Móc chìa khóa ra mở cửa, Tô Lam nhẹ nhàng hô một tiếng, “Meo meo? Cật Hóa?” Sau đó, từ góc rẽ một thân ảnh lao ra, gặm gặm ống quần cậu. Tô Lam sờ sờ đầu mèo con, “Mèo con, nhớ tao không? Đến đây, tao đi cất đồ rồi quay lại chơi với mày có được không?”
“Meo meo.”
Tô Lam cầm quần áo đi vào phòng tắm, mèo con cũng chạy tới, ghé vào bồn tắm lớn lấy móng vuốt chơi với bọt biển, con mắt tròn tròn mở lớn, Tô Lam đơn giản đem mèo con vào tắm cùng cho sạch sẽ, sau đó đặt nó sang một bên, lấy khăn bọc lấy người nó ôm ra khỏi phòng tắm.
Trời quang mây tạnh, tâm tình cũng vui vẻ theo.
Khi Tô Lam nhận được điện thoại của biên tập cũng hơi sửng sốt một chút, cậu hầu như đã quên mất bức tranh phong tuyệt tươi đẹp kia, hơn nữa, vài phần bản gốc đều quên báo cáo kết quả, hại biên tập tưởng rằng cậu đã xong bản thảo >o<
“Một giờ, gặp tại chỗ cũ.” Biên tập hấp tấp tắt máy.
Chỗ cũ chính là một quán cà phê phong cách thập phần phục cổ, khi Tô Lam đi vào, biên tập đã ngồi chờ cậu.
Biên tập của Tô Lam họ Trần, là một nữ cường nhân hiếm thấy, tác phong mạnh mẽ cương quyết, nhận bản gốc của cậu thì ngay lập tức xem, sau đó mim cười thỏa mãn: “Không hổ là Tô Lam. Gần đây sao rồi, lâu lắm không thấy cậu update weibo.”
“Hoàn hảo a…” Tô Lam nhìn ánh dương ngoài cửa, nói.
Trần Duy ưu nhã nhấp một ngụm cà phê, cười nói: “Nhìn cậu không yên lòng thế này, chắc là nhớ nam nhân của cậu đúng không? Công ty của Tạ tiên sinh ở gần đây, chúng ta cuối tháng lại gặp trò chuyện nhé, không quấy rầy cậu nữa.”
Tô Lam bất đắc dĩ cười cười, nhìn cô rời đi, sau đó nhắn tin cho Tạ Tấn Xuyên: 【Em đang ở quán cà phê gần công ty anh, chờ anh.】
Nhàn rỗi buồn chán, Tô Lam cầm điện thoại đăng nhập weibo, có một đống comment mới, cậu mở xem từng cái một. Ngẩng đầu lên lần nữa đã thấy qua cửa sổ thân hình cao lớn anh tuấn của Tạ Tấn Xuyên đang đi tới, ánh dương chiếu trên mặt anh, khiến nó trở nên đẹp khó tả, Tô Lam quay sang chụp anh một cái, sau đó zoom lên thưởng thức.
“Tô Tô, em chụp ảnh anh.” Tạ Tấn Xuyên cúi xuống hôn lên mặt cậu, sau đó ngồi đối diện cậu.
Tô Lam không có thói quen cùng anh ở bên ngoài thân mật, đỏ mặt trừng anh. “Sau này ở bên ngoài đừng làm vậy.”, lắc lắc cái di động trên tay, “Em chụp ảnh anh rất đẹp trai nha, up lên weibo có được không?”
Người bán hàng bưng cà phê tới, Tạ Tấn Xuyên nói cảm tạ, quay đầu nhíu mày, “Tùy em làm chủ.”
Tạ Tấn Xuyên uống một ngụm cà phê, ánh mắt sủng nịch nhìn Tô Lam đang cúi đầu loay hoay với điện thoại di động, “Buổi chiều đến công ty anh đi, đừng không có việc gì thì dính lấy cái máy tính, chăm nhìn anh cũng tốt a.”
