Quan sát mặt đất hồi lâu, Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, với thực lực lão nhân này mà cũng có lúc nhìn nhầm, đây quả là việc khó tin.
Trên thực thế, Hạ Nhất Minh cũng không biết, nếu như không phải có hắn ở nơi này, Hòa Dân có lẽ cũng chưa từ bỏ ý định tìm kiếm cẩn thận thêm một lần nữa. Nhưng bởi vì có Hạ Nhất Minh đứng đây lên lão dĩ nhiên không thể mất mặt ở lại tìm kiếm được.
Một lát sau, hai mắt Hạ Nhất Minh đột nhiên sáng lên. Mặc dù hắn không phát hiện điểm đặc biệt nào ở nơi này nhưng trong lòng lại xuất hiện thêm cảm giác kỳ lạ. Loại cảm giác này thậm chí còn khiến hắn cảm thấy có mối liên hệ máu mủ tương thông.
Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh lẳng lặng cảm nhận.
Không biết bao lâu sau hắn rốt cuộc cũng mở mắt, trong đôi mắt lúc này lóe lên một tia khác thường, vẻ mặt tươi cười cổ quái tới cực điểm.
Hạ Nhất Minh nhẹ giọng nói:
- Bách huynh là ngươi, mau ra đi.
Sau khi hắn nói những lời này, mặt đất bỗng xuất hiện dị biến.
Một tầng chất lỏng màu bạc bao phủ trên mặt đất đột nhiên chậm rãi chuyển động dựng lên, trong thoáng chốc đã biến thành hình dạng Bách Linh Bát.
Hạ Nhất Minh sờ sờ mũi, trong lòng vô cùng tự đắc.
Hòa Dân mặc dù phát hiện ra một chút tung tích của Bách Linh Bát nhưng căn bản không nghĩ được trên thế giới này còn có người thần kỳ như vậy tồn tại, nên cuối cùng không tìm được gì mà rời đi.
Có thể tránh né được tai mắt của hai người Hạ Nhất Minh, có thể nói thực lực của Bách Linh Bát không phải dậm chân tại chỗ. Đưa cho gã nhiều năng lượng thạch như vậy cũng không có uổng phí.
- Bách huynh. Ngươi tới nơi này làm gì?
- Ta phát hiện ngươi gặp nguy hiểm.
Bách Linh Bát trầm giọng nói.
- Ngươi vẫn đi theo chúng ta sao?
Hạ Nhất Minh tò mò hỏi.
Bọn họ vài người đuổi đuổi bắt bắt trong lúc di chuyển không ngừng quan sát xung quanh, nếu như vậy mà vẫn để người khác theo sát còn không phát hiện ra quả thực là khó tin.
Bách Linh Bát khẽ lắc đầu, nói:
- Ta lúc cuối theo chân ngươi mà tới. Vừa tới đây đã bị người kia phát hiện.
Hạ Nhất Minh trong lòng chấn động, kinh ngạc hỏi:
- Ngươi để lại dấu hiệu trên người ta sao?
Bách Linh Bát không có chút xấu hổ nào, thản nhiên nói:
- Đương nhiên. Ta muốn đảm bảo sự an toàn của ngươi nhất định phải nắm rõ hành tung của ngươi.
Hạ Nhất Minh trừng mắt nhìn gã, cái gì mà " vì sự an toàn" nên phải để lại dấu hiệu, lại còn thái độ " cây ngay không sợ chết đứng", e rằng trong thiên hạ này cũng chỉ có mình gã như thế mà thôi.
Bất quá Hạ Nhất Minh cũng chỉ đề cập một lần sau đó cũng không để vấn đề này trong đầu nữa.
Lại đem bí tịch Hòa Dân tặng ra xem, nếu nơi này đã không còn ai quấy rầy hơn nữa còn có Bách Linh Bát bên cạnh, Hạ Nhất Minh dĩ nhiên hoàn toàn yên tâm.
Lúc này hắn đặt toàn bộ tinh thần vào trong nội dung bí tịch.
Tôn giả vốn là cấp bậc đỉnh cao, hiểu biết của bọn họ đối với thế giới này kỳ thực chính là lĩnh ngộ về cách loại thuộc tính.
