Khổng Tây tuyệt đối không thừa nhận con gà con chỉ có da không có lông này là Phượng Hoàng! Cậu TUYỆT ĐỐI! KHÔNG THỪA NHẬN!
[Cận] Tiểu Tây: Ai mang tới con gà sản phẩm thử nghiệm của KFC yêu cầu bắt trở về a a a a a !!
[Cận] Lantis: …
Khổng Tây phát điên, gà con chạy càng vui vẻ.
[Cận] Tiểu Tây: A a a, Lantis làm sao thu hồi con gà này !!
[Cận] Lantis: … dùng ý niệm thử xem
[Cận] Tiểu Tây: Không cần ở loại thời điểm này đùa giỡn tớ T T
[Cận] Lantis: Ngẩng đầu
Khổng Tây ngẩng đầu.
[Cận] Lantis: Xoay trái
Khổng Tây xoay trái.
[Cận] Lantis: Thấy gì không?
[Cận] Tiểu Tây: Ô… góc tường rỉ nước
[Cận] Lantis: …
[Cận] Lantis: Nhìn màn hình góc trái trên, sau hình biểu tượng nhân vật, có phải có hình thú cưng?
[Cận] Tiểu Tây: Sao không nói sớm. hại tớ ngẩng mỏi cả cổ
[Cận] Lantis: …
Vì thế, Khổng Tây từ đó có thêm một con Phượng Hoàng không lông tên gọi “Người Ta Không Phải KFC”. Một ngày lắm xui xẻo của cậu cũng theo đó đặt dấu chấm tròn, quyết đoán chào tạm biệt Lantis logout đi ngủ.
Cuộc đời chơi game khá mạo hiểm mà đầy màu sắc của Khổng Tây bắt đầu, quá trình cụ thể sau này cũng rất bình thường không gì kỳ lạ, tất cả điều này đều do gặp gỡ Lantis.
Người đàn ông này cuối cùng chịu đủ Khổng Tây lải nhải, lừa cậu đến một khu quái vắng vẻ không người, nguy hiểm trùng trùng, ngoại trừ mấy cành cây đợi cậu, chỗ khác đều là quái cấp 110.
Từ sau khi để Lantis biết được cậu có khả năng nhảy cây, cậu logout trên cây, login vẫn cứ ở trên cây. Mà từ khi được chứng nhận “Cây Trong Rừng”, Khổng Tây nhảy cành quả thật dễ như uống nước. Lăn lộn a lệ rơi a, cậu hy vọng biết bao lúc nhảy lên cây sẽ bị trật chân.
Hai người hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài, login liền đánh quái thăng cấp, Lantis thậm chí quy định thời gian chơi game của Khổng Tây, hướng tới mẫu mực sáng 9 giờ chiều 5 giờ, so với lúc trước Khổng Tây bị giáo sư hốt đi làm công còn cần cù chăm chỉ hơn, ngay cả thời gian đọc sách cậu đều dùng vào trò chơi, trải qua cuộc sống chán chường nhất của cậu từ trước đến nay.
[Cận] Tiểu Tây: Lantis, boss bên này chắc khoảng 120?
Khổng Tây nói lời này khi đang vừa ngồi xổm trên một cành cây đếm đường vân lá, vừa quăng một đống kỹ năng lung tung lên người Lantis.
[Cận] Lantis: Đừng ném Ngủ Ngon lên người tôi!
[Cận] Tiểu Tây: Ừ…. ừ….
Khổng Tây đã tới cấp 87 uể oải tiếp tục oanh tạc một lượt kỹ năng, một cái Ngủ Ngon lại xen lẫn theo bay qua.
[Cận] Lantis: …
[Cận] Tiểu Tây: Rốt cuộc khi nào mới có thể 90 a~~~~ a~~~~
Lantis lại giải quyết xong một quái Chân To, đứng thẳng lưng nhìn bốn phía, thuận tiện bớt chút thì giờ trả lời đám lải nhải cằn nhằn của Khổng Tây.
[Cận] Lantis: Nhanh thôi
[Cận] Tiểu Tây: Nếu một con boss tới thì hay rồi~
[Cận] Lantis: Đừng mồm quạ đen
Lời Lantis vừa xuất hiện trong khung thoại, Khổng Tây liền cảm giác được màn hình máy tính của mình rung theo.
