Ở trong phòng làm việc Huyên Huyên đã đứng ngồi không yên rồi, nhìn đồng hồ trên tay đã tám giờ rưỡi, Tuyết Nhi còn chưa tới, điện thoại của tổng giám đốc cũng không có liên lạc được, Huyên Huyên không biết tổng giám đốc lần này bị làm sao, thường ngày bất kể xuất hiện tình huống thế nào tổng giám đốc luôn là người đầu tiên tiền có phương pháp xử lý hoàn mỹ nhất, ban đầu Huyên Huyên chính là đi theo bên cạnh Âu Dương Thần, sau khi Thần Phàm thành lập, bởi vì Tổng giám đốc Lưu Phàm chỉ thích thiết kế cũng không nguyện ý tiếp xúc quá nhiều với bên ngoài, cho nên, tổng giám đốc phái cô tới xử lý chuyện của Thần Phàm, từng cái quyết sách của tổng giám đốc đều là anh minh, cho nên ở dưới sự lãnh đạo của tổng giấm đốc coi như khó khăn lớn hơn nữa, chuyện chật vật hơn đi nữa, bọn họ cũng sẽ không lo lắng, thế nhưng lần này, Huyên Huyên có chút hoài nghi quyết sách của tổng giám đốc rồi, nên nói là anh quá tin tưởng Lăng Phỉ Tuyết, hay là tổng giám đốc đối với hợp đồng lần này quá không để ý, nói đến tin tưởng Lăng Phỉ Tuyết, tổng giám đốc tuyệt đối không thể nào biết Lăng Phỉ Tuyết, cho dù Tổng giám đốc Lưu đề cập tới người này, nhưng tổng giám đốc cũng không phải là người sẽ tin tưởng chỉ dựa vào lời nói của một bên, đừng nói đến quá tin tưởng, Huyên Huyên ở chỗ này nghĩ trăm mối vẫn không có cách giải.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người của bộ phận thiết kế đều có một ý nghĩ giống nhau, thật ra thì biết rất rõ ràng không thể làm được, nhưng là bọn họ còn đang chờ, thật ra thì ngay cả bọn họ đang đợi gì cũng không biết, là chờ Tuyết Nhi tới sao? Đáp án hiển nhiên không phải đâu, phải là đang đợi phương án xử lý của cấp trên đi, nhưng thời vian hẹn cùng công ty Ngải Phỉ cũng sắp tới, nhưng vẫn không hề có một chút tin tức nào truyền đến, cảm giác vẫn giống như thường ngày, đây cũng là điều làm mọi người bận tâm. Vì hóa giải loại tâm tình khẩn trương này, mọi người lại bắt đầu tám chuyện rồi, đề tài hiển nhiên còn vây quanh sự kiện lần này, có người vẫn như cũ cho rằng là Tuyết Nhi làm, mà có người nghĩ rằng Tuyết Nhi là oan uổng, phần lớn người vẫn là bàng quan thôi.
"Các cô nói xem Lăng Phỉ Tuyết có thể trong một cái buổi tối vẽ ra mười mấy bản thiết kế sao?" Có người đột nhiên nói.
"Ai nha, cô điên rồi sao, làm sao có thể, cô cho rằng là củ cải rau xanh muốn là có thể mua là một xấp dầy à."
"Đúng vậy, đúng vậy, tôi nghĩ đây chính là cô ta tùy cơ ứng biến đi, âm mưu bị bại lộ sợ ở chỗ này bị chỉ trích mới trốn thôi."
"Đúng vậy. Tôi cũng nghĩ vậy, nếu không cô nhìn xem đã đến lúc này rồi, nếu như có bản thiết kế đã sớm ra ngoài sớm nghênh ngang xuất hiện tại công ty rồi."
"Nói cũng phải nha, tôi chính là tùy tiện nói một chút nha."
"Ai, nghe nói lần này công ty Ngải Phỉ là công ty nổi danh bắt bẻ quỷ, đừng bảo là có có bản thiết kế vẫn e ngại, hiện tại còn không có đồ, chỉ sợ công ty Ngải Phỉ bên kia sẽ không từ bỏ ý đồ."
