Nghe sự thỉnh cầu của đối phương, Hạ Nhất Minh không khỏi lúng túng. Kim Chiến Dịch đã từng nhắc nhở trước khi đạt tới tôn giả tốt nhất đừng lấy Ngũ Hành hoàn ra nữa. Nhưng vừa rồi hắn mất bình tĩnh nên quên mất.
Cũng may là hắn chưa để lộ uy lực cùa nó. Nhưng chẳng ngờ được rằng mới lấy ra đã bị người ta nhận được.
Chư gia là thế gia nổi tiếng về chế tạo binh khí. Chư Quan Hảo còn muốn gặp mặt người chế tạo ra Ngũ Hành hoàn. Nghe giọng của hắn thì vô cùng ngưỡng mộ.
Hạ Nhất Minh hừ nhẹ một tiếng nói:
- Chư huynh! Nói thật tiểu đệ cũng không biết người chế ra Ngũ Hành hoàn này là ai.
Chư Quan Hảo cảm thấy có chút tức giận. Nếu như ngươi không biết người chế tạo thì ai đưa cho ngươi cơ chứ?
Phương Thịnh nhíu mày nói:
- Hạ huynh đệ! Chẵng lẽ Ngũ Hành hoàn được cất trong tàng binh của Thiên Trì? Hạ Nhất Minh lắc đầu nói:
- Không phải! Nó là do tiểu đệ cướp được từ tay người khác.
Ba người Chư Quan Hảo đưa mắt nhìn nhau. Không ngờ đối phương lại cướp được bảo vật như thế.
- Hạ huynh! Ngươi biết người bị đoạt là ai hay không? Chư Quan Hảo dò hỏi.
- Người đó che mặt nên không thấy rõ. Ngừng một chút Hạ Nhất Minh trả lời:
- Người đỏ là cao thủ tam hoa. Lúc đó, gã bị ta chặt mất ba đầu ngón tay.
Đám người Chư Quan Hảo gật đầu. Chí ít thì cũng biết được là một cường giả tam hoa bị mất ba đầu ngón tay.
Chư Quan Hảo liếc mắt nhìn cái túi da của Hạ Nhất Minh mấy lần. định mở miệng ra mượn nhưng lại thôi. Dù sao thì quan hệ hai người cũng chưa thân đến như thế.
Mọi người nói chuyện một lúc rồi tản đi.
Nơi đám Chư Quan Hảo ở mặc dù không thể so sánh với khu cao cấp trong Trấn Kim thành, nhưng tại Huyết Đồ thành cũng là tốt nhất rồi.
Hai người Hạ Nhất Minh ở lại đây một phần là do Chư Quan Hảo mở miệng mời, phần khác là do rất hứng thú đối với vũ kỹ của ba thế gia. Còn về chuyện hai người bọn họ ở đây thì sẽ có người đi báo với Ngụy Tông Tân.
Ban đêm bầu trời không hề có một ánh sao. Bóng đêm bao phủ trong phòng nhưng Hạ Nhất Minh vẫn có thể nhìn thấy rõ mọi thứ.
Tu vi tới mức độ này thì cần chút ánh sáng cũng chẳng khác gì ban ngày.
Lúc nàyHạ Nhất Minh không có hứng đi ra ngoài. Hắn ngồi xếp bằng trên giường, im lặng vận chuyển chân khí trong cơ thể.
Trong trận đấu hòm nay, Hạ Nhất Minh vô cùng ấn tượng với Thất Chân thuật của Hác Huyết. Hiển nhiên là cNgưng huyết thuật hắn cũng không bỏ qua.
Sau khi ba người bọn họ đi khỏi, Hạ Nhất Minh đã quay sang hỏi Kim Chiến Dịch.
Hai công pháp này đều có uy lực rất mạnh, điều kiện tu luyện đòi hòi hết sức cao. Có thể t luyện được một trong hai đã là chuyện cực kỳ may mắn. Còn muốn tu luyện cả hai công pháp tới cảnh giới tôn giả thì phải là kỳ tài mấy trăm năm mới gặp.
Hác Huyết chắc chắc là kỳ tài nên mới được gia tộc ký thác hy vọng lên người.
Trận đầu hôm nay, Hạ Nhất Minh bị đối phương thi triển Thất Chân thuật đánh trúng vai, sau đó lại bị Ngưng Huyết thuật phát nổ đánh trúng người.
Lần đầu là do hắn cố ý để đối phương đánh trúng nhưng lần tiếp theo thì không tránh khỏi. Tuy vết thương không nghiêm trọng nhưng Hạ Nhất Minh vẫn chú ý.
