Lôi điện vừa cất vó muốn chạy, hắc long kia đã một mực quấn tới. Hạ Nhất Minh sắc mặt đại biến đã không còn chút huyết sắc.
Trước đây hắn giao thủ cùng với người khác mặc dù có gặp nguy hiểm nhưng cũng chưa từng sợ hãi như vậy. Giờ phút này hắn mới thật sự hiểu rõ cảm giác uy hiếp kia.
Cự long dưới sự điều khiển của Hoàng Tuyền Lão tổ cấp cho hắn cảm giác không thể tin được.
Thần lực...
Nếu là cao thủ dưới Nhân đạo đỉnh cấp căn bản không thể cảm nhận lực lượng cường đại tới khủng bố này. Nhưng Hạ Nhất Minh dù sao cũng khác biệt, trong cơ thể hắn không chí nắm giữ thần khí Cửu Long Lô mà còn có thêm Thần lực của Thông Thiên Bảo Tháp.
Bởi vậy lúc này, sau khi cảm nhận hắc long kia, hắn hiểu rõ lực lượng cường đại ẩn chứa bên trong.
Hạ Nhất Minh bất luận thế nào cũng không nghĩ ra, Nhân đạo đỉnh cấp cường giả lại có thể nắm giữ thần lực trong tay, nhưng trước mắt không còn bất cứ giây phút nào cho hắn tự hỏi.
Sắc mặt căng thẳng, Hạ Nhất Minh không chút do dự với tốc độ nhanh nhất lấy một khỏa châu nhét vào miệng bảo trư, sau đó tiếp tục lấy một khỏa Bạch thạch nhét vào miệng Lôi điện, cuối cùng hắn lập tức nhảy xuống.
Khi hai chân hắn vừa tiếp đất, hắn một tay giơ cao hướng lên trời.
Tốc độ Lôi điện mặc dù cực nhanh nhưng hắn vẫn có dự cảm, khí tức âm u mà Hoàng Tuyền Lão tổ phóng xuất ra khẳng định có điểm cổ quái, nếu không để ý chay qua đó khả năng sẽ rơi vào cạm bẫy của đối phương.
Nếu muốn bình an rời đi nhất định phải để chín đầu Hỏa long phát uy xua tan hàn khí.
Bất quá trước khi làm được việc này hắn phải nhanh chóng chặn lại hắc long đang quấn tới.
Hai tay đưa lên cao, trên không trung Ngũ sắc quang mang không ngừng lóe lên.
Kinh Thiên Ấn, kinh thiên nhất trụ.
Lúc này thủ ấn công pháp được Ngũ hành không gian chúc phúc năm lần uy lực bộc phát vô cùng cường đại là bình thường.
Một mảnh ánh sáng từ trên tay Hạ Nhât Minh phát ra, giờ phút này đem hắc long kinh khủng đẩy lên.
Giống như trên mặt đất đột nhiên nổi lên một tòa Thông Thiên Bảo Tháp, cứ như vậy mang theo Thần lực đầy hắc long lên cao.
Giữa không trung Cát Ma Phàm Thù ánh mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc, đối với biểu hiện như vậy của một vị Ngũ Khí tổn giả, lão có chút tán thưởng.
Sự phán đoán, quyết đoán, cả thực lực đều là lựa chọn tốt nhất. Tới tận lúc này lão rốt cuộc cũng hiểu, vì sao lão gia Tây Bắc có thể coi trọng hắn đến thế.
Chỉ là khóe miệng lão khẽ nhếch lên lộ ra một nụ cười đầy thâm ý.
Người này tự ý tới Cửu U, lại ra tay giết người, đây chính là cơ hội tốt nhất của lão, nếu bỏ lỡ ngày sau người này nhất đinh sẽ tiến xa.