Nếu thực lực cách chênh lệch quá lớn e rằng chỉ như mò mẫm trong đêm tối, cơ bản không có phát hiện gì. Nhưng Hạ Nhất Minh lúc này tu vi đã đạt tới Tam hoa, trong đó nhị hoa còn nằm trong Ngũ hành thuộc tính. Bởi vậy nội dung của bí tịch này đương nhiên ra vô cùng quan trong với hắn.
Ánh trăng trên trời đã mờ mịt đi rất nhiên nhưng điều này dường như không chút ảnh hưởng tới Hạ Nhất Minh.
Bóng đêm càng lúc càng đen đặc, cuối cùng một chút ánh sáng còn lại cũng biết mất, Hạ Nhất Minh vận Hỏa hệ lực lượng, chậm rãi một ngọn lửa cháy sáng trên đầu ngón tay hắn.
Mặc dù ngọn lửa này không lớn, nhưng ánh sáng của nó cũng đủ để Hạ Nhất Minh quan sát rõ ràng nội dung bí tịch này.
Chậm rãi, phía chân trời xa xa xuất hiện ánh sáng bình mình.
Khi tia sáng đầu tiên chiếu lên mặt Hạ Nhất Minh, trong lòng hắn đột nhiên như bừng tỉnh.
Ngẩng đầu đón ánh sáng mặt trời chiếu rọi, Hạ Nhất Minh hào khí trong lòng bốc lên vạn trượng.
Hắn khẽ đưa tay về phía Bách Linh Bát.
Ngay lúc này, thân thể Bách Linh Bát nhanh chóng biến hình, khi hai tay Hạ Nhất Minh chạm vào thân thể gã, Bách Linh Bát đã hoàn toàn biến thành Đại Khảm Đao khủng bố.
Chân khí vô cùng vô tận truyền từ thân thể Hạ Nhất Minh tới Đại Khảm Đao.
Lực lượng này không phải Phong, Hỏa hệ lực lượng, không phải Thổ lực lượng mà đích thực là Kim hệ lực lượng
Sau khi có được Ngũ Hành Hoàn, Hạ Nhất Minh đã cân bằng được Ngũ hành lực lượng trong thân thể hắn, chân khí trong đan điền cũng được hắn phân chia thành năm phần bằng nhau.
Cho dù khi hắn thành công ngưng tụ Thổ chi hoa điều này cũng không từng thay đổi.
Thổ hệ lực lượng cũng giống như Thủy hệ lực lượng, đều có tính chất đặc biệt là có thể dung nạp mọi thứ.
Nhưng Kim hệ lực lượng hoàn toàn khác biệt. Đặc tính lớn nhất của Kim hệ lực lượng chính là bất luận thứ gì ngăn cản đều bị nó chém vụn.
Trong Ngũ hành, Kim hệ đứng đầu, nó đại biểu cho sắc bén cùng giết chóc.
Không gì không phá, khí thế không gì sánh nổi, ngay cả thiên quân vạn mã cũng không hơn được.
Đây là Hạ Nhất Minh từ trong bí tịch vừa lĩnh ngộ được. Sau khi hắn thấm nhuần tư tưởng này, khí thế đã theo đó bạo phát thành hành động.
Cảm xúc của hắn lúc này khó có thể kiềm chế.
Dường như cảm nhận được biến hóa trong nội tâm Hạ Nhất Minh, Bách Linh Bát nháy mắt đã biến hình thành Đại Khảm Đao, tùy ý để Hạ Nhất Minh phóng xuất toàn bộ lĩnh ngộ của hắn.
Một đao bình thường phát ra.
Đây chính là Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức đầu tiên.
Một đao bổ ra nhìn qua vô cùng đơn giản nhưng trong không khí đột nhiên xuất hiện âm thanh bạo nổ.
Một đao cơ bản này dường như không phải hư vô như không khí mà như một bức tường chân thật, thậm chí còn xuất hiện âm thanh vang dội.
Vẻ mặt Hạ Nhất Minh không có nửa điểm biến đổi, mặc dù hắn cũng không tưởng tưởng nổi mới vừa rồi còn như khi cầm bí tịch trong tay, nhưng giờ phút này hắn đã hoàn toàn tỉnh táo lại.
Sau một đao lại là một đao.
Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức thứ hai.
