Tui đang viết phiên ngoại rồi, sắp tới sẽ đăng lên. Ngày cụ thể còn chưa xác định, nội dung sẽ có kỳ nghỉ đại học của bọn họ, còn chuẩn bị viết cả chút chuyện thời thơ ấu của từng người Mị Mị Nhiên Nhiên! Tui tin tưởng rằng khi bọn họ còn nho nhỏ nhất định sẽ rất đáng yêu, Mị Mị mềm mềm, Nhiên Nhiên bướng bỉnh. Đương nhiên còn có sau khi bọn họ lớn lên, chuyện mọi người quan tâm nhất cũng sẽ xảy ra. Hợp đồng xuất bản còn chưa chuẩn bị xong, chờ xong rồi tôi sẽ thông báo trên văn án cùng trên Weibo, đương nhiên cũng sẽ có phiên ngoại mới.
Đang tính viết《 Quá khí thiên đoàn 》, dự tính đăng ở mục đặc biệt. Viết về nhóm nhạc nam trong giới giải trí, tháng 10 bắt đầu.
Tác giả có lời muốn nói:
Lời cuối sách vốn muốn nói rất nhiều, nhưng khi mở lên lại không biết nên nói bắt đầu từ đâu. Ba tháng viết văn, đến hôm nay kết thúc chính văn là ba tháng rưỡi, là câu truyện tốn nhiều thời gian nhất của tui từ trước đến nay. Nhưng trên thực tế hai cái tên Vu Nhiên cùng Sở Miên làm bạn với tui lâu hơn ba tháng rưỡi nhiều, lật lật Weibo, đại khái từ cuối tháng chín năm ngoái đã bắt đầu nảy ra ý định viết áng văn này.
Lúc ấy chỉ là tùy tay đăng một cái, nói muốn viết công ung thư dễ ngủ, đợi đến khi tốt lên thì sẽ ngăn chặn bệnh ngủ. Sau đó lấy tên (kỳ thật là trực tiếp bốc hai cái tên phù hợp từ những cái tên tui từng viết ra), còn viết một đoạn ngắn trên ghi chú của di động (cuối cùng cũng vô dụng). Khi đó vừa mới ký hợp đồng với Tấn Giang một tháng, bị năng lực cùng thành tích của bản thân ảnh hưởng, sau đó tầm nửa năm sau thì cảm xúc hạ xuống, liên tục tự mình nghi ngờ, lo âu. Thẳng đến Tết Âm lịch đầu năm nay, tui bỗng nhiên cảm thấy viết một câu truyện vườn trường khôi hài có thể kích phát nhiệt tình của tôi, vì thế đẩy《 Vừa chạm là cháy 》lên đầu. Mất một thời gian tra xét lại tư liệu về trường học, còn có luận văn về chứng ngủ rũ, sau đó xác định được tính cách của hai người, liên tục đi tới đi lui để lên nội dung, trữ một vài bản thảo, trước một ngày đăng truyện còn không ngừng sửa chữa.
Kỳ thật phần lớn nội dung đều nghĩ đến trong quá trình viết, chẳng hạn như Vu Nhiên sẽ lạm dụng thành ngữ, Sở Miên dễ dàng thẹn thùng. Nhìn hai cậu ta chậm rãi vượt qua cuộc sống học đường hằng ngày, giống như tui cũng trở về thời gian ba năm kia theo. Đại khái là do tuổi, hai người bọn họ với tui mà nói có ý nghĩa bất đồng, bọn họ là những đứa con đến có chút khổ sở tui cũng không nỡ, cũng là những đứa con tui sẽ vĩnh viễn quý trọng tự đáy lòng.
Viết về cuộc sống của họ đem lại cho tui hạnh phúc xưa nay chưa từng có, cho dù có lúc vô cùng khó khăn, nhưng hai người sẽ dẫn đường cho tui khắc phục từng chút một. Bọn họ là Sweet Dream của nhau, với tui mà nói thì bọn họ cũng là như vậy, giúp tui gom góp tự tin cùng một chút cảm giác an toàn, giúp tui tích lũy kinh nghiệm, giúp tui hoàn thành một thử thách.