Trên mặt Hạ Nhất Minh mồ hôi túa ra như mưa mùa hạ, Kình Thiên Ấn phối cùng Ngũ Hành Hoàn mặc dù có thể chống đỡ hắc long nhưng chỉ trong giây lát, vị Nhân đạo đỉnh cấp kia đã tập trung lực lượng áp chế hắn tới cực hạn.
Thân thể Hạ Nhất Minh mơ hồ run lên, mồ hôi thấm đẫm y phục.
Nhưng sắc mặt Hạ Nhất Minh lúc này rốt cuộc có chút buông lỏng.
Bởi vì trong cơ thể hắn lực lượng nào đó được Kình Thiên Ấn dẫn dắt rốt cuộc cũng lộ
mặt.
Một cỗ lực lượng cường đại chạy dọc theo kinh mạch, theo sau không chút ngừng nghỉ phóng ra ngoài.
Đây là một tia Thần lực tới từ Thông Thiên Bảo. Mặc dù chỉ là một tia, nhưng được đan điền bồi dưỡng, vào thời khắc quan trọng này, nó đã phát huy uy lực vô cùng nhuần nhuyễn.
Cổ tay Hạ Nhất Minh khẽ đảo, Kình Thiên Ấn bông nhiên đảo lại.
Phiên Thiên Ấn...
Một bàn tay khổng lồ màu vang đất nhất thời xuất hiện giữa không trung.
Nó như một mảng trời, đem hắc long do Xoa kiếm biến hóa thành bao phủ trong đó.
Theo sau bàn tay không lổ hung hăng ép xuống, hoàn toàn khiến hắc long chìm sâu vào lòng đất.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, bàn tay không lồ kia biến mất, ngay cả đầu hắc long kinh khủng cũng không còn. Trên mặt đất lúc này chỉ còn một bả Xoa kiếm đang lóe lên quang mang hắc sắc, tản ra hàn khí lạnh lẽo lòng người.
Cát Ma Phàm Thù ánh mắt rốt cuộc biến đổi, nếu như nói Kình Thiên Ấn của Hạ Nhất Minh được lão tán thưởng thì khoảnh khắc Phiên Thiên Ấn này xuất hiện, trong lòng lão chính thức chấn động, thậm chí địa vị của Hạ Nhất Minh trong mắt lão không còn là một vị Ngũ Khí Tôn giả đơn giản.
- Thổ thần lực, người không phải Cửu trong thiên sao có thể có được Thần lực?
Cát Mà Phàm Thù trầm giọng hỏi.
Âm thanh ù ù vang lên, hơn nữa bộc lộ rõ tâm tình chấn động.
Nhất Minh trong lòng khẽ động, chẳng lẽ chỉ có Cửu trọng thiên mới có thể nắm giữ thần Đương nhiên bọn họ nắm giữ Thần lực cũng không quá cường đại, nếu không hăc long kia sao có thể bị Phiên Thiên Ấn của hắn đè nát. Nhưng có trời mới biết đây có phải là thủ đoạn của Hoàng Tuyền Lão tổ hay không? Cười khổ một tiếng, Hạ Nhất Minh nói: Truyện "Vũ - Thần lực của tại hạ do cơ duyên xảo hợp mà có, thật sự không đáng nhắc tới.
Cát Ma Phàm Thù mỉm cười nói:
- Vật lạ trên người ngươi quả thật không ít. Thật sự khiến lão phu động tâm rồi.
Lão đưa một ngón tay, nhẹ nhàng điểm tới, quang mang đỏ nhạt theo đó phóng ra. Giữa không trung vặn vẹo, hóa thành lộ tuyến khác nhau bắn tới Hạ Nhất Minh.
- Ngưng huyết thuật.
Hạ Nhất Minh kinh hô một tiếng, quang mang sắc bén kia mặc dù vô cùng giống Ngưng huyết thuật của Hác Huyết nhưng Hạ Nhất Minh biết, nó cũng là Ngưng huyết thuật, bất quá mạnh mẽ hơn trăm lần so với Hác Huyết.