Hắn đưa tay lên vai lấy ra một sợi tơ máu cực nhỏ. Nó như một cây châm nhỏ ẩn dấu trong da thịt. Đưa tay cảm nhận, nét mặt Hạ Nhất Minh dần trở nên nghiêm túc.
Kim Chiến Dịch nói Ngưng Huyết thuật là một công pháp tương đối ác độc, uy lực mạnh mẽ. Một khi tạo ra vết thương, giọt máu sẽ ngưng tụ thành huyết châm từ từ theo kinh mạch chảy vào tim của đối phương.
Nếu là người bình thường thì đến lúc chết cũng không biết vì sao.
Tất nhiên nếu có sự chuẩn bị thì đừng nói là Hạ Nhất Minh, cho dù một tiên thiên cường giả bình thường cùng có dần dần đẩy nó ra.
Biết như vậy Hạ Nhất Minh nào dám chậm trễ. Hắn tập trung tinh thần nhanh chóng tìm được cây huyết châm. Tuy nhiên không lấy ra ngay mà cảm nhận sự biến hóa của nó trong cơ thể. Mất một lúc, hắn đã xác định được quy luật di chuyển của huyết châm.
Khi lấy nó ra xong Hạ Nhất Minh hơi do dự. Nếu không có chân khí của hắn thì khi đưa ra ngoài, huyết châm sẽ nhanh chóng biết thành một giọt máu. Không ngờ Hạ Nhất Minh lại cây huyết châm cắm vào vết thương. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Có điều lúc này, hắn khống chế nó di chuyển theo kinh mạch đi về đan điền, ý định cất nó ở đấy.
Tuy có chút mạo hiểm nhưng Hạ Nhất Minh tự tin sau này dễ dàng bức nó ra ngoài.
Cuối cùng thì cây huyết châm cũng chui được vào trong đan điền. Thản thể Hạ Nhất Minh hơi run run. Hắn cảm nhận được đan điền bị huyết châm kích thích. Nhưng chỉ một chút rồi lại bình thường.
Cười khổ một tiếng Hạ Nhất Minh tập trung tinh thần vào đan điền. Tuy không phải lần đầu nhưng hắn vẫn có cảm giác kinh ngạc.
Dường như bị ảnh hưởng bởi ý thức của Hạ Nhất Minh, từ trong đan điền chợt bốc lên hai nguồn năng lượng khác nhau. một cái hoàn toàn quen thuộc, còn một cái có cảm giác xa lạ.
Nguồn năng lượng bên trái như một đám mây đỏ như máu. Suy nghĩ một chút Hạ Nhất Minh thử tiếp xúc với nó. Ý thức của hắn thẩm thẩu liền cảm giác được trong đó như có một tia nắng. Suy nghĩ một chút, hắn đoán được chút ánh sáng đỏ là cái gì.
Đây hoàn toàn là một công pháp đặc biệt. Lúc ban đầu Hạ Nhất Minh còn tưởng là năng lượng của mây nhưng thực ra chính là năng lượng quang hệ. Đặc biệt có thể sử dụng nó để điều khiến ánh sáng.
hắn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc. Thiên hạ to lớn đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Đen lúc này hắn mới cảm nhận được hết lời chi bảo của các vị trường bối.
Kể cả Dược đạo nhân cũng khuyên hắn nên đi ra ngoài. Chi có như vậy mới có thể thấy được các võ kỹ khác nhau trong thiên hạ. Đến đây thì Thất Chân thuật cũng chẳng còn gi bí mật nữa. Năng lượng đặc biệt này có thể khống chế được cả ánh sáng thì làm gì mà hắn chẳng tạo ra được ảo giác về thị lực.
Nếu như không có kỳ công Thuận Phong nhĩ thì cuộc chiến hòm nay rất khó thắng lợi. Chưa nói tới Hác Huyết sử dụng Ngưng Huyết thuật.
Kìm chế cảm giác xúc động trong lòng, Hạ Nhất Minh đưa tinh thần tiếp xúc với một nguồn năng lượng thú hai. Thứ này vô cùng tinh túy nhưng mang tới cảm giác âm nhu khiến cho Hạ Nhất Minh hết sức đau đầu.
Hạ Nhất Minh cảm nhận được năng lượng của Ngưng Huyết thuật dồn nén tạo ra huyết châm vô cùng cứng rắn. Có cứng như thể thì mới có thể gây ra thương tích cho hắn.
Chi có điều phương pháp áp súc lực của công pháp này rất lạ, phức tạp hơn cả khống chế ánh sáng kia rất nhiều. Cho dù Hạ Nhất Minh cố hết sức nhưng chỉ ngưng xuất được một cây huyết châm mà thôi.