[Cận] Tiểu Tây: Lantis cậu làm màn hình máy tớ rung!
[Cận] Lantis: Màn hình rung con khỉ, là trò chơi rung!
[Cận] Tiểu Tây: (⊙o⊙) chi cơ?
[Cận] Lantis: Cậu triệu boss tới
Khổng Tây mờ mịt, xoay góc nhìn lung tung, muốn tìm ra nơi ẩn thân của boss trong truyền thuyết. Thay vào đó lại thấy toàn cành cây sum suê, toàn bộ tầm mắt đều bị lá cây cản lại. Mấy hôm phiền muộn đặc biệt bức rức lại thêm đặc biết muốn thấy phong thái boss, Khổng Tây quyết định nhảy xuống, không gì bất ngờ khi mặt chạm đất lần nữa.
Động động ngón tay, Khổng Tây kéo đầu vẫn còn hãm trên mặt đất cố gắng nâng lên. Ngửa —— thấy được giày của Lantis, ngửa tiếp —— quần, ngửa tiếp tiếp —— vạt áo, liều mạng vặn cổ tiếp tục ngửa —— đai lưng, chiêm ngưỡng từ đầu đến chân Lantis, Khổng Tây một lần nữa đặc biệt hạnh phúc chôn đầu trở về lòng đất, trong lòng điên cuồng gào rú: ai nói đàn ông không có đường cong~~~~!
[Cận] Lantis: Đừng ngẩn người, mau đứng dậy tìm chỗ trốn
Quái Chân To là một dạng quái phòng thủ vật lý cùng pháp thuật cao hiếm thấy, nhưng điểm kinh nghiệm lại khá nhiều, mài chết một con có thể đẩy thanh kinh nghiệm của Khổng Tây lên 1/4. Tuy tốc độ thăng cấp nhanh hơn trước kia, thế nhưng cậu thà rằng chậm còn hơn.
Lantis mài chết một con Chân To phải tốn hơn 10 phút, sau khi đánh xong còn sẽ đặc biệt mệt mỏi, Khổng Tây đứng trên cây, nhiều lắm chính là không để Lantis lo lắng vấn đề máu của mình, cả hái cỏ chế thuốc cũng không được, căn bản vô cùng nhàn rỗi. Hơn nữa Lantis dường như rất bận, luôn giữa chừng sẽ rời đi xử lý công việc, nói thật cậu rất đau lòng cho Lantis.
Mặt đất rung động kịch liệt, khiến Khổng Tây đang giương mắt nhìn Lantis ngẩn người kinh hãi lập tức nhảy dựng lên, vội vội vàng vàng đi theo Lantis rúc vào bụi cỏ bên cạnh.
Con boss này bộ dáng như đang tuần tra, đi qua trước mặt hai người, quay về, tiếp tục đi qua, lại quay về.
Khổng Tây câm lặng, con này muốn làm gì đây, không ngừng tới tới lui lui, trình diễn thời trang à!?
Như thế lặp lại mấy lần, Khổng Tây không chịu nổi tịch mịch, bắt đầu quấy rối Lantis.
[Cận] Tiểu Tây: Lantis chúng ta quen nhau đã nửa tháng rồi nhỉ
[Cận] Lantis: Ừ
[Cận] Tiểu Tây: Tiết lộ tên của cậu cho tớ đi
[Cận] Lantis: Lantis
[Cận] Tiểu Tây: Đáng ghét, cậu biết người ta nói tên thật mà~
[Cận] Lantis: …
[Cận] Tiểu Tây: Không nói tên cũng không sao~ tiết lộ cậu là người nơi nào đi
[Cận] Lantis: Hàng Châu
[Cận] Tiểu Tây: (⊙o⊙) sông nước Giang Nam lắm zai bao !!
[Cận] Lantis: …
[Cận] Tiểu Tây: Da mịn, thân mỏng, ốm ốm nhỏ nhỏ dễ đè (﹃)
[Cận] Lantis: … cậu đang hình dung chính mình sao?
