọng chính là, những tinh thể này đang động, bọn chúng tới tới lui lui xuyên vào nhau, có đôi khi, có chút tinh thể va chạm cùng một chỗ, sẽ nổ thành mảnh nhỏ đầy trời, nhưng qua không được bao lâu, rồi lại tụ tập lại chỗ khác, tiến vào một vòng va chạm và vận hành khác.
Tiểu Trúc mới nhìn được vài phút, liền nhanh chóng nhắm mắt lại: " Ai, không được, hoa mắt rồi."
Vẻ mặt Tiểu Khai càng ngày càng cổ quái, hai ánh mắt nhìn chằm chằm những tinh thể, phảng phất như bị nhập ma, túc túc sau nửa ngày, đột nhiên vỗ tay một cái, lớn tiếng nói: " Trời ạ, thứ này ta thấy qua, ta đã từng nhìn thấy tại Di Lạc Thần Điện!"
Tiểu Trúc mở to hai mắt: " Ngươi là nói...Di Lạc Thần Điện trong Diệt Thế Chi Môn?"
" Đúng vậy." Tiểu Khai gật đầu: " Nhưng..đây rõ ràng là biến hóa thiên tượng trong Diệt Thế Chi Môn, vì sao lại xuất hiện ở nơi này?"
Tiểu Trúc suy nghĩ nửa ngày cũng không hiểu, nhân tiện nói: " Vậy ngươi biết làm sao đi ra ngoài hay không?"
Tiểu Khai hắc hắc cười nói: " Đương nhiên."
Mê cung này kỳ thật ngay cả thần đều có thể vây khốn, là siêu cấp mê trận, mà trong mê cung tràn ngập ngọn lửa, cùng một loại đặc thù lực lượng thần cấp, nhưng dưới cơ duyên xảo hợp, thế nhưng lại bị hai người dễ dàng phá rớt.
Lúc ấy Tiểu Khai tại Di Lạc Thần Điện lĩnh ngộ tinh đồ túc túc ba tháng, chẳng những ngộ ra Di Lạc Thần Quyết không tiền tuyệt hậu, càng nhớ hết thảy sự biến hóa trong tinh đồ, đi qua mê cung thật là quá dễ dàng, đảo mắt đã đi tới cửa ra, hắn mang theo điểm bất an, điểm chờ mong từng bước đạp ra mê cung.
Một tiếng kêu to thanh thanh thúy thúy khó thể hình dung bay cao truyền đến, rõ ràng nhập vào trong tai, Tiểu Khai ngẩng đầu, trước mắt trở nên sáng sủa.
Nơi này trên không thấy trời, dưới không thấy đất, dĩ nhiên là một mảnh hư không khôn cùng bát ngát thuần túy, mà trong hư không...trong trời cao vô cùng vô tận, có rất nhiều điểm đỏ nho nhỏ đang xoay quanh phía chân trời, tạo ra vô số hình tròn tuyệt vời.
Tiểu Khai và Tiểu Trúc xuất hiện rõ ràng kinh động mấy điểm đỏ này, bọn chúng bắt đầu vòng quanh rớt xuống, càng là rớt xuống, thì càng thấy được rõ ràng, thân thể như lửa đỏ, linh mao thật dài, chiếc cánh phi tán như nghê thường...
" Trời ạ...đây là thứ gì?" Tiểu Khai cả kinh rên rỉ: " Chẳng lẽ đây là phượng hoàng trong truyền thuyết, Hỏa Phượng Hoàng!"
Đúng vậy, xuất hiện tại trước mắt, chính là Hỏa Phượng Hoàng!"
Mấy con phượng hoàng này có tới hơn mười con, giờ phút này đồng loạt hạ xuống, đoàn đoàn vây quanh Tiểu Khai và Tiểu Trúc, nhất thời, độ nóng khôn cùng bắn ra, trên người Tiểu Khai và Tiểu Trúc có chút đau xót, Cửu Thiên Huyền Nữ Hài, Niết Bàn Tàn Phiến và Vô Tự Thiên Thư nhất thời liền phát ra hào quang nhàn nhạt.
Một đạo thanh âm thanh thúy phảng phất như chuông bạc từ phía trước truyền đến: " Người xấu của Bá Cách gia tộc, không phải các ngươi chỉ cần Phượng Hoàng Lệ thôi sao, sao lại đi tới đây?"
Tiểu Khai kinh hãi, cẩn thận giương mắt nhìn con phượng hoàng phía trước, chỉ thấy miệng chim như lửa đỏ mở ra, tiếng người vừa rồi quả nhiên là do nó nói ra.
