Đánh một hồi lâu cũng có chút mệt, Vưu Khinh Vũ tuy lúc nào cũng vờ một bộ công tử phong lưu bảo là phải đợi nương tử, nhưng kỳ thực trong lòng cũng muốn trở về thành để nghỉ mệt một chút.
Sau khi trở lại kinh thành, chờ cho rời khỏi tổ đội để trở về môn phái xong, anh liền điều khiển thong thả nhàn tản bước đến chỗ kho hàng.
Kho hàng cùng với điểm truyền tống môn phái, bất luận là ở trò chơi nào cũng đều là nơi tập trung người nhiều nhất, mà trò chơi này còn cố tình an bài hai NPC của hai cái chức năng kia làm hàng xóm của nhau, cho nên không cần phải nói, người đông đến nghẹt thở.
Người chơi trò này, cơ bản mà nói đều là quanh năm F9, thậm chí ngay cả danh hiệu tên tuổi của mình cũng ẩn đi luôn. Hơn nữa mấy lúc đến những nơi hoang vắng, nhìn xung quanh một mảnh vắng vẻ, rất có cái cảm giác của những trò game offline.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : hai người xong chưa a, tôi đi một mình không được
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ặc, mau mau a ( ≧ ▽≦ ): đợi xíu nữa thôi ha~
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : không sao, không sao, vợ yêu cứ từ từ thong thả, chồng đây sẽ chờ mà
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ nha, chồng là sợ hai người gấp rút nóng lòng thôi
Nhìn trả lời, Vưu Khinh Vũ không khỏi bật cười.
Người kia, rõ ràng lần nào cũng là giận tới mức chịu không nổi, vậy mà vẫn phải gồng mình giả vờ một bộ nói đến phát ngọt.
Lúc nãy, rõ ràng là vẫn còn ngồi trước máy tính, ngay cả tự động cũng vô tình làm gián đoạn, vậy mà chỉ vì giả bộ như không có ở đó, ngay cả bắt bảo bảo cũng mặc kệ, ngay cả máu của bản thân gần cạn cũng không thèm thêm.
Cái kiểu tính tình tới chết vẫn mạnh miệng này, có vẻ như rất giống với người nào đó...
Nghĩ đến người nào đó, Vưu Khinh Vũ bất giác nhướng nhướng mày, nhấn Alt+F mở ra danh sách hảo hữu, bật qua mục cừu nhân, tên của Tiêu Tiêu Vũ Hề vẫn đang sáng.
Tình cảnh này, thời điểm mà hai người đều đang online mà cả ngày vẫn an an ổn ổn sóng yên gió lặng, ngay cả kênh thế giới cũng không gây hấn với nhau như vầy, quả thật là chuyện hiếm có mà.
Đối với Tiêu Tiêu Vũ Hề, thực mà nói thì Vưu Khinh Vũ cũng không cảm thấy đáng ghét lắm.
Lúc mới bắt đầu thì cảm thấy hắn cố tình gây sự một bộ, chỉ là việc nhỏ cỏn con mà cũng hơn thua lâu như vậy, chẳng khác chi mấy nhỏ con gái.
Nhưng về sau lại phát hiện ra, tên nhóc con kia có mắng tới mắng lui cũng chỉ có mấy câu lặp đi lặp lại, ngay lúc nói không lại người ta liền phát hỏa, một câu Hồng Kiều rồi tự mình chạy đến đó.
Cái kiểu nổi hỏa của hắn, chọc ghẹo rất là vui.
Hơn nữa nghe đám bạn bè của hắn đánh giá tính tình hắn không hề tệ chút nào, cho nên dần dần Vưu Khinh Vũ cũng không muốn hơn thua thật sự nữa.
Mà nói chung, bất luận là võ mồm hay võ đấu thì Tiêu Tiêu Vũ Hề cũng chẳng chiếm được chút tiện nghi gì.
Huống hồ, chơi game mà mãn cấp rồi thực sự là không còn ý nghĩa nữa, có đánh cũng chẳng có kinh nghiệm nữa, kết hôn thì không có hứng thú, lại chẳng có đam mê kéo người mới, hoạt động gì cũng làm ráo riết cạn kiện đến phát ngán rồi.
