Trong hắc vụ như cuồn cuộn sóng gió, nhưng bất luận sóng to gió lớn tới đâu cũng không cách nào cản trở đại đao trên tay Hạ Nhất Minh.
Vẻ mặt Hạ Nhất Minh vô cùng thư thái, cùng đối phương giao thủ dĩ nhiên hắn cũng thu được lợi ích.
Mặc dù Chư Quan Hảo sử dụng Phong Thủy lực lượng, nhưng Hạ Nhất Minh cũng phát hiện vô số kỹ xảo trong đó. Nếu dung nhập với Phong Hỏa lực lượng uy lực hẳn càng lớn hơn.
Có một đối thủ tốt như vậy cùng hắn luận bàn, tuyệt đối là chuyện cầu còn không được.
Trong lòng Hạ Nhất Minh khẽ động, đao phong có chút chậm lại, một cỗ Phong lực lượng hướng phía ngược lại thổi tới.
Sau một giây, Chư Quan Hảo kinh hãi phát hiện, trong phạm vi Phong Thủy của gã bao trùm không ngờ còn có một cỗ Phong lực lượng khác cùng tồn tại. Cỗ lực lượng này dĩ nhiên gã không thể khống chế, thậm chí hoàn toàn đối lập lại.
Giống như làm khó, bất luận gã có động tác gì cỗ Phong hệ này đều hoàn toàn đối nghịch.
Chỉ trong giây lát, sóng gió cuồn cuộn đã hoàn toàn biến mất. Trong không gian mặc dù vẫn còn Thủy lực lượng nhưng mất đi Phong lực lượng hỗ trợ, Thủy lực lượng chỉ còn một mảnh yên bình như chết, không còn bất kỳ một sức sống nào.
Chư Quan Hảo sắc mặt tái nhợt, gã cho tới giờ chưa từng tưởng tượng qua, trên thế giới còn có người nắm giữ Phong lực lượng tới trình độ này.
Nếu kỹ xảo này được hiển lộ bởi một vị Phong hệ tôn giả cũng không làm gã quá ngạc nhiên. Nhưng tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh làm sao có thể có Tôn giả cấp bậc được?
Cho dù là cao thủ đỉnh cấp, nắm giữ Phong lực lượng tới tình trạng này cũng đủ khiến kẻ khác vô cùng sợ hãi.
Nhưng Chư Quan Hảo không biết, Hạ Nhất Minh chẳng những nắm giữ Dung Hợp Thuật. Hơn nữa hắn dựa vào năng lực của bản thân thi triển Dung Hợp Thuật thậm chí còn không dựa vào thần binh lợi khí nào cũng dung nhập thành công hai loại thuộc tính bất đồng.
Nguyên nhân chính bởi Chư Quan Hảo nhờ lực lượng chiếc quạt mới có thể dung hợp Phong, Thủy song hệ. Còn Hạ Nhất Minh qua một khoảng thời gian giao đấu, đã nhìn ra điểm mấu chốt, hiểu được cách thức dung hợp chân khí của Chư Quan Hảo, bởi vậy theo quỹ tích vận chuyển của Phong, Thủy lực lượng khéo léo lồng ghép vào Phong hệ lực lượng của bản thân khiến Chư Quan Hào bị dọa khiếp vía.
Sau đó giây lát, Hạ Nhất Minh quát lớn một tiếng, Đại Khảm Đao xoáy tròn theo nắm tay của hắn bắn tới.
Hạ Nhất Minh vận dụng Đại Khảm Đao như đối phương sử dụng chiếc quạt, Đại Khảm Đao vốn dài bốn thước trong tay hắn thậm chí còn linh hoạt hơn Phong Thủy bảo phiến kia.
Chỉ chốc lát, lấy Hạ Nhất Minh làm trung tâm, một dòng xoáy chân khí cực lớn bất chợt xuất hiện.
Dùng Đại Khảm Đao thi triển dĩ nhiên uy lực cường đại hơn hẳn Phong Thủy bảo phiến.
Chư Quan Hào vẻ mặt xám như tro. Khi Hạ Nhất Minh bộc lộ Phong hệ lực lượng cường đại, sự tự tin của gã đã sớm bị đả kích. Mà lúc này, Hạ Nhất Minh trên tay cầm Đại Khảm Đao thi triển ra tuyệt kỹ đắc ý nhất của gã, giống như một một đao chặt gốc, khiến sự tự tin của gã hoàn toàn biết mất.
