Hạ Nhất Minh trong lòng đại chấn, hắn hiểu rõ ý tứ Lưu Mục.
Vị lão Thần đạo cường giả Thiên Trì nhất mạch đã nhìn ra ý định nào đó của Thần long bởi vậy lão không tiếc đắc tội với nó cũng muốn Hạ Nhất Minh đi trước.
Lưu Mục mặc dù vô cùng cường đại nhưng với tuổi tác hiện nay của lão chỉ có thể xem như quá khứ huy hoàng của Thiên Trì nhất mạch.
Nhưng Hạ Nhất Minh thì khác, hắn chưa tới ba mươi tuổi đã trở thành Thần đạo cường giả, nắm giữ vũ kỹ cường đại nhất Đông Tây, tiền đồ ngày sau của hắn sao có thể hạn lượng? Tương lai huy hoàng của Thiên Trì nhất mạch cũng dựa cả vào hắn. Bởi vậy thời khắc quan trọng này vị lão cường giả quyết định lựa chọn tương lai môn phái.
Hạ Nhất Minh hút một hơi thật sâu, cảm giác khiếp sợ khi nãy biến mất hoàn toàn, trong thân thể hắn thần lực vận chuyển không ngừng, ngay cả ánh mắt cũng trở lên kiên định hơn.
Nhưng chưa chờ hắn mở miệng, âm thanh Thần long đã vang lên:
- Ta giữ lại Hạ Nhất Minh dĩ nhiên có dụng ý khác, ngươi không thể thay thế.
Lưu Mục không ngừng xuất thủ, bất quá khí thế trên người lão dần mãnh liệt hơn:
- Thần long huynh. Nhất Minh là tương lai Thiên Trì nhất mạch chúng ta. Xin thứ cho ta không thể để hắn ở lại.
Âm thanh lão vang lên vô cùng khẳng khái, không có nửa điểm thương lượng.
Lô Khắc cùng Thần thú Bỉ Mông mặc dù không nói gì nhưng từ động tác của họ có thể nhìn ra sự lo lắng. Nếu giờ phút này xuất hiện nội chiến, ngay cả bọn họ cũng không biết làm gì cho phải.
Kỳ thực trong thâm tâm họ rất muốn đánh chết Lưu Mục, nhưng Ngụy thần cảnh cường giả có thể vẫn lạc dễ dàng thế sao? Nếu lão liều mạng phản kích, thậm chí khiến thông đạo bị phá hủy, hậu quả bọn họ không cách nào gánh chịu.
Thần long hừ một tiếng, nói:
- Ngu ngốc. Ta lưu hắn lại là muốn giúp hắn hiểu được việc câu thông thiên địa. Nếu ngươi muốn lưu lại ta không ngại cho ngươi nếm mùi đau khổ.
Đôi mắt Lưu Mục sáng ngời, kinh hỉ nói:
- Thật sự?
Từ mũi Thần long phun ra một cỗ khí tức nóng bỏng, nếu như bình thường nó sẽ trực tiếp thổ tức nhưng lúc này lạnh nhạt nói:
- Ta đã khi nào nói dối ngươi? Ngươi có thể lưu lại nhưng ta chỉ có thể bảo vệ một người.
Vẻ mặt Lưu Mục đỏ bừng nói:
- Đã đắc tội.
Ánh mắt lão nhìn Hạ Nhất Minh, theo sau gật đầu, xoay người tiến vào thông đạo.
- Các ngươi cũng đi đi.
Thần long tựa hồ hậm hực nói. Lô Khắc cùng Thần thú Bỉ Mông dĩ nhiên không dám chậm trễ, cả hai lập tức xoay người tiến về phía thông đạo tràn ngập dao động.
Trong lòng Hạ Nhất Minh không ngừng chấn động, lúc đầu hắn còn nghĩ Thần long có âm mưu nào đó, bất quá sau khi nghe nó nói chuyện cùng Lưu Mục, cùng vẻ hâm mộ của Lô Khắc trước khi rời đi, tựa hồ ở lại cũng không phải việc xấu.
Sau khi mọi người rời đi, đám Tử vong sinh vật như muốn bao phủ Thần long, Hạ Nhất Minh cùng Thần đạo khôi lỗi.
Ngay lúc này từ thân thể Thần long đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng. Cỗ lực lượng này chính là Lĩnh vực nhưng tựa hồ có chút khác biệt. Hạ Nhất Minh hai mắt trợn tròn, trong lòng hắn rung động mãnh liệt.