Thế nên, ngày ngày đối mặt với khiêu chiến của Tiêu Tiêu Vũ Hề đối với Cá Mực Nướng mà nói, thực ra lại là món đồ chơi cân bằng không tệ.
Giống như ngày hôm nay vậy, cả ngày không nháo không hô đánh dù chỉ là một trận, có chút kỳ lạ không quen.
Danh sách hảo hữu vẫn đang mở, Vưu Khinh Vũ tiện tay bấm vào tên của Tiêu Tiêu Vũ Hề, mở ra phần thông tin.
Chữ ký : "Không phải bản nhân, bản nhân bệnh thần kinh đột phát đang nằm viện, có việc gì xin bấm 110, ám hiệu nối máy : ta muốn xuất viện"
Giới thiệu bản thân : "Đã muốn quá lứa tuổi yêu mộng mơ, oanh oanh liệt liệt sao bằng bình bình tĩnh tĩnh"
Ể? Không phải bản nhân?
Vưu Khinh Vũ bất giác nhíu mày.
Hệ thống tán gẫu của Mộng Ảo Tru Tiên có đôi phần là bắt chước QQ, phần chữ ký kia cũng giống như trạng thái, hai ba ngày đổi một cái không có vấn đề gì, hơn nữa cũng có thể lập diễn đàn, đã vậy còn cái gì mà Mộng Tru Tú, bên trong đều là quần áo kiểu hiện đại, hoàn toàn chọi bôm bốp với không khí của trò chơi.
Thật sự là chỉ vì kiếm tiền mà không từ thủ đoạn nào.
Chữ ký của Tiêu Tiêu Vũ Hề, từ lúc quen biết với hắn tới giờ, hình như chưa từng thấy sửa, vĩnh viễn bất biến đều là hai cái câu đáng bị phỉ nhổ kia.
Chữ ký : "Tiếp khách, 100 vạn một giờ, đề tài không hạn chế, nam nữ không câu nệ "
Giới thiệu bản thân : "Kỳ thật... nếu như là nữ sinh, có thể châm chước giảm phí dụng "
Vừa nhìn thoáng qua đã cảm giác được một kiểu tính tình lưu manh, thực sự rất tiếc cho cái tên nhân vật đặt được văn nhã như vậy.
Hiện tại sửa tuy là không phải hay ho gì hơn cho cam, nhưng cũng tính ra là tàm tạm.
Hơn nữa câu bên dưới, tuyệt đối không giống với khẩu khí mà Tiêu Tiêu Vũ Hề có thể thốt ra.
Nhưng mà, không rõ bản nhân của tên quỷ con này chạy đi đâu nữa. Hôm qua lúc bị mình tống về môn phái, rõ ràng còn phát lên loa, bảo là hôm nay phải báo thù giết mình lại.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ ơi, mơ mộng gì thế? Đi a!
Bị mấy dòng chữ màu xanh của kênh tổ đội lôi kéo sự chú ý, Vưu Khinh Vũ mới phát giác không biết từ khi nào đã trở lại tổ đội.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : đúng a, sắp tối rồi, chồng đây đang nghĩ đến lời lúc nãy vợ nói nhất định phải tắm rửa lên giường chờ chồng nha ~(@^_^@)~
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : -_-||| các người đủ chưa hả! Lão tử gần chết!!!
Vưu Khinh Vũ mang theo chạy thẳng đến bên cạnh sứ giả Hỗn độn thời không, truyền tống vào tầng một.
Lúc ở chỗ bác sĩ sủng vật bán hết mớ trang bị đi, nhân tiện có mua một ít thảo dược cấp thấp, tiện thể vứt sang cho
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : o( ╯ □ ╰ )o làm chi a
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : Y(^o^)Y kỹ năng hoa đào còn thấp, tự vợ thêm máu đi.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ lo lắng thiệt chu đáo
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : (@ ﹏ @)~ vợ khách sáo quá.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : hai người các ngươi đủ chưa hả!! Mau cút trở về cho ta!
Sự thực chứng minh, thỏ con một khi nổi hỏa, uy lực cũng mạnh hơn người, hai người ai đó nghe thấy liền mau mau câm miệng, nhanh chóng chạy đến truyền tống đi tầng ba.
