Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi có được số nhóm (nhóm, tổ cá nhân) Di Nhạc liền xoay người đi tìm Tiếu Thần, cùng hắn cùng hưởng chuyện tốt.
Di Nhạc: Đại thần ~ trao quyền phải đợi trả lời, bất quá số nhóm đã đến tay, chúng ta đi thôi nào ~ số nhóm
CX: …
Tiếu Thần dựa theo số nhóm mà Di Nhạc gửi cho tìm được một tổ nhóm gọi là [Là văn nghệ không phải là đáng khinh], cái tên nhóm này khiến hắn nhớ tới câu độc thoại trên chuyên mục tác giả của Văn Ý Tô, quả nhiên là nhóm hậu viện a.
Sau khi em gái quản lý nhận được tin nhắn của Lâm Tưởng Thất kích động nho nhỏ, lại nói cái nhóm này của các cô thật lâu chưa có người gia nhập, người trong nhóm cũng không nhiều, này đều là fan tử trung theo đuổi Sở Tô từ ngày đầu viết văn, tuy rằng lúc Sở Tô nổi tiếng fan càng lúc càng nhiều, hiện tại độc giả đã lập đàn ở khắp nơi, thế nhưng lúc trước từng có lúc không cẩn thận để một anti fan vào, anti fan ở trong đàn gửi tin nhắn chửi rủa ác tâm tiểu thuyết đam mỹ, chỉ trích tác giả bây giờ viết BL là làm hại thế hệ trẻ, sau đó là các loại nhục mạ sâu bọ xã hội, đàn này liền không nhận thêm ai xin gia nhập nhóm nữa.
Ở trong lòng của các nàng không ai được phép nói Sở Tô không tốt dù là một chút xíu nào.
Lần này lại có người gia nhập nhóm, hơn nữa còn là thông qua Lâm Tưởng Thất xác nhận, cảm giác có người mới đùa giỡn thiệt thích.
Nếu như cô ấy biết một người mới trong đó là Trầm Tiêu mà nói … lại càng thích ~
Vì vậy tại thời điểm nhận được tin có người xin gia nhập nhóm cô ấy liền lập tức thông qua, nhấn đồng ý mới phát hiện nguyên lai là có hai người xin, ngoài ra phải nói một chút là, em gái quản lý chính là Khắp nơi trên đất đều là hương cúc hoa trong nhóm.
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Cúc Hoa: ngao ngao ngao, có người mới gia nhập nhóm, các cô nương dâm tân ~
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Cúc Hoa: ngao ngao ngao, có người mới gia nhập nhóm, các cô nương dâm tân ~
Là Dưa Ca Không Phải Là Tiểu Cúc: Lại trêu chọc, khinh bỉ, ca đã sớm không mong chờ.
Quần Lót Của Cậu: Sói tới, khinh bỉ, không có người mới ngày trôi qua tịch mịch như tuyết.
Hôm Nay Trăng Thật Tròn: Nói vô ích, khinh bỉ, nhớ lại lúc mới vừa gia nhập, em gái tôi đây yếu đuối đáng yêu như thế, hiện tại đều trở thành đại hán thô kệch rồi.
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Cúc Hoa: ….
Di Nhạc: Chào mọi người ~
Hôm Nay Trăng Thật Tròn: …
Quần Lót Của Cậu: ….
Không, Đó Là Quần Lót Của Cậu: ….
Là Dưa Ca Không Phải Tiểu Cúc: ….
Di Nhạc: Đội hình thiệt chỉnh tề nha, chào mọi người, hắc hắc, người mới báo cáo, tớ là fan tử trung NC của Văn Đại Đại.
Quần Lót Của Cậu: Ta kháo, thật sự có người mới?
