Âm thanh của Hác Đồng bỗng nhiên vang lên , cắt ngang dòng suy nghĩ của Hạ Nhất Minh .
Hắn ngẩng đầu, ngây người ra một lát , mới nói: "Ta dự định trở về Tây Bắc một lần ."
Khi nói ra câu nói đó ,trong âm thanh của hắn tràn đầy một loại cảm giác nhớ nhung , một khi nghĩ đến lúc có thể trở về , lòng của hắn ngay lập tức trở nên ấm áp và nôn nóng lên.
Hạ Nhất Minh lúc đầu rời khỏi Tây Bắc , chính là vì muốn đột phá cực hạn, thăng cấp tôn giả.
Vì hai mươi năm ước hẹn , Hắn đã dồn tất cả tâm trí trên con đường võ đạo . Nhưng lại không nghĩ tới , tất cả điều này lại một mạch thuận lợi như vậy , rời đi Tây Bắc, vẫn chưa tới một năm, hắn cũng đã đã thuận lợi đột phá , không những thế còn nằm ngòai sự mong đợi của hắn .
Đang nói đến việc trở về , Hạ Nhất Minh thậm chí còn nghĩ tới Vu Kinh Lôi và Hòanh Sơn nhất mạch ,sau khi bọn hắn nhận được tin tức này chắc hẳn sẽ vui mừng lắm .
Còn có Lão Gia Gia và những người thân nữa , trong đó có cả Viên Lễ Hòang đang ở Bắc Băng Cung.Không biết giờ này bọn họ có khỏe không ???, Lễ Hòang ở Bắc Băng cung có thuận lợi tu hành hau có gặp trở ngại gì chăng???.
Trong khỏanh khắc đó , hắn nghĩ tới rất nhìêu người , nhiều việc , làm cho hắn càng nôn nóng muốn ngay lập tức trở về nhà .
Hác Đồng trong mắt thóang hiện một chút buồn , hắn nhấp môi , đột nhiên nói :"Ta nghe Kim sư điệt nói , ngươi cùng núi Đồ Đằng bộ tộc có cái ước hẹn hai mươi năm phải không ?"
Hạ Nhất Minh trong lòng bỗng nhiên căng thẳng , trầm giọng nói :"Quả thật không sai . tại hạ mặc dù đã thành công thăng cấp lên Tôn Giả , nhưng Đồ Đằng nhất tộc đã phát triển hàng ngàn năm , trong lòng vẫn có một chút lo âu."
Hách Đồng khẽ gật đầu , nói: "Nhất Minh, lão phu có một đề nghị."
Hạ Nhất Minh vội vàng thu lại tâm thần, khom người nói: "xin ngài chỉ bảo."
"Mặc dù ngươi đã thăng cấp lên tôn giả, nhưng dù sao cũng chỉ là vừa mới thăng cấp không bao lâu. Mà trong núi sâu Đồ Đằng , Tôn Giả trong đó ít nhất thì cũng có kinh nghiệm chục năm , mà Đại Tôn Giả thì còn trên cả trăm năm khổ luyện . Lấy ngươi thực lực bây giờ , dù cho là tiến về phía núi sâu , cũng khó có thể bình an mà đi ra." Hác Đồng chân thành nói ra.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu , hắn cũng không có đem việc chính mình đánh chết ba vị tôn giả nói ra, đây là do Hác Đồng phỏng đóan sai lực lượng thực sự của hắn.
Nhưng thực chất có những việc nếu có thể dấu được , thì tốt nhất đừng nói ra . Không biết từ đó sẽ phát sinh thêm bao nhiêu chuyện nữa.
Hách Đồng tiếp tục nói: "Ngươi luyện hóa thần binh , chính là giả thần khí Ngũ Hành Hoàn. Mà ngươi trời sinh lại kiêm tu ngũ hành thân thể, nếu như trước khi tiến về phía Đồ Đằng bộ tộc , có thể đem Thủy, Mộc hai lọai chi hoa toàn bộ lĩnh ngộ, ngưng tụ thành ngũ hành chi hoa dùng để điều khiển Ngũ Hành Hoàn, như vậy đối với ước hẹn ngày sao , ngươi có thể tuyệt đối bảo vệ được chính mình ."