Một đao này cũng không nhanh nhưng khi xuất ra lưỡi đao đột nhiên chậm lại như ngưng tụ ngàn cân lực lượng. Mà ở phía trước lưỡi đao không gian như ngưng kết lại khiến Hạ Nhất Minh mặc dù ngưng tụ toàn bộ lực lượng phát ra một đao này nhưng không cách nào bổ xuống.
Âm thanh kỳ dị không ngừng vang lên, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng bổ xuống một đao.
Mồ hôi chảy ra như tắm trên thân thể hắn.
Với thực lực của hắn lúc này không ngờ thi triển một chiêu cũng phải đổ mồ hôi, nếu chuyện này truyền ra ngoài ắt hẳn mọi người đều cười nhạt.
Nhưng giờ phút này trên thân thể Hạ Nhất Minh mồ hôi chảy càng lúc càng nhiều.
Thức thứ ba, thức thứ bốn,...thức thứ hai mươi.
Sau khi thi triển Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức thứ hai mươi, thân thể Hạ Nhất Minh đã ướt sũng mồ hôi.
Thức thứ hai mươi mốt.
Không gian đột nhiên xuất hiện một cỗ năng lượng kỳ lạ khuếch tán khắp nơi, khí thế của Hạ Nhất Minh cũng đồng thời ngưng tụ lại.
Một đao phát ra, ánh đao lóe sáng, sắc bén vô cùng.
Thức thứ hai mươi hai.
Sau khi phát ra một thức này, không gian nhất thời xuất hiện một cỗ năng lượng dao động.
Sau đó không gian bắt đầu ngưng kết như bị lực lượng nào đó cấm chế, cho dù là cơn gió thổi qua lúc này cũng bị khóa chặt mà ngừng lại.
Nếu để Dương Hạo cùng Chu Đại Thiên chứng kiến, khẳng định sẽ nhận ra đây chính là Không gian trói buộc, ngay cả khi Chu Đại Thiên tự bạo Tam hoa cũng đừng mong tổn hại mảy may tới nó.
Một đao cường đại phát ra, đao mang giờ phút này đột nhiên ngưng tụ lại.
Đại Khảm Đao dài bốn thước không ngờ to ra gấp đôi.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh như phát sáng, tinh thần của hắn vô cùng hưng phấn, khí thế toàn thân so với khi sử dụng Phiên Thiên Ấn đánh bại Hùng Vô Cực cũng không chút nào thua kém.
Đột nhiên, trong rừng cây xuất hiện một người lặng lẽ quan sát Hạ Nhất Minh.
Phảng phất như không phát hiện ra người này, đại đao trong tay Hạ Nhất Minh tiếp tục run lên.
Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức thứ hai mươi ba.
Đây là một thức hoàn toàn mới, sau khi Hạ Nhất Minh tìm hiểu nội dung bí tịch mới có thể phát ra một thức này.
Một thức này thi triển ra Không gian trói buộc trong nháy mắt đề thăng gấp đôi năng lực. Nếu Hùng Vô Cực cùng Hồ Hùng linh thú có mặt tại đây, khẳng định bọn họ sẽ phát hiện, cho dù muốn thi triển Toản Địa Chi Thuật cũng không cách nào làm được.
Một thức này của Hạ Nhất Minh phát ra, Không gian trói buộc không phải tới từ một hướng nữa mà tới từ bốn phương tám hướng.
Đây mới chân chính là Không gian trói buộc mà chỉ có các Tôn giả chân chính mới có khả năng nắm giữ.
Nhưng Khai Sơn Tam Thập Lục thức thứ hai mươi ba không ngờ có thể phóng xuất thành công.
Một âm thanh vô thức từ miệng người đang đứng trong rừng cây phát ra. Khi thấy được một đao này của Hạ Nhất Minh ngay cả hắn cũng hưng phấn muốn xông tới đánh một trận.
Nhưng giờ phút này Hạ Nhất Minh dường như biết được, động tác của hắn vừa chuyển Đại Khảm Đao phảng phất như có linh hồn, đao mang nhanh tới cực điểm, bắn thẳng về phía người nọ.
Lúc này trời đã sáng, nhưng ánh sáng đao mang phát ra đủ khiến ánh nắng cũng trở lên ảm đạm.
Mang theo khí thế ác liệt, âm thanh xé gió, còn có cả Kim hệ lực lượng sắc nhọn, đại đao trong nháy mắt đã xuyên phá tất cả bắn thẳng vào người kia.
