Cảnh Hoan: “…”
Lại bắt đầu nữa rồi phải không?
Cậu nhìn Tiểu Hồ Tiên đang bơ vơ lạc lõng trên biển, thở dài: “Được, vậy em treo máy nhé anh?”
Hướng Hoài Chi: “Ừ.”
Những người khác trong phòng nghe đoạn đối thoại của họ, cứ thấy quai quái thế nào ấy.
Lộ Hàng nhẩm lại hai câu này: “Lão Hướng, cậu thả thính con gái người ta à?”
Hướng Hoài Chi chẳng thèm quay đầu: “Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt của một tên đàn ông khốn nạn như cậu.”
Lộ Hàng: “…”
Cảnh Hoan thử nhấn tất cả nút, còn liên lạc bộ phận chăm sóc khách hàng, sau khi xác nhận mình không thể xem cảnh chiến đấu của Tâm Hướng Vãng Chi, bèn bỏ cuộc thu nhỏ cửa sổ game lại.
Cậu đăng nhập WeChat bằng máy tính, mở nhóm thảo luận phòng ký túc xá.
Tiểu Cảnh Nè: Các cậu khai hoang sao rồi?
Cao Tự Tường: Đừng nhắc nữa, game này càng lúc càng biến thái, phó bản quái quỷ gì đây? Chuyên tăng độ khó cho đội khai hoang à? Tôi chuẩn bị thời gian dài như vậy mà vừa vào phó bản đã cho tôi ngồi tù? (ảnh)
Cảnh Hoan mở ảnh ra xem, nhân vật game của Cao Tự Tường đang ngồi ngơ dưới biển.
Cậu bật cười, xem ra không chỉ mình cậu xui xẻo.
Lục Văn Hạo: Cậu đủ rồi đấy, nằm vượt phó bản còn không vui nữa á? Muốn trải nghiệm game quá thì vào acc tôi mà chơi.
Cao Tự Tường: Cậu cút đi đồ Hồ Tiên Động khốn kiếp.
Cảnh Hoan cảm thấy mình bị xúc phạm.
Cảnh Hoan: Cậu còn là người không, năm rồi còn kỳ thị môn phái, ngồi tù cũng đáng đời.
Lục Văn Hạo: Đúng đó đúng đó!
Cao Tự Tường:???
Cao Tự Tường: Nói thật, game này có ai không kỳ thị Hồ Tiên Động.
Tâm Hướng Vãng Chi không có nè.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu đã bị Cảnh Hoan xua đi mất.
Rõ ràng hai tên kia đang ở cùng phòng mà lại có thể cãi nhau ầm trời trong nhóm, đây cũng là tài năng đấy.
Cảnh Hoan góp thêm vài câu đổ dầu vào lửa, sau đó tắt nhóm trò chuyện bỏ chạy, không để lại tên tuổi gì.
Cậu mở phần mềm video, xem lại bộ phim lẻ có độ hot cao nhất gần đây, được vài phút đã thấy chán, dứt khoát tắt luôn.
Lâu rồi không ai nói gì trên YY, cậu mở lên xem, hóa ra trong phòng chỉ còn lại cậu và Tâm Hướng Vãng Chi, những người kia đã sang phòng khác chơi rồi.
Phòng trên cùng trong kênh YY là “Sảnh Karaoke”, nếu khiên chiến phó bản thất bại sẽ không được đánh phó bản mới trong vòng hai tiếng, người chơi khai hoang thất bại rảnh rỗi quá đều tụ tập trên đó, một phòng mà hơn bảy mươi người.
Cảnh Hoan nhìn vài lần rồi tắt, cậu đã chắc chắn sẽ không chơi acc này lâu, nên thôi đừng kết bạn vậy, kẻo sau này bán acc thấy không nỡ.
Chán quá thế là mở diễn đàn nhà phát hành Cửu Hiệp ra định xem có người chơi lấy được danh hiệu giết lần đầu nào đăng bài hướng dẫn không.
Kết quả đừng bảo bài hướng dẫn, xem cả một trang toàn mấy câu mắng kế hoạch thôi.
Đang định tắt trang, Cảnh Hoan nhác thấy một bài viết bị đính lên đầu với dòng tiêu đề đỏ chói bắt mắt.
[Cuộc thi ca hát Cửu Hiệp lần bắt đầu rồi~ Nhấp xem chi tiết. NEW~]
Thời gian đăng vào hai phút trước, con số bình luận đã hơn trăm, có thể thấy rất được quan tâm.