Lúc Nửa cánh hoa đào quay trở về tổ đội, tình trạng đã là hấp hối gần chết, ngay cả chữ cũng không có sức mà gõ.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : mau mau giao bảo bảo ra! Bằng không tôi liền biến bỉ cho mấy người xem
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng :
Đánh xong một đám quái đầu tiên, Vưu Khinh Vũ liền dừng lại, đem bảo bảo vừa mới bắt lúc nãy vẫn còn nóng hổi hổi ra, giao dịch với Nửa cánh hoa đào.
Đến trận tiếp theo thì, phía trước mặt Nửa cánh hoa đào, rồng nhỏ hoang dại buồn ngủ quả nhiên đã biến thành chồn bạc biến dị.
Tên cũng đã được đổi lại, "Một trái hạnh nhân"
Thực không hiểu nổi, rốt cuộc hạnh nhân với hồ ly có cái qué gì quan hệ với nhau a o( ╯ □ ╰ )o.
Mà Tiếu Trác Hy, nãy giờ vốn vẫn đang đứng bên cạnh xem hai sư đồ ai kia diễn trò, trong lòng cực độ bất bình cũng chỉ có thể trút lên con chuột.
Đó, vốn dĩ là bảo bảo của lão tử, là của lão tử!!!
Thật sự là tức ói máu, tức ói máu mà!!!
Tóm lại, mặc kệ là cái sự gì, chỉ cần đụng vào tên Cá Mực này, bảo đảm không có gì tốt đẹp hết!
Trong lòng sinh hờn dỗi, cũng chẳng còn tâm tư đâu mà đi khiêu khích ai kia, thế là Tiếu Trác Hy buồn bực kiêm chán muốn chết nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, đột nhiên phát giác xung quanh có vài người chơi lẻ loi đang tự luyện một mình.
Lúc nãy cậu làm đội trưởng, rõ ràng có rất nhiều người xin vào đội mà ta? Bây giờ đổi đội trưởng là tên Thanh Vân Môn mãn cấp kia, sao chẳng ai xin vào hết?
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : tại sao không có ai xin vào nha?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : có a, nhiều lắm, nhưng chồng từ chối hết rồi =_=
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : từ chối !!!!????
Xem một đống dấu ! lẫn ? ở sau lưng cũng đủ biết, giờ phút này tâm tình Tiếu Trác Hy có bao nhiêu là kích động.
Từ chối?? Lão tử lúc nãy tân tân khổ khổ kéo hai đứa nó theo, còn bây giờ nó lại từ chối hết tất cả những người xin vào?
Bại não! Biến thái!! Tâm thần!!!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : phải a ~( ≧ ▽≦ ):~ Vợ hông muốn cùng chồng đây hưởng thụ thế giới hai người sao?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : thế giới hai người.. còn tôi đây là cái gì?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : ngọn đèn
Hiện đại thì nên kêu là bóng đèn, nhưng trong trò chơi bối cảnh cổ trang, kêu ngọn đèn là đúng rồi còn gì
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ╭ ∩ ╮ ( ︶︿︶ ) ╭ ∩ ╮ khinh bỉ ông! Sư nương! Người vẫn là đừng đi theo tên này, đi kiếm phu quân khác đi
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : là sư trượng!!!!
Tâm tình Tiếu Trác Hy vẫn là chẳng thể nào bình tĩnh lại được.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sư trượng, mau mau bỏ cái tên sư phụ này đi a!
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
Tại sao nhỏ này sửa xưng hô lại rồi, mà trong lòng cậu vẫn cảm thấy hình như không có gì khác biệt hết a?
Tiếu Trác Hy thần tình hắc tuyến, nhìn chằm chằm vào ba thân ảnh nho nhỏ không ngừng đảo tới đảo lui, trong lòng cảm thấy phức tạp.
Tiếp theo, liền phát hiện có thêm một người mới vào đội, một nhân vật Nữ Phần Hương, tên thực đáng yêu, o0 bọt bọt 0o
Một chuỗi trước lẫn sau, quả thực giống bọt bọt -_-|||
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : chào mọi người mình là người mới, xin chỉ giáo nhiều hơn
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : chỉ giáo làm sao nè
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ...
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ yêu, trước mặt chồng đây mà làm trò, là muốn hồng hạnh xuất tường sao
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...