"Sợ cái gì nha, Thần Phàm chúng ta cũng không phải là người bình thường có thể chọc, chúng ta đứng số một số hai trong nước. Lại nói sau lưng chúng ta còn có tập đoàn lớn ủng hộ nữa, tôi nghe nói là Euclid đấy. Euclid đây chính là dậm chân một cái là có thể làm cho cả thành phố A thậm chí là kinh tế cả nước cũng hỗn loạn đấy." Một cô gái tự hào nói.
"Thật nha, tôi tới công ty cũng hơn một năm, nhưng chưa bao giờ gặp qua tổng giấm đốc của Euclid Âu Dương Thần, đây chính là người tình trong mộng của tôi, nếu như có thể được hắn coi trọng, tôi tuyệt đối không làm nhà thiết kế cái gì nữa, trực tiếp. . . . . ."
"Cô thôi đi, tổng giám đốc của Euclid là người cô có thể nghĩ đến sao? Đây chính là người đàn ông hoàng kim độc thân trong toàn bộ thành phố A nha, chỉ là nghe nói là hắn không gần nữ sắc, chưa từng có người phụ nữ nào có thể đến gần hắn đấy?"
"A, không thể nào, đàn ông tốt như vậy lại là gay, trời ạ, đây không phải là quá đau đớn..., ai nha, làm sao sẽ nghĩ quẩn như vậy nha." Một cô gái đau lòng nói.
"Được rồi, chớ nói lung tung nữa, đó cũng chỉ là lời đồn đãi, những người có tiền kia còn không phải là cũng như vậy, ngươi xem Diệp Phi của Diệp thị cũng đã đính hôn, nhưng nghe nói vẫn âm thầm tìm bạn gái trước đấy. Đàn ông mà, đều như vậy."
"Tôi cảm giác tổng giám đốc Âu Dương nói không chừng là chư có gặp được cô gái trong lòng rồi, nếu như gặp phải, vậy, , , , , , oa, hi vọng người kia là tôi nha. Có thể cùng hắn ở chung một chỗ tôi chết cũng đáng"
Cả phòng thiết kế cũng bắt đầu tồ mờ bàn ttán chuyện của Âu Dương Thần, chỉ có hai người không có tham dự, một là San San, San San vẫn nhìn cửa, cô một mực chờ đợi Tuyết Nhi xuất hiện, mặc dù cũng biết thời gian chỉ một buổi tối sẽ không thể có kỳ tích xuất hiện nhanh như vậy, nhưng San San không khỏi tin tưởng bạn tốt của mình, thời gian từng giây từng phút trôi qua, San San càng hi vọng thời gian có thể dừng lại, như vậy Tuyết Nhi có thêm một ít thời gian. Mà đổi thành một người lại hi vọng thời gian có thể nhanh một chút, cô hoàn toàn chưa từng nghĩ Tuyết Nhi sẽ đến, cô chỉ là muốn thời gian nhanh đến, cơ hội của col cũng đã tới rồi, ở Thần Phàm đã năm năm rồi, tiểu Huệ cảm thấy ngày nổi danh của mình đã tới rồi, chuyện lần này thật là một mũi tên trúng ba con chim nha, một Tuyết Nhi bị đả kích, nhất định có thể bị đuổi ra công ty, hai là mình có cỡ hội lớn để bày ra tài nặng của mình, ba là có cơ hội lấy được trợ giúp của Lâm Hiểu tiến vào xã hội thượng lưu, đây cũng là điều tiểu Huệ cảm thấy đáng giá nhất, những ngày tháng nghèo khổ cô đã chịu qua, bây giờ cô chỉ muốn muốn xâm nhập Hào Môn (giới thượng lưu nơi dành cho người có tiền) như vậy thì có thể vĩnh viễn thoát khỏi những người nghèo kia.
