Trái tim Đức Lai Đặc đập mạnh, đôi mắt nhìn Long châu nội đan như đã đoán trước yêu cầu của Lý Áo Ba Đặc. Chỉ là nghe chính miệng lão hứa hẹn nó mới cảm thấy yên lòng.
Long châu nội đan nếu có thể trở lại Long cốc, Đức Lai Đặc nguyện ý trả giá lớn. Bởi đối mặt với Ngụy thần cảnh cường giả thành danh mấy ngàn năm trước mặt, Đức Lai Đặc không cho rằng có thể dùng vũ lực cướp lại Long châu nội đan trong tay lão.
- Lý Áo Ba Đặc các hạ tôn kính. Ngài có thể để Long châu nội đan trở lại, Long tộc vô cùng cảm kích. Ngài cần điều gì xin cứ nói. Chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn.
Lý Áo Ba Đặc khẽ gật đầu, nói:
- Long vương bệ hạ. Vì chứng minh lời nói cũng để biểu đạt thành ý, trước hết ta dâng tặng Long châu nội đan.
Dứt lời bảo vật đỉnh cấp bay lên trước mặt lão ba thước. Nguồn truyện:
Chỉ giây lát khỏa Long châu đã bay tới trước mặt Long vương Đức Lai Đặc.
Khi long trảo cực lớn chụp lấy khỏa Long châu, bất luận Hồng Long hay những Thần long ẩn thân ánh mắt đều mất đi vẻ địch ý.
Hành động này của Lý Áo Ba Đặc đã dẹp tan sự nghi ngờ trong lòng thành viên Long tộc. Cũng khiến chúng cảm giác được thành ý từ vị Giáo hoàng bệ hạ này.
- Long vương bệ hạ. Ta biết Long tộc có mật thuật câu thông linh hồn. Ngài có thể ở nơi này thi triển trao đổi một chút với Tát Ma Đức đại nhân.
Lý Áo Ba Đặc bình tĩnh nói.
Trong âm thanh Đức Lai Đặc nhất thời lộ rõ vẻ kinh hỉ, nó cao giọng nói:
- Long phách Tát Ma Đức đại nhân còn chưa tiêu tán?
Lý Áo Ba Đặc khẽ cười nói:
- Tát Ma Đức đại nhân mặc dù không cẩn thận trúng kế nhưng trước khi vẫn lạc đã thổ tức Long châu nội đan. Tất cả Long phách trong thân thể tiêu tán hiển nhiên dung nhập vào Long châu.
Khi nghe những lời này trên mặt Hạ Nhất Minh lộ ra vẻ bừng tỉnh.
Hắn nhớ lại sau khi giết chết Tát Ma Đức, mặt biển xuất hiện một cỗ hàn khí như gió thổi qua. Bất quá khi đó hắn không biết cỗ hàn phong này đại biểu cho thứ gì.
Lúc này hắn đã có thể xác định, đó chính là Long phách Tát Ma Đức rời khỏi thân thể tiến vào Long châu nội đan.
Trong lòng thầm kêu đáng tiếc, tu vi võ đạo tăng tiến nhưng kiến thức về phương diện này của hắn còn quá nhiều thiếu sót.
Thời khắc cuối cùng Tát Ma Đức thổ tức Long châu nội đan không chỉ mượn lực lượng chống lại Khai Sơn Tam Thập Lục Thức mà muốn tìm nơi gửi gắm Long phách.
Lão long sống mấy ngàn năm kia quả thật không tầm thường, bản thân hắn có thể thuận lợi chém chết nó may mắn chiếm đa phần.
Từ miệng Đức Lai Đặc thổ tức ra một khí tức nóng bỏng.
Cổ khí tức này ẩn chứa lực lượng kim sắc cường đại, khi xuất hiện khiến cả không gian chấn động. Bất quá mặc dù cỗ khí tức này cường đại nhưng khi chạm vào Long châu nhất thời tiêu tán không còn tăm hơi.
Bởi khỏa Long châu nội đan kia như miếng bọt biển không ngừng hấp thu cỗ lực lượng này.
Chỉ sau một lát trên Long châu xuất hiện hư ảo Thần long nho nhỏ.
Mặc dù thân thể Thần long này không lớn, nhưng chỉ liếc mắt Hạ Nhất Minh đã nhận ra lai lịch đối phương.
