Tuy rằng Giáng Tuyết Bạc Đầu và Quý Hiên cùng nhau rời khỏi phụ bản Địch Hoa, kênh lận cận cũng không thấy bọn họ nói chuyện, nhưng vẫn còn một thứ gọi là mật tán gẫu.
[ Xá Sinh Nuốt Phật ] lặng lẽ nói với các hạ: QAQ cậu thật sự không phải Giáng Tuyết sao?
[ Lưu Thủy Không Hủ ] lặng lẽ nói với các hạ: Giáng Tuyết Giáng Tuyết cậu đừng chỉnh Tiểu Lâm Tử, Tiểu Lâm Tử chính là một tiểu thụ khẩu thị tâm phi, cậu không biết mấy ngày cậu biến mất cậu ấy đều điên lên.
[ Quân Lâm Thiên Hạ ] lặng lẽ nói với các hạ: Cậu biết người trước acc này không?
[ Quân Lâm Thiên Hạ ] lặng lẽ nói với các hạ: Cậu mua acc này bao nhiều? Bán cho tôi
Thường Tiếu bị biến thành sứt đầu mẻ trán, từng cái từng cái trả lời bọn họ, nói mình không phải là Giáng Tuyết trước kia, thật là đã đổi người. Sau đó cự tuyệt mời tổ đội Quân Lâm Thiên Hạ phát qua.
Nhất tâm nhị dụng mang nhiệm vụ hậu quả chính là tiểu quân gia không có việc gì làm, Giáng Tuyết Bạc Đầu từ trên núi cưỡi ngựa lao ra ngoài…… Chờ Thường Tiếu trả lời xong mật tán gẫu, thì phát hiện acc của mình đã nằm ngay đơ.
Buổi tối mười một giờ, Thường Thu đúng giờ đến nhắc cậu đi ngủ, này xác thực so với chuông báo thức còn chuẩn giờ hơn. Thường Tiếu chỉ có thể xám xịt nói với Phùng Quý Hiên mình phải đi ngủ.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tôi đi ngủ, bà chị đến nhắc nhở rồi
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Đã 11 giờ, anh nhanh đi ngủ đi, không phải đang bệnh sao
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: 88
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Đợi đã, tài khoản và mật mã của anh nói cho tôi biết đi
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: A?
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Khi anh không onl tôi có thể mở hai acc làm nhiệm vụ
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Nga nga, hảo
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Cậu đợi chút
Thường Tiếu vốn đã đánh tài khoản và mật khẫu vào khung, nhưng liền xóa đi. Sợ đến một tay đầy mồ hôi, mật mã của cậu là ngày sinh nhật của Quý Hiên, nếu phát ra sẽ bị hắn phát hiện mình có ý đồ biến thái đi ……
Vì thế liền mở ra trang chủ, lên sửa mật mã, nghĩ tới nghĩ lui lại đổi thành sinh nhật của mình. Trong lòng có chút chờ mong, biết đâu Phùng Quý Hiên còn nhớ rõ cũng không chừng? Nhưng sự thật chứng minh Phùng tứ thiếu gia chính là một tên vô tâm vô phế, hoàn toàn không có ấn tượng.
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Hảo, tôi nhớ rồi, anh đi ngủ đi
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Mơ đẹp, ngày mai chờ anh onl.
Thường Tiếu nhìn câu ngày mai chờ anh onl liền lâng lâng, vui vẻ chạy đi tắm, sau đó bò lên giường ôm Teddy hôn một ngụm, ngủ ngon.
Tuy rằng ngủ không tính trễ, nhưng bảy giờ ngày hôm sau Thường Tiếu vẫn buồn ngủ chịu không được. Chuông báo vang hai lần, hai tay ôm gấu teddy, mặt cũng vùi vào trong.
Thường Tiếu nằm trên giường đấu tranh mười phút, ánh mắt gắt gao nhắm lại, trong đầu xoay chuyển, tự hỏi rốt cuộc có đến công ty hay không. Kỳ thật hôm nay cậu có thể nói thân thể không khỏe, sau đó ở nhà nghỉ ngơi một ngày. Như vậy là có thể bò lên trò chơi cùng Phùng Quý Hiên cùng nhau ngoạn. Nhưng nếu không đên công ty, vậy chẳng phải không thấy được hắn sao?