Hạ Nhất Minh trong mắt hiện lên một chút tinh quang, xem ra chính lão cũng không thực sự biết được uy năng thực sự của món Giả Thần khí này . Nếu như là lão biết có lẽ sẽ không đưa ra lời khuyên như vậy đâu .
Tuy nhiên , Hác tôn giả quả thực nói sai, nếu có thể đem đủ ngũ hành hợp nhất, trước việc hướng về núi sâu Đồ Đằng . phần thắng nắm chắc sẽ rất lớn.
"Ngài có đề nghị gì sao ?" Hạ Nhất minh chợt hỏi .
"Lão phu hy vọng, ngươi trong vòng hai năm tới , tiến về phía Đông Hải , hoặc Nam Hải đi vào biển khơi rộng lớn , có lẽ đối với Thủy hệ lực của ngươi sẽ rất có ích . Mà hai năm sau ta muốn ngươi cùng Kim sư điệt cùng Ngụy sư điệt tiến vào Sinh Tử Giới một chuyến "
Hạ Nhất Minh vi giật mình, nói: "Tây Bắc Sinh Tử Giới??????"
"Không sai!."Hác Đồng trả lời
Hạ Nhất Minh hồ nghi nói: "Nhưng mà theo ta được biết, Sinh Tử Giới là nơi tiến hành sinh tử của chúng ta và bộ tộc Đồ Đằng , chẳng lẽ hai năm sau muốn khai chiến với bộ tộc Đồ Đằng hay sao???"
Hác Đồng dở khóc dở cười liếc mắt nhìn hắn , cười nói: "Ngươi nói hươu nói vượn gì thế , Sinh Tử Giới thực chất chính là một nơi mà mấy vị Đạo Thần xây dựng thành , có thể hấp thu Thiên Địa Linh khí tạo thành một không gian thần kỳ .
Phương Đông Sinh Tử Giới và phương Tây Thiên Đường Địa Ngục như nhau, đều là nơi tốt nhất cho những người mới thăng cấp Tôn Giả làm nơi thí luyện." hắn dừng một chút rồi nói tiếp . "Cũng bởi vì tranh giành Sinh Tử Giới , mà chúng ta cùng Đồ Đằng bộ tộc từng đánh nhau mấy lần , hai bên đều thương vong thảm thiết , cuối cùng một trăm năm sau , cả hai mới đặt ra một hiệp ước đều có lợi cho cả hai bên"
Hạ Nhất Minh lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra, nghĩ tới ngày xưa Kỳ Liên song ma rời đi, dường như ước hẹn tới việc Sinh Tử Giới , thấy rõ bọn họ cũng biết việc này.
Hắn đột nhiên nghĩ tới lời nói của Hác Đồng, hỏi: "Kim huynh , Ngụy huynh cũng thành công sương mù hóa thần binh sao ?"
Kim Chiến Dịch cười gật đầu, nói: "Lần này Ngụy sư huynh dùng giáp hoàng đan, rốt cục một lần thành công đột phá cực hạn, sương mù hóa thần binh. Hai năm sau, hắn chắc chắn cũng sẽ thuận lợi lên cấp bậc tôn giả."
Hác Đồng ánh mắt sâu sắc khó đoán, nói: "Hai năm sau , là sự kiện mở ra Sinh Tử Giới , lúc đó phương Đông, Bắc cương, Tây Bắc và bộ phận Nam Cương tất cả những người thăng cấp Tôn Giả dưới năm mươi năm đều có thể tiến vào Sinh Tử Giới."
Hắn dừng lại một chút, tăng thêm giọng nói: "Kể cả bộ tộc Đồ Đằng cũng sẽ đến , nếu như họ có Tôn Giả cấp bậc dưới năm mươi năm"
Trong đầu Hạ Nhất Minh vô số ý nghĩ cứ lần lượt xuất hiện , bỗng hắn quay đầu lại nói : " Kim huynh , nơi thí luyện cho Tôn Giả mới thăng cấp hòan cảnh ra làm sao ?"