Xung quanh bọn họ vô số Tử vong sinh vật nhất nhất bạo liệt, phạm vi mười trượng ban đầu nháy mắt mở rộng ra trăm trượng, ngàn trượng.
Trong phạm vi ngàn trượng này hình thành một vòng xoáy cực lớn, tất cả những Tử vong sinh vật tiến vào phạm vi này lập tức bạo liệt thành tro bụi.
Phảng phất như trong nháy mắt có vạn cây biến dị Phích Lịch Thương từ nơi này phóng ra bốn phương tám hướng công kích Tử vong sinh vật.
Hạ Nhất Minh há hốc miệng, trợn mắt cứng lưỡi nhìn biến hóa này, cho dù tận mắt chứng kiến hắn cũng cảm thấy khó tin.
Lực lượng này rốt cuộc là thứ gì? Chỉ bằng Lĩnh vực của Thần long không ngờ có thể tiêu diệt sạch sẽ Tử vong sinh vật, cho dù hắn từng tạo ra Hỏa Lĩnh vực nhưng cũng không thể so sánh.
Thời gian sống trong Hỏa lĩnh vực khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy điên cuồng vì lực lượng nhất, tất cả những quái vật tiến vào phạm vi trăm trượng quanh hắn đều biến thành ngọn đuốc sống, mà hắn thoải mái vận dụng Hỏa lực lượng không lo cạn kiệt.
Giây phút đó hắn vốn nghĩ mình vô địch thiên hạ, ngay cả Thần long tới gần cũng sẽ bị Hỏa lĩnh vực thiêu đốt.
Nhưng sau khi chứng kiến Lĩnh vực của Thần long, Hạ Nhất Minh mới biết, bản thân hắn chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Thần long nắm giữ lực lượng còn xa hắn mới sánh bằng.
- Ngươi cố gắng cảm nhận, lực lượng này ta chỉ thi triển một lần.
Âm thanh Thần long chậm rãi vang lên.
Lúc này trong lòng Hạ Nhất Minh đã không còn tồn tại nghi kỵ, thân thể thẳng đứng, ánh mắt cung kính, nói:
- Đa tạ Thần long đại nhân.
Thần long cười hắc hắc, không biết vì sao trong lòng Hạ Nhất Minh đột nhiên xuất hiện cảm giác lạnh lẽo tới tận xương tủy. Mặc dù Thần long hành động như vậy Hạ Nhất Minh sẽ đạt không ít chỗ tốt nhưng trong thâm tâm hắn không thể buông lỏng cảnh giác cùng địch ý mơ hồ với nó.
Thần long đưa ra cự trảo, từ những móng vuốt phóng ra năm đạo quang mang khác biệt.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh khẽ động, hắn dĩ nhiên có thể cảm ứng đây thuần túy là Ngũ hành lực lượng, bất quá lực lượng này cường đại hơn xa bản thân hắn có thể thi triển.
Thần long cũng từng nói qua, nó nắm giữ Ngũ hành thân thể vô cùng hiếm thấy trong Thần thú. Điều này ban đầu Hạ Nhất Minh có chút hoài nghi nhưng lúc này khi nhìn thấy Ngũ sắc quang mang, cùng cảm nhận được sự cường đại ẩn giấu trong đó, hắn đã không còn bất cứ nghi ngờ nào.
- Đưa Ngũ Hành Hoàn cho ta mượn một lát.
Thần long đột ngột nói.
Hạ Nhất Minh nhất thời trợn trừng mắt. Lúc này Ngũ Hành Hoàn cũng không phải thần khí mô phỏng như trước mà là một kiện thần khí chân chính. Một khi thần khí nhận chủ, chỉ cần chủ nhân chưa tử vong, nó sẽ không thể phục vụ người khác.
Cho dù lúc này Hạ Nhất Minh nguyện ý cho Thần long mượn Ngũ Hành Hoàn, nhưng Thần long cũng không thể vận dụng dễ đàng. Trừ khi Thần long đánh chết hắn tại chỗ, mạnh mẽ cướp đoạt mới có khả năng vận dụng Ngũ Hành Hoàn.
- Ý niệm của ngươi cũng tiến vào đó.
Âm thanh Thần long lại vang lên.
- Ta muốn cho ngươi chứng kiến uy lực chân chính của Ngũ Hành Hoàn.
Âm thanh Thần long như mang theo ma lực khiến không ai có thể từ chối khiến Hạ Nhất Minh trong lòng đại động.
