Đám người đứng ngoài xem nhất thời lâm vào yên tĩnh, mà Lý Bàn đang ngồi trên ghế đá lúc này sắc mặt cũng trở nên âm trầm đáng sợ. Lâm Động đột nhiên tiến vào Thiên Phù sư hiển nhiên đã nằm ngoài dự liệu của hắn, cục diện này đã có chút nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn.
Hắn biết rõ, nếu như Lâm Động tiến vào Thiên Phù sư, vậy có nghĩa là hắn đã tiền vốn để chính diện chống lại gã. Hơn nữa, trong tay hắn lại còn có một đầu Linh khôi có thể so với cường giả Niết Bàn Cảnh. Thực lực như vậy đủ khiến Lý Bàn cảm thấy kinh hãi.
- Ta còn bảo tại sao ngươi dám hiện thân, thì ra là có chỗ dựa!
Chỉ có điều kinh hãi thì kinh hãi, thế nhưng Lý Bàn lúc này cũng không hoảng loạn, hắn lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lâm Động, chậm rãi mở miệng nói.
Bên cạnh hắn có rất nhiều cường giả Vương triều Ma Nham, trong đó thậm chí còn có hai cường giả chuẩn Niết Bàn Cảnh không kém gì so với đám người Liễu Nguyên, hơn nữa còn có một đám người Bán Bộ Niết Bàn. Đội hình cực kỳ lớn mạnh, có lẽ cho dù Lâm Động có tiến vào Thiên Phù sư và trong tay có một đầu Linh khôi thì cũng không thể lay chuyển bọn họ được.
Mà dường như cảm nhận được độ khó giải quyết của Lâm Động, tại xung quanh quảng trường đột nhiên có những tiếng xé gió truyền đến. Sau đó một vài bóng người mặc hắc y lập tức xuất hiện tại quảng trường. Ánh mắt của bọn chúng lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Động đầy cảnh giác. Đội hình như vậy khiến người xem đều kinh hãi khiếp vía, Vương triều Ma Nham này quả không hổ là Vương triều Cao cấp.
Đám người Ma Thiết vốn bị thực lực mạnh mẽ mà Lâm Động bày ra khiến cho khiếp sợ thì lúc này cũng phục hồi tinh thần lại, sắc mặt khẽ biến nhìn một màn này.
- Lâm Động, nếu như ngươi là người thức thời thì hãy chủ động giao Viễn Cổ Bí Thược ra cho ta, ân oán giữa ngươi và Vương triều Ma Nham xem như xóa bỏ.
Lý Bàn đứng dậy, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Lâm Động, chậm rãi nói:
- Ta biết ngươi hiện nay đã tiến vào Thiên Phù sư, chỉ có điều ta vẫn phải nói cho ngươi biết, việc này đối với Vương triều Ma Nham mà nói cũng không tạo thành chút uy hiếp nào. Các Vương triều bị Vương triều Ma Nham chúng ta tiêu diệt cũng không thiếu cường giả Niết Bàn Cảnh…
Lời nói của Lý Bàn so với lúc trước hiển nhiên là đã ít bớt một phần khinh thường, chỉ có điều mùi vị uy hiếp ngược lại càng trở nên nồng nặc. Hắn nói rất rõ ràng, chính là muốn nói cho Lâm Động biết đừng tưởng rằng tiến vào Thiên Phù sư thì sẽ có tư cách đối chọi với Vương triều Ma Nham bọn hắn. Bọn hắn đã tiêu diệt rất nhiều cường giả Niết Bàn Cảnh, cho nên muốn diệt trừ Lâm Động cũng không phải là việc khó gì.
- Đến tột cùng là muốn cùng Vương triều Ma Nham giao hảo hay là trở mặt, ngươi hãy quyết định đi!
Lý Bàn thản nhiên nói.