Tô Lam cũng không ngẩng đầu cự tuyệt, “Mèo con còn ở nhà chờ em, còn có, Tạ tiên sinh, người suốt ngày dính lấy máy tính là ai a?”
“…” Thân là lão đại của một công ty trò chơi, Tạ tiên sinh lệ rơi đầy mặt.
“Ân, up lên rồi, Tạ tiên sinh, anh đừng bày bộ dáng vợ bé nhỏ nhìn em có được không?” Tô Lam tắt máy cho vào túi áo, mỉm cười, “Nhớ kĩ xem comment trên weibo để xem tình cảm của người ta nhé, em về nhà đây.”
Tạ Tấn Xuyên, “…” Cảm giác sẽ không yêu lần nữa…
Tô Lam về đến nhà, việc đầu tiên chính là mở máy tinh ra xem weibo của đại thần, thấy người khác khen người yêu của mình đẹp trai, khí chất, vân vân thật vô cùng hài lòng XD
————————————————-
Chủ đề: Để tui chết đi! Không nên ngăn cản tui!
Lầu chủ: HOLD không được a a a!!! Đại thần hảo suất hảo suất!!! Ai chưa xem weibo của đại thần mau đi xem đi!!!
1L: Lz đúng không phải là người mà! Đại thần hào quang lấp lánh!! OMG tim gan của tui đang run rẩy!
2L: Yêu đại thần là chuyện tốt đẹp nhất trên đời tôi từng làm!
3L: Yêu đại thần là chuyện tôi chưa từng hối hận đã làm!
4L: Yêu đại thần là chuyện đẹp nhất trên đời tôi chưa từng hối hận đã làm!
XL: Trích weibo của đại thần —— Đẹp trai không? 【Ảnh đính kèm】
Tỉnh lược n các loại biểu lộ XDDDDDDD
———————————————————
Mưa mùa hạ: Trời ơi! Đại thần up ảnh kìa! Thế giới này hảo huyền huyễn!
Bạch Tịch: Đại thần hảo suất a
Hỉ Oa: → → Cá nhân tui cho rằng người có thể chụp đại thần đẹp đến như vậy mới là người yêu đại thần rất sâu đậm a! Hẹn hò ở quán cà phê thực lãng mạn!
Tương Tiểu Vũ: Hỉ Oa, làm sao cô biết đại thần đi hẹn hò với người ta hả?
Hỉ Oa: Đại thần một thân chính trang khí chất nổi bật sẽ cùng bằng hữu đi cà phê trưa hay sao?!
Mưa mùa hạ: Hỉ Oa, nhãn thần cô thực sắc bén!
Bạch Tịch: Nói cách khác là đại thần có người yêu rồi!
Thiển Ca: Không thể chấp nhận được! Kiên quyết không tin! Vĩnh viễn cũng không tin!!
Hỉ Oa: …. Các cưng, cưng spam sai chỗ rồi, đây là xã đàn của tui a = =!!
Thiển Ca: …
Mưa mùa hạ: Mạc Tiểu Ly! Cậu ra đây cho tui, tui biết cậu online!
Mạc Ly: …
Mưa mùa hạ: Mạc Tiểu Ly! Mau mau! Đến chat với tui!
————————————————————————————
Mạc Ly: Mùa hạ?
Mưa mùa hạ: Cậu với đại thần xảy ra chuyện gì rồi?! Cậu không muốn nói cậu kỳ thực không thích đại thần đúng không?
Mạc Ly: …
Mưa mùa hạ: Im lặng là đồng ý! Lẽ nào cậu một chút cũng không sợ đại thần bị tiểu thụ khác cướp mất hay sao??? Tui biết, tui biết, Mạc Tiểu Ly, cậu khẳng định vẫn chưa thổ lộ với đại thần đúng không?