Ngũ sắc quang mang lóe lên, lập tức ngăn cản quang mang đỏ nhạt kia lại.
Nhưng quang mang đỏ nhạt này không ngờ khác biệt với Xoa kiếm. Nó có thể lợi dụng khe hở của Ngũ sắc quang mang linh hoạt tiến vào.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh nhất thời trở lên vô cùng khổ não, hắn có thể khẳng định, một khi bị quang mang đỏ nhạt kia đụng tới, máu huyết trong cơ thể hắn sẽ mau chóng ngưng lại. Mặc dù tu vi võ đạo của hắn không tới mức bỏ mạng tại chỗ nhưng cũng đừng mong nhúc nhích mảy may.
Hoàng Tuyền Lão tổ cũng không đột nhiên hạ sát thủ mà sử dụng thủ đoạn này để bắt sống hắn.
Thân thể khẽ đông, Hạ Nhất Minh giống như một đầu cá, cũng lại giống như một tia chớp vọt đi.
Chỉ là thân pháp này đối với các vị Ngũ khí Tôn giả khác còn có chỗ thực dụng.
Bất quá quang mang đỏ nhạt như có được tính mạng, chỉ thoáng chốc đã bao quanh thân thể Hạ Nhất Minh.
Bất luận thân pháp của hắn nhanh ra sao cũng không thể thoát khỏi ý niệm điều khiển công pháp thần kỳ kia.
- Rắc...
Quang mang quanh thân thể Hạ Nhất Minh lóe lên, theo sau hắn lập tức xuất hiện ở nơi khác. Nhưng khiến người khác cảm thấy kinh ngạc chính là thân thể Hạ Nhất Minh lúc này biến mất, phảng phất như chưa từng xuất hiện.
Cát Ma Phàm Thù chân mày nhíu lại, lão tức giận hừ một tiếng, quang mang đỏ nhạt đột ngột phóng tới khối cự thạch gần đó.
Khối cự thạch nhất thời nhảy dựng lên, lấy tốc độ như tia chớp chạy trốn. Truyện "Vũ Thần " Bất quá lúc này Cát Ma Phàm Thù trong lòng xuất hiện vô số nghi vấn, vừa rồi Hạ Nhất Minh thi triển chính là Thất chân thuật, Chưởng nhãn pháp hơn nữa kết hợp cùng Vân vụ lực lượng vô cùng thần kỳ.
Có thể nắm giữ Vân vụ lực lượng cũng có thể cói là ngoài ý muốn của lão, nhưng Thất chân thuật cùng Chưởng nhãn pháp mới chân chính khiến lão khó tưởng tượng.
Hai môn công pháp này từ khi nào xuất hiện trên thân thể người ngoài như vậy?
Khi Hạ Nhất Minh chạy trốn, hai tay đột nhiên vung lên, bắt đầu ngưng tụ quang mang đỏ nhạt.
Theo sau quang mang này phát ra, từng đạo từng đạo va chạm cùng quang mang đỏ nhạt do Hoàng Tuyền Lão tổ điều khiển.
Cát Ma Phàm Thù cũng không điều khiển quang mang đỏ nhạt né tránh, bởi trong lòng lão lúc này sự tò mò đã đẩy lên tới cực điểm. Lão muốn xem trên người Hạ Nhất Minh còn có thể xuất ra thứ gì khiến lão kinh hỉ nữa.
Vô số âm thanh va chạm vang lên, lúc này Hạ Nhất Minh không hề giữ lại thực lực mà toàn bộ thi triển ra.
Khi châm khí vô hình phát ra, hắn truyền vào đó toàn bộ nhưng năng lực đặc thù mà bản thân nắm giữ.
Đóng băng tê liệt, ngưng huyết lực toàn bộ được hắn thi triển không chút giấu giếm.
Châm khí vô hình lúc này được Hạ Nhất Minh phóng xuất cả trăm đạo, đây cũng là cực hạn hắn có thể làm được.