Không thể không nói, trong lời nói của Lý Bàn ẩn chứa áp lực cực lớn, mà lực lượng của Vương triều Ma Nham cũng quá mạnh mẽ, ai muốn đắc tội với bọn chúng cũng phải cân nhắc thật kỹ. Hơn nữa nghe đồn đã có một Vương triều Cao cấp bị Vương triều Ma Nham hủy diệt, điều này càng khiến hung danh của bọn chúng hiển hách hơn. Một vài cường giả Niết Bàn Cảnh cũng không dám dễ dàng đắc tội với bọn hắn.
Đám người Lý Bàn làm mưa làm gió tại Dương Thành khiến tất cả mọi người đều tức giận mà không dám nói gì, cũng không phải là bởi vì e ngại một cường giả Niết Bàn Cảnh nào đó, mà khiến cho bọn hắn cảm thấy sợ hãi đó chính là Vương triều Ma Nham sau lưng bọn chúng, dù sao thì Vương triều này năng lực cũng không nhỏ!
Âm thanh Lý Bàn vừa dứt thì toàn bộ đều trở nên lặng ngắt như tờ, từng ánh mắt không tự chủ được mà chuyển về phía thân ảnh của Lâm Động. Không ai biết khi đối mặt với Vương triều Ma Nham cường đại thì người mới tiến vào cảnh giới Thiên Phù sư có cường ngạnh như thế hay không.
Dưới đông đảo các ánh mắt, Lâm Động nhìn chằm chằm Lý Bàn, chợt cười cười, nhìn thấy nụ cười của hắn, mọi người còn tưởng rằng hắn muốn thỏa hiệp, lập tức khóe miệng của mọi người đều nhếch lên một nụ cười trào phúng.
Chỉ có điều ngay lúc bọn chúng vừa mới nhếch miệng thì Lâm Động đã đưa tay ra, chỉ về phía Dương Thành nói:
- Mang theo người của ngươi cút ra khỏi Dương Thành!
Đường cong do nhếch miệng lên lúc này đã hoàn toàn cứng lại, sau đó mọi người dần chuyển ánh mắt về phía khuôn mặt Lý Bàn. Lý Bàn đang nhìn chằm chằm Lâm Động, sắc mặt lúc đỏ lúc xanh, sau đó điềm nhiên nói:
- Xương cứng quá cũng không phải là tốt, vậy chỉ có thể trách ngươi không biết nắm lấy cơ hội cuối cùng thôi.
Theo âm thanh âm lãnh của Lý Bàn vừa dứt, nguyên lực mênh mông giống như thủy triều từ bên trong cơ thể tràn ra, áp lực mạnh mẽ lập tức khiến những người xung quanh bị ép đến không thở nổi.
Khuôn mặt Lý Bàn vặn vẹo dữ tợn, hiển nhiên là đã bị Lâm Động chọc giận hoàn toàn. Trong mắt hắn, cho dù Lâm Động có thực sự bước chân vào cảnh giới Thiên Phù sư thì cũng không đủ tư cách nói chuyện với hắn như vậy.
Ầm!
- Vạn Thú Quyền!
Tiếng nổ mạnh vừa vang lên thì mọi người liền nhìn thấy thân hình Lý Bàn khẽ động, giống như mũi tên bắn mạnh ra, sau đó vung một quyền nện ra, không khí lập tức nổ tung. Nguyên lực vô cùng hùng hậu cuốn ra, sau đó ngưng tụ thành hình dạng một đàn thú gào thét xông tới, cứ như vậy tràn về phía Lâm Động, thanh thế tương đối kinh người.
Mỗi đầu Yêu thú đều là do nguyên lực ngưng tụ thành, ẩn chứa ba động đủ để tiêu diệt một gã cường giả Bán Bộ Niết Bàn. Số lượng nhiều như vậy cũng tập trung một chỗ, ngay cả cường giả chuẩn Niết Bàn Cảnh như Liễu Nguyên nhìn thấy thì sắc mặt cũng kịch biến.
Lâm Động đứng yên không nhúc nhích. Hắn nhìn thế công của Lý Bàn, trong mắt ngược lại lóe lên một tia hỏa nhiệt. Hắn cũng không trực tiếp triệu hoán ra Huyết Linh Khôi, hắn bây giờ rất muốn tự mình thử xem bản thân sau khi tiến vào Thiên Phù sư thì tinh thần lực của hắn sẽ mạnh đến trình độ như thế nào.