Giờ phút này Chư Quan Hào trong lòng như đã chết. Cho dù không biến thành người điên, trong tình huống này tâm trạng cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Một người tu luyện võ đạo chịu đả kích trầm trọng như vậy thậm chí trong đầu gã đã xuất hiện ý định tự sát.
Hạ Nhất Minh không ngừng biến chiêu, lực xoáy tròn không ngừng gia tăng, rốt cuộc đã đạt tới cực hạn.
Một cỗ lực lượng cường đại kéo tới, Chư Quan Hảo đã không còn trụ vững nữa. Phong Thủy bảo phiến trong tay gã sau khi cùng Đại Khảm Đao va chạm đã bị cỗ hấp lực khó tin cuốn đi.
Phong Thủy bảo phiến mất đi, Chư Quan Hảo đã không gắng gượng được nữa, một lần nữa há miệng thổ máu.
Chẳng qua lúc này hắn thổ ra là máu đỏ tươi hoàn toàn khác hẳn so với khi nãy.
Hạ Nhất Minh cổ tay khẽ động, Đại Khảm Đao đã như linh xà thu về. Hắn đưa tay thu lại Phong Thủy bảo phiến đang dính chặt trên lưỡi đao.
Sau đó hắn ngây ra như phỗng, dường như không tin vào hết thảy vừa phát sinh với Chư Quan Hảo.
Trong lòng khẽ động, Hạ Nhất Minh không tiếp tục công kích mà trầm giọng nói:
- Chư Quan Hảo...
Những lời hắn nói ra tràn ngập lực lượng, dường như có thêm lực hấp dẫn chí mạng.
Thân thể Chư Quan Hảo khẽ run lên, gã vừa như muốn chối bỏ lại vừa như không muốn tránh thoát khỏi âm thanh dụ hoặc kia.
Hạ Nhất Minh trong lòng mừng rỡ, mặc dù từ trên người Tây phương cường giả La Thước Á cùng Thiên Trì Từ Trình Trường hắn học được chút Mê Hồn Thuật.
Nhưng dù sao hắn cũng chưa thực sự tu luyện công pháp này, nhiều nhất chỉ có được chút công phu mèo ba chân mà thôi.
Muốn nhờ vào Mê Hồn Thuật lung lạc ý chí của cao thủ đỉnh cấp như Chư Quan Hảo vốn là chuyện không có khả năng. Nhưng giờ phút này tâm trí gã đã như quay lại trạng thái điên loạn, tuyệt chiêu đắc ý cả đời không ngờ thảm bại, không những thế còn bị người bắt chước sử ra uy lực mạnh hơn.
Đây là sự đả kích trầm trọng đối với tu luyện giả, càng cường đại càng khó có thể kiềm chế.
Giờ phút này ý chí của Chư Quan Hảo tuyệt đối bạc nhược nhất trong cuộc đời gã. Hơn nữa gã còn có suy nghĩ lừa mình dối người, muốn học tập loài giun ẩn mình thật sâu trong đất, coi như chưa chuyện này chưa từng phát sinh.
Cũng bởi vậy Hạ Nhất Minh vận dụng Mê Hồn Thuật chẳng đâu với đâu không ngờ lại phù hợp với tâm trạng Chư Quan Hảo đang vô cùng thất vọng mà có thể thành công.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Hạ Nhất Minh đột nhiên phát hiện, hắn thi triển Mê Hồn Thuật còn mệt mỏi hơn so với cùng Chư Quan Hảo giao đấu.
Lẳng lặng nhìn vào đôi mắt Chư Quan Hảo, đôi mắt ấy lúc này đã đầy vẻ mê mang giống như một lâu đàu không có phòng ngự.
Hạ Nhất Minh ho nhẹ một tiếng, nói:
- Ngươi tên họ là gì?
- Chư Quan Hảo.
- Ngươi là người phương nào?
- Vu Khắc Chư gia.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trước khi giao thủ hắn tuyệt đối không ngờ sẽ đạt kết quả lý tưởng như vậy.
Đem thắc mắc trong đầu sắp xếp lại, hắn hỏi tiếp:
- Ngàn năm hạo kiếp là thứ gì?
- Cách chừng ngàn năm, Quỷ Khốc Lĩnh sẽ phát sinh một trường hạo kiếp. Một khi hạo kiếp xuất hiên, tất cả người trong Quỷ Khốc Lĩnh sẽ phải chết, không ai có thể chạy thoát.
Chư Quan Hảo bất tri bất giác trả lời, vừa nói hai mắt gã vẫn như trước không chớp một cái.