Quan sát mặt đất hồi lâu, Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, với thực lực lão nhân này mà cũng có lúc nhìn nhầm, đây quả là việc khó tin.
Trên thực thế, Hạ Nhất Minh cũng không biết, nếu như không phải có hắn ở nơi này, Hòa Dân có lẽ cũng chưa từ bỏ ý định tìm kiếm cẩn thận thêm một lần nữa. Nhưng bởi vì có Hạ Nhất Minh đứng đây lên lão dĩ nhiên không thể mất mặt ở lại tìm kiếm được.
Một lát sau, hai mắt Hạ Nhất Minh đột nhiên sáng lên. Mặc dù hắn không phát hiện điểm đặc biệt nào ở nơi này nhưng trong lòng lại xuất hiện thêm cảm giác kỳ lạ. Loại cảm giác này thậm chí còn khiến hắn cảm thấy có mối liên hệ máu mủ tương thông.
Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh lẳng lặng cảm nhận.
Không biết bao lâu sau hắn rốt cuộc cũng mở mắt, trong đôi mắt lúc này lóe lên một tia khác thường, vẻ mặt tươi cười cổ quái tới cực điểm.
Hạ Nhất Minh nhẹ giọng nói:
- Bách huynh là ngươi, mau ra đi.
Sau khi hắn nói những lời này, mặt đất bỗng xuất hiện dị biến.
Một tầng chất lỏng màu bạc bao phủ trên mặt đất đột nhiên chậm rãi chuyển động dựng lên, trong thoáng chốc đã biến thành hình dạng Bách Linh Bát.
Hạ Nhất Minh sờ sờ mũi, trong lòng vô cùng tự đắc.
Hòa Dân mặc dù phát hiện ra một chút tung tích của Bách Linh Bát nhưng căn bản không nghĩ được trên thế giới này còn có người thần kỳ như vậy tồn tại, nên cuối cùng không tìm được gì mà rời đi.
Có thể tránh né được tai mắt của hai người Hạ Nhất Minh, có thể nói thực lực của Bách Linh Bát không phải dậm chân tại chỗ. Đưa cho gã nhiều năng lượng thạch như vậy cũng không có uổng phí.
- Bách huynh. Ngươi tới nơi này làm gì?
- Ta phát hiện ngươi gặp nguy hiểm.
Bách Linh Bát trầm giọng nói.
- Ngươi vẫn đi theo chúng ta sao?
Hạ Nhất Minh tò mò hỏi.
Bọn họ vài người đuổi đuổi bắt bắt trong lúc di chuyển không ngừng quan sát xung quanh, nếu như vậy mà vẫn để người khác theo sát còn không phát hiện ra quả thực là khó tin.
Bách Linh Bát khẽ lắc đầu, nói:
- Ta lúc cuối theo chân ngươi mà tới. Vừa tới đây đã bị người kia phát hiện.
Hạ Nhất Minh trong lòng chấn động, kinh ngạc hỏi:
- Ngươi để lại dấu hiệu trên người ta sao?
Bách Linh Bát không có chút xấu hổ nào, thản nhiên nói:
- Đương nhiên. Ta muốn đảm bảo sự an toàn của ngươi nhất định phải nắm rõ hành tung của ngươi.
Hạ Nhất Minh trừng mắt nhìn gã, cái gì mà " vì sự an toàn" nên phải để lại dấu hiệu, lại còn thái độ " cây ngay không sợ chết đứng", e rằng trong thiên hạ này cũng chỉ có mình gã như thế mà thôi.
Bất quá Hạ Nhất Minh cũng chỉ đề cập một lần sau đó cũng không để vấn đề này trong đầu nữa.
Lại đem bí tịch Hòa Dân tặng ra xem, nếu nơi này đã không còn ai quấy rầy hơn nữa còn có Bách Linh Bát bên cạnh, Hạ Nhất Minh dĩ nhiên hoàn toàn yên tâm.
Lúc này hắn đặt toàn bộ tinh thần vào trong nội dung bí tịch.
Tôn giả vốn là cấp bậc đỉnh cao, hiểu biết của bọn họ đối với thế giới này kỳ thực chính là lĩnh ngộ về cách loại thuộc tính.