Rất nhiều thời điểm tui cũng lo lắng người đọc thích đọc cái gì, gặp lôi cái gì, đến mức yêu thích của tui đều tạm thời dựa vào đây. Văn ngọt ngào nhẹ nhàng không đâu vào đâu là phương tiện dễ lấy lòng người khác nhất, đương nhiên tui biết về sau không có khả năng chỉ viết loại đề tài này, nhưng đọc bình luận đều thấy mọi người rất vui vẻ, bản thân tui cũng sẽ vui sướng theo. Tất cả bình luận mỗi chương tui đều xem cả, năng lực viết truyện cười của mọi người cũng thường xuyên làm tui kinh ngạc đến cảm thán.
Luyến tiếc việc Vu Nhiên cùng Sở Miên lớn lên, tui cảm nhận được tâm trạng mẹ tui khi tui vào đại học năm đó. Trong lòng tui, bọn họ vẫn luôn là dáng vẻ mười lăm tuổi, vừa ngốc nghếch vừa ngây thơ, luôn muốn thực hiện ước mơ xa xôi. Hiện tại lại vào đại học, sau này sẽ ở chung, cùng nhau sinh hoạt, trưởng thành, đủ tư cách thành người lớn.
Tính theo năm thì năm 2019 Vu Nhiên đã tốt nghiệp, nhưng tư tâm của tui vẫn muốn bọn họ dừng ở mùa hè năm 2015.
Vĩnh viễn là thiếu niên đi.
Có rất nhiều tiểu thuyết muốn viết, nhưng sẽ không bao giờ có nhân vật nào có thể khiến tui trải qua thanh xuân một lần nữa giống Mị Mị cùng Nhiên Nhiên. Có lẽ khi thời gian qua lâu, tui sẽ phai nhạt một chút chuyện đáng yêu của họ, nhưng cảm giác này tui sẽ luôn nhớ rõ.
Cảm ơn Vu Nhiên cùng Sở Miên đã dẫn tui lớn lên một lần nữa, cảm ơn các độc giả đã làm bạn suốt đường.
Còn muốn cảm ơn độc giả Tiểu Du, tui tin rằng giờ phút này bạn nhất định sẽ thấy được. Thật tiếc khi không thể cùng bạn chứng kiến hai người bọn họ tốt nghiệp, nhưng ở nơi hiện tại nhất định bạn sẽ hạnh phúc hơn ở đây, tui sẽ ghi khắc lòng nhiệt tình đáng yêu của bạn.
Cuối cùng, cảm ơn bản thân, cho dù ước mơ có suy sụp thì vẫn khiến tui có được dũng khí bước trước đi lùi.
Từ ngày 《 Vừa chạm là cháy 》bắt đầu đã được mọi người tặng 2926.7 tệ, ba nghìn tệ này hôm nay tui đã quyên góp toàn bộ qua Thủy Tích Trù, đối phương là một đứa nhỏ mười tuổi đến từ thị xã Nam An thành phố Tuyền Châu, tên là Lý Bồi Hâm, chẩn đoán là bệnh bạch cầu tủy cấp tính.
Khi quyên tiền có nhắn: Anh Vu Nhiên cùng anh Sở Miên quyên góp cộng đồng, hy vọng em sẽ sớm bình phục.
Đây là ý tốt của mọi người, cảm ơn mọi người.
Phiên ngoại của Mị Mị cùng Nhiên Nhiên sẽ gặp lại sớm thôi, chúc mọi người tối nay ngủ ngon.
Liệp Nhân Đồng.
- ---------------------------
Mình đến với bộ truyện này cũng khá là tình cờ, vô tình thấy trên Wikidich lúc đang ngồi mò coi đam mỹ đề cử các tháng. Giữa một loạt truyện tên dài dằng dặc và rất kêu, toàn kiểu "Trọng sinh chi...", "Xuyên thư...", abcxyz đủ loại đao to búa lớn thì tự dưng thấy một tên truyện khá bình thường và ngắn xịu như này thì khá là bất ngờ =)))) Nhưng cá nhân mình thấy đây là một cái tên rất hay, và mình cũng thích cách tác giả duy trì ý nghĩa của cái tên dọc theo cả truyện. Một bộ truyện về hai thiếu niên căng tràn nhiệt huyết đến độ chỉ cần chạm nhẹ vào là sẽ bùng cháy.