" Chúng ta không phải Bá Cách gia tộc." Tiểu Khai lắc đầu nói: " Chúng ta là không cẩn thận xông tới, xin hỏi các ngươi là Hỏa Phượng Hoàng phải không?"
" Nga, Hỏa Phượng Hoàng?" Thanh âm kia có chút than thở: " Đúng vậy, đã lâu không có người xưng hô như vậy rồi, nhưng ta thật hiếu kỳ, các ngươi thật sự không phải Bá Cách gia tộc hay sao, vậy làm sao các ngươi có thể đi tới nơi này?"
" Chúng ta là bị người đuổi giết, chạy vào đây." Tiểu Trúc giải thích: " Cho nên chúng ta đi vào được nơi này, là bởi vì hắn biết mê cung đi như thế nào."
" Nói hưu nói vượn, hai tên lừa gạt của Bá Cách gia tộc." Một giọng nam nhân giận dữ: " Bá Cách gia tộc đáng chết muốn giở trò gì nữa? Chúng ta đời đời kiếp kiếp bị nhốt ở chỗ này, cống hiến Phượng Hoàng Lệ cho các ngươi, các ngươi làm gì còn gạt người?"
Theo lời mắng, ngọn lửa chung quanh đột nhiên bốc cao mấy trượng, Tiểu Khai bỗng nhiên nhớ tới lúc Tiểu Trúc mang giày trong thần khí điện phủ ngày đó, từng nhìn thấy qua ngọn lửa này, trong lòng giật mình nói: " Nguyên lai loại lửa kỳ quái này là ngọn lửa của phượng hoàng."
Tiểu Trúc nói: " Chúng ta thật sự không phải là Bá Cách gia tộc a."
" Vậy ngươi mang cái gì trên chân?" Giọng nam kia càng phẫn nộ: " Bá Cách gia tộc thu tập nước mắt của chúng ta đó là vì mở ra hai chiếc Cửu Thiên Huyền Nữ Hài này, ngươi tự nhiên là nữ chủ nhân đương đại của Bá Cách gia tộc, chúng ta mặc dù không hỏi thế sự, nhưng không phải đứa ngốc." Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
" Ta...ta..." Tiểu Trúc không biết làm sao giải thích, nghĩ tới nghĩ lui, thế nhưng không có chuyện để nói, đành phải nói: " Vậy các ngươi xem hắn, làm sao giống người của Bá Cách gia tộc?"
Tiểu Khai nghĩ nghĩ, dùng tay cởi bỏ Biến Hình Y trên người, lộ ra mặt thật, ánh mắt Tiểu Trúc tỏa sáng, nhìn thấy gương mặt của Tiểu Khai, nhịn không được có chút ít thất thần.
Giọng nam chính là con phượng hoàng đực, giờ phút này, ánh mắt hắn đang quét về phía Tiểu Khai, Tiểu Khai đứng nơi đó bất động, để mặc cho hắn quan sát, Hỏa Phượng Hoàng quan sát thật lâu, kinh ngạc nói: " Di, kỳ quái, kỳ quái, người này không phải ma tộc, không phải tiên nhân, vốn trên người có chút khí tức người tu chân, hôm nay đã dần dần phai nhạt, ta xem như thế nào, lại không biết hắn là thứ gì vậy?"
Tiểu Khai bật cười, trong lòng biết Di Lạc Thần Quyết thật sự vô cùng cổ quái, khó trách Hỏa Phượng Hoàng nhìn không ra, hắn nhìn ra mấy con phượng hoàng này cùng Bá Cách gia tộc là địch không phải bạn, cũng không giấu giếm, vận khỏi nguyên lực màu xanh nước biển, cười nói: " Đây là công pháp độc môn của ta, các ngươi nhìn xem thế nào?"
Phượng hoàng chung quanh đều thò đầu quan sát, nhìn sau nửa ngày, thanh âm thanh thúy như chuông bạc mới nói: " Thực lực thấp kém không đáng giá nhắc tới, nhưng công pháp cổ quái, đích xác chưa từng nhìn thấy."
Nó dừng một chút, lại nói: " Ngươi có thể ngăn trụ Thuần Dương Thiên Hỏa của Phượng Hoàng bộ tộc chúng ta, trên người chắc có bảo vật, ngày xưa truyền nhân của Bá Cách gia tộc đều là cầm Bàn Cổ Phủ tiến đến, ngươi rốt cuộc có vật gì vậy?"
Tiểu Khai cười một cái, lại cởi áo ngoài, lộ ra long lân nói: " Thứ này ngươi nhận biết?"