Cuối cùng khi đồng hồ báo thức vang lên lền thứ ba, cậu cũng đứng dậy ……
Đến công ty thời gian còn rất sớm, Thường Tiếu là một người đúng giờ, từ khi đến nhà trẻ đến giờ chưa đi trễ lần nào, cho nên cậu làm gì cũng dư ra thời gian. Đến công ty chỉ mới tám giờ rưỡi.
Cậu vừa mới bước vào, liền thấy thang máy mở ra, thời gian còn sớm cho nên còn ít người, cửa lập tức đóng lại. Thường Tiếu không thể nói chuyện,“Xin đợi một chút ” Loại sự tình này khẳng định là làm không được, chỉ có thể chạy lên phía trước.
Thường Tiếu chạy nhanh, nhưng cửa thang máy đóng nhanh hơn. Cậu chạy tới nơi chỉ thấy cửa khép lại, vốn tưởng cản không được. Đột nhiên có người lấy tay cản dùm cậu, cửa mở ra.
Thường Tiếu nhìn thấy Phùng Quý Hiên liền sửng sốt, vừa bị đối phương kéo vào thang máy.
“Còn chưa tỉnh ngủ hả?” Phùng Quý Hiên nhìn cậu mở to hai mắt nhìn hắn, không chớp lấy một cái.
Thường Tiếu có chút ngượng ngùng, nhanh chóng dời tầm mắt. Xấu hổ nhất là đến tầng trệt lại quên xuống thang máy, sau đó lại bị Phùng Quý Hiên kéo ra.
Tiểu cô nương tiếp tân lại bị Phùng Quý Hiên dọa tiếp, ngày hôm qua nhìn thấy Phùng tứ thiếu gia cứ tưởng là ngoài ý muốn, hôm nay vẫn ngoài ý muốn, cảm giác tận thế 2012 sắp tới rồi.
Thường Tiếu đi ở phía sau, nhìn thấy biểu tình trên mặt của cô ấy, liền bị chọc cười.
Phùng Quý Hiên vào văn phòng phó tổng, Thường Tiếu chán đến chết. Buồn rầu vì sao mình phải đến công ty, chỉ vì muốn thấy hắn, phải ngồi cả ngày, chờ đến tan tầm mới được về nhà online.
Cả ngày hôm nay Phùng Quý Hiên chưa hề rời khỏi văn phòng, ăn cơm trưa cũng mua từ bên ngoài, cho nên cũng không gặp hắn. Đến khi tan tầm Thường Tiếu là người đầu tiền trốn về nhà lên trò chơi.
Vừa đăng nhập Thường Tiếu liền há hốc miệng, tuy rằng Phùng Quý Hiên có tài khoản của cậu, đứng ở Lạc Dương giao dịch cũng không có gì kỳ quái. Nhưng trong bao có hơn ba tảng đá màu hồng nhạt, trên đó viết, côi thạch phụ bản Địch Hoa 25 người ·xx.
Chẳng lẽ lúc làm nhiệm vụ rơi ra?
Thường Tiếu không biết chơi trò chơi như thế nào, cũng không biết này côi thạch này dùng để làm gì, đương nhiên giá của nó cũng không biết. Côi thạch tuy rằng không quý nhưng cũng rất mắc, ít nhất đối với Thường Tiếu mà nói, trong ba lô chỉ có 2000j, côi thạch gì đó không cần mơ tới ……
[ Quý Hiên ] lặng lẽ nói với các hạ: Tiểu Bạch anh đã đến rồi
[ Quý Hiên ] lặng lẽ nói với các hạ: Tôi mua cho anh ba tảng đó, không mua hết được. Nhưng không sao, hôm nay đi Địch Hoa, nếu vận khí tốt trang bị có thể ra đầy đủ.