Mạc Ly: …Ân
Mưa mùa hạ: Ặc, Tiểu Ly, thích một người thì phải dũng cảm một chút. Nhìn ảnh chụp xem, đừng có bỏ lỡ một tiểu công ưu tú như thế chứ!
Mạc Ly: Mùa hạ…
Mưa mùa hạ: A???
Mạc Ly: Cô để tôi sắp xếp từ ngữ một chút…
Mạc Ly: Tôi biết đại thần rất ưu tú, tôi cũng rất thích anh ấy, thế nhưng … đại thần không thích tôi a…
Mưa mùa hạ: Vậy thì phải tranh thủ tấn công a!
Mạc Ly: Tôi… Sau khi biết mình thích anh ấy, mỗi ngày đều chúc anh ấy ngủ ngon, chào buổi sáng tốt lành —— Thế nhưng cô biết không, anh ấy một lần cũng không reply tôi. Tôi còn tự cho rằng lúc tôi login thì anh ấy không onl, cho nên không nhận được tin nhắn… Sau đó, có một ngày, khi tôi chúc anh ấy ngủ ngon thì phát hiện ra anh ấy nói gì đó trên diễn đàn…
Mạc Ly: Tôi rất ngốc có đúng hay không?
Mưa mùa hạ: Tiểu Ly…
Mạc Ly: Như bây giờ cũng tốt… Chí ít khi gặp nhau trên diễn đàn… thỉnh thoảng anh ấy cũng trả lời tôi…
Mưa mùa hạ: QAQ
Mưa mùa hạ: Tiểu Ly… Sao cậu có thể khiến người khác yêu thương như vậy a~
Mạc Ly: Hay là anh ấy… Hoàn toàn không thích nam nhân nhỉ?
Mưa mùa hạ: Xin lỗi QAQ Những lúc chúng tôi ở trên diễn đàn gán ghép cậu với đại thần, chắc cậu khó xử lắm. Thực xin lỗi.
Mạc Ly: Yên tâm, tôi không để ý đâu.
Mưa mùa hạ: Thế nhưng… Tiểu Ly, cậu thật sự buông tay sao?
Mạc Ly: Dùng một loại phương thức khác để yêu —– Hư, Mùa hạ, cô phải giữ bí mật nha.
Mưa mùa hạ: Ôm một cái, Tiểu Ly, cậu thật vĩ đại, nhất định sẽ gặp được người thật lòng yêu cậu.
Mưa mùa hạ: Tiểu Ly! Cho tui xem hình nha! Thực rất muốn biết Tiểu Ly bộ dáng như thế nào!
Mạc Ly: …
Mạc Ly: Được rồi, không được truyền ra ngoài nha.
Mưa mùa hạ: Tôi thề! Tuyệt đối không truyền ra ngoài! Nhưng mà có thể cho mấy người Hỉ Oa cũng xem không?
Mạc Ly: … Tôi biết cậu tuyệt đối sẽ bất cẩn để họ xem được = =
Mưa mùa hạ: Tiểu Ly thực hiểu tôi a!
Mưa mùa hạ: Oa! Tiểu Ly đây là cậu sao?? Hảo thanh tú thụ a!!! Nhưng mà Tiểu Ly, sao cậu lại là lãnh mỹ nhân a!!
Mạc Ly: Khụ, chú ý dùng từ!
Mưa mùa hạ: Yes, sir XDDDDDD
———————————————————————————————
Tạ Tấn Xuyên ở trong thư phòng thu âm thô, Tô Lam hé khe cửa nghe trộm, kết quả mèo con mới tỉnh ngủ đang trên đường đi kiếm ăn nhìn thấy bộ dáng cậu thực khả nghi, kêu một tiếng, thành ra Tô Lam bị Tạ tiên sinh phát hiện ra hành vi nghe trộm đáng xấu hổ này.
Tô Lam lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực bịa lí do đi ngang qua, Tạ Tấn Xuyên lười biếng dựa vào ghế, giơ tay phải lên, ngoéo ngoéo ngón trỏ, “Tô Tô, tới đây.”