Hoạt động này có từ hồi Cảnh Hoan chơi acc cũ, vì phần thưởng tốt, lại được quan tâm nhiều, nên năm nào tổ chức cũng sôi nổi cả.
Cảnh Hoan tiện tay nhấp vào bài viết xem quy tắc cuộc thi, không khác biệt gì so với những năm trước, ai cũng có thể đăng ký cả, những người chơi khác cũng có thể bỏ phiếu ngay trong giao diện hoạt động của game.
Cậu nhìn lướt qua nội dung, sau đó nhảy thẳng xuống mục phần thưởng.
[Hạng : thưởng tệ, thú cưỡi “Tử Phượng” số lượng có hạn, được cơ hội trình bày bài hát chủ đề mới của Cửu Hiệp.
Hạng : thưởng tệ, thú cưỡi “Tử Phượng” số lượng có hạn.
Hạng : thưởng tệ, thú cưỡi “Tử Phượng” số lượng có hạn.
Thưởng tham dự: Những người tham gia thi đấu qua đợt khảo hạch sẽ được ngoại trang số lượng có hạn mới “Cá Chép Bong Bóng”.]
Cảnh Hoan đã biết vì sao bài viết này lại hot thế rồi.
Vật hiếm thì quý, khi mọi thứ được thêm chữ “số lượng có hạn” vào, sẽ dễ dàng khơi dậy hứng thú của người tiêu dùng.
Trong game cũng thế, ngoại trang, thú cưỡi, thú cưng số lượng có hạn đều được hưởng ứng nhiệt liệt. Mà lần này bên nhà phát hành còn đưa nó vào mục phần thưởng tham dự, có thể thấy họ đang muốn người chơi tham gia sôi nổi, tích cực đăng ký.
Nhìn giao diện hoạt động, Cảnh Hoan chợt thấy hơi đau đầu. Cậu mua acc này đắt như thế là vì nó có tất cả ngoại trang số lượng có hạn kể từ khi Cửu Hiệp mở server đến nay.
Điều này nghĩa là cậu cũng phải lấy luôn những ngoại trang số lượng có hạn tiếp theo trong Cửu Hiệp, không thì acc sẽ rớt giá rất thảm.
Nhưng… cuộc thi ca hát gì đó vốn không nằm trong kế hoạch của cậu, hồi trước lúc còn chơi acc cũ, cậu cũng chẳng bao giờ tham gia mấy hoạt động giải trí thế này.
“Có đó không.” Giọng của Tâm Hướng Vãng Chi chợt vang lên bên tai, khiến Cảnh Hoan hoàn hồn.
Cảnh Hoan nâng tay tắt trang mạng: “Đây ạ… sao thế anh?”
“Chuẩn bị ra ngoài.”
Cảnh Hoan sửng sốt, lập tức mở giao diện game, đúng lúc thấy thông báo nhảy ra.
[Thông báo phó bản: Chúc mừng người chơi Tâm Hướng Vãng Chi đã vượt ải thành công, hoàn thành nhiệm vụ phó bản lần này!]
… Cậu mới chơi chưa được nửa tiếng, Tâm Hướng Vãng Chi đã giết xong rồi á?
Xung quanh Cảnh Hoan còn là một biển nước, cậu thử nhấp chuột, vẫn không động đậy được.
Cậu đang định mở miệng hỏi, chợt nhìn thấy chàng trai áo đen cầm thanh đao to tướng lóe sáng bước từng bước vào bản đồ, đi đến chỗ cậu.
[Tâm Hướng Vãng Chi mời bạn vào đội. Có. Không.]
Cảnh Hoan nhấp đồng ý, Tiểu Hồ Tiên nhảy cẫng ra sau lưng Tâm Hướng Vãng Chi.
[Hệ thống: Chúc mừng Tâm Hướng Vãng Chi, Lộ Điều Điều, Yêu Là Chia Cậu Ăn, Đừng Hỏi Ngày Về của bang Nhàn Nhân Các đã vượt liên tiếp ải, cứu được Tiểu Điềm Cảnh trong tay Công Chúa Trai Tinh! Đạt danh hiệu giết đầu tiên của phó bản “Trai Tinh Gây Rối” server Kính Hoa Thủy Nguyệt!]