Phi, xuất tường! Lão tử từ khi nào vào nhà ngươi mà leo tường ra hả!!?
Tiếu Trác Hy tuy là trong lòng nghĩ vậy, nhưng lời gõ ra vẫn một bộ công tử đa tình.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ cứ ghen mãi a nha chồng đây thích nhất là vợ, những người khác đều là nhạc đệm thôi.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : Cá Mực là con gái sao?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ha ha, phải đó, là vợ cả của mình nha
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : hai đứa mình đều là nam
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : hai đứa mình là đồng tính luyến ái
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : thiệt hay giả a? Là nói giỡn thôi phải không...
Duy nhất một mình Tiếu Trác Hy không có lên tiếng, chính là đang ngồi nhìn màn hình máy tính mà trợn mắt há mồm.
Cái tên thần kinh này, quả nhiên là biến thái giai đoạn cuối rồi, lời như thế mà cũng có thể nói ra được.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : phải a, là giỡn thôi... vợ ơi, bị dọa rồi a?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : trái tim tôi rất là yếu đuối, chịu đựng hông có nổi, ông dừng có làm trò dọa người kiểu đó được không hả
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : đúng a, bị vợ dọa nè, không nghĩ là vợ lại nhiệt tâm như vậy =_= đêm nay sửa soạn chút, chúng ta thú nhận với song thân đi.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ha ha, mấy bạn vui tính thật a, mình trong trò này không có bạn, hay là chúng ta thêm hảo hữu đi.
Tiếp theo, Tiếu Trác Hy liền nhận được thông báo xin thêm hảo hữu của bọt bọt.
Lựa chọn đồng ý, thuận tay cũng gửi sang một tin xin thêm hảo hữu với đối phương, danh sách hảo hữu nhanh chóng hiện lên cái tên thứ hai.
Sau đó, Cá Mực Nướng cũng xin thêm hảo hữu
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ yêu a, vợ chưa thêm hảo hữu chồng nha
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: {{{(>_
Đánh một hồi lâu cũng có chút mệt, Vưu Khinh Vũ tuy lúc nào cũng vờ một bộ công tử phong lưu bảo là phải đợi nương tử, nhưng kỳ thực trong lòng cũng muốn trở về thành để nghỉ mệt một chút.
Sau khi trở lại kinh thành, chờ cho rời khỏi tổ đội để trở về môn phái xong, anh liền điều khiển thong thả nhàn tản bước đến chỗ kho hàng.
Kho hàng cùng với điểm truyền tống môn phái, bất luận là ở trò chơi nào cũng đều là nơi tập trung người nhiều nhất, mà trò chơi này còn cố tình an bài hai NPC của hai cái chức năng kia làm hàng xóm của nhau, cho nên không cần phải nói, người đông đến nghẹt thở.
Người chơi trò này, cơ bản mà nói đều là quanh năm F, thậm chí ngay cả danh hiệu tên tuổi của mình cũng ẩn đi luôn. Hơn nữa mấy lúc đến những nơi hoang vắng, nhìn xung quanh một mảnh vắng vẻ, rất có cái cảm giác của những trò game offline.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : hai người xong chưa a, tôi đi một mình không được
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ặc, mau mau a ( ≧ ▽≦ ): đợi xíu nữa thôi ha~
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : không sao, không sao, vợ yêu cứ từ từ thong thả, chồng đây sẽ chờ mà
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ nha, chồng là sợ hai người gấp rút nóng lòng thôi
Nhìn trả lời, Vưu Khinh Vũ không khỏi bật cười.
Người kia, rõ ràng lần nào cũng là giận tới mức chịu không nổi, vậy mà vẫn phải gồng mình giả vờ một bộ nói đến phát ngọt.
Lúc nãy, rõ ràng là vẫn còn ngồi trước máy tính, ngay cả tự động cũng vô tình làm gián đoạn, vậy mà chỉ vì giả bộ như không có ở đó, ngay cả bắt bảo bảo cũng mặc kệ, ngay cả máu của bản thân gần cạn cũng không thèm thêm.
Cái kiểu tính tình tới chết vẫn mạnh miệng này, có vẻ như rất giống với người nào đó...