Đầu tiên là ấn tượng về cái tên, sau đó là ấn tượng về hình tượng công-thụ. Lúc thấy tag ngạo kiều - cao lãnh chi hoa - ngây thơ - mỹ - thiếu niên - công, mình bị shock vì không mấy khi gặp được một chiếc công đáp ứng tất cả các tag mình thích =)))))) Còn bên tag thụ thì không có mỹ-ngạo kiều-nữ vương-nhược là hạnh phúc lắm rồi, không mong chờ gì hơn =)))))) Nhưng vì những chiếc tag quá hợp gu như vậy nên mình đâm ra nghi ngờ vào chất lượng truyện vì đó giờ mình không đánh giá cao những bộ truyện có tag hợp gu mình lắm, đọc giải trí vui vui thì ok chứ đọng lại thì không nhiều =))))) Lại còn bonus thêm thể loại vườn trường thì càng nghi ngờ hơn tại trước giờ không đọc vườn trường mấy, mà mấy bộ vườn trường mình đọc thì đều đi vào lối mòn mà mình ghét, chắc do xui =))))))) Đọc xong quyết định ôm luôn dù lúc ý chắc còn cỡ hai ba chục chương bên cháu Hoài cháu Chu chưa edit xong =)))))
Lúc chuẩn bị đọc truyện đã chuẩn bị sẵn tinh thần chắc sẽ gí ra đèo rồi, nhưng sau đó mình bị bất ngờ vì nó ổn hơn mình nghĩ rất rất rất nhiều ấy =))))) Hình tượng nhân vật hợp gu, motif cứu rỗi cũng đúng gu, giọng văn tác giả hấp dẫn, truyện nhẹ nhàng không có drama kịch tính nhưng cũng không bị ngán, không có tình tay ba lằng nhằng, tác giả cũng không dìm nhân vật nữ. Tình cảm nhân vật phát triển khá logic theo đúng kiểu mình thích (người lạ -> quen biết -> thân thiết -> yêu), và đặc biệt là không yêu nhau vì mặt dù ông nào cũng đẹp lồng lộn =))))) Mình thích những hành động của hai người làm với nhau vì vừa đủ ngọt ngào lại vừa đủ ngây thơ cũng như nghịch ngợm và liều lĩnh của những thằng học sinh cấp 3 theo gu mình =))) Nhất là việc đi hẹn hò bằng dắt nhau vào net huhu best lòng em. Những nhân vật nữ ở đây cũng được xây dựng khá ổn, nhất là lúc biết chị lớp trưởng crush Vu Nhiên thì cảm thấy tội bả vô cùng tận huhu
Đó giờ không khoái đọc vườn trường vì không thích cấp 3 của mình lắm, nhưng khi đọc bộ này ngẫm lại lại khiến mình cảm thấy ồ hóa ra cấp 3 của mình không tệ như mình nghĩ =)))) Có lẽ vì thiết lập bối cảnh cùng thời với mình nên những sự kiện lớn mọi người trong này trải qua mình đều trải qua cả, cả những hành động ngày thường cũng đều thấy rất quen thuộc. Mỗi hoạt động được miêu tả trong truyện đều đem lại cảm giác như mình quay trở lại cấp 3 cấp 2, như thể ngày hôm qua còn ngồi trong lớp giải đề làm bài tập, ngồi hóng tận thế để quyết định xem có nên ôn bài kiểm tra không, chúc mọi người thi tốt trên áo trắng,... Càng dõi theo từng ngày của hai người thì càng có cảm giác gần gũi, như thể mình cũng là một nhân vật trong truyện hoặc mọi sự việc trong truyện đều xảy ra trong cuộc sống của mình vậy. Bộ này chắc hợp nhất với hội 9x đã ra trường á chứ đang trong trường thì t thấy nó sẽ bớt hay =)))))
Thôi lảm nhảm sến súa dị hoi chứ tóm lại là tôi thích bộ này lắm lắm lắm huhu cảm giác siêu thanh xuân vườn trường hic như kiểu mình đang nhìn 2 thằng bạn cùng lớp yêu nhau dị.