Nó chính là Tát Ma Đức.
Long phách Thần thú Ngụy thần cảnh này đã được Long vương Đức Lai Đặc dùng thủ đoạn kích thích ra.
Thấy được Long phách xuất hiện trong hư không, Hồng Long Ái Nhĩ Ba Lạp không nhịn được ngẩng đầu hống lên bi phẫn. Tiếng Long ngâm này quanh quẩn trong Long cốc khiến lòng người không khỏi chua xót.
Theo sau cơ hồ tất cả Thần long đều hống lên bi ai, từng đạo Long ngâm phá không bay thẳng tới trời, ngay cả không khí cũng bị khí tức đau thương này bao phủ mà nặng nề hơn rất nhiều.
Bảo trư mở miệng, khi nghe những tiếng Long ngâm vang lên xung quanh trong vô thức nó muốn gầm lên giận dữ.
Bất quá tiểu tử này vừa há miệng đã bị Hạ Nhất Minh gắt gao ép xuống.
Nếu để tiểu tử gầm rống ở nơi này, hành tung bọn họ chắc chắn sẽ bại lộ. Tới khi đó đừng nói lấy trộm Lôi chấn tử, chỉ e sẽ bị cả phương Tây truy sát.
Tròng mắt bảo trư khẽ đảo, vẻ mặt nộ ra ý nịnh nọt.
Trong cơ thể nó chảy máu huyết Đông phương Thần long, tốt xấu cũng là Thần long huyết. Bởi thế khi nghe đám cự long hống vang, nó cũng muốn đáp trả xứng đáng.
Tiếng Long ngâm trong không trung dường như không ảnh hưởng tới Long vương Đức Lai Đặc, trong đôi mắt nó bắn ra quang mang giao tiếp cùng hư ảnh Thần long.
Những tiếng Long ngâm kia nhất thời ngưng bặt, trong không trung khí tức trở lên nặng nề hơn.
Các thành viên Long tộc đôi mắt mở lớn, gắt gao nhìn Long vương bệ hạ. Hồng Long Ái Nhĩ Bá Lạp kéo những Thánh thú cự long bảo hộ trước mặt Đức Lai Đặc.
Trước khi Long vương cùng Tát Ma Đức đại nhân trao đổi xong, chúng không có dũng khí tin tưởng lão nhân trước mặt.
Một lực lượng vô hình bao trùm lấy Đức Lai Đặc cùng đầu Thần long hư ảo, Lý Áo Ba Đặc vẻ mặt mỉm cười vô cùng tự tin.
Sau hồi lâu, Đức Lai Đặc thu hồi ánh mắt, hư ảo Thần long cũng theo đó bạo liệt thành vô số quang mang tiến nhập Long châu nội đan.
Chiếc đầu cao quý rốt cuộc cũng cúi thấp, Đức Lai Đặc nói:
- Lý Áo Ba Đặc các hạ tôn kính. Hết thảy đúng như ngài nói, ta đại diện Long tộc cảm tạ ngài trượng nghĩa ra tay.
Lý Áo Ba Đặc sớm đã dự liệu kết quả này, lão khoát tay chặn lại, thực hiện lễ tiết quý tộc nói:
- Long vương bệ hạ tôn kính. Chúng ta đều là những cường giả phương Tây. Ngài thật sự quá khách khí.
Hạ Nhất Minh trong lòng cười lạnh không thôi. Tới lúc này hắn có thể khẳng định, Long đản chạy tới phương Đông chính bởi người kia âm thầm tác động, thậm chí trực tiếp ra tay.
Nhưng điều duy nhất hắn không ngờ tới, người này sao có thể nắm bắt thời cơ chính xác như vậy.
Thân thể Đức Lai Đặc run lên, Long châu nội đan lập tức biến mất.
Nó trầm giọng nói:
- Lý Áo Ba Đặc các hạ. Ngài có yêu cầu gì xin cứ nói. Long tộc sẽ tận lực thỏa mãn.
Vẻ tươi cười trên mặt Lý Áo Ba Đặc thu liễm lại, ánh mắt lão trở lên vô cùng nghiêm nghị, nói:
- Đức Lai Đặc bệ hạ. Có lẽ ngài không biết, Thần điện chúng ta có ước định cùng Hạ Nhất Minh tới Nam Cương giao chiến. Tất cả cường giả trong thiên hạ đều đã nhận được thiếp mời tham dự.