Nếu thực lực cách chênh lệch quá lớn e rằng chỉ như mò mẫm trong đêm tối, cơ bản không có phát hiện gì. Nhưng Hạ Nhất Minh lúc này tu vi đã đạt tới Tam hoa, trong đó nhị hoa còn nằm trong Ngũ hành thuộc tính. Bởi vậy nội dung của bí tịch này đương nhiên ra vô cùng quan trong với hắn. Nguồn:
Ánh trăng trên trời đã mờ mịt đi rất nhiên nhưng điều này dường như không chút ảnh hưởng tới Hạ Nhất Minh.
Bóng đêm càng lúc càng đen đặc, cuối cùng một chút ánh sáng còn lại cũng biết mất, Hạ Nhất Minh vận Hỏa hệ lực lượng, chậm rãi một ngọn lửa cháy sáng trên đầu ngón tay hắn.
Mặc dù ngọn lửa này không lớn, nhưng ánh sáng của nó cũng đủ để Hạ Nhất Minh quan sát rõ ràng nội dung bí tịch này.
Chậm rãi, phía chân trời xa xa xuất hiện ánh sáng bình mình.
Khi tia sáng đầu tiên chiếu lên mặt Hạ Nhất Minh, trong lòng hắn đột nhiên như bừng tỉnh.
Ngẩng đầu đón ánh sáng mặt trời chiếu rọi, Hạ Nhất Minh hào khí trong lòng bốc lên vạn trượng.
Hắn khẽ đưa tay về phía Bách Linh Bát.
Ngay lúc này, thân thể Bách Linh Bát nhanh chóng biến hình, khi hai tay Hạ Nhất Minh chạm vào thân thể gã, Bách Linh Bát đã hoàn toàn biến thành Đại Khảm Đao khủng bố.
Chân khí vô cùng vô tận truyền từ thân thể Hạ Nhất Minh tới Đại Khảm Đao.
Lực lượng này không phải Phong, Hỏa hệ lực lượng, không phải Thổ lực lượng mà đích thực là Kim hệ lực lượng
Sau khi có được Ngũ Hành Hoàn, Hạ Nhất Minh đã cân bằng được Ngũ hành lực lượng trong thân thể hắn, chân khí trong đan điền cũng được hắn phân chia thành năm phần bằng nhau.
Cho dù khi hắn thành công ngưng tụ Thổ chi hoa điều này cũng không từng thay đổi.
Thổ hệ lực lượng cũng giống như Thủy hệ lực lượng, đều có tính chất đặc biệt là có thể dung nạp mọi thứ.
Nhưng Kim hệ lực lượng hoàn toàn khác biệt. Đặc tính lớn nhất của Kim hệ lực lượng chính là bất luận thứ gì ngăn cản đều bị nó chém vụn.
Trong Ngũ hành, Kim hệ đứng đầu, nó đại biểu cho sắc bén cùng giết chóc.
Không gì không phá, khí thế không gì sánh nổi, ngay cả thiên quân vạn mã cũng không hơn được.
Đây là Hạ Nhất Minh từ trong bí tịch vừa lĩnh ngộ được. Sau khi hắn thấm nhuần tư tưởng này, khí thế đã theo đó bạo phát thành hành động.
Cảm xúc của hắn lúc này khó có thể kiềm chế.
Dường như cảm nhận được biến hóa trong nội tâm Hạ Nhất Minh, Bách Linh Bát nháy mắt đã biến hình thành Đại Khảm Đao, tùy ý để Hạ Nhất Minh phóng xuất toàn bộ lĩnh ngộ của hắn.
Một đao bình thường phát ra.
Đây chính là Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức đầu tiên.
Một đao bổ ra nhìn qua vô cùng đơn giản nhưng trong không khí đột nhiên xuất hiện âm thanh bạo nổ.
Một đao cơ bản này dường như không phải hư vô như không khí mà như một bức tường chân thật, thậm chí còn xuất hiện âm thanh vang dội.
Vẻ mặt Hạ Nhất Minh không có nửa điểm biến đổi, mặc dù hắn cũng không tưởng tưởng nổi mới vừa rồi còn như khi cầm bí tịch trong tay, nhưng giờ phút này hắn đã hoàn toàn tỉnh táo lại.
Sau một đao lại là một đao.
Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức thứ hai.
