- Hạo kiếp ngàn năm?
Mặc dù Hạ Nhất Minh rất muốn chém chết gã tại chỗ, nhưng điều khiến ba người Hác Huyết ngay cả Ngưng Huyết Châu cũng không màng xoay lưng bỏ chạy cũng làm hắn cảm thấy hứng thú. Nếu có thể từ miệng Chư Quan Hảo biết được, Hạ Nhất Minh dĩ nhiên không từ chối.
Chư Quan Hảo ngẩn ra. Gã không ngờ còn có người tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh nhưng lại không biết chuyện hạo kiếp ngàn năm.
Bất quá chỉ trong giây lát này đầu óc gã cũng tỉnh táo không ít.
Sau khi phát hiện không có biến hóa gì, Chư Quan Hảo quay đầu cẩn thận quan sát xung quanh, nhìn thấy hắc vụ nồng đậm bốn phía rốt cuộc gã cũng bình tâm lại.
Bất quá gã vừa thở ra một hơi, trong lòng đột nhiên cảm thấy căng thẳng, nhìn lại đã thấy trước mặt là Hạ Nhất Minh.
- Các hạ là người phương nào? Vì sao lại cản đường tại hạ?
Gã bình tĩnh nói.
Hạ Nhất Minh vừa rồi cùng bọn họ nói chuyện, thân thể hắn ngập trong hắc vụ hơn nữa còn sử dụng Xoa Kiếm đồng thời biến đổi giọng nói. Còn lúc này xuất hiện trước mặt Chư Quan Hảo là một người trên tay cầm Đại Khảm Đao, giọng nói cũng khác biệt.
Chư Quan Hào cho dù có thông minh hơn nữa cũng không cách nào ghép người này với gã thích khách thần bí kia làm một.
Đại Khảm Đao trong tay vung lên, trong không gian nhất thời dao động mãnh liệt.
Hạ Nhất Minh cao giọng nói:
- Núi này là do ta mở, cây này là do ta trồng, muốn đi qua nơi này, để lại lộ phí.
Chư Quan Hảo miệng há rộng nhét đủ cả nắm đấm, hồi lâu sau gã thẹn quá hóa giận nói:
- Các hạ tu vi võ đạo cao thâm khó lường, lễ nào lại học giặc cướp chặn đường. Chẳng lẽ không sợ làm nhục thân phận sao?
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói:
- Lão tử cản đường đánh cướp cũng phải xem người làm việc gì. Chỉ có kẻ xấu chuyên môn hại người lợi mình, lão tử mới có thể hắc ăn hắc.
Chư Quan Hảo ánh mắt nhất thời hiện lên vẻ khác thường. Trái tim gã chợt đập nhanh gấp đôi, đối phương nói chuyện dường như đã biết việc làm của gã, hơn nữa còn nói thẳng ra khiến gã có chút sợ hãi.
Do dự một chút, Chư Quan Hảo miễn cưỡng bình tĩnh lại, nói:
- Các hạ nếu đã muốn thu lộ phí, xin hỏi cần bao nhiêu ngân lượng?
Hạ Nhất Minh hừ một tiếng khinh bỉ, nói:
- Lão phu không cần ngân lượng, chỉ cần trên người ngươi một vật.
- Ngươi muốn thứ gì?
Chư Quan Hảo vẻ mặt âm trầm, gã đưa một tay nhẹ nhàng vuốt ve cây quạt, dường như muốn từ đó hấp thu chút lực lượng, xem ra có chút kỳ lạ.
Hạ Nhất Minh hai mắt trợn tròn, nói:
- Lão phu muốn mượn cái đầu của ngươi một chút. Để tế anh linh những cao thủ Tam hoa đã bị ngươi sát hại.
Trong đầu Chư Quan Hảo nổ vang một tiếng, sắc mặt gã vô cùng khó coi. Tới giờ phút này gã đã biết, người trước mặt này quả thực biết rõ hành tung của bọn chúng.
Chỉ nháy mắt, sát khí trên người Chư Quan Hảo bạo phát, khuôn mặt gã trở lên vô cùng dữ tợn, thân hình lóe lên, dĩ nhiên muốn cướp tiên cơ.
Gã từng bước tiến lên, cây quạt trong tay xòe ra, hơn nữa chuyển động theo phương phức kỳ dị.