Đức Lai Đặc tựa hồ run rẩy, nó cao giọng nói:
- Ngài muốn giao chiến cùng Hạ Nhất Minh?
- Không. Là một vị Tân Thần đạo cường giả của Thần điện chúng ta, Ngả Đức Văn.
Ánh mắt Đức Lai Đặc nhất thời trở lên cổ quái, nó hoài nghi nói:
- Ngả Đức Văn các hạ muốn công bằng chiến đấu với Hạ Nhất Minh?
- Đúng.
Lý Áo Ba Đặc không chút do dự nói.
Đức Lai Đặc chần chừ hồi lâu, rốt cuộc nói:
- Lý Áo Ba Đặc các hạ tôn kính. Chẳng lẽ ngài cho rằng Thần điện có cơ hội thắng?
Nếu một ngày trước Đức Lai Đặc khẳng định xem trọng Thần điện. Truyền thừa vạn năm không phải tầm thường, bí mật ẩn giấu trong đó nhiều không tưởng tượng nổi.
Nhưng lúc này sau khi giao tiếp cùng Long phách Tát Ma Đức, Đức Lai Đặc đã biết Hạ Nhất Minh nắm giữ thực lực chém giết Thần thú Ngụy thần cảnh.
Lực lượng như vậy trừ khi Lý Áo Ba Đặc đích thân ra tay, nếu không Thần điện không có cơ hội thủ thắng.
Lý Áo Ba Đặc mỉm cười, nói:
- Nếu chỉ mình Ngả Đức Văn ra tay, e rằng khó chiến thắng.
Lão dừng một chút nói:
- Ngài vừa trao đổi cùng Long phách Tát Ma Đức hẳn biết Hạ Nhất Minh có được Độc giác thú cường đại. Đây là Thần thú cộng sinh của hắn. Khi bọn họ thi triển Nhân thú hợp nhất, cơ hội chiến thắng của Ngã Đức Văn là rất thấp.
- Nếu ngài biết điều này sao còn muốn tiến hành luận võ.
Đức Lai Đặc hoài nghi hỏi.
Lý Áo Ba Đặc nghiêm mặt nói:
- Thế giới phương Đông có kỹ năng Nhân thú hợp nhất, phương Tây ta cũng có.
Ánh mắt lão gắt gao nhìn Long vương nói:
- Nếu có Long tộc trợ giúp, khả năng chiến đấu của Ngả Đức Văn sẽ tăng lên rất nhiêu. Chúng ta cũng có cơ hội chiến thắng.
Âm thanh Đức Lai Đặc ù ù vang lên:
- Ngươi muốn Ngã Đức Văn trở thành Long kỵ sĩ.
- Không sai. Xin bệ hạ đáp ứng.
Lý Áo Ba Đặc cung kính nói.
- Không thể được.
Đức Lai Đặc không chút do dự từ chối:
- Ngươi hẳn cũng biết thực lực Hạ Nhất Minh. Hơn nữa Thần thú cộng sinh của hắn uy lực cường đại. Ngươi nghĩ trong Long tộc đầu Thần long nào có thể chống lại chúng?
- Có.
Lý Áo Ba Đặc kiên định nói:
- Ái Nhĩ Bá Lạp các hạ nắm giữ lực lượng cường đại hơn hẳn Độc giác thú.
Đức Lai Đặc liều mạng lắc đầu nói:
- Ái Nhĩ Bá Lạp có thể chiến thắng Độc giác thú nhưng không cách nào chiến thắng Hạ Nhất Minh. Nhân loại kia quá cường đại, hắn chẳng những nắm giữ Lĩnh vực thần khí mà có tới bốn kiện Thần khí. Tuyệt đối không phải Thân thần đạo nho nhỏ của Thần điện có thể chống lại. Bởi thế ta tuyệt đối không đồng ý để Ái Nhĩ Bá Lạp mạo hiểm.
Lý Áo Ba Đặc như đã tính trước, mỉm cười nói:
- Long vương bệ hạ. Có chuyện ngài còn chưa biết.
Lão chậm rãi ngẩng đầu, ngữ khí vô cùng hấp dẫn:
- Ngả Đức Văn cũng không phải Thần đạo cường giả bình thường, hắn đoạt được tư cánh truyền thừa của Chân thần.