Nghe sự thỉnh cầu của đối phương, Hạ Nhất Minh không khỏi lúng túng. Kim Chiến Dịch đã từng nhắc nhở trước khi đạt tới tôn giả tốt nhất đừng lấy Ngũ Hành hoàn ra nữa. Nhưng vừa rồi hắn mất bình tĩnh nên quên mất.
Cũng may là hắn chưa để lộ uy lực cùa nó. Nhưng chẳng ngờ được rằng mới lấy ra đã bị người ta nhận được.
Chư gia là thế gia nổi tiếng về chế tạo binh khí. Chư Quan Hảo còn muốn gặp mặt người chế tạo ra Ngũ Hành hoàn. Nghe giọng của hắn thì vô cùng ngưỡng mộ.
Hạ Nhất Minh hừ nhẹ một tiếng nói:
- Chư huynh! Nói thật tiểu đệ cũng không biết người chế ra Ngũ Hành hoàn này là ai.
Chư Quan Hảo cảm thấy có chút tức giận. Nếu như ngươi không biết người chế tạo thì ai đưa cho ngươi cơ chứ?
Phương Thịnh nhíu mày nói:
- Hạ huynh đệ! Chẵng lẽ Ngũ Hành hoàn được cất trong tàng binh của Thiên Trì? Hạ Nhất Minh lắc đầu nói:
- Không phải! Nó là do tiểu đệ cướp được từ tay người khác.
Ba người Chư Quan Hảo đưa mắt nhìn nhau. Không ngờ đối phương lại cướp được bảo vật như thế.
- Hạ huynh! Ngươi biết người bị đoạt là ai hay không? Chư Quan Hảo dò hỏi.
- Người đó che mặt nên không thấy rõ. Ngừng một chút Hạ Nhất Minh trả lời:
- Người đỏ là cao thủ tam hoa. Lúc đó, gã bị ta chặt mất ba đầu ngón tay.
Đám người Chư Quan Hảo gật đầu. Chí ít thì cũng biết được là một cường giả tam hoa bị mất ba đầu ngón tay.
Chư Quan Hảo liếc mắt nhìn cái túi da của Hạ Nhất Minh mấy lần. định mở miệng ra mượn nhưng lại thôi. Dù sao thì quan hệ hai người cũng chưa thân đến như thế.
Mọi người nói chuyện một lúc rồi tản đi.
Nơi đám Chư Quan Hảo ở mặc dù không thể so sánh với khu cao cấp trong Trấn Kim thành, nhưng tại Huyết Đồ thành cũng là tốt nhất rồi.
Hai người Hạ Nhất Minh ở lại đây một phần là do Chư Quan Hảo mở miệng mời, phần khác là do rất hứng thú đối với vũ kỹ của ba thế gia. Còn về chuyện hai người bọn họ ở đây thì sẽ có người đi báo với Ngụy Tông Tân.
Ban đêm bầu trời không hề có một ánh sao. Bóng đêm bao phủ trong phòng nhưng Hạ Nhất Minh vẫn có thể nhìn thấy rõ mọi thứ.
Tu vi tới mức độ này thì cần chút ánh sáng cũng chẳng khác gì ban ngày.
Lúc nàyHạ Nhất Minh không có hứng đi ra ngoài. Hắn ngồi xếp bằng trên giường, im lặng vận chuyển chân khí trong cơ thể.
Trong trận đấu hòm nay, Hạ Nhất Minh vô cùng ấn tượng với Thất Chân thuật của Hác Huyết. Hiển nhiên là cNgưng huyết thuật hắn cũng không bỏ qua.
Sau khi ba người bọn họ đi khỏi, Hạ Nhất Minh đã quay sang hỏi Kim Chiến Dịch.
Hai công pháp này đều có uy lực rất mạnh, điều kiện tu luyện đòi hòi hết sức cao. Có thể t luyện được một trong hai đã là chuyện cực kỳ may mắn. Còn muốn tu luyện cả hai công pháp tới cảnh giới tôn giả thì phải là kỳ tài mấy trăm năm mới gặp.
Hác Huyết chắc chắc là kỳ tài nên mới được gia tộc ký thác hy vọng lên người.
Trận đầu hôm nay, Hạ Nhất Minh bị đối phương thi triển Thất Chân thuật đánh trúng vai, sau đó lại bị Ngưng Huyết thuật phát nổ đánh trúng người.
Lần đầu là do hắn cố ý để đối phương đánh trúng nhưng lần tiếp theo thì không tránh khỏi. Tuy vết thương không nghiêm trọng nhưng Hạ Nhất Minh vẫn chú ý.