Kim Chiến Dịch nhẹ nhàng , nói: "Vạn năm trước kia, Các vị đạo thần phương Tây hợp tác tạo ra Thiên Đường Địa Ngục thí luyện môn , ở nơi đó bọn họ để lại rất nhiều đồ vật , lại còn đem các lưc lượng bất đồng thuộc tính dẫn vào , từ đó tạo ra một hòan cảnh tôi luyên cực kỳ tốt , nếu như chính mình có cơ duyên sẽ có thể thu được lợi ích tương ứng bên trong . Từ việc này , các vị đạo thần Phương Đông cũng dựa vào đó mà xây dựng nên Sinh Tử Giới , ở bên trong để rất nhiều thiên tài đại bảo, nghe nói còn có rất nhiều dụng cụ mà các vị đạo thần từng sử dụng . Những dụng cụ này trong mắt bọn họ tất nhiên chỉ là những vật bình thường , nhưng nếu đựoc chúng ta tìm thấy , đó chính là một món báu vật ."
Hác Đồng khẽ thở dài một tiếng, nói: "Kim sư điệt, ngươi nên biết ở Sinh Tử Giới , kiêng kị nhất chính là cái gì????"
Kim Chiến Dịch sắc mặt khẽ biến, hắn nghiêm nghị nói: "Sư thúc, là tiểu chất đã sai."
Hạ Nhất Minh chẳng hiểu ra làm sao nhìn bọn họ, không biết rốt cuộc đã xảy ra việc gì.
Hác Đồng vẻ mặt nghiêm nghị, nói: "Nhất Minh, ở trong Sinh Tử Giới , mặc dù có đồ vật mà các vị thần đạo lưu lại , nhưng những vật đó đa phần đều được đặt ở những nơi cực kỳ nguy hiểm . Trừ phi là có cơ duyên , nếu không căn bản chính là đừng có tham lam .Nếu như tâm chỉ để vào việc truy tìm những vật đó , thì chẳng khác nào đem tính mạng của mình giao phó cho kẻ thù cả .Có mạng để mà hưởng hay không đó chính là việc khó nói . Cho nên ngươi nếu như trong lòng ôm một giấc mộng săn bảo , như vậy còn không bằng lưu lại ở bên ngoài, tính mạng lúc đó mới có thể được đảm bảo."
Hắn nói ra những lời này với vẻ mặt đầy nghiêm túc , không có một chút lưu tình .
Hạ Nhất Minh trong lòng sợ hãi, vội vàng đem những lời nhắc nhở này nhớ kỹ trong lòng.
Hác Đồng lúc này mới thở dài một tiếng, nói: "Trong Sinh Tử Giới , thật sự hấp dẫn người ta , cũng không phải là báu vật của các vị Đạo Thần để lại, mà chính là nguồn suối các thuộc tính bất đồng của Thiên Địa Lực , đây mới chính là thứ trọng yếu nhất của Tôn Giả."
"Nguyên Địa Lực ?" Hạ Nhất Minh trong lòng có một chút ý nghĩ mơ hồ , nhưng ý nghĩ này cũng không hề rõ ràng, dường như là linh quang xuất hiện đột ngột rồi chợt biến mất.
Chỉ là một câu nói đó lại giống nhau được hắn bền vững ghi vào trong lòng. Bạn đang đọc truyện được copy tại
"Không sai,đó chính là Nguyên Địa Lực." Hác Đồng nghiêm nét mặt nói: "Ta không cách nào hình dung ra hoàn cảnh nơi đó , nhưng khi ngươi nhìn thấy một màn kia , từ trong chính sự huyền diệu chính mình sẽ tự có được sự giác ngộ . Mà giác ngộ được tất cả điều này, mới chính là điều mà chúng ta chân chính cần nhất cho ngày sau."
Hạ Nhất Minh cùng Kim Chiến Dịch liếc mắt nhìn nhau, ở trong lòng của bọn hắn, không ngừng suy đoán sự huyền ảo trong đó , nhưng cuối cùng lại không thu hoạch được gì.
Lắc lắc đầu, Hạ Nhất Minh đem tất cả điều này quẳng ra khỏi đầu , bất kể ở đấy có đạo lý huyền diệu gì đi chăng nữa , chỉ cần đến lúc đó tiến vào tự nhiên sẽ khắc biết mà thôi . Đã như vậy, bây giờ miên man suy nghĩ, không những không có lợi ích gì, ngược lại còn quấy nhiễu tâm thần, thậm chí cái được sẽ không đủ bù đắp cái mất.