Một đao này cũng không nhanh nhưng khi xuất ra lưỡi đao đột nhiên chậm lại như ngưng tụ ngàn cân lực lượng. Mà ở phía trước lưỡi đao không gian như ngưng kết lại khiến Hạ Nhất Minh mặc dù ngưng tụ toàn bộ lực lượng phát ra một đao này nhưng không cách nào bổ xuống.
Âm thanh kỳ dị không ngừng vang lên, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng bổ xuống một đao.
Mồ hôi chảy ra như tắm trên thân thể hắn.
Với thực lực của hắn lúc này không ngờ thi triển một chiêu cũng phải đổ mồ hôi, nếu chuyện này truyền ra ngoài ắt hẳn mọi người đều cười nhạt.
Nhưng giờ phút này trên thân thể Hạ Nhất Minh mồ hôi chảy càng lúc càng nhiều.
Thức thứ ba, thức thứ bốn,...thức thứ hai mươi.
Sau khi thi triển Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức thứ hai mươi, thân thể Hạ Nhất Minh đã ướt sũng mồ hôi.
Thức thứ hai mươi mốt.
Không gian đột nhiên xuất hiện một cỗ năng lượng kỳ lạ khuếch tán khắp nơi, khí thế của Hạ Nhất Minh cũng đồng thời ngưng tụ lại.
Một đao phát ra, ánh đao lóe sáng, sắc bén vô cùng.
Thức thứ hai mươi hai.
Sau khi phát ra một thức này, không gian nhất thời xuất hiện một cỗ năng lượng dao động.
Sau đó không gian bắt đầu ngưng kết như bị lực lượng nào đó cấm chế, cho dù là cơn gió thổi qua lúc này cũng bị khóa chặt mà ngừng lại.
Nếu để Dương Hạo cùng Chu Đại Thiên chứng kiến, khẳng định sẽ nhận ra đây chính là Không gian trói buộc, ngay cả khi Chu Đại Thiên tự bạo Tam hoa cũng đừng mong tổn hại mảy may tới nó.
Một đao cường đại phát ra, đao mang giờ phút này đột nhiên ngưng tụ lại.
Đại Khảm Đao dài bốn thước không ngờ to ra gấp đôi.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh như phát sáng, tinh thần của hắn vô cùng hưng phấn, khí thế toàn thân so với khi sử dụng Phiên Thiên Ấn đánh bại Hùng Vô Cực cũng không chút nào thua kém.
Đột nhiên, trong rừng cây xuất hiện một người lặng lẽ quan sát Hạ Nhất Minh.
Phảng phất như không phát hiện ra người này, đại đao trong tay Hạ Nhất Minh tiếp tục run lên.
Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức thứ hai mươi ba.
Đây là một thức hoàn toàn mới, sau khi Hạ Nhất Minh tìm hiểu nội dung bí tịch mới có thể phát ra một thức này.
Một thức này thi triển ra Không gian trói buộc trong nháy mắt đề thăng gấp đôi năng lực. Nếu Hùng Vô Cực cùng Hồ Hùng linh thú có mặt tại đây, khẳng định bọn họ sẽ phát hiện, cho dù muốn thi triển Toản Địa Chi Thuật cũng không cách nào làm được.
Một thức này của Hạ Nhất Minh phát ra, Không gian trói buộc không phải tới từ một hướng nữa mà tới từ bốn phương tám hướng.
Đây mới chân chính là Không gian trói buộc mà chỉ có các Tôn giả chân chính mới có khả năng nắm giữ.
Nhưng Khai Sơn Tam Thập Lục thức thứ hai mươi ba không ngờ có thể phóng xuất thành công.
Một âm thanh vô thức từ miệng người đang đứng trong rừng cây phát ra. Khi thấy được một đao này của Hạ Nhất Minh ngay cả hắn cũng hưng phấn muốn xông tới đánh một trận.
Nhưng giờ phút này Hạ Nhất Minh dường như biết được, động tác của hắn vừa chuyển Đại Khảm Đao phảng phất như có linh hồn, đao mang nhanh tới cực điểm, bắn thẳng về phía người nọ.
Lúc này trời đã sáng, nhưng ánh sáng đao mang phát ra đủ khiến ánh nắng cũng trở lên ảm đạm.
Mang theo khí thế ác liệt, âm thanh xé gió, còn có cả Kim hệ lực lượng sắc nhọn, đại đao trong nháy mắt đã xuyên phá tất cả bắn thẳng vào người kia.