Hôm Nay Trăng Thật Tròn: Làm tôi giật cả mình, còn tưởng rằng lại là gạt người, người mới xin chào, tôi là Ánh Trăng, moah moah da --, vào đàn trước bạo ba vòng, bạo cúc hoa ~
Là Dưa Ca Không Phải Tiểu Cúc: Đã lâu không có máu mới rồi, thiệt kích động, xem ra là một em gái yếu đuối, cô nương, cống hiến hoa cúc của em, ca sẽ yêu thương em thật nhiều, moah moah da --.
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Cúc Hoa: Người mới xin chào, nha, không phải là có hai người sao?
Di Nhạc: Phốc, còn có một người tương đối xấu hổ, tớ thay anh ấy gửi tin, mọi người thông cảm chút ha.
Không, Là Quần Lót Của Cậu: Chữ mấu chốt không phải là xấu hổ nha, là chữ anh ấy kia! Vì vậy còn có một hán tử sao?
Quần Lót Của Cậu: Vậy mà là hán tử, thời đại sói nhiều thịt ít, gấu nổi dậy các tra tra!
Di Nhạc: Là hán tử nha, nói thật Đại Đại có ở trong nhóm không, thật vất vả mới có thể vào nhóm, thật là muốn tiếp xúc gần gũi với nam thần a, cảm giác nhất định là bộ dáng rất cao lãnh ~
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Cúc Hoa: …. Cao lãnh.
Là Dưa Ca Không Phải Tiểu Cúc: …. Đúng, cao lãnh, thần thánh bất khả xâm phạm.
Tối Nay Trăng Thật Tròn: Lão đại là một đóa hoa cao lãnh cao quý lãnh diễm, khí chất thần thánh bất khả xâm phạm, đến mức khắp nơi trên đất nở đầy hoa cúc.
Quần Lót Của Cậu: Ánh trăng có thể lăn, rõ ràng là liên hoa (hoa sen), khắp nơi trên đất nở đầy hoa cúc …. Hình ảnh kia thật đẹp tớ không dám nhìn.
Di Nhạc: … Hình như có cái gì tớ không biết [Biểu tình chảy mồ hôi]
Không, Là Quần Lót Của Cậu: Lại nói tên của cô nương mới nhìn thật quen mắt, Di Nhạc, cùng tên với xã trưởng và kế hoạch của xã đoàn Hội Thanh Di Nhạc đại nhân, tớ yếu ớt hỏi một câu, lẽ nào là cùng một người sao?
Là Dưa Ca Không Phải Tiểu Cúc: …. Vừa rồi chỉ lo đùa giỡn người mới, cậu vừa nói như vậy tớ mới chú ý đến, cùng hỏi là một người sao?
Di Nhạc: Nha, nguyên lai tớ nổi tiếng như vậy sao, tớ là Di Nhạc của Hội Thanh, lần này đến là muốn cùng Đại Đại xin trao quyền kịch truyền thanh ~
Mọi người: ….
Trong nhóm trầm mặc một chút, đột nhiên xuất hiện một lượng tin tức có chút lớn, dù sao người xem tiểu thuyết không nói tất cả cũng đều có nhiều hoặc ít người sẽ quan tâm đến mảng kịch truyền thanh này, hiện tại trong giới kịch truyền thanh này có hai xã đoàn lớn quyền thế rất mạnh chính là Ăn Hết Thiên Hạ và Hội Thanh Chế Tác, nói đến xã đoàn ngoài trừ nhắc đến CV còn phải nhắc đến nhân viên chế tác phía sau, mà Ăn Hết kiệm dùng, Ăn Hết, Hữu Đạo và Di Nhạc là ba người kế hoạch hoàng bài ở trong giới, trong ba người Di Nhạc có tư lịch (tư cách và sự từng trải) sâu nhất.
Là Dưa Ca Không Phải Tiểu Cúc: Vừa nãy tớ đang làm cái gì, tớ đùa giỡn nữ thần Di Nhạc đại nhân trong lòng của tớ …
Hôm Nay Trăng Thật Tròn: Tớ dường như cũng mạo phạm, đại nhân cầu bỏ qua, tớ là fan NC của cậu, xin nhận lấy đầu gối của tớ!