Đối với Ngũ hành lực lượng Hạ Nhất Minh vô cùng quan tâm. Đặc biệt năng lực vận dụng Ngũ Hành Hoàn, hắn cũng không dễ dàng bỏ qua. Hơn nữa sau khi nghe Thần long giải thích, rốt cuộc hắn cũng hiểu rõ ý tứ đầu Thần thú này. Nó cũng không phải muốn giết người đoạt bảo mà thật sự chỉ điểm cho hắn làm sao vận dụng Ngũ Hành Hoàn. Cổ tay vung lên, Ngũ sắc quang mang lóe lên, lập tức Ngũ Hành Hoàn xuất hiện.
Mặc dù trong tay Hạ Nhất Minh nắm giữ Ngũ Hành Hoàn với lực lượng chúc phúc năm lần nhưng Ngũ sắc quang mang không cách nào so sánh với lực lượng Thần long vừa thi triển. Bất quá tới lúc này Hạ Nhất Minh đã miễn dịch với sự cường đại của Thần long, bởi thế không còn cảm thấy kỳ lạ.
Một cỗ ý niệm khổng lồ truyền tới, Hạ Nhất Minh thoáng do dự theo sau thả lỏng tâm tình. Ý niệm của hắn cũng lập tức tiến vào Ngũ hành không gian, giao tiếp cùng chủ phách thần khí.
Cũng chỉ trong trạng thái này Hạ Nhất Minh mới có thể phối hợp cùng Thần long không để Ngũ Hành Hoàn kháng cự nó.
Sở dĩ Hạ Nhất Minh hành động như vậy bởi hắn xác định, nếu Thần long muốn gây hại, tùy thời vung trảo có thể giải quyết hắn. Cũng bởi thế Thần long tuyệt đối sẽ không lấy lý do này gây bất lợi cho hắn. Chỉ là điều duy nhất khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy kỳ lạ chính là vì sao thái độ Thần long đối với hắn tốt đến thế? Suy nghĩ này luôn luôn quẩn quanh trong đầu hắn.
Sau khi cỗ ý niệm khổng lồ tiến vào Ngũ hành không gian, thiên địa lực lượng cũng bắt đầu ngưng tụ. Khi cỗ lực lượng này vận chuyển, suy nghĩ của Hạ Nhất Minh cũng biến mất, hắn hoàn toàn chìm đắm trong lực lượng khổng lồ.
Đây là Ngũ hành lực lượng, năm lực lượng thuộc tính bất đồng hình thành một chỉnh thể cực lớn. Mỗi loại lực lượng đều là một bộ phận của chỉnh thể nhưng tựa hồ như bộ phận hoàn toàn độc lập.
Cũng như thế giới nhân loại do vô số sinh mạng hình thành. Nhưng mỗi sinh mạng đều nắm giữ lực lượng riêng biệt mà không thể dung hợp. Hạ Nhất Minh trong lòng đại động bởi hắn có cảm giác, Ngũ Hành Hoàn không thuần túy là lực lượng, chúng còn đại biểu do sinh mạng của chính mình.
Mơ hồ Hạ Nhất Minh hiểu được vì sao Thần long có thể phóng xuất lực lượng khổng lồ như vậy? Đó là bởi nó nắm giữ lực lượng sinh mạng khổng lồ. Đây là lực lượng sinh mạng, thiên địa ngũ hành không ngờ làm một sinh mạng thể kỳ dị.
Mà dưới sự chỉ dẫn của Thần long, không ngờ Hạ Nhất Minh có thể cảm giác được sự tồn tại của sinh mạng này. Mặc dù cảm giác vô cùng mờ mịt, trước mắt hắn không thể nắm giữ nhưng cảm giác này vô cùng chân thật.
Đột nhiên Hạ Nhất Minh bừng tỉnh, hắn phát hiện lực lượng khổng lồ trong Ngũ Hành Hoàn trải qua quá trình lưu chuyển đã thành công phóng xuất.
Thiên địa lực lượng bên ngoài không biết từ khi nào đã ngừng lại, cả không gian lúc này là một mảnh yên tĩnh đến lạ thường.
Bất luận cuồng phong chưa từng ngừng nghỉ hay đám Tử vong sinh vật kinh khủng, giờ phút này như đờ đẫn không hề nhúc nhích. Bởi lúc này cả thiên địa đã bị lực lượng kia bao phủ.
Thần long giơ cao Ngũ Hành Hoàn, quang mang mỹ lệ phóng ra như ánh sáng mặt trời nháy mắt chiếu xa vạn trượng.