[ Quý Hiên ] lặng lẽ nói với các hạ: Như vậy sư phụ sẽ không tiểu bạch nữa
Thường Tiếu hoàn toàn xem không hiểu lời của quân gia, cái gì ĐH cái gì trang bị, đầu đầy mờ mịt, cuối cùng vẫn phải hỏi google. Chờ cậu lên trang trăm độ liền trợn tròn mắt, nguyên lai côi thạch quý như vậy, hơn một vạn kim, chính mình một nửa cũng mua không nổi.
Phụ bản này cũng giống thánh điện Địch Hoa, từng con boss sẽ rơi xuống vật phẩm bài tử, cầm bài tử có thể đến môn phái đổi trang bị. Quân Lâm Thiên Hạ kia một thân trang bị đó, cũng là như vậy mới có được, thời gian ngắn mà tiền chi nhiều chút thôi. Mang theo côi thạch đến chỗ boss phóng ra, đánh boss xong 100% sẽ rớt xuống trang bị côi thạch ghi chú. Đương nhiên bọn họ phải đi phó bản 25 anh hùng địch hoa thánh điện, mua côi thạch còn phải có bao đoàn, bao đoàn cũng hết mấy vạn kim, phóng tảng đá cũng phải tốn tiền.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Không cần vậy đây, cái này quá quý
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Tôi mua cả một đêm hôm qua mới mua được côi thạch đó, côi thạch dành cho Tàng Kiếm không ai bán hết.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Nhưng mua côi thạch và bao đoàn phải tốn tiền.
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Nhưng tôi đã mua rồi
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= =
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Chính là lúc nãy, sau khi tiểu bạch login.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= =
Thường Tiếu không nói gì, không nghĩ hắn lại nhanh như vậy. Sau đó cúi đầu nhìn kênh bang phái……
[ Bang phái ][ Mộ Dung Thủy Dao ]: Cậu là đồ đệ của tôi cũng là người trong bang, bán vậy là lời cho cậu rồi
[ Bang phái ][ Mộ Dung Thủy Dao ]: Bao đoàn 6w, tảng đá giá gốc 5w bán cho cậu 4w, 3w và 2,5w
[ Bang phái ][ Quý Hiên ]: Được thôi
[ Bang phái ][ Mộ Dung Thủy Dao ]: Vậy ok, tổng cộng 3 tảng đá, thêm bao đoàn nữa là 15w
[ Bang phái ][ Mộ Dung Thủy Dao ]: Lát nữa cậu đặt cọc 1 phần ba cho tôi, phát bưu kiện đi, tôi bây giờ phải đi đại chiến
[ Bang phái ][ Mộ Dung Thủy Dao ]: Buổi tối 8 giờ mở đoàn
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:QAQ phải đặt cọc nữa sao
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Phải
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: TAT đem tôi bán cũng không được nhiều tiền như vậy
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Sẽ không, xoa đầu
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Đừng quên buổi tối 8 giờ vào YY
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: ==! Tôi không có mic
Thường Tiếu còn chưa từ đả kích 15w thoát ra, liền bị kích thích lần nữa. Lên YY? Tuy rằng cậu biết chơi trò chơi đều thích lên YY, dù sao thì một bên đánh một bên nói chuyện cũng rất bất tiện, nhưng mà cậu chưa từng nghĩ mình cũng sẽ chơi YY a. Cậu căn bản không thể nói chuyện, lên đó xấu hổ lắm.
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Tiểu Bạch anh đừng gạt tôi.
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Hay là không muốn nghe tiếng của tôi
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= =
Bán manh đáng xấu hổ……
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Thiệt mà
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Vậy cũng không sao, nghe được thì tốt rồi
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Phụ bản 25 người có chỉ huy, không lên YY không được
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Vậy được rồi
Thường Tiếu thỏa hiệp, cắn răng một cái coi như mình không có mạch thì được rồi. Nhìn nhìn thời gian, cũng đã hơn bảy giờ. Bàn tay cậu xuất mồ hôi, tuy rằng “ Mình không có mic ”, nhưng cậu vẫn khẩn trương……
Võng du chi cư tâm bất lương –
Tuy rằng Giáng Tuyết Bạc Đầu và Quý Hiên cùng nhau rời khỏi phụ bản Địch Hoa, kênh lận cận cũng không thấy bọn họ nói chuyện, nhưng vẫn còn một thứ gọi là mật tán gẫu.
