Tiếng hét của Tư Nhuệ vang khắp cả căn nhà hoang, nhưng không một ai nghe thấy cả, cô bất lực cầu xin bọn họ tha cho mình.
" Xin hãy tha cho tôi tôi sẽ đưa tiền cho các người."
Ba tên đàn ông vô cùng hung hăng, một người túm lấy cánh tay của Tư Nhuệ đẩy cô ngã vào một góc tường, Tư Nhuệ đau đớn nhăn mặt ngã quỵ xuống nền xi măng cứng nhám.
Bọn chúng bắt đầu tập trung lại bàn bạc với nhau.
Tư Nhuệ nhân cơ hội đó liền cố gắng hết sức đứng lên bỏ chạy, nhưng một mình cô thì làm sao có thể chống đối lại ba người đàn ông, Tư Nhuệ bị bọn chúng bắt lại một cách nhanh chóng, một tên hung hăng đi đến đấm vào bụng của Tư Nhuệ một cái vô cùng mạnh khiến cho cô đau đớn hét lên một tiếng rồi từ từ ngất đi, đôi mắt khép lại chỉ còn lại một màn đêm u tối.
Ba tên đàn ông bắt đầu thực hiện nhiệm vụ mà Mỹ Dung đã giao, bọn chúng tiến về phía của Tư Nhuệ định cô.
Đột nhiên một tên bị đánh vào đầu ngất xỉu, hai người còn lại quay lại nhìn, Lý Nhã Đan đã đoán trước được kế hoạch của Mỹ Dung, anh ta biết Mỹ Dung là loại người như thế nào, chỉ muốn có lợi cho bản thân nên khi cô ta rời đi Lý Nhã Đan đã cố tình bỏ máy nghe lén vào túi xách của Mỹ Dung nên mới có thể biết được toàn bộ kế hoạch của cô ta, Lý Nhã Đan đã đến ứng cứu Tư Nhuệ kịp thời.
Anh ta bảo vệ sĩ của mình đưa ba người đàn ông đó đến đồn cảnh sát và muốn nhân cơ hội này dạy dỗ cho Mỹ Dung biết một bài học, vì đã dám tự ý hành động một cách ngu ngốc không nghe theo mình.
Lý Nhã Đan đưa Tư Nhuệ đến bệnh viện, anh ta dùng số điện thoại khác để nhắn tin cho Lý Chấn Kiệt bệnh viện mà Tư Nhuệ đang nằm.
Anh ta không nỡ đối xử với Tư Nhuệ tàn nhẫn như thế có lẽ Lý Nhã Đan đã mềm lòng trước người phụ nữ dịu dàng này, nếu hôm nay không có anh ta thì có lẽ Tư Nhuệ đã bị Mỹ Dung hãm hại đến mất đi thanh danh và phẩm giá của chính bản thân.
Lý Chấn Phong nhận được thông tin từ anh trai, liền tức tốc đi đến bệnh viện trước để xem tình hình của Tư Nhuệ như thế nào, vì Lý Chấn Kiệt vẫn chưa quay về kịp, mọi người điều rất lo lắng cho tình hình của cô.
Theo kết quả kiểm tra Tư Nhuệ không xảy ra vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng cô đã có thai vì bị tác động mạnh đã ảnh hưởng đến sức khỏe của Tư Nhuệ nên chỉ có thể nằm yên một chỗ để sức khỏe hồi phục hoàn toàn, mọi người vừa vui mừng vừa sót xa cho những chuyện mà Tư Nhuệ vừa trải qua, nữ hoàng vô cùng phẫn nộ bà cho người đi điều tra nhất định phải làm rõ chuyện này.
Lý Chấn Kiệt vừa xuống sân bay liền tức tốc chạy đến bệnh, nghe tin Tư Nhuệ mang thai anh càng không giữ được bình tĩnh, Lý Chấn Kiệt chạy vào phòng bệnh của Tư Nhuệ đang nằm nhưng cô vẫn chưa tỉnh dậy.
Lý Chấn Phong đi đến trấn an anh trai.
“ Mọi chuyện đã ổn hết rồi chúc mừng anh sấp làm ba, chị ấy cần được chăm sóc vì đã bị đám đàn ông đó đánh mạnh vào phần bụng tạm thời không đi lại được, có lẽ chị dâu đã phải chịu một sự đã kích rất lớn, anh nên quan tâm chị ấy nhiều hơn đừng để chị ấy đi ra bên ngoài một mình nữa.”
