"Nhanh......"
"Không phải chỗ đó, ở đây...... Đúng...... Chính là ở đó......"
"A.... ..."
Buổi sáng Triển Thất và Văn Nhân Mạc đã thương lượng tốt từ nay về sau cố ý làm ra vẻ rất ân ái, như vậy sẽ có thể hấp dẫn kẻ địch cắn câu.
Mỗi ngày Long Mai và Tiễn Kì đều nhìn Triển Thất, hơn nữa do những lời đồn đại gần đây này, cho nên đối với lúc Triển Thất và Văn Nhân Mạc ở chung một chỗ với nhau thì càng thêm chú ý. Buổi sáng hôm nay khi cảm thấy tình hình của hai người bọn họ không đúng thì càng nhìn chặt chẽ hơn, đến tối hôm đó lại phát hiện sau khi Triển Thất tắt đèn đi thì lén lút chạy ra ngoài, ngay lập tức vội vàng đi theo. Mà mục đích của Triển Thất không thể ngờ lại là phòng của Văn Nhân Mạc, vào phòng không được bao lâu, liền truyền đến những tiếng động làm cho người ta đỏ mặt tim đập nhanh. Hai người các cô mặc dù là hoàng hoa đại khuê nữ, nhưng một người là nữ thổ phỉ thường xuyên qua lại kỹ viện, một người lớn lên ở nước ngoài nên suy nghĩ cởi mở từng trải việc đời, đương nhiên hiểu được đây là ý tứ gì.
"Cô nói xem là thật hay giả."
Long Mai hỏi Tiễn Kì, ngày thường cô nhìn thấy Triển Thất là một người rất đàn ông, làm sao có thể là đồng tính đây, hơn nữa còn là ở dưới cái đó.
"Chết tiệt, làm sao có thể, nhất định là cố ý gạt chúng ta."
Tiễn Kì là chết cũng không tin Triển Thất thích đàn ông, anh nhất định vì trốn tránh hai người các cô nên cố ý thiết kế ra. Bắt đầu từ lần đầu tiên cô gặp phải anh ở kỹ viện, chỉ biết Triển Thất là một tiểu "Nam nhân" mưu ma chước quỷ.
"Xem ra tôi cũng có cơ hội đấy."
"Tôi cũng muốn thử một chút đây."
"Bang chủ thật sự đúng là thích đàn ông nha, xem ra sau này nên cách xa bọn họ một chút."
Hơn nữa những người tò mò đi theo đến đây nghe lén còn có Nam Cung Ngọc, Diêm Xuyên và một số người của Diễm bang, chẳng qua là núp ở những nơi khác nhau bên ngoài phòng thôi.
Sở dĩ Văn Nhân Mạc mặc kệ bọn họ ở góc tường nghe lén đều là vì phối hợp diễn với Triển Thất, có điều là vừa nghe vừa thảo luận làm ảnh hưởng đến việc anh hưởng thụ, anh cũng không chịu được.
"Cút."
Ở bên ngoài phòng sau khi câu nói của anh ngay lập tức không còn một người nào.
"Lão đại, kỹ thuật không tệ nha, trước đây có bấm qua cho ai hả."
Đến khi ngoài phòng không còn ai sau đó Triển Thất liền xoay người lại hỏi, vừa rồi hai người bọn họ liên tục mát xa cho nhau, tất cả mấy cái kêu a gì đó đều là Triển Thất tự mình làm ra, là một người hiện đại, xem quen một lượng lớn các loại, điểm ấy vẫn có thể học được.
Bây giờ toàn thân của Văn Nhân Mạc chỉ còn lại có một cái quần đùi nằm ở trên giường, Triển Thất vì thưởng cho anh nên mới thực hiện một lần mát xa toàn thân cho anh như vậy. Mát xa toàn thân nha, tất nhiên phải thoa tinh dầu, thoa tinh dầu thì nhất định phải cởi quần áo. Nghĩ đến cô mới vừa cởi quần áo của Văn Nhân Mạc xuống thì dáng vẻ của anh liền làm cô buồn cười, một người đàn ông trưởng thành, lão đại của hắc đạo, bị cởi quần áo sau đó lại đỏ mặt, ha ha, cười chết cô, với lại không phải là cởi sạch, xấu hổ cái gì chứ.
Đàn ông chỉ mặc một cái quần lót Triển Thất thấy nhiều rồi, coi như là **, cô cũng thấy không ít. Chẳng qua là nói về dáng người thôi, vẫn chưa thấy qua một người có dáng đẹp như anh.
Trong tư tưởng của Triển Thất bình thường không có nghĩa là Văn Nhân Mạc không có nghĩ ngợi nhiều, bây giờ anh gần như lộ ra toàn bộ, còn bày ra ở trước mặt người phụ nữ mình thích, cảm giác này chỉ có bản thân anh mới biết. Khi bàn tay nhỏ bé của Triển Thất bấm lên trên người của anh, thời điểm thoa tinh dầu khắp người, trong lòng như là có vô số con kiến đang gặm cắn. Mà một bộ phận quen thuộc nào đó cũng kêu gào đứng lên, khi cô bắt đầu mát xa, anh thoải mái thiếu chút nữa đã phát ra tiếng, cũng may là nhịn được, nếu không thì rất mất mặt.
Khi Triển Thất ấn anh lại cảm thấy rất thoải mái, nhưng là thân thể không thể phát tiết lại sợ hãi loại đụng chạm này, loại đụng chạm này thật sự quá giày vò người khác. Thực ra giày vò nhất cũng không phải cái này, mà là khi Triển Thất ở trước mặt anh trực tiếp cởi quần áo để mát xa cho anh.