Bên trong nê hoàn cung đã hình thành tiểu thiên địa, lúc này cũng nổi lên ba động, trong mơ hồ thoáng có một trận cuồng phong hình thành.
Ầm ầm ầm!
Bầu trời trên quảng trường đột nhiên trở nên trầm xuống, cuồng phong mạnh mẽ khiến mọi người đều có thể cảm thấy một luồng tinh thần lực ba động mạnh mẽ khiến người khác động dung, cuồng phong cứ như vậy tràn ngập trong thiên địa.
- Phá!
Tinh quang trong mắt Lâm Động tuôn tràn, một trảo vung lên, chỉ thấy một đạo vòi rồng lập tức thành hình trong tay, trực tiếp hóa thành một cái vòi rồng mạnh mẽ, sau đó hung hăng quật về phía đám Yêu thú được ngưng tụ bằng nguyên lực đang xông tới.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên không dứt, vòi rồng mạnh mẽ lướt qua, tất cả Yêu thú bằng nguyên lực đều nổ tung, thậm chí ngay cả mặt đất cũng bị vòi rồng cày nát tạo thành từng khe nứt lớn.
- Hít!
Nhìn thấy Lâm Động tùy tiện vung tay đã tạo thành uy lực như vậy, nhiều người tại đây không nhịn được hít một hơi khí lạnh. Đây là lực lượng của Thiên Phù sư sao? Dùng tinh thần lực hóa thành cuồng phong, uy lực này quả là cực kỳ mạnh mẽ.
Nguyên lực bạo tràn ra, Lý Bàn cũng bị mạnh mẽ đẩy lui mấy bước, sắc mặt chợt tái nhợt. Có lẽ hắn cũng không ngờ rằng tinh thần lực của Lâm Động lại cường hãn đến mức này. Lúc trước hắn tiến vào Niết Bàn Cảnh là có vài phần may mắn, hơn nữa Niết Bàn Đan sử dụng cũng không hơn mười vạn, cũng không thuận lợi vượt qua Niết Bàn Kiếp.
Vừa rồi hắn đã nghĩ rằng bản thân đã tiến vào Niết Bàn Cảnh rất lâu, muốn cùng Lâm Động vừa mới tiến vào Thiên Phù sư giao thủ hắn không có vấn đề gì, nhưng một màn vừa rồi đã khiến cho hắn hiểu rằng bản thân dường như đã khinh thường Lâm Động rồi. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Ta cũng không tin loại tiểu tử vừa mới tiến vào Thiên Phù sư như ngươi có thể vận dụng tinh thần lực đến cảnh giới gì.
Lý Bàn quát một tiếng chói tai, bàn tay siết chặt, một thanh trường kích quang mang sắc bén hiện lên trong tay. Thân hình khẽ động, sau đó hóa thành từng đạo tàn ảnh, từng làn ba động tràn ra, cứ như vậy cuốn về phía Lâm Động.
Thế nhưng, hắn kỳ thật lại không biết, Lâm Động khi tiến vào Thiên Phù sư còn nhận được một phần ký ức về kinh nghiệm vận dụng và điều khiển tinh thần lực của di hài cường giả bên trong không gian Viễn Cổ Bí Thược, cho nên hiển nhiên sẽ nằm ngoài dự kiến của Lý Bàn.
- Vừa đúng lúc, xem như đem ngươi ra để mài đao!
Đối mặt với thế công sắc bén của Lý Bàn, trong mắt Lâm Động lóe lên vẻ nóng bỏng nồng đậm. Thân hình khẽ động, sau đó trực tiếp đạp gió mà đi, thân hình thoắt ẩn thoắt hiện. Mà lúc này, cuồng phong sấm chớp trong thiên địa cũng nổi lên dữ dội.
Sau khi có một phần ký ức của vị cường giả kia, Lâm Động cũng biết được một vài thủ đoạn thi triển tinh thần lực rất tốt. Hắn rất muốn biết xem với lực lượng của hắn hiện nay mà toàn lực thúc giục tinh thần lực thì sẽ mạnh đến mức nào.