[ Xá Sinh Nuốt Phật ] lặng lẽ nói với các hạ: QAQ cậu thật sự không phải Giáng Tuyết sao?
[ Lưu Thủy Không Hủ ] lặng lẽ nói với các hạ: Giáng Tuyết Giáng Tuyết cậu đừng chỉnh Tiểu Lâm Tử, Tiểu Lâm Tử chính là một tiểu thụ khẩu thị tâm phi, cậu không biết mấy ngày cậu biến mất cậu ấy đều điên lên.
[ Quân Lâm Thiên Hạ ] lặng lẽ nói với các hạ: Cậu biết người trước acc này không?
[ Quân Lâm Thiên Hạ ] lặng lẽ nói với các hạ: Cậu mua acc này bao nhiều? Bán cho tôi
Thường Tiếu bị biến thành sứt đầu mẻ trán, từng cái từng cái trả lời bọn họ, nói mình không phải là Giáng Tuyết trước kia, thật là đã đổi người. Sau đó cự tuyệt mời tổ đội Quân Lâm Thiên Hạ phát qua.
Nhất tâm nhị dụng mang nhiệm vụ hậu quả chính là tiểu quân gia không có việc gì làm, Giáng Tuyết Bạc Đầu từ trên núi cưỡi ngựa lao ra ngoài…… Chờ Thường Tiếu trả lời xong mật tán gẫu, thì phát hiện acc của mình đã nằm ngay đơ.
Buổi tối mười một giờ, Thường Thu đúng giờ đến nhắc cậu đi ngủ, này xác thực so với chuông báo thức còn chuẩn giờ hơn. Thường Tiếu chỉ có thể xám xịt nói với Phùng Quý Hiên mình phải đi ngủ.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tôi đi ngủ, bà chị đến nhắc nhở rồi
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Đã giờ, anh nhanh đi ngủ đi, không phải đang bệnh sao
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Đợi đã, tài khoản và mật mã của anh nói cho tôi biết đi
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: A?
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Khi anh không onl tôi có thể mở hai acc làm nhiệm vụ
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Nga nga, hảo
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Cậu đợi chút
Thường Tiếu vốn đã đánh tài khoản và mật khẫu vào khung, nhưng liền xóa đi. Sợ đến một tay đầy mồ hôi, mật mã của cậu là ngày sinh nhật của Quý Hiên, nếu phát ra sẽ bị hắn phát hiện mình có ý đồ biến thái đi ……
Vì thế liền mở ra trang chủ, lên sửa mật mã, nghĩ tới nghĩ lui lại đổi thành sinh nhật của mình. Trong lòng có chút chờ mong, biết đâu Phùng Quý Hiên còn nhớ rõ cũng không chừng? Nhưng sự thật chứng minh Phùng tứ thiếu gia chính là một tên vô tâm vô phế, hoàn toàn không có ấn tượng.
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Hảo, tôi nhớ rồi, anh đi ngủ đi
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Mơ đẹp, ngày mai chờ anh onl.
Thường Tiếu nhìn câu ngày mai chờ anh onl liền lâng lâng, vui vẻ chạy đi tắm, sau đó bò lên giường ôm Teddy hôn một ngụm, ngủ ngon.
Tuy rằng ngủ không tính trễ, nhưng bảy giờ ngày hôm sau Thường Tiếu vẫn buồn ngủ chịu không được. Chuông báo vang hai lần, hai tay ôm gấu teddy, mặt cũng vùi vào trong.