Trăm đạo châm khí vô hình sau khi va chạm rốt cuộc cũng khiến quang mang đỏ nhạt kia tiêu tán đi rất nhiều.
Từ khi Hạ Nhất Minh trên lưng Lôi điện nhảy xuống, thi triển Kình Thiên Ấn tời khi chạy trốn, phản kích kỳ thực chỉ mất vài giây, nhưng đã khiến hắn phải bộc lộ hoàn toàn thực lực. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Nhân đạo đỉnh cấp cường giả tùy ý công kích cũng đủ khiến hắn có cảm giác không thể chống đỡ.
Nhưng lúc này bên tai Hạ Nhất Minh bỗng nghe được âm thanh hắn chờ đợi từ lâu. Khi nghe được âm thanh này, thân thể hắn như được tiếp thêm sức lực, áp lực cực đại kia nhất thời tiêu tán vô tung.
Hắn đảo thân, hai chân điểm nhẹ, lập tức vọt lên lưng Lôi điện.
Lúc này trên thân thể Lôi điện đã xuất hiện ánh sáng chói lọi tới cực điểm. Lôi điện lưc lượng của nó lúc này đã toàn bộ phóng ra.
Hạ Nhất Minh không chút do dự nhảy vào luồng lôi điện có thể nháy mắt giết chết một vị Tôn giả kia, lúc này luồng lôi điện dột nhiên tách ra một đường để hắn đáp xuống lưng bạch mã.
Bảo trư sau khí hấp thụ một khỏa Lôi Chấn Tử màu vàng lúc nãy đã gắt gao bám chặt trên sừng Lôi điện. Lấy lực lượng thần khí Lôi Chấn Tử kết hợp cùng lực lượng Lôi điện mới có thể tạo ra luồng quang mang sấm sét kia.
Một đạo quang mang màu trắng chợt lóe lên, lấy Lôi điện làm trung tâm, không có giới hạn lan tỏa ra bốn phía.
Lôi điện vừa cất vó muốn chạy, hắc long kia đã một mực quấn tới. Hạ Nhất Minh sắc mặt đại biến đã không còn chút huyết sắc.
Trước đây hắn giao thủ cùng với người khác mặc dù có gặp nguy hiểm nhưng cũng chưa từng sợ hãi như vậy. Giờ phút này hắn mới thật sự hiểu rõ cảm giác uy hiếp kia.
Cự long dưới sự điều khiển của Hoàng Tuyền Lão tổ cấp cho hắn cảm giác không thể tin được.
Thần lực...
Nếu là cao thủ dưới Nhân đạo đỉnh cấp căn bản không thể cảm nhận lực lượng cường đại tới khủng bố này. Nhưng Hạ Nhất Minh dù sao cũng khác biệt, trong cơ thể hắn không chí nắm giữ thần khí Cửu Long Lô mà còn có thêm Thần lực của Thông Thiên Bảo Tháp.
Bởi vậy lúc này, sau khi cảm nhận hắc long kia, hắn hiểu rõ lực lượng cường đại ẩn chứa bên trong.
Hạ Nhất Minh bất luận thế nào cũng không nghĩ ra, Nhân đạo đỉnh cấp cường giả lại có thể nắm giữ thần lực trong tay, nhưng trước mắt không còn bất cứ giây phút nào cho hắn tự hỏi.
Sắc mặt căng thẳng, Hạ Nhất Minh không chút do dự với tốc độ nhanh nhất lấy một khỏa châu nhét vào miệng bảo trư, sau đó tiếp tục lấy một khỏa Bạch thạch nhét vào miệng Lôi điện, cuối cùng hắn lập tức nhảy xuống.
Khi hai chân hắn vừa tiếp đất, hắn một tay giơ cao hướng lên trời.