Ngẩng đầu lên,nhìn thấy ánh mắt ôn hòa mang một chút khích lệ của Hác Đồng , Hạ Nhất Minh dự định lúc ban đầu ngay lập tức bị dao động.
Ở ngoài Quỷ Khốc Lĩnh , đối mặt với sự hợp tác của ba vị tôn giả ,nếu như công bằng mà nói , hắn sẽ không có cách nào giành được thắng lợi , như vậy ngày sau nếu tiến về phía Đồ Đằng bộ tộc ,sự tình gì sẽ đến với hắn đây???
Hắn nghĩ tới Kim Chiến Dịch, cũng nghĩ tới Thiên Trì Sơn : Từ tôn giả. Hai vị này đều là người hứa sẽ cùng hắn tiến về phía núi sâu , cho dù là có cả hai người bọn họ , nhưng nếu muốn nắm chắc tất cả trong tay thì thực lực của hắn phải càng mạnh mẽ mới được .
Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh rốt cục đã có quyết định.
Thấy được ánh mắt kiên nghị của Hạ Nhất Minh , Hác Đồng cực kỳ vừa lòng.
Con đường tu hành Võ Đạo ,có gian khổ , có khó khăn mới có thể thành công, Hạ Nhất Minh nếu như trở về Tây Bắc, đạt được sự thừa nhận của mọi người, có lẽ tu luyện bản thân sẽ có chút nới lỏng , đối với sự phát triển ngày sau sẽ là một vật chướng ngại khá lớn .
Mà nếu như hắn hướng về phía biển cả mà đi , như vậy bất kể hắn có thể đạt được Thủy chi hoa hay không , nhưng ít nhất có thể cam đoan rằng trong con đường đó sẽ không có sự an nhàn , càng làm cho võ đạo của Hạ Nhất Minh tiếp tục tiến bộ . Đó chính là những việc mà Hác Đồng đã suy nghĩ thấu đáo cho hắn .
"Hác huynh, ngài cho rằng ta cần phải đi nơi nào?" Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
Hác Đồng sớm có chuẩn bị, nói: "Đông hải và Nam Cương đều những lựa chọn tốt , nếu đem cả hai so sánh , Nam Cương đại phái cùng chúng ta Linh Tiêu bảo điện và Tây Bắc Thiên Trì đều có giao tình sâu đậm , ngươi nếu như là tiến về phía đó , sẽ nhận được sự chăm sóc của bọn hắn, giảm bớt được rất nhiều sự phiền toái.
Hạ Nhất Minh ánh mắt làm như vô tình mà hữu ý khẽ liếc trước ngực của mình .
Bảo Trư từ trong sào huyệt Long Xà đọat được hai thứ , cái thứ nhất tự nhiên là sừng long xà , mà cái còn lại chính tấm bảo đồ. Mà trên bảo đồ đã ghi chú một địa điểm " Đông hải Bồng Lai tiên đảo."
Nếu như không có tấm bản đồ này , có lẽ Hạ Nhất Minh sẽ làm theo lời Hác Đồng tiến về phía Nam Cương.
Nhưng mà ở trong lòng của hắn chợt nhớ tới sự hiện diện của Bảo Đồ , thái độ tự nhiên đã bất đồng. Lắc đầu , Hạ Nhất Minh nói : "Ta đi lần này , chính là vì muốn tìm hiểu Thủy chi hoa. Nếu như là tất cả mọi việc đều có người bố trí, căn bản chính là không đạt được mục đích của việc tu luyện . Cho nên…." Hạ Nhất Minh cất cao giọng nói: "Ta đi Đông hải."
Hác Đồng trong lòng rất hoan hỉ, liên tục gật đầu, tán dương không thôi.
Tuy bây giờ da mặt Hạ Nhất Minh đã dày hơn xưa rất nhiều , nhưng được lão nhân gia ông ta như vậy khen ngợi, tự nhiên khuôn mặt cũng có chút đỏ ửng . Hắn thầm nghĩ trong lòng, nếu để cho lão biết, mình lựa chọn Đông hải nguyên nhân đều không phải uy phong lẫm liệt như chính mình nói , không biết lão có trực tiếp một cước đá mình văng ra ngoài không???".