“Để làm gì?” Tô Lam không ngốc nhá, hiện tại mà qua đó khẳng định sẽ bị nghiêm phạt, về phần nội dung hình phạt thì Tiểu Tô Lam thanh tâm quả dục luôn giữ mình trong sạch sẽ không có khả năng thừa nhận!
Tạ Tấn Xuyên tựa tiếu phi tiếu nhìn cậu, áo ngủ trắng mở rộng, lộ ra bờ ngực tinh tráng, Tô Lam mặt đỏ tim đập, ngón tay thủ sẵn ở tay nắm cửa không buông, “Anh, anh cho là nhìn em như thế, em sẽ yêu thương nhung nhớ sao, mơ thật đẹp!”
Tạ Tấn Xuyên vô tội nói, “Anh thế nào mà cự tuyệt được yêu thương nhớ nhung của Tô Tô chứ?” Dứt lời liền giang hai tay ra.
Tô Lam xù lông, “Em, em nói yêu thương nhung nhớ lúc nào chứ?!”
“Tô Tô, tới đây.” Tạ Tấn Xuyên nhắc lại lần nữa, chỉ là trong giọng nói pha thêm chút khàn khàn mất tự nhiên, ánh mắt nhìn Tô Lam cũng trở nên nóng cháy.
Tô Lam tất nhiên là hiểu ánh mắt đó có nghĩa là gì, nhưng mà lại không tự chủ được mà bước về phía anh, khi tới trước mặt anh, bị cánh tay giương ra ôm lấy, bàn tay mang theo thân nhiệt ấm áp vuốt vẻ trên lưng mẫn cảm của cậu, nhấ thời, Tô Lam mất trọng tâm ngã vào lòng anh, bị anh chặt chẽ chế trụ thân thể.
Hô hấp của Tạ Tấn Xuyên phả vào hai gò má đỏ ửng của Tô Lam, khiến tim cậu đập hỗn loạn, hoảng loạn chống đỡ trong ngực anh, “Để em đứng lên —— ngô…”
Bọn họ đã có vài ngày không điên cuồng hôn môi như vậy, Tô Lam bất lực thừa nhận chiếm hữu bá đạo của nam nhân, ngón tay có chút xanh xao túm chặt lấy áo ngủ của anh, lông mi khẽ run, nhìn thấy anh chăm chú nhắm hai mắt, có người nói nếu như khi hôn người yêu mà nhắm mắt thật chặt, nhất định là rất yêu đối phương.
Tô Lam nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cảm thụ được đầu vai mát lạnh, giây tiếp theo liền thấy được đôi môi nóng rực của nam nhân đang hôn lên, khẳng cắn xương quai xanh tinh xảo, trên lưng bị bàn tay anh trơn mớn đến run rẩy, Tô Lam hổn hển kéo tay anh, trong mắt một mảnh thủy sắc, “Tấn, Tấn Xuyên… Quay về phòng ngủ.”
“Được…” Thanh âm Tạ Tấn Xuyên khàn khàn mà khô khốc, nâng vòng eo cậu đứng dậy bước về phía phòng ngủ, áo ngủ trên người rơi xuống đầu mèo con, khiến nó kêu lên một tiếng né tránh.
Hai chân Tô Lam quấn chặt lấy thắt lưng tinh tráng của Tạ Tấn Xuyên, cố gắng ngẩng đầu đáp lại nụ hôn sâu của anh, lại lộ ra cần cổ gợi cảm, khi hai người song song ngã vào giường, Tạ Tấn Xuyến cắn nhẹ trên mạch máu nơi cổ cậu, “Tô Tô, anh yêu em.”