Tốc độ Lôi điện mặc dù cực nhanh nhưng hắn vẫn có dự cảm, khí tức âm u mà Hoàng Tuyền Lão tổ phóng xuất ra khẳng định có điểm cổ quái, nếu không để ý chay qua đó khả năng sẽ rơi vào cạm bẫy của đối phương.
Nếu muốn bình an rời đi nhất định phải để chín đầu Hỏa long phát uy xua tan hàn khí.
Bất quá trước khi làm được việc này hắn phải nhanh chóng chặn lại hắc long đang quấn tới.
Hai tay đưa lên cao, trên không trung Ngũ sắc quang mang không ngừng lóe lên.
Kinh Thiên Ấn, kinh thiên nhất trụ.
Lúc này thủ ấn công pháp được Ngũ hành không gian chúc phúc năm lần uy lực bộc phát vô cùng cường đại là bình thường.
Một mảnh ánh sáng từ trên tay Hạ Nhât Minh phát ra, giờ phút này đem hắc long kinh khủng đẩy lên.
Giống như trên mặt đất đột nhiên nổi lên một tòa Thông Thiên Bảo Tháp, cứ như vậy mang theo Thần lực đầy hắc long lên cao.
Giữa không trung Cát Ma Phàm Thù ánh mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc, đối với biểu hiện như vậy của một vị Ngũ Khí tổn giả, lão có chút tán thưởng.
Sự phán đoán, quyết đoán, cả thực lực đều là lựa chọn tốt nhất. Tới tận lúc này lão rốt cuộc cũng hiểu, vì sao lão gia Tây Bắc có thể coi trọng hắn đến thế.
Chỉ là khóe miệng lão khẽ nhếch lên lộ ra một nụ cười đầy thâm ý.
Người này tự ý tới Cửu U, lại ra tay giết người, đây chính là cơ hội tốt nhất của lão, nếu bỏ lỡ ngày sau người này nhất đinh sẽ tiến xa.
Trên mặt Hạ Nhất Minh mồ hôi túa ra như mưa mùa hạ, Kình Thiên Ấn phối cùng Ngũ Hành Hoàn mặc dù có thể chống đỡ hắc long nhưng chỉ trong giây lát, vị Nhân đạo đỉnh cấp kia đã tập trung lực lượng áp chế hắn tới cực hạn.
Thân thể Hạ Nhất Minh mơ hồ run lên, mồ hôi thấm đẫm y phục.
Nhưng sắc mặt Hạ Nhất Minh lúc này rốt cuộc có chút buông lỏng.
Bởi vì trong cơ thể hắn lực lượng nào đó được Kình Thiên Ấn dẫn dắt rốt cuộc cũng lộ
mặt.
Một cỗ lực lượng cường đại chạy dọc theo kinh mạch, theo sau không chút ngừng nghỉ phóng ra ngoài.
Đây là một tia Thần lực tới từ Thông Thiên Bảo. Mặc dù chỉ là một tia, nhưng được đan điền bồi dưỡng, vào thời khắc quan trọng này, nó đã phát huy uy lực vô cùng nhuần nhuyễn.
Cổ tay Hạ Nhất Minh khẽ đảo, Kình Thiên Ấn bông nhiên đảo lại.
Phiên Thiên Ấn...
Một bàn tay khổng lồ màu vang đất nhất thời xuất hiện giữa không trung.
Nó như một mảng trời, đem hắc long do Xoa kiếm biến hóa thành bao phủ trong đó.
Theo sau bàn tay không lổ hung hăng ép xuống, hoàn toàn khiến hắc long chìm sâu vào lòng đất.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, bàn tay không lồ kia biến mất, ngay cả đầu hắc long kinh khủng cũng không còn. Trên mặt đất lúc này chỉ còn một bả Xoa kiếm đang lóe lên quang mang hắc sắc, tản ra hàn khí lạnh lẽo lòng người.