Sau khi Triển Thất mát xa cho anh xong anh vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa quay đầu lại, thì thấy được Triển Thất cởi áo ngoài xuống. Mặc dù chỉ là cởi áo ngoài, nhưng hai bờ vai trắng nõn mềm mại lại để lộ ra, khi bắt đầu mát xa cho cô, loại xúc cảm mềm mại này làm cho tâm tình của anh lại bắt đầu trở nên mất tập trung. Để đạt đến hiệu quả giống y như thật, Triển Thất còn phối hợp kêu lên, loại âm thanh này, giọng nói này, cho dù anh chưa từng trải qua cũng biết là dưới tình huống như thế nào mới có thể phát ra được.
"Hôm nay em ngủ trên giường đi, tôi ngủ dưới đất."
Văn Nhân Mạc không để ý đến Triển Thất, trực tiếp không mặc quần áo mà đi ra ngoài, bây giờ anh cần tắm nước lạnh ngay. Trong lòng oán giận nghĩ, cô gái nhỏ này chẳng lẽ không biết anh là một người đàn ông bình thường sao? Nếu như đổi lại là những người khác, thì tại sao có thể chịu đựng được sự hấp dẫn như thế, đã sớm bổ nhào qua hung hăng giày vò một phen.
Loại chuyện nam nữ này Triển Thất thấy không ít ở trên tivi, chẳng qua là không có tự mình thử qua, còn có, cả hai kiếp cô đều không có đàn ông thì làm sao có thể hiểu được tâm tình bây giờ của Văn Nhân Mạc. Hơn nữa, ở hiện đại mặc đồ hở hang đều có, bây giờ cô chỉ là để lộ ra bả vai mà thôi căn bản không có gì mà. Còn có một điều quan trọng nhất là, cô vẫn luôn cho rằng Văn Nhân Mạc là người đồng tính, cho nên anh sẽ không suy nghĩ đến những chuyện nam nữ.
Chờ một lúc lâu vẫn không thấy Văn Nhân Mạc trở về, cho là Văn Nhân Mạc tức giận, cho nên một mình nằm xuống dự định ngủ. Nhưng lăn qua lộn lại như thế nào cũng không ngủ được, nghĩ đến Văn Nhân Mạc vừa mới còn chạm vào cô thì giống như là bị điện giật, trong lòng cũng cảm thấy là lạ, cứ lăn qua lăn lại như vậy, không biết lúc nào thì ngủ say rồi.
Văn Nhân Mạc tắm rửa gần hai tiếng đồng hồ, hai tiếng này một mực ngâm ở trong nước lạnh. Sau khi cơ thể hoàn toàn trở lại bình thường mới quay trở lại phòng, buổi sáng nhìn thấy người này giương nanh múa vuốt, bây giờ lại yên lặng mà ngủ như vậy, chỉ là nhìn như vậy, trong lòng liền cảm thấy vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc.
Dáng vẻ của Triển Thất lúc ngủ rất khó coi, làm sao ngủ thoải mái như thế, bây giờ chăn đã đá sang một bên, hình như còn chảy nước miếng nữa. Nhưng như vậy ở trong mắt của Văn Nhân Mạc lại càng đáng yêu, chậm rãi giúp cô đắp kín chăn, nhẹ nhàng nằm ở bên cạnh cô ôm cô vào lòng cùng nhau ngủ, chợt cảm thấy, để cho cô gái này vào đây ở cũng không tệ lắm, như vậy từ nay về sau có thể ngủ chung với cô.
Khi Triển Thất tỉnh lại Văn Nhân Mạc đã rời khỏi, duỗi lưng một cái cảm thấy giấc ngủ này vô cùng thoải mái, chẳng lẽ là giường của Văn Nhân Mạc mềm mại hơn giường của cô?
"Triển Thất, anh......"
Khi Triển Thất thu dọn xong đi ra ngoài ăn cơm vẻ mặt của Long Mai và Tiễn Kì ai oán nhìn cô, Long Mai còn rớt xuống hai giọt nước mắt, giống như là một người chồng bắt gặp vợ mình ngoại tình vậy.
"Tôi thế nào, trên mặt có hoa sao?"
Cô biết hai cô ấy muốn nói cái gì, cho nên cố ý chuyển chủ đề. Long Mai và Tiễn Kì thấy cô không muốn nói cũng không có hỏi đến cùng, chỉ ngồi xuống ở bên cạnh nhìn cô.
"Chủ tử, bữa sáng ăn ngon không? Cái này là tự tay tôi làm, anh nếm thử một chút đi."
Triển Thất mới vừa ăn hai miếng, Nam Cung Ngọc liền đi vào, trong tay còn bưng một mâm điểm tâm. Mà Diêm Xuyên cũng cố ý nhìn cô một cái, điều này làm cho Triển Thất tràn đầy nghi hoặc, hôm nay làm thế nào mà nhìn mọi người đều kỳ quái.
"Nhị bang chủ, ngoài cửa có người cầu kiến bang chủ."
Diễm bang có rất ít người có thể nhìn thấy Văn Nhân Mạc, cho nên hiện tại có chuyện gì đều đến tìm Triển Thất.
"Tìm Bang chủ? Là ai?"
"Thế nào mà một thời gian ngắn không gặp Triển gia, liền ngay cả tiểu nữ cũng quên mất sao hả, gia làm như vậy khiến cho người ta rất đau lòng nha."
Vừa nghe cái giọng này, Triển Thất liền biết người đến là ai, nhưng mà, tại sao cô ta lại đến đây? Hơn nữa còn nói vòng vo?