“… Em, em cũng yêu anh.” Tô Lam bị nắm ở địa phương yếu ớt nhất, cong thắt lưng, ở trên lưng Tạ Tấn Xuyên lưu lại những dấu cào thật sâu, “Chậm, chậm một chút… Em xin anh…”
Quần áo và đồ dùng hàng ngày bị Tạ Tấn Xuyên không chút nào thương tiếc ném xuống giường, Tô Lam bị nâng thắt lưng dậy, khóa ngồi trên người Tạ Tấn Xuyên, hai tay vòng qua cổ anh, nhãn thần mê ly mà bối rối, phía sau bị vật cứng rắn nóng bỏng động chạm, Tô Lam khó chịu cố tránh lại bị Tạ Tấn Xuyên chế trụ, “Tô Tô, Tô Tô… Tự mình đến có được không? Tô Tô…”
Tô Lam bất lực bĩu bĩu đôi môi hồng, “Em… Em không… Không…” Thanh âm vừa yếu đuối vừa đẹp như vậy vào tai Tạ Tấn Xuyên không thể nghi ngờ chính là một loại kích thích, huyệt thái dương giật giật.
Mỗi khi bị kéo ngồi xuống, nước mắt Tô Lam đều trào ra, ngửa đầu hô hấp, nhưng chưa kịp nghỉ đã một lần lại một lần bị thâm nhập, Tô Lam cả kinh kêu lên, tay ôm cổ Tạ Tấn Xuyên có chút phát run, ***g ngực dán vào nhau, tiếng trái tim hai người như hòa cùng nhau, thình thịch, thình thịch.
Tạ Tấn Xuyên thành kính mà thâm tình hôn lên môi, lên mắt, lên mặt cậu, tại cổ cậu lưu lại một chuỗi dấu hôn xanh tím, tràn đến ngực.
Cửa phòng ngủ cũng không đóng, thanh âm mê hoặc của hai người bị mèo con nhìn thấy, sau đó giống như bị kích thích tìm chỗ chạy trốn, ghé vào bệ cửa kính, lỗ tai gập xuống mà ngắm trăng ngoài cửa.
“Meo meo…” Không gian chỉ có tiếng mèo con kêu cùng với thanh âm kì lạ của ba ba và ma ma!
Bàn tay nắm chặt chăn của Tô Lam chậm rãi buông ra, mí mắt nặng trĩu không mở nổi nữa, mơ màng thấy ánh mắt sủng nịch của Tạ Tấn Xuyên, cậu an tâm nhắm hai mắt, nặng nề đi ngủ.
Ánh nắng nhẹ nhàng chiếu lên cánh tay cậu còn mơ hồ lưu lại dấu hôn, phản xạ lại trên chiếc nhẫn ở ngón áp út. Tạ Tấn Xuyên nắm tay cậu đưa tới bên môi, ôn nhu hôn, mèo con nhảy lên giường liếm liếm móng vuốt, sau đó dựa sát vào tay Tô Lam nhắm mắt ngáy khò khò.
Tạ Tấn Xuyên nhẹ nhàng xuống giường, rón rén dọn dẹp phòng ngủ lộn xộn, từ trong túi lấy ra chiếc di động bị mình tắt tiếng từ hôm qua mới phát hiện có vô số cuộc gọi của thư kí. Anh sờ sờ mũi, gửi đi một tin nhắn nghỉ làm.
Mà ở trên hành lang, tưởng tưởng ra cảnh thư kí tiểu thư một chút cũng không có khả năng bị đuổi việc gõ cửa vào phòng họp, cứng ngắc lộ ra nụ cười chuyên nghiệp, “Xin lỗi đã làm phiền, Tạ tiên sinh có việc đột xuất, hội nghị được dời tới ngày mai.”
“Tạ Tấn Xuyên ———“
“Tiểu nhân đây.”
“Phiền anh làm xong thì mặc lại quần áo vào có được không? Xin anh hãy chú ý đến thân thể có được không?” Tô Lam cắn chăn oán hận nhìn tên đầu sỏ, tấm chăn đã bị vò đến thay đổi hình dạng.