Thường Tiếu nằm trên giường đấu tranh mười phút, ánh mắt gắt gao nhắm lại, trong đầu xoay chuyển, tự hỏi rốt cuộc có đến công ty hay không. Kỳ thật hôm nay cậu có thể nói thân thể không khỏe, sau đó ở nhà nghỉ ngơi một ngày. Như vậy là có thể bò lên trò chơi cùng Phùng Quý Hiên cùng nhau ngoạn. Nhưng nếu không đên công ty, vậy chẳng phải không thấy được hắn sao?
Cuối cùng khi đồng hồ báo thức vang lên lền thứ ba, cậu cũng đứng dậy ……
Đến công ty thời gian còn rất sớm, Thường Tiếu là một người đúng giờ, từ khi đến nhà trẻ đến giờ chưa đi trễ lần nào, cho nên cậu làm gì cũng dư ra thời gian. Đến công ty chỉ mới tám giờ rưỡi.
Cậu vừa mới bước vào, liền thấy thang máy mở ra, thời gian còn sớm cho nên còn ít người, cửa lập tức đóng lại. Thường Tiếu không thể nói chuyện,“Xin đợi một chút ” Loại sự tình này khẳng định là làm không được, chỉ có thể chạy lên phía trước.
Thường Tiếu chạy nhanh, nhưng cửa thang máy đóng nhanh hơn. Cậu chạy tới nơi chỉ thấy cửa khép lại, vốn tưởng cản không được. Đột nhiên có người lấy tay cản dùm cậu, cửa mở ra.
Thường Tiếu nhìn thấy Phùng Quý Hiên liền sửng sốt, vừa bị đối phương kéo vào thang máy.
“Còn chưa tỉnh ngủ hả?” Phùng Quý Hiên nhìn cậu mở to hai mắt nhìn hắn, không chớp lấy một cái.
Thường Tiếu có chút ngượng ngùng, nhanh chóng dời tầm mắt. Xấu hổ nhất là đến tầng trệt lại quên xuống thang máy, sau đó lại bị Phùng Quý Hiên kéo ra.
Tiểu cô nương tiếp tân lại bị Phùng Quý Hiên dọa tiếp, ngày hôm qua nhìn thấy Phùng tứ thiếu gia cứ tưởng là ngoài ý muốn, hôm nay vẫn ngoài ý muốn, cảm giác tận thế sắp tới rồi.
Thường Tiếu đi ở phía sau, nhìn thấy biểu tình trên mặt của cô ấy, liền bị chọc cười.
Phùng Quý Hiên vào văn phòng phó tổng, Thường Tiếu chán đến chết. Buồn rầu vì sao mình phải đến công ty, chỉ vì muốn thấy hắn, phải ngồi cả ngày, chờ đến tan tầm mới được về nhà online.
Cả ngày hôm nay Phùng Quý Hiên chưa hề rời khỏi văn phòng, ăn cơm trưa cũng mua từ bên ngoài, cho nên cũng không gặp hắn. Đến khi tan tầm Thường Tiếu là người đầu tiền trốn về nhà lên trò chơi.
Vừa đăng nhập Thường Tiếu liền há hốc miệng, tuy rằng Phùng Quý Hiên có tài khoản của cậu, đứng ở Lạc Dương giao dịch cũng không có gì kỳ quái. Nhưng trong bao có hơn ba tảng đá màu hồng nhạt, trên đó viết, côi thạch phụ bản Địch Hoa người ·xx.
Chẳng lẽ lúc làm nhiệm vụ rơi ra?
Thường Tiếu không biết chơi trò chơi như thế nào, cũng không biết này côi thạch này dùng để làm gì, đương nhiên giá của nó cũng không biết. Côi thạch tuy rằng không quý nhưng cũng rất mắc, ít nhất đối với Thường Tiếu mà nói, trong ba lô chỉ có j, côi thạch gì đó không cần mơ tới ……
[ Quý Hiên ] lặng lẽ nói với các hạ: Tiểu Bạch anh đã đến rồi
[ Quý Hiên ] lặng lẽ nói với các hạ: Tôi mua cho anh ba tảng đó, không mua hết được. Nhưng không sao, hôm nay đi Địch Hoa, nếu vận khí tốt trang bị có thể ra đầy đủ.