Cây quạt này dường như có thể khống chế lực lượng thiên địa, mỗi một lần chuyển động khiến không khí ba động mãnh liệt, chỉ chốc lát hắc vụ xung quanh đã điên cuồng xoáy tròn giống như vạn dặm đại dương đột nhiên xuất hiện vòi rồng cuốn phăng tất cả.
Hai mắt Hạ Nhất Minh có chút sáng lên, hắn rõ ràng cảm nhận được, cây quạt này hiển lộ ra Phong lực lượng cùng Thủy lực lượng.
Cũng giống như hắn dung hợp được Phong, Hỏa chi hoa, Chư Quan Hảo bằng việc sử dụng cái quạt này cũng dung hợp Phong, Thủy chi hoa làm một thi triển ra Phong Thủy công pháp.
Cảm nhận được lực lượng xung quanh mãnh liệt ép tới, Hạ Nhất Minh tức giận hừ một tiếng, Đại Khảm Đao trong tay nhất thời cắm xuống đất.
Không gian ba động xung quanh dường như bị động tác này kích thích, đột nhiên quay ngược về nơi bắt đầu.
Đại Khảm Đao trong tay Hạ Nhất Minh giống như đê biển, không chút nào dao động trước mưa gió bão bùng.
Trong mắt Chư Quan Hảo lúc này đầy vẻ oán độc, nếu vẻ mặt này bị bằng hữu của gã nhìn thấy khẳng định sẽ không tin vào mắt mình nữa.
Hai trong mắt như ma quỷ lúc này đã không chứa sắc thái của con người nữa.
Trong miệng gã phát ra từng hơi thở nặng nề như ống bễ.
Hạ Nhất Minh giật mình, trong mắt hiện ra vẻ lo lắng.
Điều này trước khi tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh, Hạ Nhất Minh sớm đã nhìn qua. Chỉ bất quá mỗi một lần nhìn thấy đều là một lần không thoải mái.
Khi sắp mất đi lý trí, gã sẽ trở thành một người điên, điều này Hạ Nhất Minh đã từng gặp.
Trong giây lát, Hạ Nhất Minh đã hiểu rõ, có lẽ bởi tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh trong lòng Chư Quan Hảo đã có một chút lo lắng, bởi vậy áp lực tâm lý khi biết cái " hạo kiếp ngàn năm" có dấu hiệu bắt đầu, gã không còn đủ bình tĩnh nữa.
Yên lặng nhìn người này, trong lòng Hạ Nhất Minh dâng lên cảm khái vô hạn.
Thiện tất thiện báo, ác có ác báo.
Ba người Chư Quan Hảo đã hãm hại chín cao thủ Tam hoa, khiến bọn họ biến thành người điên, lúc này tới lượt bản thân gã. Điều này coi như là báo ứng đích đáng nhất.
Chẳng qua giờ phút này Chư Quan Hảo cũng không chính thức biến thành người điên, thần trí hắn chưa hoàn toàn biết mất. Lúc này ý nghĩ duy nhất của gã chính là giết chết kẻ biết được hành động của bọn họ tại đây.
Cường đại chân khí như thủy triều tràn dâng, trong giây phút này Phong, Thủy lực lượng đã kết hợp vô cùng hoàn mỹ.
Cũng giống như Hạ Nhất Minh dung hợp Phong, Hỏa chi hoa hình thành lực lượng cường đại bất quá của gã khác biệt về tính chất mà thôi.
Gió cuốn nước trôi, nước mang theo gió, trong giây lát, một mảnh hắc vụ cuốn theo dòng xoáy chân khí bao vây toàn bộ nơi này.
Cây quạt kịch liệt phát sáng, dường như hấp thụ Phong, Thủy lực lượng khiến nó sáng lên không kém đôi mắt của Bách Linh Bát.
Hạ Nhất Minh trong lòng kinh hãi, từ khi biết được thực lực của Chư Quan Hảo hắn mới biết được tu vi người này cũng đã đạt tới đỉnh phong.
Hác Huyết, Phương Thịnh cùng Chư Quan Hảo ba người nếu có thể đi cùng nhau, hơn nữa coi nhau như tri kỷ, ắt hẳn tu vi của bọ họ cũng không chênh lệch quá lớn.
