'' Thương nhân Ba Lợi '' kể chuyện xong rồi rời đi. Cứ thế mà đi? Không phát động nhiệm vụ ẩn sao? Tiểu Vân không hiểu. Các game khác đều là kể chuyện xưa xong là nhận được nhiệm vụ mà. Mẹ nó chứ, thương nhân khốn nạn. Thương nhân - giá trị. Hắn lặp đi lặp lại 2 từ này rồi có một ý tưởng
Nếu tìm được một thứ có giá trị cao hơn giá bán, dùng kim tệ mua, sau đó đổi thứ này ra giá trị vậy chẳng phải là... Mấy thứ npc trong thành bán thì khỏi bàn, bởi chắc chắn luôn là giá trị thấp hơn giá bán nhiều. Người chơi kiếm được đồ cũng không ngu gì mà bán giá thấp hơn giá trị, trừ phi họ không biết đó là món đồ gì. Tiểu Vân đi hướng tới chợ của người chơi trong thành.
Hắn đổi 9000 giá trị thành 9000 kim tệ làm tiền vốn đi mua đồ. Tại chợ này, các người chơi sẽ bày bán các món đồ của mình. Hệ thống quy định ở nơi này, người chơi không thể làm gì khác ngoài pm và giao dịch, các chức năng còn lại sẽ bị phong ấn hết. Tiểu Vân lượn quanh 1 hồi trong chợ. Khi thì sờ món này 1 tí, khi thì vuốt món kia 1 lát, hắn muốn đào bảo
Đi hoài mà không có món nào ưng ý, bởi giá cả với giá trị chênh lệch nhau không nhiều hắn không mua. Hắn không thích chuyển tới chuyển lui 1 đống thứ chỉ để lời từng món tiền nhỏ. Bên kia có một đám đông tụ tập làm gì vậy? Tiểu Vân hiếu kỳ đi qua xem thì nghe được mọi người bàn tán
- Thật kỳ quái, có người nhặt hòn đá thường đem bán.
- Có thể người ta đầu óc có vấn đề.
- Coi có người mua hòn đá đó kìa, còn kỳ quái hơn nhiều.
- Không phải đang diễn kịch đó chứ.
Tiểu Vân cố lách qua đám người vào trong, người mua mặc cả không được bỏ đi rồi. Người bán thì không phải mới gặp chưa lâu sao. Nàng này cần tiền đến khùng rồi? Hắn pm qua kênh hảo hữu
- Sao lại bán hòn đá thường vậy?
'' Tiền Tiền Tiền Tiền '' giờ mới phát hiện người trước mặt là tên đần mua phù của nàng. Dù sao 2 người đều mặc ngoại trang che kín toàn thân, lại có mũ che đầu rất khó nhận ra, chỉ có thông qua tên mới biết. Nàng ngồi dưới đất nên không thấy tên đối phương.
- Hòn đá này không phải đá thường
- Nhưng tên nó rõ ràng ghi vậy
- Cái này là Npc thưởng cho, chắc chắn không tầm thường
Thấy cô nàng này khẳng định một câu chắc chắn như vậy, Tiểu Vân không còn gì để nói. Trò chơi này npc biến thái có, khùng có, nếu có thêm mấy tên lừa đảo cũng chẳng lạ gì đâu. Thôi kệ, hắn nhìn các món hàng bày trước mắt, tất nhiên là ngoại trừ cái hòn đá '' không tầm thường '' kia.
Mỗi món đồ đều chạm qua chừng 5s lại chuyển qua món khác. Cứ thế cho đến khi chạm tới 1 món, tay hắn hơi run run. Chỉ vào thứ này hắn hỏi
- Quả trứng này bán thế nào?
- Trứng hỏa điểu - 500 kim
Thấy đối phương sảng khoái trả tiền, '' Tiền Tiền Tiền Tiền '' thầm nói: '' tên này đúng là ngu - trứng này có giá 200 kim thôi ''. Tiểu Vân thì lại thầm than không có hiểu biết thật là đáng sợ. Rời khỏi chợ, hắn nhớ lại khi định giá quả trứng này có tới hai giá trị tồn tại 200(1.000.000). Nếu đúng như vậy, tức là bên trong có thứ giá trị 1 tỷ tiền hiện thực.
Tiểu Vân vội tới nhà trọ thuê 1 phòng vào trong rồi đóng cửa lại. Hắn muốn mở quả trứng này ra xem bên trong có gì mà tới 1 tỷ. Nhưng hắn không mở được mà nhận được thông báo: ''Cần phá ma pháp ngụy trang trước ''. Chẳng lẽ cái 200 này là ma pháp ngụy trang để nó trông như trứng hỏa điểu
Không thể làm gì khác, Tiểu Vân đi tìm Npc giải thuật sư trong thành. Lại tốn thêm 1000 kim để npc phá giải phép thuật. Ánh sáng ma pháp qua đi, cái xuất hiện lại vẫn là 1 quả trứng. Hắn cầm lên định giá thì đúng là 1.000.000, xem thông tin thứ này thì hắn ngạc nhiên, không tin nổi.