Hạ Nhất Minh rùng mình, nói:
- Từ lần hạo kiếp trước tới nay đã bao lâu?
Hắn đã quyết định chủ ý, nếu quả thật như vậy hắn sẽ tìm đám người Kim Chiến Dịch lập tức rời khỏi. Dù cho bên ngoài có ba vị Tôn giả chặn lại, cũng chưa chắc đã bắt được hắn, nhưng dưới ngàn năm hạo kiếp e rằng...
- Từ hạo kiếp lần trước tới nay đã được năm trăm năm.
Hạ Nhất Minh thở dài một hơi, nói:
- Nếu như vậy tại sao các ngươi lại tin tưởng nó sắp xảy ra?
Biểu hiện của ba người Hác Huyết khiến Hạ Nhất Minh có ấn tượng sâu sắc. Chỉ cần xem bọn họ dũng khí chứng thực còn không có, thậm chí chia nhau bỏ chạy cũng đủ biết bọn họ với điều này vô cùng tin tưởng.
- Ngàn năm hạo kiếp không nhất định cứ ngàn năm mới có một lần. Nếu nhiều người phát điên có thể nó sẽ sớm bộc phát.
Hạ Nhất Minh hít vào một hơi dài, hung hăng mắng một câu.
Ba người Hác Huyết xem ra đã sớm biết chuyện này có thật, nhưng cho dù như thế bọn chúng vẫn lựa chọn khiến người khác bị điên tạo thành đỉnh lô ngưng luyện Ngưng Huyết Châu.
Bọn chúng không những dẫn phát hạo kiếp ngàn năm còn muốn dẫn tất cả mọi người chịu chung.
Thật sự chính là hại người hại mình. Nếu thật sự dẫn phát hạo kiếp ngàn năm như vật tất cả người trong Quỷ Khốc Lĩnh không phải chôn cùng bọn chúng sao?
Người cặn bã như vậy, giết trăm lần cũng không đền hết tội.
Trầm ngâm trong giây lát, Hạ Nhất Minh lại hỏi:
- Ngàn năm hạo kiếp rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
- Không rõ.
- Ngươi mà cũng không biết?
- Trong tộc đồn đại, có lẽ là linh thú hay là độc vật, cũng không biết là tại sao bởi không ai có thể chứng thực điều này.
Chư Quan Hảo bình tĩnh nói:
- Nếu bên ngoài có nhiều người điên hay Tôn giả cũng sẽ dẫn phát hạo kiếp này.
Hạ Nhất Minh trong lòng đại động, lúc này hắn mới hiểu ra, vì sao các Tôn giả thà buông tha đuổi giết cũng không dám tiến vào nơi đây.
Chẳng qua Hạ Nhất Minh đối với hạo kiếp ngàn năm vẫn cảm thấy tò mò. Suy nghĩ lướt qua, hắn đã quyết định, lúc sau gặp Kim Chiến Dịch nhất định sẽ hỏi cho rõ ràng.
Nhìn Chư Quan Hảo ngây ngốc đứng đó, Hạ Nhất Minh đột nhiên muốn xác định quan hệ giữa Hác gia cùng Hoàng Tuyền Môn, hắn lập tức hỏi:
- Hoàng Tuyền Môn có ẩn giấu lực lượng bên ngoài Quỷ Khốc Lĩnh không?
- Có.
- Vì sao?
- Để ám sát hai người.
Hạ Nhất Minh vỗ vỗ gáy, bản thân mình thật hồ đồ, Hoàng Tuyền Môn tới đây đương nhiên là để giết người. Nguồn truyện:
- Bọn chúng muốn giết ai?
- Hạ Nhất Minh cùng Kim Chiến Dịch.
Hai mắt mở lớn, đáp án này quả thức khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy kinh sợ.
Trong đầu hắn lúc này hiện lên hình ảnh ba vị Tôn giả trước khi tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh.
Bách Linh Bát từng nói, một trong ba người đó vốn là người của Hoàng Tuyền Môn, lúc này xem ra người kia khẳng định đang che giấu.
Đôi mắt chợt lóe lên sát khí, Hạ Nhất Minh hỏi:
- Vì sao bọn hắn phải chết?
- Bởi vì bọn họ có khả năng trở thành Tôn giả trẻ tuổi nhất sau khi tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh.
Chư Quan Hảo ngơ ngác nói:
- Ngoại trừ Liên minh bên ngoài Linh Tiêu Bảo Điện, các thế lực lớn Đông, Tây phương cũng muốn bọn chúng phải chết.