Tạ Tấn Xuyên ân cần xoa xoa thắt lưng cùng bóp chân cho cậu, Tô Lam đã bị ăn kiền mạt tịnh lại còn bị chiếm tiện nghi thật nhịn không được nữa, rít gào: “Thực là quá thể! Tạ Tấn Xuyên anh biến đi giặt quần áo đi! Ngày hôm nay, à không —– từ nay về sau, không cho phép anh xuất hiện trước mặt em nữa!”
“Không thể được a!” Tạ Tấn Xuyên nhéo nhéo cái mũi đỏ rực của cậu, “Anh yêu em nhiều như vậy, một giây cũng không thể rời xa em nha.”
“Tạ Tấn Xuyên, anh dám nghỉ làm sao?”
“Không phải vì ở nhà hầu hạ lão bà sao?” Tạ Tấn Xuyên tiếp tục vô liêm sỉ chiếm tiện nghi, cười nhẹ, “Yên tâm, không ai dám trừ lương của chồng em đâu.”
“…”
—————————————————————————–
Chủ đề: Ai tới đánh thức tôi đi!! Tôi đang bị hãm sâu không thể nào thoát ra được.
Lâu chủ: Fan Quân Mạc thỉnh tự trọng a, tất cả là tự đoán mò!!! Tất cả là vì tình yêu!!!
Ngày 10/07
CV Quân lâm thiên hạ: [Mèo con thích ăn @ Cá chua ngọt, thế nên người nào đó biến thành cái dạng này, trông cũng không tệ lắm *cười to*] 【Hình đính kèm: Một con cá sốt chua ngọt bày trên đĩa Thanh Hoa】
Ngày 11/07, giữa trưa.
Tô Lam reply: Ăn ngon
Ngày 25/ 08
CV Quân lâm thiên hạ: Đẹp trai không? 【Ảnh đính kèm】
Tối 25 / 08
Tô Lam update weibo: Loa loa, người này mà đẹp trai sao //@ CV Quân lâm thiên hạ: Đẹp trai không? 【Ảnh đính kèm】
CV Quân lâm thiên hạ reply: Hi hi, biểu tình này → → Tô Tô, em khẩu thị tâm phi
Tô Lam reply: Lẽ nào không phải là do kỹ thuật chụp ảnh cao siêu của em chứ ╭(╯^╰)╮
CV Quân lâm thiên hạ reply: Vuốt lông
Kỳ thực những repky này đều tràn ngập trong diễn đàn fan, Lz ánh mắt sắc bén phát hiện ra hai người reply nhau thực vui vẻ! Lz biểu thị từ nay về sau sẽ không thể nhìn thằng đại thần với Tô Lam sama! Gọi “Tô Tô” thực ôn nhu chết người a! Hai người có vẻ chính là quen biết ngoài đời a! P/s: Cái này không tính là moi móc chuyện đời tư của đại thần nha ┭┮﹏┭┮【Ảnh đính kèm: Screen shot cuộc đối thoại tình cảm ~~】
——————————————————————————-
1L: Lz cường đại chuẩn không cần chỉnh! Đại thần chắc chắn quen biết Tô Lam sama ngoài đời! Loại kích thích này làm sao mà tui chịu nổi a!
2L: Đại thần ôn nhu đùa giỡn cái gì đây! Tô Lam sama ngạo kiều reply cái gì đây! Quá quá quá quá đáng yêu ấy chứ! Loại mong muốn ở bên nhau này, tui là một người!
3L: Ls no.1! Hảo quấn quít, lẽ nào tôi lại nhanh như vậy tốt nghiệp chuyển giáo sao?
4L: Quân Mạc vương đạo! Vĩnh viễn không tốt nghiệp!
5L: Fan CP tự trọng có được không! Những người thích ghen tị quả thực rất ồn ào!
————————————————————————————-
Hỉ Oa: Đại đại thần! Anh onl đi! Anh nhất định onl rồi! Anh phải nói cho em biết anh với Tô Lam sama thực sự nhận thức sao!!!
Quân lâm thiên hạ: ?