"Khụ khụ." Huyên Huyên đứng ngoài thấy tất cả mọi người ở nơi này trò chuyện về tổng giám đốc, không biết nói gì, ngay cả bên ngoài tổng giám của mình cũng có lực ảnh hưởng lớn như vậy."Lăng Phỉ Tuyết chưa tới sao?" Quét mắt khắp xung quanh, vẫn không thấy Lăng Phỉ Tuyết, Huyên Huyên khẽ nhíu mày, rất không vui mừng, Lăng Phỉ Tuyết còn chưa tới, tổng giám đốc vẫn là không có tin tức, làm thế nào, nhìn bề ngoài chỉ có nửa giờ nữa thôi, hẹn với Ngải Phỉ là chín giờ rưỡi, bình thường lúc này đã chuẩn bị đi họp, chuẩn bị tiếp đãi đối tác, hiện tại thế nào, xem ra chỉ có thể nhắm mắt mà làm thôi.
"Đi họp đi, chuẩn bị tiếp đãi công ty Ngải Phỉ." Huyên Huyên lạnh lùng nói xong, xoay người hướng phòng họp đi tới.
"A, có biện pháp rồi sao? Xem ra là cấp trên có chỉ thị xuống.
"Đi, đi, nhanh đi thôi, Phó Tổng giám đốc không có dễ nói chuyện như vậy."
Tiểu Huệ có một chút kinh ngạc, chẳng lẽ công ty đã nghĩ ra biện pháp, không được, cơ hội này chỉ có thể là của mình, cô bước nhanh chạy tới, mà San San còn ở một bên nóng nảy gọi điện thoại cho Tuyết Nhi.
Editor: nhokcoicodon
Công ty Thần Phàm.
Ở trong phòng làm việc Huyên Huyên đã đứng ngồi không yên rồi, nhìn đồng hồ trên tay đã tám giờ rưỡi, Tuyết Nhi còn chưa tới, điện thoại của tổng giám đốc cũng không có liên lạc được, Huyên Huyên không biết tổng giám đốc lần này bị làm sao, thường ngày bất kể xuất hiện tình huống thế nào tổng giám đốc luôn là người đầu tiên tiền có phương pháp xử lý hoàn mỹ nhất, ban đầu Huyên Huyên chính là đi theo bên cạnh Âu Dương Thần, sau khi Thần Phàm thành lập, bởi vì Tổng giám đốc Lưu Phàm chỉ thích thiết kế cũng không nguyện ý tiếp xúc quá nhiều với bên ngoài, cho nên, tổng giám đốc phái cô tới xử lý chuyện của Thần Phàm, từng cái quyết sách của tổng giám đốc đều là anh minh, cho nên ở dưới sự lãnh đạo của tổng giấm đốc coi như khó khăn lớn hơn nữa, chuyện chật vật hơn đi nữa, bọn họ cũng sẽ không lo lắng, thế nhưng lần này, Huyên Huyên có chút hoài nghi quyết sách của tổng giám đốc rồi, nên nói là anh quá tin tưởng Lăng Phỉ Tuyết, hay là tổng giám đốc đối với hợp đồng lần này quá không để ý, nói đến tin tưởng Lăng Phỉ Tuyết, tổng giám đốc tuyệt đối không thể nào biết Lăng Phỉ Tuyết, cho dù Tổng giám đốc Lưu đề cập tới người này, nhưng tổng giám đốc cũng không phải là người sẽ tin tưởng chỉ dựa vào lời nói của một bên, đừng nói đến quá tin tưởng, Huyên Huyên ở chỗ này nghĩ trăm mối vẫn không có cách giải.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người của bộ phận thiết kế đều có một ý nghĩ giống nhau, thật ra thì biết rất rõ ràng không thể làm được, nhưng là bọn họ còn đang chờ, thật ra thì ngay cả bọn họ đang đợi gì cũng không biết, là chờ Tuyết Nhi tới sao? Đáp án hiển nhiên không phải đâu, phải là đang đợi phương án xử lý của cấp trên đi, nhưng thời vian hẹn cùng công ty Ngải Phỉ cũng sắp tới, nhưng vẫn không hề có một chút tin tức nào truyền đến, cảm giác vẫn giống như thường ngày, đây cũng là điều làm mọi người bận tâm. Vì hóa giải loại tâm tình khẩn trương này, mọi người lại bắt đầu tám chuyện rồi, đề tài hiển nhiên còn vây quanh sự kiện lần này, có người vẫn như cũ cho rằng là Tuyết Nhi làm, mà có người nghĩ rằng Tuyết Nhi là oan uổng, phần lớn người vẫn là bàng quan thôi.