Đang tính viết《 Quá khí thiên đoàn 》, dự tính đăng ở mục đặc biệt. Viết về nhóm nhạc nam trong giới giải trí, tháng 10 bắt đầu.
Tác giả có lời muốn nói:
Lời cuối sách vốn muốn nói rất nhiều, nhưng khi mở lên lại không biết nên nói bắt đầu từ đâu. Ba tháng viết văn, đến hôm nay kết thúc chính văn là ba tháng rưỡi, là câu truyện tốn nhiều thời gian nhất của tui từ trước đến nay. Nhưng trên thực tế hai cái tên Vu Nhiên cùng Sở Miên làm bạn với tui lâu hơn ba tháng rưỡi nhiều, lật lật Weibo, đại khái từ cuối tháng chín năm ngoái đã bắt đầu nảy ra ý định viết áng văn này.
Lúc ấy chỉ là tùy tay đăng một cái, nói muốn viết công ung thư dễ ngủ, đợi đến khi tốt lên thì sẽ ngăn chặn bệnh ngủ. Sau đó lấy tên (kỳ thật là trực tiếp bốc hai cái tên phù hợp từ những cái tên tui từng viết ra), còn viết một đoạn ngắn trên ghi chú của di động (cuối cùng cũng vô dụng). Khi đó vừa mới ký hợp đồng với Tấn Giang một tháng, bị năng lực cùng thành tích của bản thân ảnh hưởng, sau đó tầm nửa năm sau thì cảm xúc hạ xuống, liên tục tự mình nghi ngờ, lo âu. Thẳng đến Tết Âm lịch đầu năm nay, tui bỗng nhiên cảm thấy viết một câu truyện vườn trường khôi hài có thể kích phát nhiệt tình của tôi, vì thế đẩy《 Vừa chạm là cháy 》lên đầu. Mất một thời gian tra xét lại tư liệu về trường học, còn có luận văn về chứng ngủ rũ, sau đó xác định được tính cách của hai người, liên tục đi tới đi lui để lên nội dung, trữ một vài bản thảo, trước một ngày đăng truyện còn không ngừng sửa chữa.
Kỳ thật phần lớn nội dung đều nghĩ đến trong quá trình viết, chẳng hạn như Vu Nhiên sẽ lạm dụng thành ngữ, Sở Miên dễ dàng thẹn thùng. Nhìn hai cậu ta chậm rãi vượt qua cuộc sống học đường hằng ngày, giống như tui cũng trở về thời gian ba năm kia theo. Đại khái là do tuổi, hai người bọn họ với tui mà nói có ý nghĩa bất đồng, bọn họ là những đứa con đến có chút khổ sở tui cũng không nỡ, cũng là những đứa con tui sẽ vĩnh viễn quý trọng tự đáy lòng.
Viết về cuộc sống của họ đem lại cho tui hạnh phúc xưa nay chưa từng có, cho dù có lúc vô cùng khó khăn, nhưng hai người sẽ dẫn đường cho tui khắc phục từng chút một. Bọn họ là Sweet Dream của nhau, với tui mà nói thì bọn họ cũng là như vậy, giúp tui gom góp tự tin cùng một chút cảm giác an toàn, giúp tui tích lũy kinh nghiệm, giúp tui hoàn thành một thử thách.