[Cận] Tiểu Tây: Đáng ghét, cậu biết tớ nói ai mà~
[Cận] Tiểu Tây: Lantis cậu cao bao nhiêu?
[Cận] Lantis: 1m82
[Cận] Tiểu Tây: Cân nặng?
[Cận] Lantis: 65kg
[Cận] Tiểu Tây: Ba mẹ khỏe mạnh?
[Cận] Lantis: Tra hộ khẩu?
[Cận] Tiểu Tây: Đáng ghét, người ta muốn biết sau này có thể có vấn đề mẹ chồng nàng dâu hay không mà~
[Cận] Lantis: …
Boss lại lần nữa lướt qua bụi cỏ ẩn thân của bọn họ.
[Cận] Tiểu Tây: Lantis, chúng ta đánh cuộc đi~
[Cận] Lantis:?
[Cận] Tiểu Tây: Con boss này chắc chắc sẽ quay lại lần nữa
[Cận] Lantis: Vô nghĩa
[Cận] Tiểu Tây: Cậu biết sao? (⊙o⊙)
[Cận] Lantis: Đừng xem tôi như đứa nhỏ ngu ngốc 0932
[Cận] Tiểu Tây: Bị cậu phát hiện rồi O(∩_∩)O~
[Cận] Lantis: …
[Cận] Tiểu Tây: Một hồi chúng ta theo nó đi
[Cận] Lantis: …
[Cận] Tiểu Tây: Tớ xem như cậu đồng ý nha
Boss lại tới. Hai người lén lén lút lút đuổi theo.
Khổng Tây rất tò mò con boss Chân To này tại sao phải tuần tra nhiều lần như vậy, trước kia cậu ở trên cây cũng thường xuyên nhìn thấy bầy chim cách đó không xa bị dọa, cậu đoán chắc chắn có chuyện gì đó xảy ra, dựa theo tình hình hiện tại mà nói, phản ứng đó là do con boss này.
Loại chuyện này, thấy thế nào cũng giống như đang canh giữ vật gì. Khổng Tây lấy thuộc tính gây họa ngàn năm cùng bàn tay tỏa vàng của cậu đảm bảo, boss này khẳng định có bí mật.
Khổng Tây tuyệt đối không thừa nhận con gà con chỉ có da không có lông này là Phượng Hoàng! Cậu TUYỆT ĐỐI! KHÔNG THỪA NHẬN!
[Cận] Tiểu Tây: Ai mang tới con gà sản phẩm thử nghiệm của KFC yêu cầu bắt trở về a a a a a !!
[Cận] Lantis: …
Khổng Tây phát điên, gà con chạy càng vui vẻ.
[Cận] Tiểu Tây: A a a, Lantis làm sao thu hồi con gà này !!
[Cận] Lantis: … dùng ý niệm thử xem
[Cận] Tiểu Tây: Không cần ở loại thời điểm này đùa giỡn tớ T T
[Cận] Lantis: Ngẩng đầu
Khổng Tây ngẩng đầu.
[Cận] Lantis: Xoay trái
Khổng Tây xoay trái.
[Cận] Lantis: Thấy gì không?
[Cận] Tiểu Tây: Ô… góc tường rỉ nước
[Cận] Lantis: …
[Cận] Lantis: Nhìn màn hình góc trái trên, sau hình biểu tượng nhân vật, có phải có hình thú cưng?
[Cận] Tiểu Tây: Sao không nói sớm. hại tớ ngẩng mỏi cả cổ
[Cận] Lantis: …
Vì thế, Khổng Tây từ đó có thêm một con Phượng Hoàng không lông tên gọi “Người Ta Không Phải KFC”. Một ngày lắm xui xẻo của cậu cũng theo đó đặt dấu chấm tròn, quyết đoán chào tạm biệt Lantis logout đi ngủ.
Cuộc đời chơi game khá mạo hiểm mà đầy màu sắc của Khổng Tây bắt đầu, quá trình cụ thể sau này cũng rất bình thường không gì kỳ lạ, tất cả điều này đều do gặp gỡ Lantis.
Người đàn ông này cuối cùng chịu đủ Khổng Tây lải nhải, lừa cậu đến một khu quái vắng vẻ không người, nguy hiểm trùng trùng, ngoại trừ mấy cành cây đợi cậu, chỗ khác đều là quái cấp .