Hạ Nhất Minh trong lòng đại chấn, hắn hiểu rõ ý tứ Lưu Mục.
Vị lão Thần đạo cường giả Thiên Trì nhất mạch đã nhìn ra ý định nào đó của Thần long bởi vậy lão không tiếc đắc tội với nó cũng muốn Hạ Nhất Minh đi trước.
Lưu Mục mặc dù vô cùng cường đại nhưng với tuổi tác hiện nay của lão chỉ có thể xem như quá khứ huy hoàng của Thiên Trì nhất mạch.
Nhưng Hạ Nhất Minh thì khác, hắn chưa tới ba mươi tuổi đã trở thành Thần đạo cường giả, nắm giữ vũ kỹ cường đại nhất Đông Tây, tiền đồ ngày sau của hắn sao có thể hạn lượng? Tương lai huy hoàng của Thiên Trì nhất mạch cũng dựa cả vào hắn. Bởi vậy thời khắc quan trọng này vị lão cường giả quyết định lựa chọn tương lai môn phái.
Hạ Nhất Minh hút một hơi thật sâu, cảm giác khiếp sợ khi nãy biến mất hoàn toàn, trong thân thể hắn thần lực vận chuyển không ngừng, ngay cả ánh mắt cũng trở lên kiên định hơn.
Nhưng chưa chờ hắn mở miệng, âm thanh Thần long đã vang lên:
- Ta giữ lại Hạ Nhất Minh dĩ nhiên có dụng ý khác, ngươi không thể thay thế.
Lưu Mục không ngừng xuất thủ, bất quá khí thế trên người lão dần mãnh liệt hơn:
- Thần long huynh. Nhất Minh là tương lai Thiên Trì nhất mạch chúng ta. Xin thứ cho ta không thể để hắn ở lại.
Âm thanh lão vang lên vô cùng khẳng khái, không có nửa điểm thương lượng.
Lô Khắc cùng Thần thú Bỉ Mông mặc dù không nói gì nhưng từ động tác của họ có thể nhìn ra sự lo lắng. Nếu giờ phút này xuất hiện nội chiến, ngay cả bọn họ cũng không biết làm gì cho phải.
Kỳ thực trong thâm tâm họ rất muốn đánh chết Lưu Mục, nhưng Ngụy thần cảnh cường giả có thể vẫn lạc dễ dàng thế sao? Nếu lão liều mạng phản kích, thậm chí khiến thông đạo bị phá hủy, hậu quả bọn họ không cách nào gánh chịu.
Thần long hừ một tiếng, nói:
- Ngu ngốc. Ta lưu hắn lại là muốn giúp hắn hiểu được việc câu thông thiên địa. Nếu ngươi muốn lưu lại ta không ngại cho ngươi nếm mùi đau khổ.
Đôi mắt Lưu Mục sáng ngời, kinh hỉ nói:
- Thật sự?
Từ mũi Thần long phun ra một cỗ khí tức nóng bỏng, nếu như bình thường nó sẽ trực tiếp thổ tức nhưng lúc này lạnh nhạt nói:
- Ta đã khi nào nói dối ngươi? Ngươi có thể lưu lại nhưng ta chỉ có thể bảo vệ một người.
Vẻ mặt Lưu Mục đỏ bừng nói:
- Đã đắc tội.
Ánh mắt lão nhìn Hạ Nhất Minh, theo sau gật đầu, xoay người tiến vào thông đạo.
- Các ngươi cũng đi đi.
Thần long tựa hồ hậm hực nói. Lô Khắc cùng Thần thú Bỉ Mông dĩ nhiên không dám chậm trễ, cả hai lập tức xoay người tiến về phía thông đạo tràn ngập dao động.
Trong lòng Hạ Nhất Minh không ngừng chấn động, lúc đầu hắn còn nghĩ Thần long có âm mưu nào đó, bất quá sau khi nghe nó nói chuyện cùng Lưu Mục, cùng vẻ hâm mộ của Lô Khắc trước khi rời đi, tựa hồ ở lại cũng không phải việc xấu.
Sau khi mọi người rời đi, đám Tử vong sinh vật như muốn bao phủ Thần long, Hạ Nhất Minh cùng Thần đạo khôi lỗi.
Ngay lúc này từ thân thể Thần long đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng. Cỗ lực lượng này chính là Lĩnh vực nhưng tựa hồ có chút khác biệt. Hạ Nhất Minh hai mắt trợn tròn, trong lòng hắn rung động mãnh liệt.