Trong hắc vụ như cuồn cuộn sóng gió, nhưng bất luận sóng to gió lớn tới đâu cũng không cách nào cản trở đại đao trên tay Hạ Nhất Minh.
Vẻ mặt Hạ Nhất Minh vô cùng thư thái, cùng đối phương giao thủ dĩ nhiên hắn cũng thu được lợi ích.
Mặc dù Chư Quan Hảo sử dụng Phong Thủy lực lượng, nhưng Hạ Nhất Minh cũng phát hiện vô số kỹ xảo trong đó. Nếu dung nhập với Phong Hỏa lực lượng uy lực hẳn càng lớn hơn.
Có một đối thủ tốt như vậy cùng hắn luận bàn, tuyệt đối là chuyện cầu còn không được.
Trong lòng Hạ Nhất Minh khẽ động, đao phong có chút chậm lại, một cỗ Phong lực lượng hướng phía ngược lại thổi tới.
Sau một giây, Chư Quan Hảo kinh hãi phát hiện, trong phạm vi Phong Thủy của gã bao trùm không ngờ còn có một cỗ Phong lực lượng khác cùng tồn tại. Cỗ lực lượng này dĩ nhiên gã không thể khống chế, thậm chí hoàn toàn đối lập lại.
Giống như làm khó, bất luận gã có động tác gì cỗ Phong hệ này đều hoàn toàn đối nghịch.
Chỉ trong giây lát, sóng gió cuồn cuộn đã hoàn toàn biến mất. Trong không gian mặc dù vẫn còn Thủy lực lượng nhưng mất đi Phong lực lượng hỗ trợ, Thủy lực lượng chỉ còn một mảnh yên bình như chết, không còn bất kỳ một sức sống nào.
Chư Quan Hảo sắc mặt tái nhợt, gã cho tới giờ chưa từng tưởng tượng qua, trên thế giới còn có người nắm giữ Phong lực lượng tới trình độ này.
Nếu kỹ xảo này được hiển lộ bởi một vị Phong hệ tôn giả cũng không làm gã quá ngạc nhiên. Nhưng tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh làm sao có thể có Tôn giả cấp bậc được?
Cho dù là cao thủ đỉnh cấp, nắm giữ Phong lực lượng tới tình trạng này cũng đủ khiến kẻ khác vô cùng sợ hãi.
Nhưng Chư Quan Hảo không biết, Hạ Nhất Minh chẳng những nắm giữ Dung Hợp Thuật. Hơn nữa hắn dựa vào năng lực của bản thân thi triển Dung Hợp Thuật thậm chí còn không dựa vào thần binh lợi khí nào cũng dung nhập thành công hai loại thuộc tính bất đồng.
Nguyên nhân chính bởi Chư Quan Hảo nhờ lực lượng chiếc quạt mới có thể dung hợp Phong, Thủy song hệ. Còn Hạ Nhất Minh qua một khoảng thời gian giao đấu, đã nhìn ra điểm mấu chốt, hiểu được cách thức dung hợp chân khí của Chư Quan Hảo, bởi vậy theo quỹ tích vận chuyển của Phong, Thủy lực lượng khéo léo lồng ghép vào Phong hệ lực lượng của bản thân khiến Chư Quan Hào bị dọa khiếp vía.
Sau đó giây lát, Hạ Nhất Minh quát lớn một tiếng, Đại Khảm Đao xoáy tròn theo nắm tay của hắn bắn tới.
Hạ Nhất Minh vận dụng Đại Khảm Đao như đối phương sử dụng chiếc quạt, Đại Khảm Đao vốn dài bốn thước trong tay hắn thậm chí còn linh hoạt hơn Phong Thủy bảo phiến kia.
Chỉ chốc lát, lấy Hạ Nhất Minh làm trung tâm, một dòng xoáy chân khí cực lớn bất chợt xuất hiện.
Dùng Đại Khảm Đao thi triển dĩ nhiên uy lực cường đại hơn hẳn Phong Thủy bảo phiến.
Chư Quan Hào vẻ mặt xám như tro. Khi Hạ Nhất Minh bộc lộ Phong hệ lực lượng cường đại, sự tự tin của gã đã sớm bị đả kích. Mà lúc này, Hạ Nhất Minh trên tay cầm Đại Khảm Đao thi triển ra tuyệt kỹ đắc ý nhất của gã, giống như một một đao chặt gốc, khiến sự tự tin của gã hoàn toàn biết mất.