"Các cô nói xem Lăng Phỉ Tuyết có thể trong một cái buổi tối vẽ ra mười mấy bản thiết kế sao?" Có người đột nhiên nói.
"Ai nha, cô điên rồi sao, làm sao có thể, cô cho rằng là củ cải rau xanh muốn là có thể mua là một xấp dầy à."
"Đúng vậy, đúng vậy, tôi nghĩ đây chính là cô ta tùy cơ ứng biến đi, âm mưu bị bại lộ sợ ở chỗ này bị chỉ trích mới trốn thôi."
"Đúng vậy. Tôi cũng nghĩ vậy, nếu không cô nhìn xem đã đến lúc này rồi, nếu như có bản thiết kế đã sớm ra ngoài sớm nghênh ngang xuất hiện tại công ty rồi."
"Nói cũng phải nha, tôi chính là tùy tiện nói một chút nha."
"Ai, nghe nói lần này công ty Ngải Phỉ là công ty nổi danh bắt bẻ quỷ, đừng bảo là có có bản thiết kế vẫn e ngại, hiện tại còn không có đồ, chỉ sợ công ty Ngải Phỉ bên kia sẽ không từ bỏ ý đồ."
"Sợ cái gì nha, Thần Phàm chúng ta cũng không phải là người bình thường có thể chọc, chúng ta đứng số một số hai trong nước. Lại nói sau lưng chúng ta còn có tập đoàn lớn ủng hộ nữa, tôi nghe nói là Euclid đấy. Euclid đây chính là dậm chân một cái là có thể làm cho cả thành phố A thậm chí là kinh tế cả nước cũng hỗn loạn đấy." Một cô gái tự hào nói.
"Thật nha, tôi tới công ty cũng hơn một năm, nhưng chưa bao giờ gặp qua tổng giấm đốc của Euclid Âu Dương Thần, đây chính là người tình trong mộng của tôi, nếu như có thể được hắn coi trọng, tôi tuyệt đối không làm nhà thiết kế cái gì nữa, trực tiếp. . . . . ."
"Cô thôi đi, tổng giám đốc của Euclid là người cô có thể nghĩ đến sao? Đây chính là người đàn ông hoàng kim độc thân trong toàn bộ thành phố A nha, chỉ là nghe nói là hắn không gần nữ sắc, chưa từng có người phụ nữ nào có thể đến gần hắn đấy?"
"A, không thể nào, đàn ông tốt như vậy lại là gay, trời ạ, đây không phải là quá đau đớn..., ai nha, làm sao sẽ nghĩ quẩn như vậy nha." Một cô gái đau lòng nói.
"Được rồi, chớ nói lung tung nữa, đó cũng chỉ là lời đồn đãi, những người có tiền kia còn không phải là cũng như vậy, ngươi xem Diệp Phi của Diệp thị cũng đã đính hôn, nhưng nghe nói vẫn âm thầm tìm bạn gái trước đấy. Đàn ông mà, đều như vậy."