Xung quanh bọn họ vô số Tử vong sinh vật nhất nhất bạo liệt, phạm vi mười trượng ban đầu nháy mắt mở rộng ra trăm trượng, ngàn trượng.
Trong phạm vi ngàn trượng này hình thành một vòng xoáy cực lớn, tất cả những Tử vong sinh vật tiến vào phạm vi này lập tức bạo liệt thành tro bụi.
Phảng phất như trong nháy mắt có vạn cây biến dị Phích Lịch Thương từ nơi này phóng ra bốn phương tám hướng công kích Tử vong sinh vật.
Hạ Nhất Minh há hốc miệng, trợn mắt cứng lưỡi nhìn biến hóa này, cho dù tận mắt chứng kiến hắn cũng cảm thấy khó tin.
Lực lượng này rốt cuộc là thứ gì? Chỉ bằng Lĩnh vực của Thần long không ngờ có thể tiêu diệt sạch sẽ Tử vong sinh vật, cho dù hắn từng tạo ra Hỏa Lĩnh vực nhưng cũng không thể so sánh.
Thời gian sống trong Hỏa lĩnh vực khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy điên cuồng vì lực lượng nhất, tất cả những quái vật tiến vào phạm vi trăm trượng quanh hắn đều biến thành ngọn đuốc sống, mà hắn thoải mái vận dụng Hỏa lực lượng không lo cạn kiệt.
Giây phút đó hắn vốn nghĩ mình vô địch thiên hạ, ngay cả Thần long tới gần cũng sẽ bị Hỏa lĩnh vực thiêu đốt.
Nhưng sau khi chứng kiến Lĩnh vực của Thần long, Hạ Nhất Minh mới biết, bản thân hắn chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Thần long nắm giữ lực lượng còn xa hắn mới sánh bằng.
- Ngươi cố gắng cảm nhận, lực lượng này ta chỉ thi triển một lần.
Âm thanh Thần long chậm rãi vang lên.
Lúc này trong lòng Hạ Nhất Minh đã không còn tồn tại nghi kỵ, thân thể thẳng đứng, ánh mắt cung kính, nói:
- Đa tạ Thần long đại nhân.
Thần long cười hắc hắc, không biết vì sao trong lòng Hạ Nhất Minh đột nhiên xuất hiện cảm giác lạnh lẽo tới tận xương tủy. Mặc dù Thần long hành động như vậy Hạ Nhất Minh sẽ đạt không ít chỗ tốt nhưng trong thâm tâm hắn không thể buông lỏng cảnh giác cùng địch ý mơ hồ với nó.
Thần long đưa ra cự trảo, từ những móng vuốt phóng ra năm đạo quang mang khác biệt.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh khẽ động, hắn dĩ nhiên có thể cảm ứng đây thuần túy là Ngũ hành lực lượng, bất quá lực lượng này cường đại hơn xa bản thân hắn có thể thi triển.
Thần long cũng từng nói qua, nó nắm giữ Ngũ hành thân thể vô cùng hiếm thấy trong Thần thú. Điều này ban đầu Hạ Nhất Minh có chút hoài nghi nhưng lúc này khi nhìn thấy Ngũ sắc quang mang, cùng cảm nhận được sự cường đại ẩn giấu trong đó, hắn đã không còn bất cứ nghi ngờ nào.
- Đưa Ngũ Hành Hoàn cho ta mượn một lát.
Thần long đột ngột nói. Nguồn:
Hạ Nhất Minh nhất thời trợn trừng mắt. Lúc này Ngũ Hành Hoàn cũng không phải thần khí mô phỏng như trước mà là một kiện thần khí chân chính. Một khi thần khí nhận chủ, chỉ cần chủ nhân chưa tử vong, nó sẽ không thể phục vụ người khác.
Cho dù lúc này Hạ Nhất Minh nguyện ý cho Thần long mượn Ngũ Hành Hoàn, nhưng Thần long cũng không thể vận dụng dễ đàng. Trừ khi Thần long đánh chết hắn tại chỗ, mạnh mẽ cướp đoạt mới có khả năng vận dụng Ngũ Hành Hoàn.
- Ý niệm của ngươi cũng tiến vào đó.
Âm thanh Thần long lại vang lên.
- Ta muốn cho ngươi chứng kiến uy lực chân chính của Ngũ Hành Hoàn.
Âm thanh Thần long như mang theo ma lực khiến không ai có thể từ chối khiến Hạ Nhất Minh trong lòng đại động.
