Hai người cùng nhau tổ đội đi dạo khắp nơi, bánh mì lại đột nhiên giống như động kinh mà phát ra một cái biểu tình tiểu hầu tử điên cuồng bốc ra tim đỏ, Công Tôn Duệ nhìn thấy, nhịn không được hắc tuyến.
Mỗi lần hai người ở cùng một chỗ, số lần người này động kinh càng lúc càng nhiều, đến nỗi anh cũng lười đi hỏi lần này nguyên nhân động kinh là vì cái gì.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : bà xã bà xã, lão cá cùng Tiêu Tiêu làm hòa rồi a~
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : đưa địa chỉ đây đi, ngày mai ông xã đi tìm bà xã
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ....
Khẽ giật mình, động tác của Công Tôn Duệ cũng bất giác chậm lại.
Gặp mặt sao? Tuy rằng trong lòng anh vẫn luôn muốn biết cái người suốt ngày quấn quít lấy mình gọi bà xã bã xã loạn cả lên rốt cuộc là người như thế nào, nhưng đến thời điểm thật sự phải gặp, lại nhịn không được có chút sợ hãi...
Lúc hai người vẫn còn chưa gặp nhau, có lẽ bánh mì vẫn không có cảm giác kêu một người nam nhân là bà xã là kỳ cục đến cỡ nào, nhưng nếu như gặp mặt nhau rồi, thấy rõ ràng nhau rồi, phỏng chừng sau này cũng sẽ không kêu đến tự nhiên thế nữa...
Kỳ thật, anh cũng là nam nhân, lại bị một người luôn miệng gọi bà xã, quả thực có cảm giác không thích.
Nhưng là qua lâu như vậy, lại khiến anh nhịn không được mà sinh ra lưu luyến loại cảm giác này.
Tuy rằng từ năm mười mấy tuổi, Công Tôn Duệ đã biết rõ được tính hướng của mình, nhưng bởi vì cá tính khá trạch, giao tiếp quen biết cũng ít ỏi đến đáng thương, lịch sử tình cảm cơ hồ như là không có, cho nên việc đi thích một người bạn trên mạng chưa từng thấy mặt qua, cũng là việc không thể trách anh được...
Nhưng còn, bánh mì thì sao?
Mặc dù không phải là anh cố ý thăm dò, nhưng ở bên cạnh cậu ta một thời gian dài như vậy, từ những lời đùa giỡn của đám bạn bè cậu ta cũng có thể thấy rõ, cậu ta vốn dĩ là người rất được yêu thích...
Cho dù không nghe được lời người khác nhận xét, anh cũng có thể cảm giác được, trong hiện thực mà nói, bánh mì với anh không cùng một loại người.
Cho dù chỉ là làm bạn bè bình thường, bản thân mình có lẽ cũng theo kịp được bước chân của cậu ta.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : bà xã bà xã, đi ra trả lời vấn đề nào!
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : đừng có nói với ông xã là lần này không tính nha
Thấy lời nói của bánh mì, Công Tôn Duệ mới chợt phát giác, hóa ra bản thân đã ngẩn người một hồi lâu như vậy, liền vội vàng đáp lời cậu.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : không có...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : cái kia, hiện tại có người trong nhà đến đây ở tạm, không tiện đến cho lắm...
Hai người đều là nam nhân, dù là bạn trên mạng ra ngoài gặp mặt đi nữa, vốn cũng không phải chuyện gì to tát lắm, nhưng không biết là vì cái gì, anh lại cảm thấy có chút mâu thuẫn trong lòng.
Giống như có một loại cảm giác ẩn ẩn trong lòng, nếu như gặp nhau... bọn họ sẽ không thể tiếp tục cùng ở cạnh nhau mà im lặng giống như bây giờ được nữa...
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : kiếm cớ!
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : bà xã căn bản là không muốn gặp ông xã!
[Đội ngũ ] Nửa cánh hoa đào : không phải được rồi, nếu như cậu nhất quyết muốn đến thì đến đi...
Thấy cậu ra vẻ phẫn nộ, Công Tôn Duệ lại có chút buồn cười.
Dù gì hay người cũng ở cùng một cái thành phố, chuyện gặp mặt nhau... đại khái chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Tuy rằng không có khả năng trở thành người yêu, nhưng theo giao tình trên trò chơi mà nói, không chừng cũng có thể trở thành bạn bè tốt cũng nên...
Dù gì cũng là hai nam nhân, dù cho không gặp nhau đi nữa, chung quy cũng không thể ngày ngày cứ lão bà tới rồi lão bà lui cả đời được.