Nghĩ đến người nào đó, Vưu Khinh Vũ bất giác nhướng nhướng mày, nhấn Alt+F mở ra danh sách hảo hữu, bật qua mục cừu nhân, tên của Tiêu Tiêu Vũ Hề vẫn đang sáng.
Tình cảnh này, thời điểm mà hai người đều đang online mà cả ngày vẫn an an ổn ổn sóng yên gió lặng, ngay cả kênh thế giới cũng không gây hấn với nhau như vầy, quả thật là chuyện hiếm có mà.
Đối với Tiêu Tiêu Vũ Hề, thực mà nói thì Vưu Khinh Vũ cũng không cảm thấy đáng ghét lắm.
Lúc mới bắt đầu thì cảm thấy hắn cố tình gây sự một bộ, chỉ là việc nhỏ cỏn con mà cũng hơn thua lâu như vậy, chẳng khác chi mấy nhỏ con gái.
Nhưng về sau lại phát hiện ra, tên nhóc con kia có mắng tới mắng lui cũng chỉ có mấy câu lặp đi lặp lại, ngay lúc nói không lại người ta liền phát hỏa, một câu Hồng Kiều rồi tự mình chạy đến đó.
Cái kiểu nổi hỏa của hắn, chọc ghẹo rất là vui.
Hơn nữa nghe đám bạn bè của hắn đánh giá tính tình hắn không hề tệ chút nào, cho nên dần dần Vưu Khinh Vũ cũng không muốn hơn thua thật sự nữa.
Mà nói chung, bất luận là võ mồm hay võ đấu thì Tiêu Tiêu Vũ Hề cũng chẳng chiếm được chút tiện nghi gì.
Huống hồ, chơi game mà mãn cấp rồi thực sự là không còn ý nghĩa nữa, có đánh cũng chẳng có kinh nghiệm nữa, kết hôn thì không có hứng thú, lại chẳng có đam mê kéo người mới, hoạt động gì cũng làm ráo riết cạn kiện đến phát ngán rồi.
Thế nên, ngày ngày đối mặt với khiêu chiến của Tiêu Tiêu Vũ Hề đối với Cá Mực Nướng mà nói, thực ra lại là món đồ chơi cân bằng không tệ.
Giống như ngày hôm nay vậy, cả ngày không nháo không hô đánh dù chỉ là một trận, có chút kỳ lạ không quen.
Danh sách hảo hữu vẫn đang mở, Vưu Khinh Vũ tiện tay bấm vào tên của Tiêu Tiêu Vũ Hề, mở ra phần thông tin.
Chữ ký : "Không phải bản nhân, bản nhân bệnh thần kinh đột phát đang nằm viện, có việc gì xin bấm , ám hiệu nối máy : ta muốn xuất viện"
Giới thiệu bản thân : "Đã muốn quá lứa tuổi yêu mộng mơ, oanh oanh liệt liệt sao bằng bình bình tĩnh tĩnh"
Ể? Không phải bản nhân?
Vưu Khinh Vũ bất giác nhíu mày.
Hệ thống tán gẫu của Mộng Ảo Tru Tiên có đôi phần là bắt chước QQ, phần chữ ký kia cũng giống như trạng thái, hai ba ngày đổi một cái không có vấn đề gì, hơn nữa cũng có thể lập diễn đàn, đã vậy còn cái gì mà Mộng Tru Tú, bên trong đều là quần áo kiểu hiện đại, hoàn toàn chọi bôm bốp với không khí của trò chơi.
Thật sự là chỉ vì kiếm tiền mà không từ thủ đoạn nào.
Chữ ký của Tiêu Tiêu Vũ Hề, từ lúc quen biết với hắn tới giờ, hình như chưa từng thấy sửa, vĩnh viễn bất biến đều là hai cái câu đáng bị phỉ nhổ kia.
Chữ ký : "Tiếp khách, vạn một giờ, đề tài không hạn chế, nam nữ không câu nệ "
Giới thiệu bản thân : "Kỳ thật... nếu như là nữ sinh, có thể châm chước giảm phí dụng "
Vừa nhìn thoáng qua đã cảm giác được một kiểu tính tình lưu manh, thực sự rất tiếc cho cái tên nhân vật đặt được văn nhã như vậy.