Rất nhiều thời điểm tui cũng lo lắng người đọc thích đọc cái gì, gặp lôi cái gì, đến mức yêu thích của tui đều tạm thời dựa vào đây. Văn ngọt ngào nhẹ nhàng không đâu vào đâu là phương tiện dễ lấy lòng người khác nhất, đương nhiên tui biết về sau không có khả năng chỉ viết loại đề tài này, nhưng đọc bình luận đều thấy mọi người rất vui vẻ, bản thân tui cũng sẽ vui sướng theo. Tất cả bình luận mỗi chương tui đều xem cả, năng lực viết truyện cười của mọi người cũng thường xuyên làm tui kinh ngạc đến cảm thán.
Luyến tiếc việc Vu Nhiên cùng Sở Miên lớn lên, tui cảm nhận được tâm trạng mẹ tui khi tui vào đại học năm đó. Trong lòng tui, bọn họ vẫn luôn là dáng vẻ mười lăm tuổi, vừa ngốc nghếch vừa ngây thơ, luôn muốn thực hiện ước mơ xa xôi. Hiện tại lại vào đại học, sau này sẽ ở chung, cùng nhau sinh hoạt, trưởng thành, đủ tư cách thành người lớn.
Tính theo năm thì năm 2019 Vu Nhiên đã tốt nghiệp, nhưng tư tâm của tui vẫn muốn bọn họ dừng ở mùa hè năm 2015.
Vĩnh viễn là thiếu niên đi.
Có rất nhiều tiểu thuyết muốn viết, nhưng sẽ không bao giờ có nhân vật nào có thể khiến tui trải qua thanh xuân một lần nữa giống Mị Mị cùng Nhiên Nhiên. Có lẽ khi thời gian qua lâu, tui sẽ phai nhạt một chút chuyện đáng yêu của họ, nhưng cảm giác này tui sẽ luôn nhớ rõ.
Cảm ơn Vu Nhiên cùng Sở Miên đã dẫn tui lớn lên một lần nữa, cảm ơn các độc giả đã làm bạn suốt đường.
Còn muốn cảm ơn độc giả Tiểu Du, tui tin rằng giờ phút này bạn nhất định sẽ thấy được. Thật tiếc khi không thể cùng bạn chứng kiến hai người bọn họ tốt nghiệp, nhưng ở nơi hiện tại nhất định bạn sẽ hạnh phúc hơn ở đây, tui sẽ ghi khắc lòng nhiệt tình đáng yêu của bạn.
Cuối cùng, cảm ơn bản thân, cho dù ước mơ có suy sụp thì vẫn khiến tui có được dũng khí bước trước đi lùi.
Từ ngày 《 Vừa chạm là cháy 》bắt đầu đã được mọi người tặng 2926.7 tệ, ba nghìn tệ này hôm nay tui đã quyên góp toàn bộ qua Thủy Tích Trù, đối phương là một đứa nhỏ mười tuổi đến từ thị xã Nam An thành phố Tuyền Châu, tên là Lý Bồi Hâm, chẩn đoán là bệnh bạch cầu tủy cấp tính.
Khi quyên tiền có nhắn: Anh Vu Nhiên cùng anh Sở Miên quyên góp cộng đồng, hy vọng em sẽ sớm bình phục.
Đây là ý tốt của mọi người, cảm ơn mọi người.
Phiên ngoại của Mị Mị cùng Nhiên Nhiên sẽ gặp lại sớm thôi, chúc mọi người tối nay ngủ ngon.
Liệp Nhân Đồng.
- ---------------------------
Mình đến với bộ truyện này cũng khá là tình cờ, vô tình thấy trên Wikidich lúc đang ngồi mò coi đam mỹ đề cử các tháng. Giữa một loạt truyện tên dài dằng dặc và rất kêu, toàn kiểu "Trọng sinh chi...", "Xuyên thư...", abcxyz đủ loại đao to búa lớn thì tự dưng thấy một tên truyện khá bình thường và ngắn xịu như này thì khá là bất ngờ =)))) Nhưng cá nhân mình thấy đây là một cái tên rất hay, và mình cũng thích cách tác giả duy trì ý nghĩa của cái tên dọc theo cả truyện. Một bộ truyện về hai thiếu niên căng tràn nhiệt huyết đến độ chỉ cần chạm nhẹ vào là sẽ bùng cháy.