'' Thương nhân Ba Lợi '' kể chuyện xong rồi rời đi. Cứ thế mà đi? Không phát động nhiệm vụ ẩn sao? Tiểu Vân không hiểu. Các game khác đều là kể chuyện xưa xong là nhận được nhiệm vụ mà. Mẹ nó chứ, thương nhân khốn nạn. Thương nhân - giá trị. Hắn lặp đi lặp lại từ này rồi có một ý tưởng
Nếu tìm được một thứ có giá trị cao hơn giá bán, dùng kim tệ mua, sau đó đổi thứ này ra giá trị vậy chẳng phải là... Mấy thứ npc trong thành bán thì khỏi bàn, bởi chắc chắn luôn là giá trị thấp hơn giá bán nhiều. Người chơi kiếm được đồ cũng không ngu gì mà bán giá thấp hơn giá trị, trừ phi họ không biết đó là món đồ gì. Tiểu Vân đi hướng tới chợ của người chơi trong thành.
Hắn đổi giá trị thành kim tệ làm tiền vốn đi mua đồ. Tại chợ này, các người chơi sẽ bày bán các món đồ của mình. Hệ thống quy định ở nơi này, người chơi không thể làm gì khác ngoài pm và giao dịch, các chức năng còn lại sẽ bị phong ấn hết. Tiểu Vân lượn quanh hồi trong chợ. Khi thì sờ món này tí, khi thì vuốt món kia lát, hắn muốn đào bảo
Đi hoài mà không có món nào ưng ý, bởi giá cả với giá trị chênh lệch nhau không nhiều hắn không mua. Hắn không thích chuyển tới chuyển lui đống thứ chỉ để lời từng món tiền nhỏ. Bên kia có một đám đông tụ tập làm gì vậy? Tiểu Vân hiếu kỳ đi qua xem thì nghe được mọi người bàn tán
- Thật kỳ quái, có người nhặt hòn đá thường đem bán.
- Có thể người ta đầu óc có vấn đề.
- Coi có người mua hòn đá đó kìa, còn kỳ quái hơn nhiều.
- Không phải đang diễn kịch đó chứ.
Tiểu Vân cố lách qua đám người vào trong, người mua mặc cả không được bỏ đi rồi. Người bán thì không phải mới gặp chưa lâu sao. Nàng này cần tiền đến khùng rồi? Hắn pm qua kênh hảo hữu
- Sao lại bán hòn đá thường vậy?
'' Tiền Tiền Tiền Tiền '' giờ mới phát hiện người trước mặt là tên đần mua phù của nàng. Dù sao người đều mặc ngoại trang che kín toàn thân, lại có mũ che đầu rất khó nhận ra, chỉ có thông qua tên mới biết. Nàng ngồi dưới đất nên không thấy tên đối phương.
- Hòn đá này không phải đá thường
- Nhưng tên nó rõ ràng ghi vậy
- Cái này là Npc thưởng cho, chắc chắn không tầm thường
Thấy cô nàng này khẳng định một câu chắc chắn như vậy, Tiểu Vân không còn gì để nói. Trò chơi này npc biến thái có, khùng có, nếu có thêm mấy tên lừa đảo cũng chẳng lạ gì đâu. Thôi kệ, hắn nhìn các món hàng bày trước mắt, tất nhiên là ngoại trừ cái hòn đá '' không tầm thường '' kia.
Mỗi món đồ đều chạm qua chừng s lại chuyển qua món khác. Cứ thế cho đến khi chạm tới món, tay hắn hơi run run. Chỉ vào thứ này hắn hỏi
- Quả trứng này bán thế nào?
- Trứng hỏa điểu - kim
Thấy đối phương sảng khoái trả tiền, '' Tiền Tiền Tiền Tiền '' thầm nói: '' tên này đúng là ngu - trứng này có giá kim thôi ''. Tiểu Vân thì lại thầm than không có hiểu biết thật là đáng sợ. Rời khỏi chợ, hắn nhớ lại khi định giá quả trứng này có tới hai giá trị tồn tại (..). Nếu đúng như vậy, tức là bên trong có thứ giá trị tỷ tiền hiện thực.
Tiểu Vân vội tới nhà trọ thuê phòng vào trong rồi đóng cửa lại. Hắn muốn mở quả trứng này ra xem bên trong có gì mà tới tỷ. Nhưng hắn không mở được mà nhận được thông báo: ''Cần phá ma pháp ngụy trang trước ''. Chẳng lẽ cái này là ma pháp ngụy trang để nó trông như trứng hỏa điểu
Không thể làm gì khác, Tiểu Vân đi tìm Npc giải thuật sư trong thành. Lại tốn thêm kim để npc phá giải phép thuật. Ánh sáng ma pháp qua đi, cái xuất hiện lại vẫn là quả trứng. Hắn cầm lên định giá thì đúng là .., xem thông tin thứ này thì hắn ngạc nhiên, không tin nổi.