Ầm ầm ầm!
Lôi đình từ phía chân trời lóe lên, nhìn một màn này, ánh mắt của tất cả mọi người đều lóe lên vẻ kinh hãi, hiển nhiên dị tượng như vậy hẳn là do tinh thần lực tràn ngập thiên địa của Lâm Động tạo thành.
Ầm!
Lôi đình khổng lồ giống như quang trụ bổ xuống. Cùng lúc đó, một đạo cuồng phong cũng thành hình, cuối cùng cuồng phong lôi điện dưới sự bao phủ của tinh thần lực mạnh mẽ dung hợp lại với nhau.
- Phong Lôi Chưởng!
Lâm Động lơ lửng giữa cuồng phong và lôi điện, chợt một tay vung lên. Ngay lập tức, lôi điện và cuồng phong vô cùng cuồng bạo nhanh chóng run rẩy, sau đó dưới những ánh mắt rung động ngưng tụ thành một quang chưởng mạnh mẽ.
Đạo quang chưởng này cũng không phải do nguyên lực ngưng tụ thành, mà là hoàn toàn thuần túy do lôi điện và cuồng phong ngưng tụ thành. Tuy nhiên, ở bên ngoài vẫn có tinh thần lực mạnh mẽ bao bọc. Việc này cũng không giống như nguyên lực ngưng tụ lại mà thành!
Ầm!
Phong Lôi Chưởng thành hình, ánh mắt Lâm Động chợt trở nên lạnh lẽo, không chút do dự nện xuống Lý Bàn.
Đùng!
Phong Lôi Chưởng còn chưa giáng xuống thì trên quảng trường đã xuất hiện một vết lõm cực lớn. Một đạo quang chưởng rực rỡ bắn về phía Lý Bàn, dưới những ánh mắt vô cùng khiếp sợ của những người xung quanh, Phong Lôi Chưởng cứ như vậy hung hăng nện xuống!
Đám người đứng ngoài xem nhất thời lâm vào yên tĩnh, mà Lý Bàn đang ngồi trên ghế đá lúc này sắc mặt cũng trở nên âm trầm đáng sợ. Lâm Động đột nhiên tiến vào Thiên Phù sư hiển nhiên đã nằm ngoài dự liệu của hắn, cục diện này đã có chút nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn.
Hắn biết rõ, nếu như Lâm Động tiến vào Thiên Phù sư, vậy có nghĩa là hắn đã tiền vốn để chính diện chống lại gã. Hơn nữa, trong tay hắn lại còn có một đầu Linh khôi có thể so với cường giả Niết Bàn Cảnh. Thực lực như vậy đủ khiến Lý Bàn cảm thấy kinh hãi.
- Ta còn bảo tại sao ngươi dám hiện thân, thì ra là có chỗ dựa!
Chỉ có điều kinh hãi thì kinh hãi, thế nhưng Lý Bàn lúc này cũng không hoảng loạn, hắn lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lâm Động, chậm rãi mở miệng nói.
Bên cạnh hắn có rất nhiều cường giả Vương triều Ma Nham, trong đó thậm chí còn có hai cường giả chuẩn Niết Bàn Cảnh không kém gì so với đám người Liễu Nguyên, hơn nữa còn có một đám người Bán Bộ Niết Bàn. Đội hình cực kỳ lớn mạnh, có lẽ cho dù Lâm Động có tiến vào Thiên Phù sư và trong tay có một đầu Linh khôi thì cũng không thể lay chuyển bọn họ được.
Mà dường như cảm nhận được độ khó giải quyết của Lâm Động, tại xung quanh quảng trường đột nhiên có những tiếng xé gió truyền đến. Sau đó một vài bóng người mặc hắc y lập tức xuất hiện tại quảng trường. Ánh mắt của bọn chúng lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Động đầy cảnh giác. Đội hình như vậy khiến người xem đều kinh hãi khiếp vía, Vương triều Ma Nham này quả không hổ là Vương triều Cao cấp.