Trái tim Đức Lai Đặc đập mạnh, đôi mắt nhìn Long châu nội đan như đã đoán trước yêu cầu của Lý Áo Ba Đặc. Chỉ là nghe chính miệng lão hứa hẹn nó mới cảm thấy yên lòng.
Long châu nội đan nếu có thể trở lại Long cốc, Đức Lai Đặc nguyện ý trả giá lớn. Bởi đối mặt với Ngụy thần cảnh cường giả thành danh mấy ngàn năm trước mặt, Đức Lai Đặc không cho rằng có thể dùng vũ lực cướp lại Long châu nội đan trong tay lão.
- Lý Áo Ba Đặc các hạ tôn kính. Ngài có thể để Long châu nội đan trở lại, Long tộc vô cùng cảm kích. Ngài cần điều gì xin cứ nói. Chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn.
Lý Áo Ba Đặc khẽ gật đầu, nói:
- Long vương bệ hạ. Vì chứng minh lời nói cũng để biểu đạt thành ý, trước hết ta dâng tặng Long châu nội đan.
Dứt lời bảo vật đỉnh cấp bay lên trước mặt lão ba thước. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chỉ giây lát khỏa Long châu đã bay tới trước mặt Long vương Đức Lai Đặc.
Khi long trảo cực lớn chụp lấy khỏa Long châu, bất luận Hồng Long hay những Thần long ẩn thân ánh mắt đều mất đi vẻ địch ý.
Hành động này của Lý Áo Ba Đặc đã dẹp tan sự nghi ngờ trong lòng thành viên Long tộc. Cũng khiến chúng cảm giác được thành ý từ vị Giáo hoàng bệ hạ này.
- Long vương bệ hạ. Ta biết Long tộc có mật thuật câu thông linh hồn. Ngài có thể ở nơi này thi triển trao đổi một chút với Tát Ma Đức đại nhân.
Lý Áo Ba Đặc bình tĩnh nói.
Trong âm thanh Đức Lai Đặc nhất thời lộ rõ vẻ kinh hỉ, nó cao giọng nói:
- Long phách Tát Ma Đức đại nhân còn chưa tiêu tán?
Lý Áo Ba Đặc khẽ cười nói:
- Tát Ma Đức đại nhân mặc dù không cẩn thận trúng kế nhưng trước khi vẫn lạc đã thổ tức Long châu nội đan. Tất cả Long phách trong thân thể tiêu tán hiển nhiên dung nhập vào Long châu.
Khi nghe những lời này trên mặt Hạ Nhất Minh lộ ra vẻ bừng tỉnh.
Hắn nhớ lại sau khi giết chết Tát Ma Đức, mặt biển xuất hiện một cỗ hàn khí như gió thổi qua. Bất quá khi đó hắn không biết cỗ hàn phong này đại biểu cho thứ gì.
Lúc này hắn đã có thể xác định, đó chính là Long phách Tát Ma Đức rời khỏi thân thể tiến vào Long châu nội đan.
Trong lòng thầm kêu đáng tiếc, tu vi võ đạo tăng tiến nhưng kiến thức về phương diện này của hắn còn quá nhiều thiếu sót.
Thời khắc cuối cùng Tát Ma Đức thổ tức Long châu nội đan không chỉ mượn lực lượng chống lại Khai Sơn Tam Thập Lục Thức mà muốn tìm nơi gửi gắm Long phách.
Lão long sống mấy ngàn năm kia quả thật không tầm thường, bản thân hắn có thể thuận lợi chém chết nó may mắn chiếm đa phần.
Từ miệng Đức Lai Đặc thổ tức ra một khí tức nóng bỏng.
Cổ khí tức này ẩn chứa lực lượng kim sắc cường đại, khi xuất hiện khiến cả không gian chấn động. Bất quá mặc dù cỗ khí tức này cường đại nhưng khi chạm vào Long châu nhất thời tiêu tán không còn tăm hơi.
Bởi khỏa Long châu nội đan kia như miếng bọt biển không ngừng hấp thu cỗ lực lượng này.
Chỉ sau một lát trên Long châu xuất hiện hư ảo Thần long nho nhỏ.
Mặc dù thân thể Thần long này không lớn, nhưng chỉ liếc mắt Hạ Nhất Minh đã nhận ra lai lịch đối phương.