Địa vị kiểu như bạn bè... có lẽ mới có thể kéo dài được một chút...
Mặc dù bản thân đã nghĩ thật thông thoáng như vậy, nhưng trong lòng Công Tôn Duệ vẫn là áp không được một cảm giác chua xót dâng lên.
Gõ địa chỉ gửi cho cậu ta rồi, khẽ thở dài một tiếng, mới phát hiện bà chị mình cư nhiên đang đứng bên cạnh mình, tay còn ôm con chó nhỏ.
"A... chị, làm em giật cả mình!" Công Tôn Duệ do dự một lúc, có chút chột dạ che lại màn hình máy tính.
Chị hai của anh mỗi tháng đều sẽ mang theo Tùng Quả đến ở nhờ nhà anh mấy ngày, nói thì nghe rất hay, để tăng tiến cảm tình chị em, thuận tiện tạo chút sinh khí cho Công Tôn Duệ vẫn cứ mãi ở lì trong nhà, nhưng đồng chí Công Tôn Duệ hiển nhiên chưa bao giờ tin tưởng qua.
"Đứng nhìn chút làm gì sợ dữ vậy? Chột dạ hả?" Công Tôn Cố Phán hắc hắc cười, nâng chân trước của Tùng Quả lên gãi gãi đầu Công Tôn Duệ "Sao hả? Ông xã anh em trong game của mi ngày mai sẽ tới hả?"
Nghe cái xưng hô mà bà chị mình tự ý dùng gọi bánh mì, Công Tôn Duệ đổ cả mồ hôi hột "Cái gì mà ông xã anh em chứ, đã bảo kết hôn chỉ là vì thuận tiện thôi!"
"Cho nên ta mới thêm ở sau hai cái anh em đó, còn bà xã là do chính tên đó mở miệng hô to gọi nhỏ a, nhìn đi, spam đầy màn hình rồi kìa!" Công Tôn Cố Phán giảo hoạt nở nụ cười, liếc liếc về phía màn hình bĩu môi.
Công Tôn Duệ nghe xong lời này, theo phản xạ quay đầu lại nhìn màn hình, quả nhiên, nguyên khung tán gẫu đã bị bạn nhỏ bánh mì spam đầy nhóc hai chữ bà xã, ngẫu nhiên lại chọt ra một cái tán gẫu kênh thế giới hay tin tức của hệ thống, cũng bị cậu ta nhanh chóng đạp đi.
Tình huống như vậy đó giờ cũng không phải hiếm, hơn nữa có thể nói là nhìn cũng đã quen rồi, nhưng hôm nay lại khác, sau lưng có người đang đứng nhìn, trên mặt Công Tôn Duệ bất giác lại có chút hồng hồng, liền lên tiếng ngăn cản lai.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : lại gì nữa vậy đại ông hai?
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : bà xã nha, bà xã gõ lộn chữ đúng hông, là ông xã mới đúng a
Công Tôn Cố Phán đứng ở sau nhìn, lúc này cũng không nhịn được trộm cười vài tiếng, Công Tôn Duệ lại một trận buồn bực.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : rốt cuộc nói hay không?
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : bà xã, sao đột nhiên bà xã lại lãnh đạm với ông xã quá vậy
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào :
"Phì...ông xã này của mi mấy tuổi rồi thế?" khán giả đứng xem rốt cuộc không nhịn được, xì một tiếng bật cười
Công Tôn Duệ hít một hơi thật sâu, đứng dậy xoay người dùng tay đẩy chị mình kèm theo con chó nhỏ đẩy a đẩy ra khỏi phòng mình "Bà về phòng ngủ đi, OK?"
"Ê ê ê, vụ gì vậy, ta đâu có nói gì sai đâu..." Công Tôn Cố Phán thở phì phì giãy dụa, Tùng Quả thì ăng ẳng lên tiếng khán nghị Công Tôn Duệ.
Không thèm để ý tới hai người chống đối, Công Tôn Duệ đẩy người ầm ĩ ra khỏi phòng rồi liền đóng cửa lại, trực tiếp khóa chốt, lúc này mới nhẹ nhàng thở phào một tiếng.
Chuyện tính hướng của anh... chưa từng nói với bất luận kẻ nào, nhưng có đôi khi lại cứ cảm giác, chị hai mình có loại năng lực có thể nhìn rõ hết thảy.
Quả nhiên... dạo này chơi game riết rồi khiến đầu óc có vấn đề luôn rồi sao?