Đám người Ma Thiết vốn bị thực lực mạnh mẽ mà Lâm Động bày ra khiến cho khiếp sợ thì lúc này cũng phục hồi tinh thần lại, sắc mặt khẽ biến nhìn một màn này.
- Lâm Động, nếu như ngươi là người thức thời thì hãy chủ động giao Viễn Cổ Bí Thược ra cho ta, ân oán giữa ngươi và Vương triều Ma Nham xem như xóa bỏ.
Lý Bàn đứng dậy, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Lâm Động, chậm rãi nói:
- Ta biết ngươi hiện nay đã tiến vào Thiên Phù sư, chỉ có điều ta vẫn phải nói cho ngươi biết, việc này đối với Vương triều Ma Nham mà nói cũng không tạo thành chút uy hiếp nào. Các Vương triều bị Vương triều Ma Nham chúng ta tiêu diệt cũng không thiếu cường giả Niết Bàn Cảnh…
Lời nói của Lý Bàn so với lúc trước hiển nhiên là đã ít bớt một phần khinh thường, chỉ có điều mùi vị uy hiếp ngược lại càng trở nên nồng nặc. Hắn nói rất rõ ràng, chính là muốn nói cho Lâm Động biết đừng tưởng rằng tiến vào Thiên Phù sư thì sẽ có tư cách đối chọi với Vương triều Ma Nham bọn hắn. Bọn hắn đã tiêu diệt rất nhiều cường giả Niết Bàn Cảnh, cho nên muốn diệt trừ Lâm Động cũng không phải là việc khó gì.
- Đến tột cùng là muốn cùng Vương triều Ma Nham giao hảo hay là trở mặt, ngươi hãy quyết định đi!
Lý Bàn thản nhiên nói.
Không thể không nói, trong lời nói của Lý Bàn ẩn chứa áp lực cực lớn, mà lực lượng của Vương triều Ma Nham cũng quá mạnh mẽ, ai muốn đắc tội với bọn chúng cũng phải cân nhắc thật kỹ. Hơn nữa nghe đồn đã có một Vương triều Cao cấp bị Vương triều Ma Nham hủy diệt, điều này càng khiến hung danh của bọn chúng hiển hách hơn. Một vài cường giả Niết Bàn Cảnh cũng không dám dễ dàng đắc tội với bọn hắn.
Đám người Lý Bàn làm mưa làm gió tại Dương Thành khiến tất cả mọi người đều tức giận mà không dám nói gì, cũng không phải là bởi vì e ngại một cường giả Niết Bàn Cảnh nào đó, mà khiến cho bọn hắn cảm thấy sợ hãi đó chính là Vương triều Ma Nham sau lưng bọn chúng, dù sao thì Vương triều này năng lực cũng không nhỏ!
Âm thanh Lý Bàn vừa dứt thì toàn bộ đều trở nên lặng ngắt như tờ, từng ánh mắt không tự chủ được mà chuyển về phía thân ảnh của Lâm Động. Không ai biết khi đối mặt với Vương triều Ma Nham cường đại thì người mới tiến vào cảnh giới Thiên Phù sư có cường ngạnh như thế hay không.
Dưới đông đảo các ánh mắt, Lâm Động nhìn chằm chằm Lý Bàn, chợt cười cười, nhìn thấy nụ cười của hắn, mọi người còn tưởng rằng hắn muốn thỏa hiệp, lập tức khóe miệng của mọi người đều nhếch lên một nụ cười trào phúng.
Chỉ có điều ngay lúc bọn chúng vừa mới nhếch miệng thì Lâm Động đã đưa tay ra, chỉ về phía Dương Thành nói:
- Mang theo người của ngươi cút ra khỏi Dương Thành!
Đường cong do nhếch miệng lên lúc này đã hoàn toàn cứng lại, sau đó mọi người dần chuyển ánh mắt về phía khuôn mặt Lý Bàn. Lý Bàn đang nhìn chằm chằm Lâm Động, sắc mặt lúc đỏ lúc xanh, sau đó điềm nhiên nói:
- Xương cứng quá cũng không phải là tốt, vậy chỉ có thể trách ngươi không biết nắm lấy cơ hội cuối cùng thôi.
