“Đúng rồi, lần trước ở Ác Ma đảo ngươi đã bại lộ lực lượng của mình, có muốn ta trở về nói một chút với bọn họ để bọn họ đừng tiết lộ hay không?” Mộc Khuynh Cuồng cau mày nói, nàng lo lắng bọn họ nói lộ ra khỏi miệng.
“Không cần lo lắng, bọn họ lại không ra khỏi Ác Ma đảo, cho dù bọn họ nói lộ ra cũng không có gì.” Thánh Khinh Hồng nhướn mày cười nói, hắn nghĩ không bao lâu sau, hắn sẽ phô hiện thực lực của mình.
Mộc Khuynh Cuồng nghe hắn nói như vậy mới yên lòng, nàng tin tưởng hắn sẽ an bài thỏa đáng.
Vì có thể giúp Thánh Khinh Hồng, Mộc Khuynh Cuồng cảm thấy biện pháp duy nhất chính là làm cho mình trở nên càng mạnh, cho nên nàng quyết định tu luyện cái bí quyết Phần Thiên kia.
Tối hôm đó, Mộc Khuynh Cuồng đọc lại một lần nữa bí quyết Phần Thiên, sau khi đọc xong, nàng ngồi xuống giường, căn cứ lộ tuyến đặc biệt của bí quyết Phần Thiên mà vận hành, bắt đầu vận hành đấu khí trong cơ thể.
Minh Dương lão nhân nói bộ đấu kỹ này tuyệt đối có thể nói là thiên giai đấu kỹ, hơn nữa còn là độc nhất vô nhị, đây là hắn căn cứ từ sở học đấu kỹ cả đời của mình, từng chiêu dốc lòng nghiên cứu mới thiết kế ra được.
Lúc này Mộc Khuynh Cuồng không quản được nhiều như vậy, nếu cấp bậc Đấu Thánh đã không thể thăng cấp, thứ duy nhất nàng có thể đột phá chỉ có đấu kỹ, đấu kỹ mới là vương đạo.
Trong thư phòng cách đó không xa, Thánh Khinh Hồng ngồi ở trong bóng đêm.
“Vẫn không có biện pháp giải độc sao?” Thanh âm Thánh Khinh Hồng giống như hàn băng, độc của Mộc Khuynh Cuồng đối với hắn mà nói là đại sự hàng đầu, hắn không biết lần sau độc của nàng khi nào thì phát độc, nếu tái phát, nàng lại phải thừa nhận một lần thống khổ hành hạ.
Cái cảm giác nhìn mà lực bất tòng tâm làm cho hắn rất khó chịu, so với vết thương trên người hắn còn muốn cho hắn thống khổ hơn.
“Chủ tử, ta đã phái rất nhiều người đi tìm, nhưng toàn bộ tin tức nhận được là không có nghe nói qua loại độc kỳ quái này.” Vẻ mặt Hắc Hổ khó xử, độc Mộc Khuynh Cuồng trúng này thật đúng là kỳ quái.
Sắc mặt Thánh Khinh Hồng trầm xuống, “Phái người tiếp tục tìm, ta cũng không tin lật hết Tạp Duy Tư đại lục cũng không ai có thể giải loại độc này.” Hắn nhất định sẽ tìm được biện pháp giúp nàng giải độc, hắn muốn cho nàng một cái thân thể khỏe mạnh.
“Vâng, thuộc hạ sẽ lưu tâm nhiều hơn, chủ tử, Hắc Ưng cùng Hắc Báo đã trở lại, tra được thật đúng như người nghĩ.” Hắc Hổ nhàn nhạt cười nói, mỗi lần chủ tử của hắn dự đoán chuyện tình cơ hồ đều sẽ không sai.
Khóe miệng Thánh Khinh Hồng hiện ra một tia cười lạnh, lãnh khốc nói, “Dã tâm của các nàng thật đúng là lớn, phái người theo dõi thật tốt.”
“Vâng” Hắc Hổ cung kính gật đầu, rồi lui ra ngoài.