Tin hệ thống vừa được đăng vài giây, tức thì có rất nhiều người nhảy vào phòng YY của họ, toàn là đến hóng hớt cả.
Ban nãy Lộ Hàng chỉ lo nghe người khác hát nên không để ý Hướng Hoài Chi vượt ải thế nào: “Mẹ ơi? Hai mươi phút đã giết xong rồi sao? Còn là giết đầu tiên luôn… Hướng Hướng đỉnh!!”
Cảnh Hoan hoàn hồn, sau đó nhanh nhảu rằng: “Anh đỉnh quá!”
“Cậu giết thế nào vậy?” Thu Phong cũng ngạc nhiên: “Boss ải thứ tám kháng cả hai hệ mà? Sao cậu qua được?”
Boss kháng hai hệ, nghĩa là sát thương tạo thành từ cả vật lý và phép thuật lên boss đều không lớn, khoảng ba lượt là bị đánh chết.
Hướng Hoài Chi nói: “Không kháng lắm, đánh được.”
Thu Phong im lặng.
Toàn đội bọn họ đều bị tiêu diệt ngay ải thứ tám, chính người sát thương vật lý đứng thứ hai trong đội họ đã vào YY khóc hô rằng mình chém một nhát mà boss chỉ mất ba trăm máu.
“Mau lên mau lên.” Lộ Hàng giục: “Nhấp NPC nhận thưởng nào.”
Giết đầu tiên thì trăm phần trăm được phần thưởng giá trị cao, nhưng rơi bao nhiêu, rơi vào tay ai thì không biết.
Cảnh Hoan chẳng hứng thú gì với giai đoạn nhận thưởng, đang định pha ly cà phê uống cho tỉnh táo, chợt thấy màn hình của mình nhảy lên mấy dòng thông báo hệ thống.
[Bạn nhận được điểm kinh nghiệm]
[Bạn nhận được đồng]
[Bạn nhận được “Thủy Tinh Tím” x]
Cảnh Hoan sửng sốt chưa kịp phản ứng, bấy giờ họ đã được hệ thống tự động đưa ra cổng thành chính sau khi đánh xong phó bản.
Trong phòng yên tĩnh vài giây, chợt nghe Yêu Là Chia Cậu Ăn hô to: “Tiểu Cảnh! Á á á! Chia lợi tức nào!!”
“Mẹ, Thủy Tinh Tím…” Lộ Hàng ganh tỵ đỏ cả mắt: “Tiểu Cảnh Cảnh, cậu ghê gớm đấy.”
Thủy Tinh Tím, nguyên liệu cao cấp để cường hóa trang bị, tăng thuộc tính trang bị trăm phần trăm, là vật hiếm thấy cả trong khu giao dịch.
Cảnh Hoan cũng sửng sốt, cậu mở túi ra xác nhận lại vài lần, lẩm bẩm: “Anh ơi… em được nguyên liệu cao cấp nè.”
“Ừ, thấy rồi.” Hướng Hoài Chi nói.
“Tôi đm… Vận may của cậu tốt quá rồi đấy.” Lộ Hàng nói: “Xem ra túi Yêu Vương hồi trước và đồ rác hôm qua là để trải đường cho vận may hôm nay của cậu.”
Hướng Hoài Chi giải tán đội, đang định bổ sung thuốc cho phó bản người.
[Tiểu Điềm Cảnh ném cho bạn Thủy Tinh Tím x]
Hướng Hoài Chi muốn ném trở về, phát hiện đối phương bật tính năng từ chối nhận vật phẩm.
[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi:?
[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Đừng cho bừa may mắn của mình cho người khác.
[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Không mà.
[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Anh khảm lên thần binh sẽ có nhiều thuộc tính hơn! Trang bị của em toàn là rác, lấy cũng chẳng ích gì.
[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Đừng cho em tiền nữa, em không cần.
[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Nhưng… Nếu anh cảm thấy ngại thì có thể cho em thứ khác (thẹn thùng)
[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Cậu muốn gì?
[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Muốn có danh hiệu vợ chồng với anh. (thẹn thùng) (đỏ mặt) (chạm ngón trỏ vào nhau)
[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Đổi cái khác, hoặc cầm Thủy Tinh về.
[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: QAQ Ú óa óa…
[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Vậy em tạm để dành, sau này nghĩ ra rồi đòi được không anh T.T
[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ.