Trở lại trước máy tính, lại thấy một màn hình đầy tên bánh mì, nhưng lần này lại không chỉ hai chữ "bà xã" thôi nữa, sau cùng đệm thêm một câu... "Di động của bà xã là số mấy?"
Hai người quen biết nhau lâu như vậy, ngoại trừ thêm bạn YY ra thì, ngay cả QQ cũng chưa từng trao đổi.
Tiền Mặc không đề cập đến, mà Công Tôn Duệ lại ngại ngùng không dám chủ động đưa, cho nên ngoại trừ trong game ra thì, đây là lần đầu Tiền Mặc hỏi anh phương thức liên lạc.
Công Tôn Duệ gõ ra số của mình rồi gửi đi ở kênh đội ngũ, ngay sau đó di động liền vang lên, mở ra thì thấy tin nhắn "Bà xã, này là số của ông xã, nhớ nha!"
Tiền Mặc tuy rằng thoạt nhìn có vẻ như là loại người rất dễ ở chung lại thân thiện dễ nói chuyện, nhưng quen nhau lâu ngày mới biết, kỳ thực trong lời của cậu ta đều có mang theo một chút khẩu khí mệnh lệnh.
Có lẽ là một loại khí thế mà những người ưu tú không tự giác tản ra ngoài...
Công Tôn Duệ rất nghe lời, ấn phím lựa chọn lưu số, chọn dãy số của Tiền Mặc, vẫn còn chưa kịp đặt tên là gì thì một tin nhắn khác lại được gửi qua "Người ta lưu tên là bà xã yêu dấu nha, cho nên bà xã cũng phải lưu là ông xã yêu dấu a!"
Công Tôn Duệ thần tình hắc tuyến, ngữ khí này... là nữ sinh khi làm nũng mới dùng mà?
Nhưng là, lúc đặt tên thì... ngón tay lại không nhịn được đặt ở phím Q ngần ngừ một hồi lâu, cuối cùng vẫn là rời đi, bấm ra hai chữ bánh mì...
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : đã nhớ chưa a? Tên có viết là ông xã hay không a?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : bình thường chút đi được không vậy a!
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : bà xã, bà xã quả nhiên ghét bỏ người ta!
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...
Công Tôn Duệ thở dài, nếu cậu biết tôi không những không ghét bỏ cậu... lại ôm lấy loại tâm tư này với cậu... phỏng chừng cậu sẽ tránh tôi thật xa...
♥ ♥ ♥
Tiếu Trác Hy vất vả "cày cấy" một đêm, vừa tỉnh đã phải ôm chăn bật dậy , nhịn không được gom tên Vưu Khinh Vũ làm cậu mệt rã rời như vậy cùng với tên quỷ Tiền Mặc báo hại cậu dậy sớm thế này mà hung hăng rủa thầm một trận...
Nhất là tên bánh mì thiu kia, không phải gặp bạn trên mạng thôi sao, có cần phải đúng bảy giờ sáng ra khỏi cửa không? A?
Hại cậu phải thức dậy sớm để mà đi rước người, đối với tên quỷ sứ kia cậu thực là không có chút hứng thú nào hết có được không!
Tuy rằng trong lòng bắn nhắng đủ thứ một hồi, nhưng bạn nhỏ Tiếu Trác Hy của chúng ta vẫn là rất ngoan ngoãn mặc quần áo vào.
Công Tôn Duệ thức dậy cũng khá là sớm, cho nên đã chạy sang phòng khách nhà Vưu Khinh Vũ ngồi chờ, cùng hai người họ đi chung, theo anh còn có một cô gái, một thân trang phục thoải mái, thoạt nhìn qua liền cảm giác cô gái này tuổi tác cũng đại khái xấp xỉ Vưu Khinh Vũ.
Duy chỉ có Tiếu Trác Hy còn là một nhóc sinh viên, đứng ở giữa ba người bọn họ, quả thực có chút cảm giác tự hào thân là người trẻ tuổi a.
"Sư nương, đây là chị gái tôi a, Công Tôn Cố Phán." so với lần trước một thân lôi thôi lếch thếch mà lần trước bọn họ gặp phải, lần này Công Tôn Duệ ăn mặc có sức sống hơn rất nhiều, nhìn qua như cũng có chút khẩn trương, dù vậy vẫn là không quên giới thiệu bọn họ lẫn nhau "Chị, đây là bạn, ừ... bạn trai Khinh Vũ, Tiếu Trác Hy..."
Hai người tuy rằng mới xác định quan hệ chính thức, nhưng Tiếu Trác Hy quả thực không hề nghĩ đến bản thân có ngày sẽ bị giới thiệu với thân phận là "bạn trai Vưu Khinh Vũ", hơi sửng sốt một chút, trên mặt nhất thời đỏ lên "Chị... chị chị... chào chị!"