Nó chính là Tát Ma Đức.
Long phách Thần thú Ngụy thần cảnh này đã được Long vương Đức Lai Đặc dùng thủ đoạn kích thích ra.
Thấy được Long phách xuất hiện trong hư không, Hồng Long Ái Nhĩ Ba Lạp không nhịn được ngẩng đầu hống lên bi phẫn. Tiếng Long ngâm này quanh quẩn trong Long cốc khiến lòng người không khỏi chua xót.
Theo sau cơ hồ tất cả Thần long đều hống lên bi ai, từng đạo Long ngâm phá không bay thẳng tới trời, ngay cả không khí cũng bị khí tức đau thương này bao phủ mà nặng nề hơn rất nhiều.
Bảo trư mở miệng, khi nghe những tiếng Long ngâm vang lên xung quanh trong vô thức nó muốn gầm lên giận dữ.
Bất quá tiểu tử này vừa há miệng đã bị Hạ Nhất Minh gắt gao ép xuống.
Nếu để tiểu tử gầm rống ở nơi này, hành tung bọn họ chắc chắn sẽ bại lộ. Tới khi đó đừng nói lấy trộm Lôi chấn tử, chỉ e sẽ bị cả phương Tây truy sát.
Tròng mắt bảo trư khẽ đảo, vẻ mặt nộ ra ý nịnh nọt.
Trong cơ thể nó chảy máu huyết Đông phương Thần long, tốt xấu cũng là Thần long huyết. Bởi thế khi nghe đám cự long hống vang, nó cũng muốn đáp trả xứng đáng.
Tiếng Long ngâm trong không trung dường như không ảnh hưởng tới Long vương Đức Lai Đặc, trong đôi mắt nó bắn ra quang mang giao tiếp cùng hư ảnh Thần long.
Những tiếng Long ngâm kia nhất thời ngưng bặt, trong không trung khí tức trở lên nặng nề hơn.
Các thành viên Long tộc đôi mắt mở lớn, gắt gao nhìn Long vương bệ hạ. Hồng Long Ái Nhĩ Bá Lạp kéo những Thánh thú cự long bảo hộ trước mặt Đức Lai Đặc.
Trước khi Long vương cùng Tát Ma Đức đại nhân trao đổi xong, chúng không có dũng khí tin tưởng lão nhân trước mặt.
Một lực lượng vô hình bao trùm lấy Đức Lai Đặc cùng đầu Thần long hư ảo, Lý Áo Ba Đặc vẻ mặt mỉm cười vô cùng tự tin.
Sau hồi lâu, Đức Lai Đặc thu hồi ánh mắt, hư ảo Thần long cũng theo đó bạo liệt thành vô số quang mang tiến nhập Long châu nội đan.
Chiếc đầu cao quý rốt cuộc cũng cúi thấp, Đức Lai Đặc nói:
- Lý Áo Ba Đặc các hạ tôn kính. Hết thảy đúng như ngài nói, ta đại diện Long tộc cảm tạ ngài trượng nghĩa ra tay.
Lý Áo Ba Đặc sớm đã dự liệu kết quả này, lão khoát tay chặn lại, thực hiện lễ tiết quý tộc nói:
- Long vương bệ hạ tôn kính. Chúng ta đều là những cường giả phương Tây. Ngài thật sự quá khách khí.
Hạ Nhất Minh trong lòng cười lạnh không thôi. Tới lúc này hắn có thể khẳng định, Long đản chạy tới phương Đông chính bởi người kia âm thầm tác động, thậm chí trực tiếp ra tay.
Nhưng điều duy nhất hắn không ngờ tới, người này sao có thể nắm bắt thời cơ chính xác như vậy.
Thân thể Đức Lai Đặc run lên, Long châu nội đan lập tức biến mất.
Nó trầm giọng nói:
- Lý Áo Ba Đặc các hạ. Ngài có yêu cầu gì xin cứ nói. Long tộc sẽ tận lực thỏa mãn.
Vẻ tươi cười trên mặt Lý Áo Ba Đặc thu liễm lại, ánh mắt lão trở lên vô cùng nghiêm nghị, nói:
- Đức Lai Đặc bệ hạ. Có lẽ ngài không biết, Thần điện chúng ta có ước định cùng Hạ Nhất Minh tới Nam Cương giao chiến. Tất cả cường giả trong thiên hạ đều đã nhận được thiếp mời tham dự.