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: Cho các cậu tìm đường chết!
Di Nhạc: Mọi người đừng vậy mà, Đại Đại là nam thần của tớ, tớ và các cậu giống nhau đều là fan NC của cậu ấy, còn có đại nhân cái gì nha không nên gọi như vậy ha ha ^_^, được rồi các cậu gọi nam thần là Lão Đại?
Quần Lót Của Cậu: Đúng vậy, nick name Lão Đại, chúng ta thề chết theo Lão Đại ~
Di Nhạc: Ngao ngao, cộng thêm tớ nữa, bình thường Lão Đại cũng onl sao, tớ làm sao tìm được cậu ấy?
Di Nhạc đã tự động dung nhập vào nhóm hậu viện, theo mọi người cùng nhau gọi Sở Tô là Lão Đại rồi.
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: Di Nhạc đại nhân tìm Lão Đại có chuyện gì gấp sao, cậu ấy xuất hiện không cố định, bất quá mạo phao(Là từ chỉ hành động hay ẩn núp bất thình lình lại trồi lên) coi như chịu khó.
Di Nhạc: Khụ khụ, tớ mới vừa rồi nói kỳ thực chính là hy vọng được trao quyền kịch truyền thanh , bất quá vẫn chưa liên lạc được với Lão Đại, hôm nay Lâm Ma Ma đem số đàn cho tớ, cho nên tớ liền tới đây ~
Là Dưa Ca Không Phải Tiểu Cúc: !! Ngao ngao, Mộ Khinh Y và Bách Lý cung chủ của tớ!! Trọn đời yêu nhất không giải thích, lại nói trước đây tớ cũng từng tưởng tượng qua nếu như làm kịch truyền thanh thì sẽ như thế nào, bất quá Lão Đại tựa hồ sẽ không trao quyền.
Hôm Nay Trăng Thật Tròn: Lão Đại quả thực chưa từng trao quyền cho xã đoàn nào, trước đây có mấy xã đoàn đều bị từ chối, bất quá nếu như là Hội Thanh Chế Tác mà nói, kỳ thực tớ thực sự rất mong đợi…. Tuy rằng người thích hợp với vai Bách Lý cung chủ trong lòng tớ nhất đã thần ẩn rồi.
Di Nhạc: Ánh Trăng nói là?
Không, Là Quần Lót Của Cậu: Tiêu ca a, trọn đời yêu Tiêu ca phóng túng không kiềm chế được a.
Quả nhiên không ngoài sở liệu của Di Nhạc, cùng người trong mắt cô chọn là như nhau, kỳ thực cô rất muốn hét lớn một tiếng nói cho các cậu biết Tiêu ca đã trở lại!!! Bất quá trao quyền còn chưa có lấy được đến tay hét như vậy có thể bị bạo cúc hay không a?!
Buổi tối tám giờ không sai biệt lắm Sở Tô mới trở lại phòng ở, vừa vào cửa chuyện đầu tiên cậu làm chính là mở máy tính, định luật vạn năm không đổi, sau đó liền đi tắm, chờ sau khi tắm xong mới leo lên QQ, lại mở words cập nhật tiểu thuyết.
Đợi sau khi Sở Tô cập nhật hai chương mới xong, đã hơn mười giờ, nhóm QQ đang không ngừng chóp động, không cần nhìn cũng biết là nhóm [Là văn nghệ không phải đáng khinh].
Tinh thần và thể lực xoát tin nhắn mỗi ngày của các em gái luôn luôn như cái động đen vĩnh viễn không thấy đáy, từ trước đến giờ bình thường onl trong đàn đều luôn hỏi văn của cậu, tuy rằng không có nói ra thế nhưng Sở Tô thực thích đám người này, cùng các cô ấy lăn lộn nói chuyện cũng xem như là chút thứ không có dinh dưỡng cũng cảm thấy rất vui vẻ, cho nên bình thường cậu sẽ mạo phao ở trong đàn, hoặc là lúc không có chuyện gì liền vây xem các cô ấy nói chuyện phiếm.