Cát Ma Phàm Thù ánh mắt rốt cuộc biến đổi, nếu như nói Kình Thiên Ấn của Hạ Nhất Minh được lão tán thưởng thì khoảnh khắc Phiên Thiên Ấn này xuất hiện, trong lòng lão chính thức chấn động, thậm chí địa vị của Hạ Nhất Minh trong mắt lão không còn là một vị Ngũ Khí Tôn giả đơn giản.
- Thổ thần lực, người không phải Cửu trong thiên sao có thể có được Thần lực?
Cát Mà Phàm Thù trầm giọng hỏi.
Âm thanh ù ù vang lên, hơn nữa bộc lộ rõ tâm tình chấn động.
Nhất Minh trong lòng khẽ động, chẳng lẽ chỉ có Cửu trọng thiên mới có thể nắm giữ thần Đương nhiên bọn họ nắm giữ Thần lực cũng không quá cường đại, nếu không hăc long kia sao có thể bị Phiên Thiên Ấn của hắn đè nát. Nhưng có trời mới biết đây có phải là thủ đoạn của Hoàng Tuyền Lão tổ hay không? Cười khổ một tiếng, Hạ Nhất Minh nói: Truyện "Vũ - Thần lực của tại hạ do cơ duyên xảo hợp mà có, thật sự không đáng nhắc tới.
Cát Ma Phàm Thù mỉm cười nói:
- Vật lạ trên người ngươi quả thật không ít. Thật sự khiến lão phu động tâm rồi.
Lão đưa một ngón tay, nhẹ nhàng điểm tới, quang mang đỏ nhạt theo đó phóng ra. Giữa không trung vặn vẹo, hóa thành lộ tuyến khác nhau bắn tới Hạ Nhất Minh.
- Ngưng huyết thuật.
Hạ Nhất Minh kinh hô một tiếng, quang mang sắc bén kia mặc dù vô cùng giống Ngưng huyết thuật của Hác Huyết nhưng Hạ Nhất Minh biết, nó cũng là Ngưng huyết thuật, bất quá mạnh mẽ hơn trăm lần so với Hác Huyết.
Ngũ sắc quang mang lóe lên, lập tức ngăn cản quang mang đỏ nhạt kia lại.
Nhưng quang mang đỏ nhạt này không ngờ khác biệt với Xoa kiếm. Nó có thể lợi dụng khe hở của Ngũ sắc quang mang linh hoạt tiến vào.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh nhất thời trở lên vô cùng khổ não, hắn có thể khẳng định, một khi bị quang mang đỏ nhạt kia đụng tới, máu huyết trong cơ thể hắn sẽ mau chóng ngưng lại. Mặc dù tu vi võ đạo của hắn không tới mức bỏ mạng tại chỗ nhưng cũng đừng mong nhúc nhích mảy may.
Hoàng Tuyền Lão tổ cũng không đột nhiên hạ sát thủ mà sử dụng thủ đoạn này để bắt sống hắn.
Thân thể khẽ đông, Hạ Nhất Minh giống như một đầu cá, cũng lại giống như một tia chớp vọt đi.
Chỉ là thân pháp này đối với các vị Ngũ khí Tôn giả khác còn có chỗ thực dụng.
Bất quá quang mang đỏ nhạt như có được tính mạng, chỉ thoáng chốc đã bao quanh thân thể Hạ Nhất Minh.
Bất luận thân pháp của hắn nhanh ra sao cũng không thể thoát khỏi ý niệm điều khiển công pháp thần kỳ kia.
- Rắc...
Quang mang quanh thân thể Hạ Nhất Minh lóe lên, theo sau hắn lập tức xuất hiện ở nơi khác. Nhưng khiến người khác cảm thấy kinh ngạc chính là thân thể Hạ Nhất Minh lúc này biến mất, phảng phất như chưa từng xuất hiện.
Cát Ma Phàm Thù chân mày nhíu lại, lão tức giận hừ một tiếng, quang mang đỏ nhạt đột ngột phóng tới khối cự thạch gần đó.