Trong YY, Lộ Hàng vẫn đang giục: “Tiểu Cảnh Cảnh, mau chia lợi tức, cho tôi chút may mắn lát đánh phó bản hai mươi người nào!”
Cảnh Hoan: “Được, chờ tôi một lát, tôi đến Tiền Trang rút tiền…”
“Ơ?” Đừng Hỏi Ngày Về sửng sốt: “Tại sao Hướng Thần lại ném tiền cho tôi?”
Yêu Là Chia Cậu Ăn: “Hướng Thần cũng cho tôi…”
Hướng Hoài Chi: “Lợi tức.”
Lộ Hàng: “Cậu nhầm rồi phải không, là Tiểu Cảnh Cảnh được nguyên liệu cao cấp mà.”
“Cho giúp cô ấy.” Hướng Hoài Chi nhìn đồng hồ: “Được rồi, đi lấy thuốc đi, bốn giờ năm mươi tập trung ở cổng bang.”
Trong phòng đột nhiên im lặng.
So với phó bản năm người, phó bản mới hai mươi người nhẹ nhàng hơn nhiều, là loại phó bản đơn giản nhất, giết quái nhỏ rồi đi thẳng đến boss, không gặp trở ngại gì.
DPS của đội khá cao, danh hiệu giết đầu tiên cũng được lấy một cách nhẹ nhàng, phần thưởng giết đầu rơi vào tay Xuân Tiếu, cũng là nguyên liệu cao cấp, nhưng thua xa Thủy Tinh Tím.
Đánh phó bản xong, người trong đội mệt chết được, sau khi bàn bạc, họ quyết định đêm nay không đánh phó bản nữa.
Cảnh Hoan đóng gói vài bịch canh Mala, đến ký túc xá.
Bang của Cao Tự Tường không tranh được danh hiệu giết đầu, bấy giờ nhăn nhó mặt mày: “Bọn này chỉ thua họ hai giây thôi, hai giây đó!!”
“Tập trung ăn cơm, đừng la ó nữa.” Cảnh Hoan tách đũa ra, nhìn sang Lục Văn Hạo đang ngồi trước máy tính: “Hạo Nhi?”
Người ham ăn nhất ngày thường còn chẳng thèm quay đầu: “Đến ngay, chờ tôi xem xong video này đã.”
Cảnh Hoan hỏi: “Cậu đang xem gì?”
“Còn xem gì nữa, video giết đầu của Tâm Hướng Vãng Chi đó.” Cao Tự Tường đáp.
Cảnh Hoan khựng lại: “… Cái đó có gì hay mà xem? Phó bản bình thường thôi mà.”
“Phó bản thì bình thường, nhưng một người qua năm ải không bình thường chút nào, cậu không thấy dáng vẻ anh ta chém boss kháng hai hệ đâu, chỉ một chữ thôi.” Cao Tự Tường ngước mắt nói: “Đỉnh.”
Cảnh Hoan không nhịn được liếc sang màn hình máy tính của Lục Văn Hạo.
Trong video, nhân vật Tâm Hướng Vãng Chi vừa kết thúc chiến đấu, đi thẳng một mạch xuống biển, đến bên cạnh Tiểu Hồ Tiên.
Lục Văn Hạo tắt video, ngồi xuống cạnh họ: “Mẹ, Tâm Hướng Vãng Chi ngầu quá đi mất, anh ta là DPS sát thương vật lý cao nhất liên server luôn nhỉ?”
Cao Tự Tường: “Lâu rồi.”
“Nhất là cảnh sau khi anh ta giết boss xong, cầm đao đi đến chỗ người chơi nữ trong đội anh ta đó…” Lục Văn Hạo lắc đầu cảm thán: “Nói thật, tôi mà là cô gái đó, chắc lúc ấy tôi sẽ muốn gả cho anh ta mất, lấy thân báo đáp, hiểu không?”
Cao Tự Tường: “Không hiểu.”
“Cậu không biết tình thú gì hết, đáng thương thay cho bạn gái ở bên cậu nhiều năm mà cả bó hoa hồng cũng chưa được nhận bao giờ.” Lục Văn Hạo quay đầu: “Đúng không Hoan Hoan?”
Cảnh Hoan bình tĩnh nuốt miếng đậu hũ cá, gật đầu rằng: “Ừ, nếu tôi là người chơi nữ nọ, tôi sẽ lấy Thủy Tinh Tím làm nhẫn cầu hôn anh ta ngay và luôn.”