Từ sau khi để Lantis biết được cậu có khả năng nhảy cây, cậu logout trên cây, login vẫn cứ ở trên cây. Mà từ khi được chứng nhận “Cây Trong Rừng”, Khổng Tây nhảy cành quả thật dễ như uống nước. Lăn lộn a lệ rơi a, cậu hy vọng biết bao lúc nhảy lên cây sẽ bị trật chân.
Hai người hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài, login liền đánh quái thăng cấp, Lantis thậm chí quy định thời gian chơi game của Khổng Tây, hướng tới mẫu mực sáng giờ chiều giờ, so với lúc trước Khổng Tây bị giáo sư hốt đi làm công còn cần cù chăm chỉ hơn, ngay cả thời gian đọc sách cậu đều dùng vào trò chơi, trải qua cuộc sống chán chường nhất của cậu từ trước đến nay.
[Cận] Tiểu Tây: Lantis, boss bên này chắc khoảng ?
Khổng Tây nói lời này khi đang vừa ngồi xổm trên một cành cây đếm đường vân lá, vừa quăng một đống kỹ năng lung tung lên người Lantis.
[Cận] Lantis: Đừng ném Ngủ Ngon lên người tôi!
[Cận] Tiểu Tây: Ừ…. ừ….
Khổng Tây đã tới cấp uể oải tiếp tục oanh tạc một lượt kỹ năng, một cái Ngủ Ngon lại xen lẫn theo bay qua.
[Cận] Lantis: …
[Cận] Tiểu Tây: Rốt cuộc khi nào mới có thể a~~~~ a~~~~
Lantis lại giải quyết xong một quái Chân To, đứng thẳng lưng nhìn bốn phía, thuận tiện bớt chút thì giờ trả lời đám lải nhải cằn nhằn của Khổng Tây.
[Cận] Lantis: Nhanh thôi
[Cận] Tiểu Tây: Nếu một con boss tới thì hay rồi~
[Cận] Lantis: Đừng mồm quạ đen
Lời Lantis vừa xuất hiện trong khung thoại, Khổng Tây liền cảm giác được màn hình máy tính của mình rung theo.
[Cận] Tiểu Tây: Lantis cậu làm màn hình máy tớ rung!
[Cận] Lantis: Màn hình rung con khỉ, là trò chơi rung!
[Cận] Tiểu Tây: (⊙o⊙) chi cơ?
[Cận] Lantis: Cậu triệu boss tới
Khổng Tây mờ mịt, xoay góc nhìn lung tung, muốn tìm ra nơi ẩn thân của boss trong truyền thuyết. Thay vào đó lại thấy toàn cành cây sum suê, toàn bộ tầm mắt đều bị lá cây cản lại. Mấy hôm phiền muộn đặc biệt bức rức lại thêm đặc biết muốn thấy phong thái boss, Khổng Tây quyết định nhảy xuống, không gì bất ngờ khi mặt chạm đất lần nữa.
Động động ngón tay, Khổng Tây kéo đầu vẫn còn hãm trên mặt đất cố gắng nâng lên. Ngửa —— thấy được giày của Lantis, ngửa tiếp —— quần, ngửa tiếp tiếp —— vạt áo, liều mạng vặn cổ tiếp tục ngửa —— đai lưng, chiêm ngưỡng từ đầu đến chân Lantis, Khổng Tây một lần nữa đặc biệt hạnh phúc chôn đầu trở về lòng đất, trong lòng điên cuồng gào rú: ai nói đàn ông không có đường cong~~~~!
[Cận] Lantis: Đừng ngẩn người, mau đứng dậy tìm chỗ trốn
Quái Chân To là một dạng quái phòng thủ vật lý cùng pháp thuật cao hiếm thấy, nhưng điểm kinh nghiệm lại khá nhiều, mài chết một con có thể đẩy thanh kinh nghiệm của Khổng Tây lên /. Tuy tốc độ thăng cấp nhanh hơn trước kia, thế nhưng cậu thà rằng chậm còn hơn.