"Tôi cảm giác tổng giám đốc Âu Dương nói không chừng là chư có gặp được cô gái trong lòng rồi, nếu như gặp phải, vậy, , , , , , oa, hi vọng người kia là tôi nha. Có thể cùng hắn ở chung một chỗ tôi chết cũng đáng"
Cả phòng thiết kế cũng bắt đầu tồ mờ bàn ttán chuyện của Âu Dương Thần, chỉ có hai người không có tham dự, một là San San, San San vẫn nhìn cửa, cô một mực chờ đợi Tuyết Nhi xuất hiện, mặc dù cũng biết thời gian chỉ một buổi tối sẽ không thể có kỳ tích xuất hiện nhanh như vậy, nhưng San San không khỏi tin tưởng bạn tốt của mình, thời gian từng giây từng phút trôi qua, San San càng hi vọng thời gian có thể dừng lại, như vậy Tuyết Nhi có thêm một ít thời gian. Mà đổi thành một người lại hi vọng thời gian có thể nhanh một chút, cô hoàn toàn chưa từng nghĩ Tuyết Nhi sẽ đến, cô chỉ là muốn thời gian nhanh đến, cơ hội của col cũng đã tới rồi, ở Thần Phàm đã năm năm rồi, tiểu Huệ cảm thấy ngày nổi danh của mình đã tới rồi, chuyện lần này thật là một mũi tên trúng ba con chim nha, một Tuyết Nhi bị đả kích, nhất định có thể bị đuổi ra công ty, hai là mình có cỡ hội lớn để bày ra tài nặng của mình, ba là có cơ hội lấy được trợ giúp của Lâm Hiểu tiến vào xã hội thượng lưu, đây cũng là điều tiểu Huệ cảm thấy đáng giá nhất, những ngày tháng nghèo khổ cô đã chịu qua, bây giờ cô chỉ muốn muốn xâm nhập Hào Môn (giới thượng lưu nơi dành cho người có tiền) như vậy thì có thể vĩnh viễn thoát khỏi những người nghèo kia.
"Khụ khụ." Huyên Huyên đứng ngoài thấy tất cả mọi người ở nơi này trò chuyện về tổng giám đốc, không biết nói gì, ngay cả bên ngoài tổng giám của mình cũng có lực ảnh hưởng lớn như vậy."Lăng Phỉ Tuyết chưa tới sao?" Quét mắt khắp xung quanh, vẫn không thấy Lăng Phỉ Tuyết, Huyên Huyên khẽ nhíu mày, rất không vui mừng, Lăng Phỉ Tuyết còn chưa tới, tổng giám đốc vẫn là không có tin tức, làm thế nào, nhìn bề ngoài chỉ có nửa giờ nữa thôi, hẹn với Ngải Phỉ là chín giờ rưỡi, bình thường lúc này đã chuẩn bị đi họp, chuẩn bị tiếp đãi đối tác, hiện tại thế nào, xem ra chỉ có thể nhắm mắt mà làm thôi.
"Đi họp đi, chuẩn bị tiếp đãi công ty Ngải Phỉ." Huyên Huyên lạnh lùng nói xong, xoay người hướng phòng họp đi tới.
"A, có biện pháp rồi sao? Xem ra là cấp trên có chỉ thị xuống.
"Đi, đi, nhanh đi thôi, Phó Tổng giám đốc không có dễ nói chuyện như vậy."
Tiểu Huệ có một chút kinh ngạc, chẳng lẽ công ty đã nghĩ ra biện pháp, không được, cơ hội này chỉ có thể là của mình, cô bước nhanh chạy tới, mà San San còn ở một bên nóng nảy gọi điện thoại cho Tuyết Nhi.
Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh - Chapter 53
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Editor: nhokcoicodon
Công ty Thần Phàm.
Ở trong phòng làm việc Huyên Huyên đã đứng ngồi không yên rồi, nhìn đồng hồ trên tay đã tám giờ rưỡi, Tuyết Nhi còn chưa tới, điện thoại của tổng giám đốc cũng không có liên lạc được, Huyên Huyên không biết tổng giám đốc lần này bị làm sao, thường ngày bất kể xuất hiện tình huống thế nào tổng giám đốc luôn là người đầu tiên tiền có phương pháp xử lý hoàn mỹ nhất, ban đầu Huyên Huyên chính là đi theo bên cạnh Âu Dương Thần, sau khi Thần Phàm thành lập, bởi vì Tổng giám đốc Lưu Phàm chỉ thích thiết kế cũng không nguyện ý tiếp xúc quá nhiều với bên ngoài, cho nên, tổng giám đốc phái cô tới xử lý chuyện của Thần Phàm, từng