Phượng hoàng đứng giữa nói: " Di, đây là thứ gì, ngươi có thể cho ta kiểm tra?"
Tiểu Khai gật đầu: " Tùy tiện."
Hỏa Phượng Hoàng khẽ gật đầu, đột nhiên trước mắt một đoàn ngọn lửa mọc lên, thân hình khổng lồ của phương hoàng không ngờ biến mất không thấy, Tiểu Khai định thần xem xét, tại chỗ đứng một giai nhân thiên kiều bá mị, toàn thân mặc sa y màu đỏ, ánh mắt vũ mị phun lửa, cư nhiên là một tuyệt sắc mỹ nữ khó thể hình dung.
Tiểu Khai nhìn thoáng qua, lại liếc mắt, rồi lại liếc mắt, càng xem càng cảm thấy quen mắt, hốt nhiên trong lòng vừa động, thầm nghĩ: " Bộ dáng này, như thế nào lại có điểm giống Tô Ái Địch?"
Hỏa Phượng Hoàng cũng không để ý bị Tiểu Khai nhìn chằm chằm, trực tiếp đi đến sau lưng Tiểu Khai, vươn bàn tay ngọc, sờ sờ lên long lân, quán nhập vào một cỗ Thuần Dương Chi Hỏa, muốn thử tính chất của long lân.
Long lân này chính là nghịch lân của rồng đen, ẩn chứa tinh hoa lực lượng của rồng đen, hơn nữa lại còn tương thông tâm thần với rồng đen, uy thế của long uy làm sao để cho người khác mạo phạm, cỗ phượng hoàng chi hỏa vừa truyền vào, long lân nhất thời hiện lên một mạt hàn quang nhàn nhạt, một cỗ long lực lượng lập tức dũng xuất, hỏa phượng hoàng phát ra " nha" một tiếng gọi to, cả người đảo lui ba bước, gương mặt dâng lên một cỗ huyết khí, rồi chậm rãi bình phục đi xuống, kinh nghi nói: " Đây là lực lượng gì?"
" Long Chi Không Gian, rồng đen lực, các ngươi biết không?" Tiểu Khai cười nói: " Đây là thần khí chính thức nga, lân phiến của rồng đen."
Cả đám phượng hoàng phát ra tiếng hít sâu: " Chính là Long Chi Không Gian thông tiếp tam giới?"
Tiểu Khai liên tục gật đầu: " Quả nhiên là Phượng Hoàng bộ tộc, chuyện này cũng biết."
Giọng nam kia a a cười nói: " Phượng Hoàng bộ tộc chúng ta cũng là thần tộc hậu duệ chính tông, đương nhiên biết mấy điển cố này." Rồi lại kinh ngạc nói: " Bất quá trên người ngươi có long lân, đích thật là một chuyện chưa từng có, chẳng lẽ ngươi đến từ Long Chi Không Gian?"
Tiểu Khai lắc đầu, lại xuất ra Niết Bàn Tàn Phiến, nói: " Ngươi nhìn xem đây là cái gì?"
Phượng hoàng mỹ nữ đã hóa thành hình người đi tới, đưa tay tiếp nhận Niết Bàn Tàn Phiến, lần này không dám truyền nhập Thuần Dương Thiên Hỏa đi vào dò xét, chỉ sờ sờ bên ngoài, dùng ánh mắt cẩn thận xem xét tình hình của tàn phiến, nàng càng xem thì vẻ mặt càng mê hoặc, túc túc nhìn sau nửa ngày, mới nói: " Thứ này...thật là thần khí?"
Tiểu Khai hắc hắc cười nói: " Thật không thể thật hơn được nữa."
Vẻ mặt phượng hoàng mỹ nữ mang theo điểm không dám xác định, lại mang theo điểm không dám tin, qua hồi lâu, mới chậm rãi nói: " Là thần khí, tất nhiên do thần tộc và ma thần đích tay luyện chế mà thành, hoặc là do Sáng Thế Thần lưu lại. Hôm nay Sáng Thế Thần còn ngủ say bất tỉnh, không có khả năng có thần khí mới đản sanh, mà thần giới năm đại thần tộc, ma giới tứ đại ma thần, trong chín vị thần tộc này, có tám vị trong lực lượng đều mang theo đặc sắc, chỉ có một vị thần tộc, khác hẳn những người khác, bảo bối này của ngươi, đã cảm thấy được không ra có lực lượng đặc sắc gì, nhưng không ngờ lại là thần khí, theo lý thuyết, vậy là do vị kia sở luyện mới đúng..."