Lantis mài chết một con Chân To phải tốn hơn phút, sau khi đánh xong còn sẽ đặc biệt mệt mỏi, Khổng Tây đứng trên cây, nhiều lắm chính là không để Lantis lo lắng vấn đề máu của mình, cả hái cỏ chế thuốc cũng không được, căn bản vô cùng nhàn rỗi. Hơn nữa Lantis dường như rất bận, luôn giữa chừng sẽ rời đi xử lý công việc, nói thật cậu rất đau lòng cho Lantis.
Mặt đất rung động kịch liệt, khiến Khổng Tây đang giương mắt nhìn Lantis ngẩn người kinh hãi lập tức nhảy dựng lên, vội vội vàng vàng đi theo Lantis rúc vào bụi cỏ bên cạnh.
Con boss này bộ dáng như đang tuần tra, đi qua trước mặt hai người, quay về, tiếp tục đi qua, lại quay về.
Khổng Tây câm lặng, con này muốn làm gì đây, không ngừng tới tới lui lui, trình diễn thời trang à!?
Như thế lặp lại mấy lần, Khổng Tây không chịu nổi tịch mịch, bắt đầu quấy rối Lantis.
[Cận] Tiểu Tây: Lantis chúng ta quen nhau đã nửa tháng rồi nhỉ
[Cận] Lantis: Ừ
[Cận] Tiểu Tây: Tiết lộ tên của cậu cho tớ đi
[Cận] Lantis: Lantis
[Cận] Tiểu Tây: Đáng ghét, cậu biết người ta nói tên thật mà~
[Cận] Lantis: …
[Cận] Tiểu Tây: Không nói tên cũng không sao~ tiết lộ cậu là người nơi nào đi
[Cận] Lantis: Hàng Châu
[Cận] Tiểu Tây: (⊙o⊙) sông nước Giang Nam lắm zai bao !!
[Cận] Lantis: …
[Cận] Tiểu Tây: Da mịn, thân mỏng, ốm ốm nhỏ nhỏ dễ đè (﹃)
[Cận] Lantis: … cậu đang hình dung chính mình sao?
[Cận] Tiểu Tây: Đáng ghét, cậu biết tớ nói ai mà~
[Cận] Tiểu Tây: Lantis cậu cao bao nhiêu?
[Cận] Lantis: m
[Cận] Tiểu Tây: Cân nặng?
[Cận] Lantis: kg
[Cận] Tiểu Tây: Ba mẹ khỏe mạnh?
[Cận] Lantis: Tra hộ khẩu?
[Cận] Tiểu Tây: Đáng ghét, người ta muốn biết sau này có thể có vấn đề mẹ chồng nàng dâu hay không mà~
[Cận] Lantis: …
Boss lại lần nữa lướt qua bụi cỏ ẩn thân của bọn họ.
[Cận] Tiểu Tây: Lantis, chúng ta đánh cuộc đi~
[Cận] Lantis:?
[Cận] Tiểu Tây: Con boss này chắc chắc sẽ quay lại lần nữa
[Cận] Lantis: Vô nghĩa
[Cận] Tiểu Tây: Cậu biết sao? (⊙o⊙)
[Cận] Lantis: Đừng xem tôi như đứa nhỏ ngu ngốc
[Cận] Tiểu Tây: Bị cậu phát hiện rồi O(∩_∩)O~
[Cận] Lantis: …
[Cận] Tiểu Tây: Một hồi chúng ta theo nó đi
[Cận] Lantis: …
[Cận] Tiểu Tây: Tớ xem như cậu đồng ý nha
Boss lại tới. Hai người lén lén lút lút đuổi theo.
Khổng Tây rất tò mò con boss Chân To này tại sao phải tuần tra nhiều lần như vậy, trước kia cậu ở trên cây cũng thường xuyên nhìn thấy bầy chim cách đó không xa bị dọa, cậu đoán chắc chắn có chuyện gì đó xảy ra, dựa theo tình hình hiện tại mà nói, phản ứng đó là do con boss này.
Loại chuyện này, thấy thế nào cũng giống như đang canh giữ vật gì. Khổng Tây lấy thuộc tính gây họa ngàn năm cùng bàn tay tỏa vàng của cậu đảm bảo, boss này khẳng định có bí mật.