cái quyết sách của tổng giám đốc đều là anh minh, cho nên ở dưới sự lãnh đạo của tổng giấm đốc coi như khó khăn lớn hơn nữa, chuyện chật vật hơn đi nữa, bọn họ cũng sẽ không lo lắng, thế nhưng lần này, Huyên Huyên có chút hoài nghi quyết sách của tổng giám đốc rồi, nên nói là anh quá tin tưởng Lăng Phỉ Tuyết, hay là tổng giám đốc đối với hợp đồng lần này quá không để ý, nói đến tin tưởng Lăng Phỉ Tuyết, tổng giám đốc tuyệt đối không thể nào biết Lăng Phỉ Tuyết, cho dù Tổng giám đốc Lưu đề cập tới người này, nhưng tổng giám đốc cũng không phải là người sẽ tin tưởng chỉ dựa vào lời nói của một bên, đừng nói đến quá tin tưởng, Huyên Huyên ở chỗ này nghĩ trăm mối vẫn không có cách giải.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người của bộ phận thiết kế đều có một ý nghĩ giống nhau, thật ra thì biết rất rõ ràng không thể làm được, nhưng là bọn họ còn đang chờ, thật ra thì ngay cả bọn họ đang đợi gì cũng không biết, là chờ Tuyết Nhi tới sao? Đáp án hiển nhiên không phải đâu, phải là đang đợi phương án xử lý của cấp trên đi, nhưng thời vian hẹn cùng công ty Ngải Phỉ cũng sắp tới, nhưng vẫn không hề có một chút tin tức nào truyền đến, cảm giác vẫn giống như thường ngày, đây cũng là điều làm mọi người bận tâm. Vì hóa giải loại tâm tình khẩn trương này, mọi người lại bắt đầu tám chuyện rồi, đề tài hiển nhiên còn vây quanh sự kiện lần này, có người vẫn như cũ cho rằng là Tuyết Nhi làm, mà có người nghĩ rằng Tuyết Nhi là oan uổng, phần lớn người vẫn là bàng quan thôi.
"Các cô nói xem Lăng Phỉ Tuyết có thể trong một cái buổi tối vẽ ra mười mấy bản thiết kế sao?" Có người đột nhiên nói.
"Ai nha, cô điên rồi sao, làm sao có thể, cô cho rằng là củ cải rau xanh muốn là có thể mua là một xấp dầy à."
"Đúng vậy, đúng vậy, tôi nghĩ đây chính là cô ta tùy cơ ứng biến đi, âm mưu bị bại lộ sợ ở chỗ này bị chỉ trích mới trốn thôi."
"Đúng vậy. Tôi cũng nghĩ vậy, nếu không cô nhìn xem đã đến lúc này rồi, nếu như có bản thiết kế đã sớm ra ngoài sớm nghênh ngang xuất hiện tại công ty rồi."
"Nói cũng phải nha, tôi chính là tùy tiện nói một chút nha."
"Ai, nghe nói lần này công ty Ngải Phỉ là công ty nổi danh bắt bẻ quỷ, đừng bảo là có có bản thiết kế vẫn e ngại, hiện tại còn không có đồ, chỉ sợ công ty Ngải Phỉ bên kia sẽ không từ bỏ ý đồ."
"Sợ cái gì nha, Thần Phàm chúng ta cũng không phải là người bình thường có thể chọc, chúng ta đứng số một số hai trong nước. Lại nói sau lưng chúng ta còn có tập đoàn lớn ủng hộ nữa, tôi nghe nói là Euclid đấy. Euclid đây chính là dậm chân một cái là có thể làm cho cả thành phố A thậm chí là kinh tế cả nước cũng hỗn loạn đấy." Một cô gái tự hào nói.
"Thật nha, tôi tới công ty cũng hơn một năm, nhưng chưa bao giờ gặp qua tổng giấm đốc của Euclid Âu Dương Thần, đây chính là người tình trong mộng của tôi, nếu như có thể được hắn coi trọng, tôi tuyệt đối không làm nhà thiết kế cái gì nữa, trực tiếp. . . . . ."
"Cô thôi đi, tổng giám đốc của Euclid là người cô có thể nghĩ đến sao? Đây chính là người đàn ông hoàng kim độc thân trong toàn bộ thành phố A nha, chỉ là nghe nói là hắn không gần nữ sắc, chưa từng có người phụ nữ nào có thể đến gần hắn đấy?"
"A, không thể nào, đàn ông tốt như vậy lại là gay, trời ạ, đây không phải là quá đau đớn..., ai nha, làm sao sẽ nghĩ quẩn như vậy nha." Một cô gái đau lòng nói.