Vừa mở nhóm ra liền thấy một thiếu niên mấy ngày nay không có login gọi [Thanh Sơn Quy Viễn], đúng vậy, thiếu niên, là độc giả nam duy nhất trong nhóm, tên rất có thâm ý, tính cách rất tạc mao, bị các cô nương gọi là Thanh Tử, năm đó lúc Thanh Tử vào nhóm còn bị các loại đùa giỡn một phen, thấy cậu ta đang tạc mao, Sở Tô cũng đi tới giúp vui.
Thanh Sơn Quy Viễn: a, lão tử thức đêm học bài, kiểm tra vậy mà lại đánh rớt tớ, tớ kháo, tớ bị vô số thảo mã nê đạp lên, chết không toàn thây a a a—
Là Dưa Ca Không Phải Tiểu Cúc: Cậu gõ cái gì bị hài hòa (Bị che)
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: Không phải là bị hài hòa, cậu ta dùng là đại từ, Mã tổng không có nhiều thời gian mà hài hòa cậu ta.
Em Gái Cậu Là Người Tốt: Hoa Cúc chân tướng.
Văn Ý Tô: Năm ngoái cậu không phải là đã bị thảo mã nê giết chết rồi sao?
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: ………..
Lầu Trên Cúc Hoa Rơi: …..
Hôm Nay Trăng Thật Tròn: Lần này thật là đến phiên Tiểu Cúc rớt hoa cúc.
Lầu Trên Cúc Hoa Rơi: Hiện tại đến phiên cậu.
Hôm Nay Trăng Thật Tròn: Cút.
Thanh Sơn Quy Viễn: Kháo, Lão Đại, anh nghiêm túc một chút đi, rớt môn làm lòng em đều nát có được không, nhân sinh còn dư lại chút gì?
Văn Ý Tô: Nga.
Văn Ý Tô: Ca nói rất là nghiêm túc, cậu cởi quần ra.
Thanh Sơn Quy Viễn: Cởi rồi.
Văn Ý Tô: Mát mẻ không?
Thanh Sơn Quy Viễn: Mát mẻ a, sau đó thì sao?
Văn Ý Tô: Mặc vào đi
Thanh Sơn Quy Viễn: …
Thanh Sơn Quy Viễn: Ta sát! Lão tử nhất định là thi đến điên rồi mới có thể kiếm an ủi từ anh!
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: Thiếu niên, cần gì làm khó chính mình.
Ưu Tang Kia Gọi Là Đam Đam: Lão Đại V ~
Quần Lót Của Cậu: Các cậu có dám chạm đến giới hạn cuối cùng không, dám không dám không?!
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: LS quần lót của cậu đâu.
Quần Lót Của Cậu: Đang mặc a.
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: – – tớ là hỏi: Không, Là Quần Lót Của Cậu, cô ấy đi đâu rồi?
Quần Lót Của Cậu: …
Thanh Sơn Quy Viễn: Tớ đối với tiết tháo của các cậu đã tuyệt vọng thật sâu, Lão Đại nói là văn nghệ không phải đáng khinh đâu?
Văn Ý Tô: Nga, hôm nay đến phiên nghỉ phép của văn nghệ ╮(╯▽╰)╭.
Ngụ ý chính là ngày hôm nay ra ngoài là đáng khinh.
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: Được rồi, Lão Đại, kế hoạch Di Nhạc đại nhân của Hội Thanh Chế Tác hôm nay vào đàn, cô ấy nói muốn tìm cậu xin trao quyền kịch truyền thanh, cậu xem như nào ~
Văn Ý Tô: Di Nhạc?
Khắp Nơi Trên Đất Đều Là Hương Hoa Cúc: Phải a ~ mới vừa rồi vẫn ở có thể bận gì rồi, đợi chút cô ấy tìm cậu.
Văn Ý Tô: Ừ, tớ biết rồi.
Chú Thích:
Biểu tình chảy mồ hôi