[ Quý Hiên ] lặng lẽ nói với các hạ: Như vậy sư phụ sẽ không tiểu bạch nữa
Thường Tiếu hoàn toàn xem không hiểu lời của quân gia, cái gì ĐH cái gì trang bị, đầu đầy mờ mịt, cuối cùng vẫn phải hỏi google. Chờ cậu lên trang trăm độ liền trợn tròn mắt, nguyên lai côi thạch quý như vậy, hơn một vạn kim, chính mình một nửa cũng mua không nổi.
Phụ bản này cũng giống thánh điện Địch Hoa, từng con boss sẽ rơi xuống vật phẩm bài tử, cầm bài tử có thể đến môn phái đổi trang bị. Quân Lâm Thiên Hạ kia một thân trang bị đó, cũng là như vậy mới có được, thời gian ngắn mà tiền chi nhiều chút thôi. Mang theo côi thạch đến chỗ boss phóng ra, đánh boss xong % sẽ rớt xuống trang bị côi thạch ghi chú. Đương nhiên bọn họ phải đi phó bản anh hùng địch hoa thánh điện, mua côi thạch còn phải có bao đoàn, bao đoàn cũng hết mấy vạn kim, phóng tảng đá cũng phải tốn tiền.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Không cần vậy đây, cái này quá quý
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Tôi mua cả một đêm hôm qua mới mua được côi thạch đó, côi thạch dành cho Tàng Kiếm không ai bán hết.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Nhưng mua côi thạch và bao đoàn phải tốn tiền.
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Nhưng tôi đã mua rồi
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= =
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Chính là lúc nãy, sau khi tiểu bạch login.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= =
Thường Tiếu không nói gì, không nghĩ hắn lại nhanh như vậy. Sau đó cúi đầu nhìn kênh bang phái……
[ Bang phái ][ Mộ Dung Thủy Dao ]: Cậu là đồ đệ của tôi cũng là người trong bang, bán vậy là lời cho cậu rồi
[ Bang phái ][ Mộ Dung Thủy Dao ]: Bao đoàn w, tảng đá giá gốc w bán cho cậu w, w và ,w
[ Bang phái ][ Quý Hiên ]: Được thôi
[ Bang phái ][ Mộ Dung Thủy Dao ]: Vậy ok, tổng cộng tảng đá, thêm bao đoàn nữa là w
[ Bang phái ][ Mộ Dung Thủy Dao ]: Lát nữa cậu đặt cọc phần ba cho tôi, phát bưu kiện đi, tôi bây giờ phải đi đại chiến
[ Bang phái ][ Mộ Dung Thủy Dao ]: Buổi tối giờ mở đoàn
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:QAQ phải đặt cọc nữa sao
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Phải
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: TAT đem tôi bán cũng không được nhiều tiền như vậy
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Sẽ không, xoa đầu
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Đừng quên buổi tối giờ vào YY
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: ==! Tôi không có mic
Thường Tiếu còn chưa từ đả kích w thoát ra, liền bị kích thích lần nữa. Lên YY? Tuy rằng cậu biết chơi trò chơi đều thích lên YY, dù sao thì một bên đánh một bên nói chuyện cũng rất bất tiện, nhưng mà cậu chưa từng nghĩ mình cũng sẽ chơi YY a. Cậu căn bản không thể nói chuyện, lên đó xấu hổ lắm.
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Tiểu Bạch anh đừng gạt tôi.
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Hay là không muốn nghe tiếng của tôi
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:= =
Bán manh đáng xấu hổ……
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Thiệt mà
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Vậy cũng không sao, nghe được thì tốt rồi
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Phụ bản người có chỉ huy, không lên YY không được
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Vậy được rồi
Thường Tiếu thỏa hiệp, cắn răng một cái coi như mình không có mạch thì được rồi. Nhìn nhìn thời gian, cũng đã hơn bảy giờ. Bàn tay cậu xuất mồ hôi, tuy rằng “ Mình không có mic ”, nhưng cậu vẫn khẩn trương……
Võng du chi cư tâm bất lương –