Theo âm thanh âm lãnh của Lý Bàn vừa dứt, nguyên lực mênh mông giống như thủy triều từ bên trong cơ thể tràn ra, áp lực mạnh mẽ lập tức khiến những người xung quanh bị ép đến không thở nổi.
Khuôn mặt Lý Bàn vặn vẹo dữ tợn, hiển nhiên là đã bị Lâm Động chọc giận hoàn toàn. Trong mắt hắn, cho dù Lâm Động có thực sự bước chân vào cảnh giới Thiên Phù sư thì cũng không đủ tư cách nói chuyện với hắn như vậy.
Ầm!
- Vạn Thú Quyền!
Tiếng nổ mạnh vừa vang lên thì mọi người liền nhìn thấy thân hình Lý Bàn khẽ động, giống như mũi tên bắn mạnh ra, sau đó vung một quyền nện ra, không khí lập tức nổ tung. Nguyên lực vô cùng hùng hậu cuốn ra, sau đó ngưng tụ thành hình dạng một đàn thú gào thét xông tới, cứ như vậy tràn về phía Lâm Động, thanh thế tương đối kinh người.
Mỗi đầu Yêu thú đều là do nguyên lực ngưng tụ thành, ẩn chứa ba động đủ để tiêu diệt một gã cường giả Bán Bộ Niết Bàn. Số lượng nhiều như vậy cũng tập trung một chỗ, ngay cả cường giả chuẩn Niết Bàn Cảnh như Liễu Nguyên nhìn thấy thì sắc mặt cũng kịch biến.
Lâm Động đứng yên không nhúc nhích. Hắn nhìn thế công của Lý Bàn, trong mắt ngược lại lóe lên một tia hỏa nhiệt. Hắn cũng không trực tiếp triệu hoán ra Huyết Linh Khôi, hắn bây giờ rất muốn tự mình thử xem bản thân sau khi tiến vào Thiên Phù sư thì tinh thần lực của hắn sẽ mạnh đến trình độ như thế nào.
Bên trong nê hoàn cung đã hình thành tiểu thiên địa, lúc này cũng nổi lên ba động, trong mơ hồ thoáng có một trận cuồng phong hình thành.
Ầm ầm ầm!
Bầu trời trên quảng trường đột nhiên trở nên trầm xuống, cuồng phong mạnh mẽ khiến mọi người đều có thể cảm thấy một luồng tinh thần lực ba động mạnh mẽ khiến người khác động dung, cuồng phong cứ như vậy tràn ngập trong thiên địa.
- Phá!
Tinh quang trong mắt Lâm Động tuôn tràn, một trảo vung lên, chỉ thấy một đạo vòi rồng lập tức thành hình trong tay, trực tiếp hóa thành một cái vòi rồng mạnh mẽ, sau đó hung hăng quật về phía đám Yêu thú được ngưng tụ bằng nguyên lực đang xông tới.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên không dứt, vòi rồng mạnh mẽ lướt qua, tất cả Yêu thú bằng nguyên lực đều nổ tung, thậm chí ngay cả mặt đất cũng bị vòi rồng cày nát tạo thành từng khe nứt lớn.
- Hít!
Nhìn thấy Lâm Động tùy tiện vung tay đã tạo thành uy lực như vậy, nhiều người tại đây không nhịn được hít một hơi khí lạnh. Đây là lực lượng của Thiên Phù sư sao? Dùng tinh thần lực hóa thành cuồng phong, uy lực này quả là cực kỳ mạnh mẽ.
Nguyên lực bạo tràn ra, Lý Bàn cũng bị mạnh mẽ đẩy lui mấy bước, sắc mặt chợt tái nhợt. Có lẽ hắn cũng không ngờ rằng tinh thần lực của Lâm Động lại cường hãn đến mức này. Lúc trước hắn tiến vào Niết Bàn Cảnh là có vài phần may mắn, hơn nữa Niết Bàn Đan sử dụng cũng không hơn mười vạn, cũng không thuận lợi vượt qua Niết Bàn Kiếp.