Khối cự thạch nhất thời nhảy dựng lên, lấy tốc độ như tia chớp chạy trốn. Truyện "Vũ Thần " Bất quá lúc này Cát Ma Phàm Thù trong lòng xuất hiện vô số nghi vấn, vừa rồi Hạ Nhất Minh thi triển chính là Thất chân thuật, Chưởng nhãn pháp hơn nữa kết hợp cùng Vân vụ lực lượng vô cùng thần kỳ.
Có thể nắm giữ Vân vụ lực lượng cũng có thể cói là ngoài ý muốn của lão, nhưng Thất chân thuật cùng Chưởng nhãn pháp mới chân chính khiến lão khó tưởng tượng.
Hai môn công pháp này từ khi nào xuất hiện trên thân thể người ngoài như vậy?
Khi Hạ Nhất Minh chạy trốn, hai tay đột nhiên vung lên, bắt đầu ngưng tụ quang mang đỏ nhạt.
Theo sau quang mang này phát ra, từng đạo từng đạo va chạm cùng quang mang đỏ nhạt do Hoàng Tuyền Lão tổ điều khiển.
Cát Ma Phàm Thù cũng không điều khiển quang mang đỏ nhạt né tránh, bởi trong lòng lão lúc này sự tò mò đã đẩy lên tới cực điểm. Lão muốn xem trên người Hạ Nhất Minh còn có thể xuất ra thứ gì khiến lão kinh hỉ nữa.
Vô số âm thanh va chạm vang lên, lúc này Hạ Nhất Minh không hề giữ lại thực lực mà toàn bộ thi triển ra.
Khi châm khí vô hình phát ra, hắn truyền vào đó toàn bộ nhưng năng lực đặc thù mà bản thân nắm giữ.
Đóng băng tê liệt, ngưng huyết lực toàn bộ được hắn thi triển không chút giấu giếm.
Châm khí vô hình lúc này được Hạ Nhất Minh phóng xuất cả trăm đạo, đây cũng là cực hạn hắn có thể làm được.
Trăm đạo châm khí vô hình sau khi va chạm rốt cuộc cũng khiến quang mang đỏ nhạt kia tiêu tán đi rất nhiều.
Từ khi Hạ Nhất Minh trên lưng Lôi điện nhảy xuống, thi triển Kình Thiên Ấn tời khi chạy trốn, phản kích kỳ thực chỉ mất vài giây, nhưng đã khiến hắn phải bộc lộ hoàn toàn thực lực. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Nhân đạo đỉnh cấp cường giả tùy ý công kích cũng đủ khiến hắn có cảm giác không thể chống đỡ.
Nhưng lúc này bên tai Hạ Nhất Minh bỗng nghe được âm thanh hắn chờ đợi từ lâu. Khi nghe được âm thanh này, thân thể hắn như được tiếp thêm sức lực, áp lực cực đại kia nhất thời tiêu tán vô tung.
Hắn đảo thân, hai chân điểm nhẹ, lập tức vọt lên lưng Lôi điện.
Lúc này trên thân thể Lôi điện đã xuất hiện ánh sáng chói lọi tới cực điểm. Lôi điện lưc lượng của nó lúc này đã toàn bộ phóng ra.
Hạ Nhất Minh không chút do dự nhảy vào luồng lôi điện có thể nháy mắt giết chết một vị Tôn giả kia, lúc này luồng lôi điện dột nhiên tách ra một đường để hắn đáp xuống lưng bạch mã.
Bảo trư sau khí hấp thụ một khỏa Lôi Chấn Tử màu vàng lúc nãy đã gắt gao bám chặt trên sừng Lôi điện. Lấy lực lượng thần khí Lôi Chấn Tử kết hợp cùng lực lượng Lôi điện mới có thể tạo ra luồng quang mang sấm sét kia.
Một đạo quang mang màu trắng chợt lóe lên, lấy Lôi điện làm trung tâm, không có giới hạn lan tỏa ra bốn phía.