Đàm Mạt khoác áo khoác, lúc ra cửa, quay đầu lại hỏi Mạt Niên: “Em không tiễn anh?”
Không đợi Mạt Niên trả lời, Đàm Mạt lại thêm một câu: “Chỉ tới cửa thôi.”
Kết quả, Mạt Niên tự nhiên sẽ đáp ứng yêu cầu tiễn người, chỉ là cái gọi là tới cửa, biến thành cửa tiểu khu. Từ khu nhà tới cửa tiểu khu có một đoạn đường, ngọn đèn ảm đạm chiếu xuống hai cái bóng thân mật giao nhau.
Gió đêm thổi tới, bàn tay lành lạnh đột nhiên cảm giác được một trận ấm áp, tay Mạt Niên bị Đàm Mạt nắm lấy.
“Như đang mơ vậy, Mạt Niên à.” Đàm Mạt bất thình lình cảm khái.
Mạt Niên dễ dàng bị lây cảm xúc kích động của Đàm Mạt: “Bên cạnh em, vui như thế sao?”
Đàm Mạt nâng lên khóe môi, cười đầy dịu dàng. “Vui, đương nhiên là vui rồi, anh không phải đã nói, mỗi giây mỗi phút bên cạnh người mình thích, đều cảm thấy rất vui rất thỏa mãn.”
Mạt Niên nhớ, đây là câu nói lần trước ở KTV cậu vô tình nghe được. Mạt Niên chỉ thấy trong lòng ấm áp, chợt nghe thấy chàng trai nói tiếp câu sau. “Anh yêu em.”
Thật nhẹ nhàng, làm mềm hóa cả con tim, ngập tràn niềm hạnh phúc.
…
Mạt Niên về tới nhà bật weibo lên, liền phát hiện mình bị mention hơn mấy trăm cái.
Quy Vân: Chân ái Mạt Niên. down bằng mp, hi vọng thích @Mạt Niên
Mạt Niên trông thấy bên dưới weibo đã có người đang đoán đây là tình huống gì, có vài người thì chỉ là từ mấu chốt. Nếu như mình đáp lại, hẳn nhiên gần như sẽ bị đóng dấu.
Con chuột dừng ở nút trích dẫn hồi lâu, Mạt Niên cuối cùng cũng nhấp xuống.
—END—
Phiên ngoại nho nhỏ
Xx: Vây xem weibo trước, đây là tiết tấu đang quen nhau đi!!! Chúc hạnh phúc
Xx: Kết thúc vui vẻ, đại đại anh nhất định phải hạnh phúc nha
Xx: Quy Vân anh phải đối xử tốt với Mạt Niên đó “_” Bằng không…
Quy Vân trả lời Xx: Sẽ, cảm ơn lời chúc
Xx trả lời Quy Vân: Được trả lời ~(≥▽≤)/~ Cho nên đây đúng là ở bên nhau rồi ~
Xx: Đừng ân ái công khai chứ v Đúng rồi, Quy Vân, ngày mai là sinh nhật Mạt Niên, sẽ mở ca hội chứ? Weibo Mạt Niên không động tĩnh gì hết, cho nên em mới hỏi anh “_”
Xx: Chắc là không
Xx: Nhất định là không
Xx: Quy Vân và Mạt Niên tất nhiên là muốn âm thầm tự đi 【 ào ào ——】 chúc mừng, không có thời gian mở ca hội
Đàm Mạt đọc bình luận, tỏ vẻ khen ngợi vị cô nương nào đó.
Thân, không thể không nói, bạn thật chân tướng.
“Đàm Mạt, chuẩn bị xong chưa?” Mạt Niên đã đứng chờ ở cửa, Đàm Mạt lập tức tắt máy tính, thuận tay cầm áo khoác đi ra ngoài.
“Mẹ nói đồ ăn tiệm Bích Vân Hiên ăn ngán rồi, hôm nay mang đồ ăn tiệm kế bên đi.”
“Được.”
…
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Aha ha, không có H OTZ
Toàn văn hoàn