Chư Quan Hảo bất quá chỉ là chưa từng bộc lộ mà thôi, khi hắn vứt bỏ hết thảy, toàn lực ứng phó, uy lực Phong Thủy cường đại như vậy đủ khiến bất cứ kẻ nào phải đau đầu.
Xung quanh tràn ngập Phong Thủy lực lượng, hắc vụ vô cùng vô tận cũng cuồn cuộn dung nhập vào sóng gió như muốn cuốn phăng đi Hạ Nhất Minh.
Nếu như Hạ Nhất Minh tay không đối phó, khẳng định hắn không thể bình an thoát khỏi công kích này. Nguồn truyện:
Cho dù muốn sử dụng Phiên Thiên Ấn cùng Cửu Long Lô nhưng cũng có chút cảm giác không ứng phó được.
Bất quá trong tay Hạ Nhất Minh lúc này lại là Đại Khảm Đao. Nó khiến hào khí của hắn bốc lên vô tận, đừng nói chỉ là Phong Thủy kết hợp, cho dù là Hác Huyết hay Phương Thịnh, thậm chí cả ba người đều có mặt ở đây, Hạ Nhất Minh cũng có niềm tin tất thắng.
Sự tin tưởng của Hạ Nhất Minh lan tỏa khắp người, đưa tay rút Đại Khảm Đao khỏi mặt đất, khí thế trên người hắn bạo phát như núi lửa tuôn trào.
Ầm ầm một tiếng nổ vang lên, Hạ Nhất Minh giơ Đại Khảm Đao trực tiếp chém xuống.
Đại Khảm Đao phát ra đao mang sáng rực không chút thua kém cây quạt quỷ dị kia.
Khai Sơn Tam Thập Lục thức thứ hai mươi bốn...
Với một đao chém xuống, uy lực dường như có thể khai thiên tích địa, đem tất cả chém thành hai nửa.
Âm thanh Chư Quan Hảo phát ra tựa như tiếng gào rú.
Nếu là bình thường, cho dù đánh chết Chư Quan Hảo cũng không dám cùng Hạ Nhất Minh liều mạng. Nhưng lúc này tâm trạng gã đã hoàn toàn hoảng loạn, ngay cả thần trí sớm đã bị ảnh hưởng rất lớn, mặc dù gã cảm nhận một đao kia uy lực bất phàm nhưng gã cũng không thối lui về sau mà rú lên một tiếng, ánh mắt điên cuồng như không thể đợi chờ mà tiến lên.
Phảng phất như một đao xé vải, nhưng lại vừa giống như lưỡi đao sắc bén cứa vào áo giáp, một âm thanh vô cùng chói tai vang lên.
Dưới uy lực cường đại của Đại Khảm Đao, tất cả sóng gió, hắc vụ hoàn toàn chia làm hai nửa.
Ầm ầm một tiếng nổ vang, vô số chấn động như sóng cuộn lan tỏa bốn phía. Sau va chạm này không gian hắc vụ cũng nhạt đi khá nhiều.
Dưới áp lực một đao, đầu gối Chư Quan Hảo trùng xuống, thiếu chút nữa ngã xoài trên đất. Trong suy nghĩ gã muốn thối lui nhưng gặp phải chấn động kia trùng kích, từ miệng nhất thời thổ ra một búng máu.
Nhưng không ngờ Chư Quan Hảo thổ ra búng máu lại đen như mực, nhìn qua vô cùng đáng sợ.
Bất quá sau khi thổ máu, hai mắt gã nhất thời sáng lên, tâm trạng hoảng loạn khi nãy sớm đã hoàn toàn biến mất.
Hạ Nhất Minh một đao phá đi tuyệt chiêu đắc ý nhất của Chư Quan Hảo nhưng không ngờ lại làm gã tỉnh lại.
Bất quá cho dù không ngờ tới, nhưng Hạ Nhất Minh không chút hối hận. Bất luận Chư Quan Hảo tỉnh hay mê, Hạ Nhất Minh tuyệt đối nắm chắc lưu gã lại nơi này.
Đại Khảm Đao trong tay vung lên, Hạ Nhất Minh như hình với bóng vọt tới. Ánh đao lóe lên như mặt trời chói chang chiếu khắp mặt đất, bao phủ toàn thân Chư Quan Hảo.