Hắn đưa tay lên vai lấy ra một sợi tơ máu cực nhỏ. Nó như một cây châm nhỏ ẩn dấu trong da thịt. Đưa tay cảm nhận, nét mặt Hạ Nhất Minh dần trở nên nghiêm túc.
Kim Chiến Dịch nói Ngưng Huyết thuật là một công pháp tương đối ác độc, uy lực mạnh mẽ. Một khi tạo ra vết thương, giọt máu sẽ ngưng tụ thành huyết châm từ từ theo kinh mạch chảy vào tim của đối phương.
Nếu là người bình thường thì đến lúc chết cũng không biết vì sao.
Tất nhiên nếu có sự chuẩn bị thì đừng nói là Hạ Nhất Minh, cho dù một tiên thiên cường giả bình thường cùng có dần dần đẩy nó ra.
Biết như vậy Hạ Nhất Minh nào dám chậm trễ. Hắn tập trung tinh thần nhanh chóng tìm được cây huyết châm. Tuy nhiên không lấy ra ngay mà cảm nhận sự biến hóa của nó trong cơ thể. Mất một lúc, hắn đã xác định được quy luật di chuyển của huyết châm.
Khi lấy nó ra xong Hạ Nhất Minh hơi do dự. Nếu không có chân khí của hắn thì khi đưa ra ngoài, huyết châm sẽ nhanh chóng biết thành một giọt máu. Không ngờ Hạ Nhất Minh lại cây huyết châm cắm vào vết thương. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Có điều lúc này, hắn khống chế nó di chuyển theo kinh mạch đi về đan điền, ý định cất nó ở đấy.
Tuy có chút mạo hiểm nhưng Hạ Nhất Minh tự tin sau này dễ dàng bức nó ra ngoài.
Cuối cùng thì cây huyết châm cũng chui được vào trong đan điền. Thản thể Hạ Nhất Minh hơi run run. Hắn cảm nhận được đan điền bị huyết châm kích thích. Nhưng chỉ một chút rồi lại bình thường.
Cười khổ một tiếng Hạ Nhất Minh tập trung tinh thần vào đan điền. Tuy không phải lần đầu nhưng hắn vẫn có cảm giác kinh ngạc.
Dường như bị ảnh hưởng bởi ý thức của Hạ Nhất Minh, từ trong đan điền chợt bốc lên hai nguồn năng lượng khác nhau. một cái hoàn toàn quen thuộc, còn một cái có cảm giác xa lạ.
Nguồn năng lượng bên trái như một đám mây đỏ như máu. Suy nghĩ một chút Hạ Nhất Minh thử tiếp xúc với nó. Ý thức của hắn thẩm thẩu liền cảm giác được trong đó như có một tia nắng. Suy nghĩ một chút, hắn đoán được chút ánh sáng đỏ là cái gì.
Đây hoàn toàn là một công pháp đặc biệt. Lúc ban đầu Hạ Nhất Minh còn tưởng là năng lượng của mây nhưng thực ra chính là năng lượng quang hệ. Đặc biệt có thể sử dụng nó để điều khiến ánh sáng.
hắn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc. Thiên hạ to lớn đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Đen lúc này hắn mới cảm nhận được hết lời chi bảo của các vị trường bối.
Kể cả Dược đạo nhân cũng khuyên hắn nên đi ra ngoài. Chi có như vậy mới có thể thấy được các võ kỹ khác nhau trong thiên hạ. Đến đây thì Thất Chân thuật cũng chẳng còn gi bí mật nữa. Năng lượng đặc biệt này có thể khống chế được cả ánh sáng thì làm gì mà hắn chẳng tạo ra được ảo giác về thị lực.
Nếu như không có kỳ công Thuận Phong nhĩ thì cuộc chiến hòm nay rất khó thắng lợi. Chưa nói tới Hác Huyết sử dụng Ngưng Huyết thuật.
Kìm chế cảm giác xúc động trong lòng, Hạ Nhất Minh đưa tinh thần tiếp xúc với một nguồn năng lượng thú hai. Thứ này vô cùng tinh túy nhưng mang tới cảm giác âm nhu khiến cho Hạ Nhất Minh hết sức đau đầu.
Hạ Nhất Minh cảm nhận được năng lượng của Ngưng Huyết thuật dồn nén tạo ra huyết châm vô cùng cứng rắn. Có cứng như thể thì mới có thể gây ra thương tích cho hắn.
Chi có điều phương pháp áp súc lực của công pháp này rất lạ, phức tạp hơn cả khống chế ánh sáng kia rất nhiều. Cho dù Hạ Nhất Minh cố hết sức nhưng chỉ ngưng xuất được một cây huyết châm mà thôi.