Giờ phút này Chư Quan Hào trong lòng như đã chết. Cho dù không biến thành người điên, trong tình huống này tâm trạng cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Một người tu luyện võ đạo chịu đả kích trầm trọng như vậy thậm chí trong đầu gã đã xuất hiện ý định tự sát.
Hạ Nhất Minh không ngừng biến chiêu, lực xoáy tròn không ngừng gia tăng, rốt cuộc đã đạt tới cực hạn.
Một cỗ lực lượng cường đại kéo tới, Chư Quan Hảo đã không còn trụ vững nữa. Phong Thủy bảo phiến trong tay gã sau khi cùng Đại Khảm Đao va chạm đã bị cỗ hấp lực khó tin cuốn đi.
Phong Thủy bảo phiến mất đi, Chư Quan Hảo đã không gắng gượng được nữa, một lần nữa há miệng thổ máu.
Chẳng qua lúc này hắn thổ ra là máu đỏ tươi hoàn toàn khác hẳn so với khi nãy.
Hạ Nhất Minh cổ tay khẽ động, Đại Khảm Đao đã như linh xà thu về. Hắn đưa tay thu lại Phong Thủy bảo phiến đang dính chặt trên lưỡi đao.
Sau đó hắn ngây ra như phỗng, dường như không tin vào hết thảy vừa phát sinh với Chư Quan Hảo.
Trong lòng khẽ động, Hạ Nhất Minh không tiếp tục công kích mà trầm giọng nói:
- Chư Quan Hảo...
Những lời hắn nói ra tràn ngập lực lượng, dường như có thêm lực hấp dẫn chí mạng.
Thân thể Chư Quan Hảo khẽ run lên, gã vừa như muốn chối bỏ lại vừa như không muốn tránh thoát khỏi âm thanh dụ hoặc kia.
Hạ Nhất Minh trong lòng mừng rỡ, mặc dù từ trên người Tây phương cường giả La Thước Á cùng Thiên Trì Từ Trình Trường hắn học được chút Mê Hồn Thuật.
Nhưng dù sao hắn cũng chưa thực sự tu luyện công pháp này, nhiều nhất chỉ có được chút công phu mèo ba chân mà thôi.
Muốn nhờ vào Mê Hồn Thuật lung lạc ý chí của cao thủ đỉnh cấp như Chư Quan Hảo vốn là chuyện không có khả năng. Nhưng giờ phút này tâm trí gã đã như quay lại trạng thái điên loạn, tuyệt chiêu đắc ý cả đời không ngờ thảm bại, không những thế còn bị người bắt chước sử ra uy lực mạnh hơn.
Đây là sự đả kích trầm trọng đối với tu luyện giả, càng cường đại càng khó có thể kiềm chế.
Giờ phút này ý chí của Chư Quan Hảo tuyệt đối bạc nhược nhất trong cuộc đời gã. Hơn nữa gã còn có suy nghĩ lừa mình dối người, muốn học tập loài giun ẩn mình thật sâu trong đất, coi như chưa chuyện này chưa từng phát sinh.
Cũng bởi vậy Hạ Nhất Minh vận dụng Mê Hồn Thuật chẳng đâu với đâu không ngờ lại phù hợp với tâm trạng Chư Quan Hảo đang vô cùng thất vọng mà có thể thành công.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Hạ Nhất Minh đột nhiên phát hiện, hắn thi triển Mê Hồn Thuật còn mệt mỏi hơn so với cùng Chư Quan Hảo giao đấu.
Lẳng lặng nhìn vào đôi mắt Chư Quan Hảo, đôi mắt ấy lúc này đã đầy vẻ mê mang giống như một lâu đàu không có phòng ngự.
Hạ Nhất Minh ho nhẹ một tiếng, nói:
- Ngươi tên họ là gì?
- Chư Quan Hảo.
- Ngươi là người phương nào?
- Vu Khắc Chư gia.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trước khi giao thủ hắn tuyệt đối không ngờ sẽ đạt kết quả lý tưởng như vậy.
Đem thắc mắc trong đầu sắp xếp lại, hắn hỏi tiếp:
- Ngàn năm hạo kiếp là thứ gì?
- Cách chừng ngàn năm, Quỷ Khốc Lĩnh sẽ phát sinh một trường hạo kiếp. Một khi hạo kiếp xuất hiên, tất cả người trong Quỷ Khốc Lĩnh sẽ phải chết, không ai có thể chạy thoát.
Chư Quan Hảo bất tri bất giác trả lời, vừa nói hai mắt gã vẫn như trước không chớp một cái.