Đức Lai Đặc tựa hồ run rẩy, nó cao giọng nói:
- Ngài muốn giao chiến cùng Hạ Nhất Minh?
- Không. Là một vị Tân Thần đạo cường giả của Thần điện chúng ta, Ngả Đức Văn.
Ánh mắt Đức Lai Đặc nhất thời trở lên cổ quái, nó hoài nghi nói:
- Ngả Đức Văn các hạ muốn công bằng chiến đấu với Hạ Nhất Minh?
- Đúng.
Lý Áo Ba Đặc không chút do dự nói.
Đức Lai Đặc chần chừ hồi lâu, rốt cuộc nói:
- Lý Áo Ba Đặc các hạ tôn kính. Chẳng lẽ ngài cho rằng Thần điện có cơ hội thắng?
Nếu một ngày trước Đức Lai Đặc khẳng định xem trọng Thần điện. Truyền thừa vạn năm không phải tầm thường, bí mật ẩn giấu trong đó nhiều không tưởng tượng nổi.
Nhưng lúc này sau khi giao tiếp cùng Long phách Tát Ma Đức, Đức Lai Đặc đã biết Hạ Nhất Minh nắm giữ thực lực chém giết Thần thú Ngụy thần cảnh.
Lực lượng như vậy trừ khi Lý Áo Ba Đặc đích thân ra tay, nếu không Thần điện không có cơ hội thủ thắng.
Lý Áo Ba Đặc mỉm cười, nói:
- Nếu chỉ mình Ngả Đức Văn ra tay, e rằng khó chiến thắng.
Lão dừng một chút nói:
- Ngài vừa trao đổi cùng Long phách Tát Ma Đức hẳn biết Hạ Nhất Minh có được Độc giác thú cường đại. Đây là Thần thú cộng sinh của hắn. Khi bọn họ thi triển Nhân thú hợp nhất, cơ hội chiến thắng của Ngã Đức Văn là rất thấp.
- Nếu ngài biết điều này sao còn muốn tiến hành luận võ.
Đức Lai Đặc hoài nghi hỏi.
Lý Áo Ba Đặc nghiêm mặt nói:
- Thế giới phương Đông có kỹ năng Nhân thú hợp nhất, phương Tây ta cũng có.
Ánh mắt lão gắt gao nhìn Long vương nói:
- Nếu có Long tộc trợ giúp, khả năng chiến đấu của Ngả Đức Văn sẽ tăng lên rất nhiêu. Chúng ta cũng có cơ hội chiến thắng.
Âm thanh Đức Lai Đặc ù ù vang lên:
- Ngươi muốn Ngã Đức Văn trở thành Long kỵ sĩ.
- Không sai. Xin bệ hạ đáp ứng.
Lý Áo Ba Đặc cung kính nói.
- Không thể được.
Đức Lai Đặc không chút do dự từ chối:
- Ngươi hẳn cũng biết thực lực Hạ Nhất Minh. Hơn nữa Thần thú cộng sinh của hắn uy lực cường đại. Ngươi nghĩ trong Long tộc đầu Thần long nào có thể chống lại chúng?
- Có.
Lý Áo Ba Đặc kiên định nói:
- Ái Nhĩ Bá Lạp các hạ nắm giữ lực lượng cường đại hơn hẳn Độc giác thú.
Đức Lai Đặc liều mạng lắc đầu nói:
- Ái Nhĩ Bá Lạp có thể chiến thắng Độc giác thú nhưng không cách nào chiến thắng Hạ Nhất Minh. Nhân loại kia quá cường đại, hắn chẳng những nắm giữ Lĩnh vực thần khí mà có tới bốn kiện Thần khí. Tuyệt đối không phải Thân thần đạo nho nhỏ của Thần điện có thể chống lại. Bởi thế ta tuyệt đối không đồng ý để Ái Nhĩ Bá Lạp mạo hiểm.
Lý Áo Ba Đặc như đã tính trước, mỉm cười nói:
- Long vương bệ hạ. Có chuyện ngài còn chưa biết.
Lão chậm rãi ngẩng đầu, ngữ khí vô cùng hấp dẫn:
- Ngả Đức Văn cũng không phải Thần đạo cường giả bình thường, hắn đoạt được tư cánh truyền thừa của Chân thần.