Công Tôn Cố Phán mỉm cười đánh giá cậu từ trên xuống dưới một lượt, mới đưa tay khẽ vỗ vỗ đầu cậu "Em trai ngoan, gọi một lần là được rồi."
"Uy, bạn Phán Phán nha, đừng có động tay động chân với vợ người ta chứ!" Vưu Khinh Vũ đẩy tay cô ra.
Công Tôn Cố Phán bĩu bĩu môi "Xin lỗi nha, mình đây thích động tay động chân rồi sao!"
Tiếu Trác Hy bị bọn họ trêu ghẹo một trận, đỏ ửng trên mặt lại không nhịn được, may mắn đúng lúc này di động của Công Tôn Duệ vang lên.
Công Tôn Duệ mở ra nhìn nhìn, cả người rõ ràng có chút cứng ngắc "A... Bánh, bánh mì bảo cậu ấy đến rồi."
Cả đám đều bàn tính đi ra ngoài chơi một trận, cho nên mới kinh động đến Vưu thị phu phu hai người.
"Vậy chúng ta đi mau đi!" Những lời này đối với Tiếu Trác Hy rõ ràng chính là cứu mạng rơm rạ a, ngay lập tức túm lấy không buông.
Đoàn người ra khỏi cửa nhà Vưu Khinh Vũ, đi vào thang máy, Tiếu Trác Hy chợt phát hiện Công Tôn Duệ khẩn trương khác hẳn so với những lúc bình thường, hoàn toàn không phải cảm xúc nên có khi gặp mặt bạn trên mạng, giống như còn xa hơn thế, thậm chí ngay cả bàn tay đều là gắt gao mà xiết chặt lại.
Đợi đến lúc cửa thang máy mở ra, cả đám lần lượt ra ngoài. Tiếu Trác Hy đột ngột như nghĩ đến điều gì, lôi kéo tay của Vưu Khinh Vũ kéo anh xuống thấp giọng hỏi "Nè, đừng nói là đến tận bây giờ tên bánh mì kia vẫn chưa biết hoa đào là nam đi?"
Vưu Khinh Vũ sứng sốt, hình như cũng là vừa mới nghĩ đến chuyện này.
Hai người dạo này bị rắc rối tình cảm của chính bản thân tra tấn đến mệt muốn chết, làm gì còn có tâm tư đi quản những chuyển khác, cho nên chuyện hiểu lầm giữa Công Tôn Duệ và Tiền Mặc, cả hai đã sớm quẳng nó đi tận đâu đâu.
Hiện tại mới chợt nghĩ đến, sắc mặt cả hai không nhịn được khẽ biến.
"Tên bánh mì kia chắc không tới mức ngu ngốc như vậy đâu hả?" gương mặt Vưu Khinh Vũ có chút co giật, vội vàng khoác lấy bả vai Tiếu Trác Hy đi theo sau hai chị em Công Tôn ra ngoài.
Tiền Mặc đã sớm đứng ở ngoài cửa, vóc dáng cao cao khoác lên một thân áo ngắn tay kèm quần dài hết sức đơn giản gọn gàng, nhưng lại nổi bật lên cảm giác chỉ người mẫu mới có, lúc này miệng còn khẽ cắn kính mát, một bộ chán muốn chết nhìn quanh nhìn quất.
Chính lúc này liền nhìn thấy cả đám ra ngoài, ngay lập tức túm kính mắt gọn trong tay, có phần kích động chạy lại chỗ bọn họ.
Tiếu Trác Hy nhìn Công Tôn Duệ càng lúc càng xiết chặt nắm tay, nhịn không được mà khẩn trương một trận theo anh... Tiểu Duệ...tám chín phần mười là đã động tâm đối với bánh mì rồi...
Tiền Mặc chạy đến bên cạnh bọn họ, đảo mắt nhìn Công Tôn Duệ cùng Công Tôn Cố Phát một cái, trên mặt tựa hồ lộ ra chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh liền che dấu bằng một nụ cười thật tươi.
"Bà xã, bà xã thật đẹp a!" Bánh mì quay mặt nhìn về phía một vị nữ tính duy nhất ở đây, lại có chút ngại ngùng mà gãi gãi đầu.
Tiếu Trác Hy thầm hô không hay rồi, lại chuyển qua nhìn Công Tôn Duệ, quả nhiên nhìn thấy gương mặt anh, lúc này đã là một mảnh trắng bệch...