Hạ Nhất Minh rùng mình, nói:
- Từ lần hạo kiếp trước tới nay đã bao lâu?
Hắn đã quyết định chủ ý, nếu quả thật như vậy hắn sẽ tìm đám người Kim Chiến Dịch lập tức rời khỏi. Dù cho bên ngoài có ba vị Tôn giả chặn lại, cũng chưa chắc đã bắt được hắn, nhưng dưới ngàn năm hạo kiếp e rằng...
- Từ hạo kiếp lần trước tới nay đã được năm trăm năm.
Hạ Nhất Minh thở dài một hơi, nói:
- Nếu như vậy tại sao các ngươi lại tin tưởng nó sắp xảy ra?
Biểu hiện của ba người Hác Huyết khiến Hạ Nhất Minh có ấn tượng sâu sắc. Chỉ cần xem bọn họ dũng khí chứng thực còn không có, thậm chí chia nhau bỏ chạy cũng đủ biết bọn họ với điều này vô cùng tin tưởng.
- Ngàn năm hạo kiếp không nhất định cứ ngàn năm mới có một lần. Nếu nhiều người phát điên có thể nó sẽ sớm bộc phát.
Hạ Nhất Minh hít vào một hơi dài, hung hăng mắng một câu.
Ba người Hác Huyết xem ra đã sớm biết chuyện này có thật, nhưng cho dù như thế bọn chúng vẫn lựa chọn khiến người khác bị điên tạo thành đỉnh lô ngưng luyện Ngưng Huyết Châu.
Bọn chúng không những dẫn phát hạo kiếp ngàn năm còn muốn dẫn tất cả mọi người chịu chung.
Thật sự chính là hại người hại mình. Nếu thật sự dẫn phát hạo kiếp ngàn năm như vật tất cả người trong Quỷ Khốc Lĩnh không phải chôn cùng bọn chúng sao?
Người cặn bã như vậy, giết trăm lần cũng không đền hết tội.
Trầm ngâm trong giây lát, Hạ Nhất Minh lại hỏi:
- Ngàn năm hạo kiếp rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
- Không rõ.
- Ngươi mà cũng không biết?
- Trong tộc đồn đại, có lẽ là linh thú hay là độc vật, cũng không biết là tại sao bởi không ai có thể chứng thực điều này.
Chư Quan Hảo bình tĩnh nói:
- Nếu bên ngoài có nhiều người điên hay Tôn giả cũng sẽ dẫn phát hạo kiếp này.
Hạ Nhất Minh trong lòng đại động, lúc này hắn mới hiểu ra, vì sao các Tôn giả thà buông tha đuổi giết cũng không dám tiến vào nơi đây.
Chẳng qua Hạ Nhất Minh đối với hạo kiếp ngàn năm vẫn cảm thấy tò mò. Suy nghĩ lướt qua, hắn đã quyết định, lúc sau gặp Kim Chiến Dịch nhất định sẽ hỏi cho rõ ràng.
Nhìn Chư Quan Hảo ngây ngốc đứng đó, Hạ Nhất Minh đột nhiên muốn xác định quan hệ giữa Hác gia cùng Hoàng Tuyền Môn, hắn lập tức hỏi:
- Hoàng Tuyền Môn có ẩn giấu lực lượng bên ngoài Quỷ Khốc Lĩnh không?
- Có.
- Vì sao?
- Để ám sát hai người.
Hạ Nhất Minh vỗ vỗ gáy, bản thân mình thật hồ đồ, Hoàng Tuyền Môn tới đây đương nhiên là để giết người. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Bọn chúng muốn giết ai?
- Hạ Nhất Minh cùng Kim Chiến Dịch.
Hai mắt mở lớn, đáp án này quả thức khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy kinh sợ.
Trong đầu hắn lúc này hiện lên hình ảnh ba vị Tôn giả trước khi tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh.
Bách Linh Bát từng nói, một trong ba người đó vốn là người của Hoàng Tuyền Môn, lúc này xem ra người kia khẳng định đang che giấu.
Đôi mắt chợt lóe lên sát khí, Hạ Nhất Minh hỏi:
- Vì sao bọn hắn phải chết?
- Bởi vì bọn họ có khả năng trở thành Tôn giả trẻ tuổi nhất sau khi tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh.
Chư Quan Hảo ngơ ngác nói:
- Ngoại trừ Liên minh bên ngoài Linh Tiêu Bảo Điện, các thế lực lớn Đông, Tây phương cũng muốn bọn chúng phải chết.