Hai mắt Thánh Khinh Hồng khẽ nheo lại, trong bóng tối, quanh người hắn tản ra một cỗ khí âm lệ khiếp người, hắn hàn thể, độc Khuynh Cuồng, xem ra hắn phải mang nàng đi gặp sư phụ.
Dù sao lần trước sư phụ chỉ nghe hắn nói độc chứng của Khuynh Cuồng, nói không chừng sau khi tận mắt nhìn thấy, sẽ có biện pháp.
Thánh Khinh Hồng đang nghĩ như vậy, đột nhiên giống như nghe được tiếng thét chói tai của Khuynh Cuồng, một khắc không dám dừng lại, hắn cất bước nhanh chóng hướng về gian phòng Khuynh Cuồng chạy đi.
Sau khi tiến vào phòng, hắn chứng kiến trên người Khuynh Cuồng tản ra một cỗ hào quang đen sẫm nhàn nhạt, còn có một tầng đấu khí màu trắng, nàng thế nhưng đến cảnh giới Đấu Thánh, chỉ là lúc này nàng tựa hồ rất thống khổ, nàng đang tu luyện công pháp gì.
“Khuynh Cuồng...” Hắn đi lên trước lo lắng kêu lên, bên trong đôi mắt bạc tất cả đều là lo lắng.
Hai mắt Mộc Khuynh Cuồng gắt gao nhắm chặt, trên trán mồ hôi không ngừng chảy xuống, trong cơ thể kịch liệt đau nhức đang có một luồng sóng vọt tới, Minh Dương lão nhân nói, đây là con đường tu luyện bí quyết Phần Thiên phải trải qua, khi nàng vận hành tu luyện theo như lộ tuyến kia, thân thể nhất định phải đi qua đau nhức kịch liệt như lửa thiêu đốt, có thể qua cửa ải này, mới có thể tu luyện tất cả phía sau.
Thánh Khinh Hồng không dám đường đột động vào nàng, liền im lặng ngồi ở bên cạnh canh giữ cho nàng, chỉ cần nàng không có xảy ra việc gì là tốt rồi.
Mộc Khuynh Cuồng cắn chặt hàm răng, chịu đựng cơ thể đau nhức kịch liệt, dù sao đau đớn hơn nàng đều chịu được, những thứ này có tính là gì, cũng không biết qua bao lâu, trong cơ thể đau nhức kịch liệt mới từ từ biến mất.
Lần đau nhức kịch liệt này làm cho nàng toàn thân vô lực, nàng không thể không rút ra khỏi cảnh giới, có thể đả thông đốt thiên bí quyết nói ở trên lộ tuyến, nàng đã rất hài lòng.
“Khuynh Cuồng, ngươi không sao chớ! Ngươi ở tu tập cái gì lực lượng?” Thánh Khinh Hồng thấy nàng sau khi rút ra khỏi cảnh giới, thật nhanh đi tới ôm nàng vào lòng, vươn tay giúp nàng lau mồ hôi trên trán.
Mộc Khuynh Cuồng suy yếu nằm sấp ở trong lòng hắn, nhỏ giọng nói: “Ta không sao, ta đang tu tập một bộ độc môn đấu kỹ.”
Nói xong, trong mắt nàng chợt hiện tia quang mang, cuối cùng đã qua cửa thứ nhất.
Thánh Khinh Hồng trừng trừng nàng, đấu kỹ làm cho nàng thống khổ như vậy, nàng còn cười được, hắn không phản đối nàng tu tập, hắn biết rõ nàng rất háo thắng, nhưng tu tập làm cho nàng thống khổ như vậy, trong lòng hắn vẫn là rất không thoải mái.
“Nóng quá...” Mặc dù rút lui ra khỏi cảnh giới, Mộc Khuynh Cuồng vẫn cảm thấy toàn thân giống như ở trong nước sôi, toàn thân một hồi nóng hổi.
“Ta ôm ngươi đi tắm rửa.” Thánh Khinh Hồng hướng về nàng trừng mắt nhìn mập mờ cười nói.