Nói rồi Lý Chấn Phong đi ra bên ngoài để cho Lý Chấn kiệt tự nhiên hơn bày tỏ nỗi lòng của mình với Tư Nhuệ, anh vô cùng đau lòng khi nhìn thất Tư Nhuệ trong bộ dạng này, Lý Chấn kiệt cầm lấy bàn tay của Tư Nhuệ lên áp bàn tay vào má của mình, anh đã vô cùng hối hận khi để cô xảy ra chuyện, Lý Chấn kiệt trầm lắng nhìn vợ mình đôi mắt long lanh lên như sắp rơi nước mắt.
“ Xin lỗi em anh đã không làm tốt trách nhiệm của mình để em phải gặp nguy hiểm, Tư Nhuệ em hận anh lắm có phải không vì suốt ngày gây chuyện với em, anh hứa khi em tỉnh lại anh sẽ không lớn tiếng hay gây gỗ với em nữa mà sẽ nghe theo em tất cả mọi chuyện, từ giờ em đã mang thai con của chúng ta nên đừng nghĩ đến chuyện rời xa anh nữa, chúng ta sẽ xây dựng một mái ấm chỉ dành riêng cho chúng ta mà thôi có được không em, vợ à mau tỉnh lại đi, anh rất lo lắng cho em đấy.”
Một lúc sau bàn tay của Tư Nhuệ khẽ động đậy cô từ từ mở mắt, nhìn xung quanh căn phòng nồng nặc thuốc khử trùng khiến cho bản thân cảm thấy buồn nôn, Lý Chấn kiệt nhìn thấy vợ mình đã tỉnh dậy liền mừng rỡ.
“ Em tỉnh rồi sao, cảm thấy trong người thế nào rồi để anh đi gọi bác sĩ đến kiểm tra cho em.”
Anh cứ cuốn cùng lên như một tên ngốc vì quá lo lắng cho tình hình sức khỏe của Tư Nhuệ, bác sĩ đi vào kiểm tra sơ bộ tình hình sức khỏe của cô đã bình ổn trở lại nhưng cần phải nghĩ ngơi thêm không được đi lại nhiều vì thai nhi còn rất yếu.
Lý Chấn kiệt đỡ Tư Nhuệ ngồi dậy tựa vào lòng mình rồi tiện tay vén một vài sợi tóc đang dính trên mặt của cô.
“ Đừng cử động nhiều quá em còn rất yếu đấy."
Tư Nhuệ đưa tay sờ lên bụng của mình, cô vẫn chưa tin là bản thân đã mang thai, mặc dù rất mong chờ đứa bé này nhưng cô vẫn rất căng thẳng vì là lần đầu mang thai.
“ Em mang thai sao?” – Cô nghiêng đầu hỏi Lý Chấn kiệt.
Anh vui vẻ gật đầu nói.
“ Đúng vậy.”
Anh dịu dàng ôm trọn lấy cơ thể của Tư Nhuệ.
“ Anh biết lời xin lỗi mình đã nói rất nhiều, nhưng anh vẫn muốn nói vì bản thân đã không làm tốt bổn phận của một người chồng, không bảo vệ được em để em phải gặp nguy hiểm, anh hứa từ giờ anh sẽ giành thời gian cho em nhiều hơn không để em đi đâu một mình cả.”
Tư Nhuệ nắm lấy tay của Lý Chấn kiệt giọng nói có vài phần run rẩy.
Bạ???? có biết tra????g tr????????ệ???? _ ????rU????tr ????????ệ????.???????? _
“ Em vẫn còn rất sợ, nhưng không nhớ ai đã đưa mình đến đây cả, nhưng từ trước đến nay em chưa bao giờ có hiềm khích với ai cả, những người đó muốn gì ở em mà lại làm ra những chuyện như thế.”
Lý Chấn kiệt an ủi Tư Nhuệ.
“ Có anh ở đây rồi em đừng sợ nữa anh sẽ không để ai động vào em nữa đâu, bà nội đang cho người điều tra tìm ra người đứng sau tất cả, đến lúc đó anh sẽ không tha cho những người đã hãm hại em đâu.”.