Vừa rồi hắn đã nghĩ rằng bản thân đã tiến vào Niết Bàn Cảnh rất lâu, muốn cùng Lâm Động vừa mới tiến vào Thiên Phù sư giao thủ hắn không có vấn đề gì, nhưng một màn vừa rồi đã khiến cho hắn hiểu rằng bản thân dường như đã khinh thường Lâm Động rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
- Ta cũng không tin loại tiểu tử vừa mới tiến vào Thiên Phù sư như ngươi có thể vận dụng tinh thần lực đến cảnh giới gì.
Lý Bàn quát một tiếng chói tai, bàn tay siết chặt, một thanh trường kích quang mang sắc bén hiện lên trong tay. Thân hình khẽ động, sau đó hóa thành từng đạo tàn ảnh, từng làn ba động tràn ra, cứ như vậy cuốn về phía Lâm Động.
Thế nhưng, hắn kỳ thật lại không biết, Lâm Động khi tiến vào Thiên Phù sư còn nhận được một phần ký ức về kinh nghiệm vận dụng và điều khiển tinh thần lực của di hài cường giả bên trong không gian Viễn Cổ Bí Thược, cho nên hiển nhiên sẽ nằm ngoài dự kiến của Lý Bàn.
- Vừa đúng lúc, xem như đem ngươi ra để mài đao!
Đối mặt với thế công sắc bén của Lý Bàn, trong mắt Lâm Động lóe lên vẻ nóng bỏng nồng đậm. Thân hình khẽ động, sau đó trực tiếp đạp gió mà đi, thân hình thoắt ẩn thoắt hiện. Mà lúc này, cuồng phong sấm chớp trong thiên địa cũng nổi lên dữ dội.
Sau khi có một phần ký ức của vị cường giả kia, Lâm Động cũng biết được một vài thủ đoạn thi triển tinh thần lực rất tốt. Hắn rất muốn biết xem với lực lượng của hắn hiện nay mà toàn lực thúc giục tinh thần lực thì sẽ mạnh đến mức nào.
Ầm ầm ầm!
Lôi đình từ phía chân trời lóe lên, nhìn một màn này, ánh mắt của tất cả mọi người đều lóe lên vẻ kinh hãi, hiển nhiên dị tượng như vậy hẳn là do tinh thần lực tràn ngập thiên địa của Lâm Động tạo thành.
Ầm!
Lôi đình khổng lồ giống như quang trụ bổ xuống. Cùng lúc đó, một đạo cuồng phong cũng thành hình, cuối cùng cuồng phong lôi điện dưới sự bao phủ của tinh thần lực mạnh mẽ dung hợp lại với nhau.
- Phong Lôi Chưởng!
Lâm Động lơ lửng giữa cuồng phong và lôi điện, chợt một tay vung lên. Ngay lập tức, lôi điện và cuồng phong vô cùng cuồng bạo nhanh chóng run rẩy, sau đó dưới những ánh mắt rung động ngưng tụ thành một quang chưởng mạnh mẽ.
Đạo quang chưởng này cũng không phải do nguyên lực ngưng tụ thành, mà là hoàn toàn thuần túy do lôi điện và cuồng phong ngưng tụ thành. Tuy nhiên, ở bên ngoài vẫn có tinh thần lực mạnh mẽ bao bọc. Việc này cũng không giống như nguyên lực ngưng tụ lại mà thành!
Ầm!
Phong Lôi Chưởng thành hình, ánh mắt Lâm Động chợt trở nên lạnh lẽo, không chút do dự nện xuống Lý Bàn.
Đùng!
Phong Lôi Chưởng còn chưa giáng xuống thì trên quảng trường đã xuất hiện một vết lõm cực lớn. Một đạo quang chưởng rực rỡ bắn về phía Lý Bàn, dưới những ánh mắt vô cùng khiếp sợ của những người xung quanh, Phong Lôi Chưởng cứ như vậy hung hăng nện xuống!