Mộc Khuynh Cuồng nhếch miệng, ghét bỏ nói: “Ngươi có thể hay không không cần tà ác như vậy!”
“Ta ôm ngươi đi tắm rửa như thế nào thành tà ác rồi?” Thánh Khinh Hồng trêu chọc nàng, rồi ôm lấy nàng đi ra phía ngoài.
Đằng sau vương phủ có một ôn tuyền tự nhiên, Thánh Khinh Hồng để Mộc Khuynh Cuồng, cười yếu ớt nói: “Có cần ta giúp ngươi?”
Mộc Khuynh Cuồng tặng hắn một cái xem thường thật to, khuôn mặt nhỏ nhắn, bá đạo nói: “Ngươi xoay người không được nhìn lén, biết không?”
“Tốt, yên tâm tắm rửa đi! Ta canh giữ giúp ngươi.” Thánh Khinh Hồng nhéo nhéo mặt của nàng, xoay người hướng về hòn non bộ bên cạnh đi đến, đứng ở nơi đó đưa lưng về phía Mộc Khuynh Cuồng.
Mộc Khuynh Cuồng thật sự cảm thấy rất nóng, liền nhanh chóng đi vào ôn tuyền, hoàn hảo ôn tuyền nước cũng không phải là quá nóng, vừa mới ra khỏi cảnh giới một thân mồ hôi dính trên người nàng, sau khi chậm rãi tắm rửa, nàng nhanh chóng đi lên bờ.
“Chúng ta trở về đi!” Mộc Khuynh Cuồng đến gần hắn mỉm cười nói, vừa rồi nàng không dám cởi quần áo, cho nên trên người đều ướt.
Thánh Khinh Hồng lôi kéo tay phải của nàng vừa mới đi, đột nhiên đôi mắt nghiêm túc, Mộc Khuynh Cuồng cũng cảm ứng được, sát khí thật là mạnh mẽ.
“Ngươi không nên cử động, để ta xử lý bọn họ.” Mộc Khuynh Cuồng nhỏ giọng nói.
Thánh Khinh Hồng sắc mặt lạnh như băng, trong mắt là một tia âm ngoan, bọn họ thật sự là lá gan càng lúc càng lớn, cũng dám chạy đến vương của hắn phủ đến hành thích, thật sự là không muốn sống.
“Ngươi không cần ra tay, sẽ có người giải quyết bọn họ.” Thánh Khinh Hồng lãnh khốc nói, rồi huýt sáo một hơi, sau đó lôi kéo Mộc Khuynh Cuồng rời đi.
Mộc Khuynh Cuồng chỉ cảm thấy sau lưng sát khí bắt đầu khởi động, rất nhanh tiếng đánh nhau vang lên.
“Thánh Khinh Hồng, ngươi có phải hay không từ nhỏ vượt qua giữa các loại ám sát?” Mộc Khuynh Cuồng đau lòng hỏi, thật sự là hài tử đáng thương.
“Ừ, hồi nhỏ, bọn họ hạ các loại độc, các loại ám sát, cho nên ta giả bộ bệnh, giả bộ vô năng, không nghĩ tới bọn họ vẫn không buông tha ta, vạn bất đắc dĩ, ta học các loại tính kế, học giết người, ngươi có hay không cảm thấy ta rất xấu?” Thánh Khinh Hồng trên mặt lạnh lùng không có bất kỳ vẻ mặt, có chỉ là một mảnh lãnh khốc vô tình.
Hắn nhớ tính tình lạnh lùng của hắn hình thành một phần cũng chính là ở trong kế hoạch, dần dần, hắn không dám dễ dàng tin tưởng bất luận kẻ nào, đối với bất kỳ người nào đều là một mảnh lạnh lùng, cũng không muốn nhiều người cùng tiếp xúc.
“Không, trong lòng ta, ngươi vĩnh viễn là người tốt, ngươi bất quá là vì tự vệ, làm sao mà sai.” Mộc Khuynh Cuồng nắm chặt tay của hắn nói, là người khác bất nhân trước, hắn cần gì phải quan trọng lý lẽ.