Hiện tại sửa tuy là không phải hay ho gì hơn cho cam, nhưng cũng tính ra là tàm tạm.
Hơn nữa câu bên dưới, tuyệt đối không giống với khẩu khí mà Tiêu Tiêu Vũ Hề có thể thốt ra.
Nhưng mà, không rõ bản nhân của tên quỷ con này chạy đi đâu nữa. Hôm qua lúc bị mình tống về môn phái, rõ ràng còn phát lên loa, bảo là hôm nay phải báo thù giết mình lại.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ ơi, mơ mộng gì thế? Đi a!
Bị mấy dòng chữ màu xanh của kênh tổ đội lôi kéo sự chú ý, Vưu Khinh Vũ mới phát giác không biết từ khi nào đã trở lại tổ đội.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : đúng a, sắp tối rồi, chồng đây đang nghĩ đến lời lúc nãy vợ nói nhất định phải tắm rửa lên giường chờ chồng nha ~(@^_^@)~
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : -_-||| các người đủ chưa hả! Lão tử gần chết!!!
Vưu Khinh Vũ mang theo chạy thẳng đến bên cạnh sứ giả Hỗn độn thời không, truyền tống vào tầng một.
Lúc ở chỗ bác sĩ sủng vật bán hết mớ trang bị đi, nhân tiện có mua một ít thảo dược cấp thấp, tiện thể vứt sang cho
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : o( ╯ □ ╰ )o làm chi a
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : Y(^o^)Y kỹ năng hoa đào còn thấp, tự vợ thêm máu đi.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ lo lắng thiệt chu đáo
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : (@ ﹏ @)~ vợ khách sáo quá.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : hai người các ngươi đủ chưa hả!! Mau cút trở về cho ta!
Sự thực chứng minh, thỏ con một khi nổi hỏa, uy lực cũng mạnh hơn người, hai người ai đó nghe thấy liền mau mau câm miệng, nhanh chóng chạy đến truyền tống đi tầng ba.
Lúc Nửa cánh hoa đào quay trở về tổ đội, tình trạng đã là hấp hối gần chết, ngay cả chữ cũng không có sức mà gõ.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : mau mau giao bảo bảo ra! Bằng không tôi liền biến bỉ cho mấy người xem
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng :
Đánh xong một đám quái đầu tiên, Vưu Khinh Vũ liền dừng lại, đem bảo bảo vừa mới bắt lúc nãy vẫn còn nóng hổi hổi ra, giao dịch với Nửa cánh hoa đào.
Đến trận tiếp theo thì, phía trước mặt Nửa cánh hoa đào, rồng nhỏ hoang dại buồn ngủ quả nhiên đã biến thành chồn bạc biến dị.
Tên cũng đã được đổi lại, "Một trái hạnh nhân"
Thực không hiểu nổi, rốt cuộc hạnh nhân với hồ ly có cái qué gì quan hệ với nhau a o( ╯ □ ╰ )o.
Mà Tiếu Trác Hy, nãy giờ vốn vẫn đang đứng bên cạnh xem hai sư đồ ai kia diễn trò, trong lòng cực độ bất bình cũng chỉ có thể trút lên con chuột.
Đó, vốn dĩ là bảo bảo của lão tử, là của lão tử!!!
Thật sự là tức ói máu, tức ói máu mà!!!
Tóm lại, mặc kệ là cái sự gì, chỉ cần đụng vào tên Cá Mực này, bảo đảm không có gì tốt đẹp hết!
Trong lòng sinh hờn dỗi, cũng chẳng còn tâm tư đâu mà đi khiêu khích ai kia, thế là Tiếu Trác Hy buồn bực kiêm chán muốn chết nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, đột nhiên phát giác xung quanh có vài người chơi lẻ loi đang tự luyện một mình.
Lúc nãy cậu làm đội trưởng, rõ ràng có rất nhiều người xin vào đội mà ta? Bây giờ đổi đội trưởng là tên Thanh Vân Môn mãn cấp kia, sao chẳng ai xin vào hết?
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : tại sao không có ai xin vào nha?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : có a, nhiều lắm, nhưng chồng từ chối hết rồi =_=
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : từ chối !!!!????