Đầu tiên là ấn tượng về cái tên, sau đó là ấn tượng về hình tượng công-thụ. Lúc thấy tag ngạo kiều - cao lãnh chi hoa - ngây thơ - mỹ - thiếu niên - công, mình bị shock vì không mấy khi gặp được một chiếc công đáp ứng tất cả các tag mình thích =)))))) Còn bên tag thụ thì không có mỹ-ngạo kiều-nữ vương-nhược là hạnh phúc lắm rồi, không mong chờ gì hơn =)))))) Nhưng vì những chiếc tag quá hợp gu như vậy nên mình đâm ra nghi ngờ vào chất lượng truyện vì đó giờ mình không đánh giá cao những bộ truyện có tag hợp gu mình lắm, đọc giải trí vui vui thì ok chứ đọng lại thì không nhiều =))))) Lại còn bonus thêm thể loại vườn trường thì càng nghi ngờ hơn tại trước giờ không đọc vườn trường mấy, mà mấy bộ vườn trường mình đọc thì đều đi vào lối mòn mà mình ghét, chắc do xui =))))))) Đọc xong quyết định ôm luôn dù lúc ý chắc còn cỡ hai ba chục chương bên cháu Hoài cháu Chu chưa edit xong =)))))
Lúc chuẩn bị đọc truyện đã chuẩn bị sẵn tinh thần chắc sẽ gí ra đèo rồi, nhưng sau đó mình bị bất ngờ vì nó ổn hơn mình nghĩ rất rất rất nhiều ấy =))))) Hình tượng nhân vật hợp gu, motif cứu rỗi cũng đúng gu, giọng văn tác giả hấp dẫn, truyện nhẹ nhàng không có drama kịch tính nhưng cũng không bị ngán, không có tình tay ba lằng nhằng, tác giả cũng không dìm nhân vật nữ. Tình cảm nhân vật phát triển khá logic theo đúng kiểu mình thích (người lạ -> quen biết -> thân thiết -> yêu), và đặc biệt là không yêu nhau vì mặt dù ông nào cũng đẹp lồng lộn =))))) Mình thích những hành động của hai người làm với nhau vì vừa đủ ngọt ngào lại vừa đủ ngây thơ cũng như nghịch ngợm và liều lĩnh của những thằng học sinh cấp 3 theo gu mình =))) Nhất là việc đi hẹn hò bằng dắt nhau vào net huhu best lòng em. Những nhân vật nữ ở đây cũng được xây dựng khá ổn, nhất là lúc biết chị lớp trưởng crush Vu Nhiên thì cảm thấy tội bả vô cùng tận huhu
Đó giờ không khoái đọc vườn trường vì không thích cấp 3 của mình lắm, nhưng khi đọc bộ này ngẫm lại lại khiến mình cảm thấy ồ hóa ra cấp 3 của mình không tệ như mình nghĩ =)))) Có lẽ vì thiết lập bối cảnh cùng thời với mình nên những sự kiện lớn mọi người trong này trải qua mình đều trải qua cả, cả những hành động ngày thường cũng đều thấy rất quen thuộc. Mỗi hoạt động được miêu tả trong truyện đều đem lại cảm giác như mình quay trở lại cấp 3 cấp 2, như thể ngày hôm qua còn ngồi trong lớp giải đề làm bài tập, ngồi hóng tận thế để quyết định xem có nên ôn bài kiểm tra không, chúc mọi người thi tốt trên áo trắng,... Càng dõi theo từng ngày của hai người thì càng có cảm giác gần gũi, như thể mình cũng là một nhân vật trong truyện hoặc mọi sự việc trong truyện đều xảy ra trong cuộc sống của mình vậy. Bộ này chắc hợp nhất với hội 9x đã ra trường á chứ đang trong trường thì t thấy nó sẽ bớt hay =)))))
Thôi lảm nhảm sến súa dị hoi chứ tóm lại là tôi thích bộ này lắm lắm lắm huhu cảm giác siêu thanh xuân vườn trường hic như kiểu mình đang nhìn 2 thằng bạn cùng lớp yêu nhau dị.