Hỉ Oa: Trên YS (1) → → Đại thần với Tô Lam sama bị soi!
Mưa mùa hạ: Cái gì cái gì cái gì, tôi nhìn thấy gì đây!
Quân lâm thiên hạ: *xoa cằm* bị phát hiện rồi.
Quân lâm thiên hạ: Tôi có nên comment một câu cổ vũ cô bé kia đi học làm thám tử không?
Hỉ Oa: Đại đại đại thần, anh giận sao?
Quân lâm thiên hạ: Hỉ Oa, cô ngứa da hả?
Hỉ Oa: Không không không không —– Đại thần, em là fan cuồng của Tô Lam sama, sẽ siêu cấp thích tranh của Tô Lam sama!! Đại thần, anh đem Tô Lam sama tới xã đoàn đi!!!
Mưa mùa hạ: Hỉ Oa, rốt cục cô cũng có cơ hội tiếp cận với người thật rồi!
Quân lâm thiên hạ: Tôi sẽ truyền đạt lại cho Tô Tô
Hỉ Oa: Cảm tạ đại thần!!!
Quân lâm thiên hạ: Đừng khách khí.
Mưa mùa hạ: Dù sao cũng cảm thấy hôm nay đại thần nói hơi nhiều a.
Quân lâm thiên hạ: Bình thường không nói lời nào mà thôi.
Mưa mùa hạ: Đại thần này, anh có thể bắt tay vào lấp hố a! Lấp cái nào hay cái đấy! Mỗi ngày chuẩn bị bị anh vật vã không dậy nổi a!!
Quân lâm thiên hạ: … Đổi chủ đề đi.
Thiển Ca: Mà này, các người biết weibo của Kỳ An sama không, tôi tìm không thấy.
Mưa mùa hạ: Orz. An bảo bối không có weibo.
Kỳ An: Bởi vì tui rất lười ╮(╯▽╰)╭
Hỉ Oa: Nhào vào Kỳ An sama!
Mưa mùa hạ: An bảo bối, cậu có thể mặt dày nói câu đó sao?
Kỳ An: Có thể a.
Quân lâm thiên hạ: Tôi giúp cậu lập một cái?
Kỳ An: Đại thần, anh như thế nào lại tốt như vậy → →
Mưa mùa hạ: Tôi tôi chúng tôi tự động rút lui = =!!
Quân lâm thiên hạ: Đừng gấp, có điều kiện.
Kỳ An: Điều kiện gì tôi cũng chấp nhận XDDDDDD
Quân lâm thiên hạ: “Chỉ follow một người” thì sao?
Kỳ An: Ai a?
Quân lâm thiên hạ: Tôi.
Kỳ An: *ôm mặt* đại thần…. Anh đây là muốn tôi thành hậu kì độc quyền của anh sao?
Quân lâm thiên hạ: Cậu lí giải như thế cũng không sao.
Kỳ An: Được O(∩_∩)O~
Hỉ Oa: Bị tim hồng JQ bắn mù mắt!!
Mưa mùa hạ: Uy a uy, trước mặt mọi người ve vãn nhau, thỉnh tự trọng a!!
Bạch Tịch: Quả quyết thành hậu kì độc quyền thực manh! Quá đáng yêu!
Kỳ An: …
Quân lâm thiên hạ: địa chỉ, mật mã Q riêng cậu.
Kỳ An: Cảm tạ đại thần XDDDDD
————————————————————————————-
Tô Lam ôm mèo con cười lăn lộn, “ÔI! Cười chết em, quả nhiên giả vờ người xa lạ chơi rất vui!”
“Đại thần, giúp em lấy hộp kem được không!”
“Đại thần, cảm ơn anh!”
“Đại thần, em là fan của anh, em rất thích anh! Ha ha ha ha! Loại ngữ khí fan cuồng này thật thú vị!”
Tạ Tấn Xuyên: “…”
*Chú thích:
(1) YS: Một diễn đàn khá lớn về kịch truyền thanh của Trung Quốc.