Đối với Ngũ hành lực lượng Hạ Nhất Minh vô cùng quan tâm. Đặc biệt năng lực vận dụng Ngũ Hành Hoàn, hắn cũng không dễ dàng bỏ qua. Hơn nữa sau khi nghe Thần long giải thích, rốt cuộc hắn cũng hiểu rõ ý tứ đầu Thần thú này. Nó cũng không phải muốn giết người đoạt bảo mà thật sự chỉ điểm cho hắn làm sao vận dụng Ngũ Hành Hoàn. Cổ tay vung lên, Ngũ sắc quang mang lóe lên, lập tức Ngũ Hành Hoàn xuất hiện.
Mặc dù trong tay Hạ Nhất Minh nắm giữ Ngũ Hành Hoàn với lực lượng chúc phúc năm lần nhưng Ngũ sắc quang mang không cách nào so sánh với lực lượng Thần long vừa thi triển. Bất quá tới lúc này Hạ Nhất Minh đã miễn dịch với sự cường đại của Thần long, bởi thế không còn cảm thấy kỳ lạ.
Một cỗ ý niệm khổng lồ truyền tới, Hạ Nhất Minh thoáng do dự theo sau thả lỏng tâm tình. Ý niệm của hắn cũng lập tức tiến vào Ngũ hành không gian, giao tiếp cùng chủ phách thần khí.
Cũng chỉ trong trạng thái này Hạ Nhất Minh mới có thể phối hợp cùng Thần long không để Ngũ Hành Hoàn kháng cự nó.
Sở dĩ Hạ Nhất Minh hành động như vậy bởi hắn xác định, nếu Thần long muốn gây hại, tùy thời vung trảo có thể giải quyết hắn. Cũng bởi thế Thần long tuyệt đối sẽ không lấy lý do này gây bất lợi cho hắn. Chỉ là điều duy nhất khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy kỳ lạ chính là vì sao thái độ Thần long đối với hắn tốt đến thế? Suy nghĩ này luôn luôn quẩn quanh trong đầu hắn.
Sau khi cỗ ý niệm khổng lồ tiến vào Ngũ hành không gian, thiên địa lực lượng cũng bắt đầu ngưng tụ. Khi cỗ lực lượng này vận chuyển, suy nghĩ của Hạ Nhất Minh cũng biến mất, hắn hoàn toàn chìm đắm trong lực lượng khổng lồ.
Đây là Ngũ hành lực lượng, năm lực lượng thuộc tính bất đồng hình thành một chỉnh thể cực lớn. Mỗi loại lực lượng đều là một bộ phận của chỉnh thể nhưng tựa hồ như bộ phận hoàn toàn độc lập.
Cũng như thế giới nhân loại do vô số sinh mạng hình thành. Nhưng mỗi sinh mạng đều nắm giữ lực lượng riêng biệt mà không thể dung hợp. Hạ Nhất Minh trong lòng đại động bởi hắn có cảm giác, Ngũ Hành Hoàn không thuần túy là lực lượng, chúng còn đại biểu do sinh mạng của chính mình.
Mơ hồ Hạ Nhất Minh hiểu được vì sao Thần long có thể phóng xuất lực lượng khổng lồ như vậy? Đó là bởi nó nắm giữ lực lượng sinh mạng khổng lồ. Đây là lực lượng sinh mạng, thiên địa ngũ hành không ngờ làm một sinh mạng thể kỳ dị.
Mà dưới sự chỉ dẫn của Thần long, không ngờ Hạ Nhất Minh có thể cảm giác được sự tồn tại của sinh mạng này. Mặc dù cảm giác vô cùng mờ mịt, trước mắt hắn không thể nắm giữ nhưng cảm giác này vô cùng chân thật.
Đột nhiên Hạ Nhất Minh bừng tỉnh, hắn phát hiện lực lượng khổng lồ trong Ngũ Hành Hoàn trải qua quá trình lưu chuyển đã thành công phóng xuất.
Thiên địa lực lượng bên ngoài không biết từ khi nào đã ngừng lại, cả không gian lúc này là một mảnh yên tĩnh đến lạ thường.
Bất luận cuồng phong chưa từng ngừng nghỉ hay đám Tử vong sinh vật kinh khủng, giờ phút này như đờ đẫn không hề nhúc nhích. Bởi lúc này cả thiên địa đã bị lực lượng kia bao phủ.
Thần long giơ cao Ngũ Hành Hoàn, quang mang mỹ lệ phóng ra như ánh sáng mặt trời nháy mắt chiếu xa vạn trượng.