Xem một đống dấu ! lẫn ? ở sau lưng cũng đủ biết, giờ phút này tâm tình Tiếu Trác Hy có bao nhiêu là kích động.
Từ chối?? Lão tử lúc nãy tân tân khổ khổ kéo hai đứa nó theo, còn bây giờ nó lại từ chối hết tất cả những người xin vào?
Bại não! Biến thái!! Tâm thần!!!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : phải a ~( ≧ ▽≦ ):~ Vợ hông muốn cùng chồng đây hưởng thụ thế giới hai người sao?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : thế giới hai người.. còn tôi đây là cái gì?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : ngọn đèn
Hiện đại thì nên kêu là bóng đèn, nhưng trong trò chơi bối cảnh cổ trang, kêu ngọn đèn là đúng rồi còn gì
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ╭ ∩ ╮ ( ︶︿︶ ) ╭ ∩ ╮ khinh bỉ ông! Sư nương! Người vẫn là đừng đi theo tên này, đi kiếm phu quân khác đi
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : là sư trượng!!!!
Tâm tình Tiếu Trác Hy vẫn là chẳng thể nào bình tĩnh lại được.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sư trượng, mau mau bỏ cái tên sư phụ này đi a!
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
Tại sao nhỏ này sửa xưng hô lại rồi, mà trong lòng cậu vẫn cảm thấy hình như không có gì khác biệt hết a?
Tiếu Trác Hy thần tình hắc tuyến, nhìn chằm chằm vào ba thân ảnh nho nhỏ không ngừng đảo tới đảo lui, trong lòng cảm thấy phức tạp.
Tiếp theo, liền phát hiện có thêm một người mới vào đội, một nhân vật Nữ Phần Hương, tên thực đáng yêu, o bọt bọt o
Một chuỗi trước lẫn sau, quả thực giống bọt bọt -_-|||
[Đội ngũ] o bọt bọt o : chào mọi người mình là người mới, xin chỉ giáo nhiều hơn
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : chỉ giáo làm sao nè
[Đội ngũ] o bọt bọt o : ...
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ yêu, trước mặt chồng đây mà làm trò, là muốn hồng hạnh xuất tường sao
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...
Phi, xuất tường! Lão tử từ khi nào vào nhà ngươi mà leo tường ra hả!!?
Tiếu Trác Hy tuy là trong lòng nghĩ vậy, nhưng lời gõ ra vẫn một bộ công tử đa tình.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ cứ ghen mãi a nha chồng đây thích nhất là vợ, những người khác đều là nhạc đệm thôi.
[Đội ngũ] o bọt bọt o : Cá Mực là con gái sao?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ha ha, phải đó, là vợ cả của mình nha
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : hai đứa mình đều là nam
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : hai đứa mình là đồng tính luyến ái
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...
[Đội ngũ] o bọt bọt o : thiệt hay giả a? Là nói giỡn thôi phải không...
Duy nhất một mình Tiếu Trác Hy không có lên tiếng, chính là đang ngồi nhìn màn hình máy tính mà trợn mắt há mồm.
Cái tên thần kinh này, quả nhiên là biến thái giai đoạn cuối rồi, lời như thế mà cũng có thể nói ra được.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : phải a, là giỡn thôi... vợ ơi, bị dọa rồi a?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : trái tim tôi rất là yếu đuối, chịu đựng hông có nổi, ông dừng có làm trò dọa người kiểu đó được không hả
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : đúng a, bị vợ dọa nè, không nghĩ là vợ lại nhiệt tâm như vậy =_= đêm nay sửa soạn chút, chúng ta thú nhận với song thân đi.
[Đội ngũ] o bọt bọt o : ha ha, mấy bạn vui tính thật a, mình trong trò này không có bạn, hay là chúng ta thêm hảo hữu đi.
Tiếp theo, Tiếu Trác Hy liền nhận được thông báo xin thêm hảo hữu của bọt bọt.
Lựa chọn đồng ý, thuận tay cũng gửi sang một tin xin thêm hảo hữu với đối phương, danh sách hảo hữu nhanh chóng hiện lên cái tên thứ hai.
Sau đó, Cá Mực Nướng cũng xin thêm hảo hữu
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ yêu a, vợ chưa thêm hảo hữu chồng nha
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: {{{(>_