"Được rồi, chớ nói lung tung nữa, đó cũng chỉ là lời đồn đãi, những người có tiền kia còn không phải là cũng như vậy, ngươi xem Diệp Phi của Diệp thị cũng đã đính hôn, nhưng nghe nói vẫn âm thầm tìm bạn gái trước đấy. Đàn ông mà, đều như vậy."
"Tôi cảm giác tổng giám đốc Âu Dương nói không chừng là chư có gặp được cô gái trong lòng rồi, nếu như gặp phải, vậy, , , , , , oa, hi vọng người kia là tôi nha. Có thể cùng hắn ở chung một chỗ tôi chết cũng đáng"
Cả phòng thiết kế cũng bắt đầu tồ mờ bàn ttán chuyện của Âu Dương Thần, chỉ có hai người không có tham dự, một là San San, San San vẫn nhìn cửa, cô một mực chờ đợi Tuyết Nhi xuất hiện, mặc dù cũng biết thời gian chỉ một buổi tối sẽ không thể có kỳ tích xuất hiện nhanh như vậy, nhưng San San không khỏi tin tưởng bạn tốt của mình, thời gian từng giây từng phút trôi qua, San San càng hi vọng thời gian có thể dừng lại, như vậy Tuyết Nhi có thêm một ít thời gian. Mà đổi thành một người lại hi vọng thời gian có thể nhanh một chút, cô hoàn toàn chưa từng nghĩ Tuyết Nhi sẽ đến, cô chỉ là muốn thời gian nhanh đến, cơ hội của col cũng đã tới rồi, ở Thần Phàm đã năm năm rồi, tiểu Huệ cảm thấy ngày nổi danh của mình đã tới rồi, chuyện lần này thật là một mũi tên trúng ba con chim nha, một Tuyết Nhi bị đả kích, nhất định có thể bị đuổi ra công ty, hai là mình có cỡ hội lớn để bày ra tài nặng của mình, ba là có cơ hội lấy được trợ giúp của Lâm Hiểu tiến vào xã hội thượng lưu, đây cũng là điều tiểu Huệ cảm thấy đáng giá nhất, những ngày tháng nghèo khổ cô đã chịu qua, bây giờ cô chỉ muốn muốn xâm nhập Hào Môn (giới thượng lưu nơi dành cho người có tiền) như vậy thì có thể vĩnh viễn thoát khỏi những người nghèo kia.
"Khụ khụ." Huyên Huyên đứng ngoài thấy tất cả mọi người ở nơi này trò chuyện về tổng giám đốc, không biết nói gì, ngay cả bên ngoài tổng giám của mình cũng có lực ảnh hưởng lớn như vậy."Lăng Phỉ Tuyết chưa tới sao?" Quét mắt khắp xung quanh, vẫn không thấy Lăng Phỉ Tuyết, Huyên Huyên khẽ nhíu mày, rất không vui mừng, Lăng Phỉ Tuyết còn chưa tới, tổng giám đốc vẫn là không có tin tức, làm thế nào, nhìn bề ngoài chỉ có nửa giờ nữa thôi, hẹn với Ngải Phỉ là chín giờ rưỡi, bình thường lúc này đã chuẩn bị đi họp, chuẩn bị tiếp đãi đối tác, hiện tại thế nào, xem ra chỉ có thể nhắm mắt mà làm thôi.
"Đi họp đi, chuẩn bị tiếp đãi công ty Ngải Phỉ." Huyên Huyên lạnh lùng nói xong, xoay người hướng phòng họp đi tới.
"A, có biện pháp rồi sao? Xem ra là cấp trên có chỉ thị xuống.
"Đi, đi, nhanh đi thôi, Phó Tổng giám đốc không có dễ nói chuyện như vậy."
Tiểu Huệ có một chút kinh ngạc, chẳng lẽ công ty đã nghĩ ra biện pháp, không được, cơ hội này chỉ có thể là của mình, cô bước nhanh chạy tới, mà San San còn ở một bên nóng nảy gọi điện thoại cho Tuyết Nhi.