Nhìn hỏa hoạn hừng hực trước mặt, Mộc Khuynh Cuồng lãnh khốc nói, “Thật tốt cho một chiêu mượn đao giết người, thật sự ngoan độc!”
“Một gia tộc danh môn cứ như vậy không còn.” Mặt Thánh Khinh Hồng không chút thay đổi nói, hắn không có bất kỳ đồng tình nào, hắn cũng đã thấy nhiều chuyện như vậy, hơn nữa lúc trước cũng có người dạng này tính kế hắn, chỉ bất quá mệnh hắn cứng rắn, cho nên vẫn sống sót.
Mộc Khuynh Cuồng nhíu mày, hiện tại điều nàng nghĩ tới chính là, Quân gia đến cùng có đan dược cấp Nghịch Thiên hay không, nếu như có, có thể đã bị người khác lấy đi hay không.
Nhìn nhìn lửa cháy trước mặt, nàng đôi mắt híp lại, chắc hẳn những người người diệt Quân gia cũng không tìm được đan dược cấp Nghịch Thiên, nếu lấy được thuốc, bọn họ cần gì đốt lửa thiêu Quân gia, vì bọn họ sợ có người tiếp tục đi vào bên trong tìm đan dược đi!
“Ta muốn đi vào.” Mộc Khuynh Cuồng nghiêng người ngẩng đầu nhìn Thánh Khinh Hồng nghiêm túc nói.
Thánh Khinh Hồng nhíu mày, lạnh lùng nhìn nàng chằm chằm, “Ngươi muốn đi vào tìm thuốc, thực không muốn sống nữa, ta đi vào, ngươi ở nơi này chờ ta.”
“Không muốn, chúng ta cùng nhau vào đi thôi!” Mộc Khuynh Cuồng nhếch môi cười nói, nàng có thủy nguyên tố, có thể trong khoảng thời gian ngắn bảo vệ thân thể.
Thánh Khinh Hồng không lay chuyển được nàng, đành phải cùng nàng lặng lẽ ẩn vào đám lửa vây quanh Quân gia, thân Thánh Khinh Hồng cũng có lực lượng hộ thể, lại thêm việc thân thể vốn lạnh lẽo, hắn căn bản không cần chống lại những đám lửa kia, Mộc Khuynh Cuồng vận lên thủy nguyên tố hộ thể trong không gian tinh thần, mặc dù vẫn cảm giác rất nóng, nhưng nàng vẫn có thể tiếp nhận.
Bên ngoài Quân gia toàn bộ là lửa, nhưng ở trong sân vẫn chưa hoàn toàn bị đốt cháy.
Nhìn thi thể cùng máu đầy đất, Mộc Khuynh Cuồng khẽ nhíu mày, những người kia thật quá nhẫn tâm, thế nhưng hạ độc thủ như vậy, một viên đan dược dẫn đến tai ương diệt môn.
“Khuynh Cuồng, bên phải, bên phải là nơi bọn họ cất đan dược.” Thanh âm Sửu Sửu vang lên ở không gian trong ma thú.
Mộc Khuynh Cuồng lập tức chạy về phía bên phải theo hướng Sửu Sửu chỉ, Thánh Khinh Hồng nhanh chóng theo sau, cuối cùng hai người tới một tòa Dược các, bọn họ vừa tới, Dược các bị cháy ầm ầm sụp đổ, trong không khí là thanh âm lách cách vụn vỡ.
“Thật đáng tiếc, nhiều đan dược như vậy đã không còn.” Mộc Khuynh Cuồng thở dài nói, nàng vốn còn muốn đi vào lấy đi một chút đan dược khác, hiện tại ở loại tình huống này đan dược bên trong khẳng định đã bị hủy.
“Chúng ta đi thôi!” Thánh Khinh Hồng thản nhiên nói, hắn không muốn nàng ở lâu ở chỗ này, mặc dù nàng có thủy nguyên tố, nhưng cũng không nên nán lại quá lâu.
Mộc Khuynh Cuồng trầm trọng gật đầu, trên mặt đất tất cả đều là người chết, cho dù nàng muốn tìm người hỏi cũng không tìm được, hơn nữa Quân gia giữ bí mật như vậy, cho dù có đan dược cấp Nghịch Thiên, cũng sẽ không có nhiều người biết rõ, đột nhiên nàng nghĩ đến Quân tiểu thư đã gặp lúc ban ngày kia, nàng cũng đã chết sao?
“Cứu, cứu ta...”
Đột nhiên từ trong phòng gần đấy, một nữ nữ nào đó trên người toàn lửa lao ra, Mộc Khuynh Cuồng định thần nhìn lại, không phải là Quân tiểu thư nàng gặp lúc ban ngày qua sao.
Mộc Khuynh Cuồng khóe miệng khẽ nhếch, chạy thật nhanh về hướng Quân Tiếu Khanh, rồi kéo nàng bay ra khỏi đại viện Quân gia.
Sau khi Quân Tiếu Khanh nhìn thấy Mộc Khuynh Cuồng đến liền hôn mê bất tỉnh, Mộc Khuynh Cuồng đành phải mang nàng đi tửu lâu.
“Cho nàng ăn cái này.” Thánh Khinh Hồng xuất ra một viên đan dược đưa cho Mộc Khuynh Cuồng.
Mộc Khuynh Cuồng nhanh chóng đút cho Quân Tiếu Khanh ăn.
“Ngươi muốn từ trên người nàng thăm dò tin tức đan dược cấp Nghịch Thiên?” Thánh Khinh Hồng nhàn nhạt hỏi, thiếu nữ này là tiểu thư Quân gia, nói không chừng biết rõ cũng có thể biết đan dược cấp Nghịch Thiên.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn thoáng qua Quân Tiếu Khanh, ý tứ sâu xa cười nói, “Thử một chút đi!”
Nàng thừa nhận nàng không phải là người nổi lên thiện tâm đi cứu nàng ấy, thật sự nàng muốn hỏi nàng ấy một chút có biết đan dược cấp Nghịch Thiên hay không, hơn nữa cứu người may mắn còn sống sót trong nạn diệt môn, chắc chắn nhận được hồi báo sẽ không thiếu
Ở trong phòng hai người an tĩnh ngồi yên lặng chờ Quân Tiếu Khanh tỉnh lại.
Có đan dược của Thánh Khinh Hồng, không lâu sau Quân Tiếu Khanh liền tỉnh, nàng ý thức được một khắc kia, nước mắt tràn mi, toàn bộ người nhà của nàng đã chết.
Nàng có cảm giác từ trên thiên đường rớt xuống địa ngục, cha nương của nàng, toàn bộ tỷ tỷ đệ đệ muội muội đều chết ở trong tay những hắc y nhân kia, nếu không phải cha nàng giúp nàng cản một chưởng, phỏng đoán lúc này nàng cũng đã đi theo bọn họ.
Từ nhỏ đến lớn, nàng ở nhà đã hưởng các loại yêu thương, nhìn thân nhân của nàng bị giết hại, nàng lại bất lực, cái loại cảm giác vô lực đó làm cho nàng hận chính mình và bọn họ không cùng nhau rời khỏi thế giới này.
Đúng là nàng không thể rời đi, cha dặn nàng nhất định phải sống sót thật tốt, không thể để cho huyết mạch Quân gia cứ bị đứt đoạn như vậy.
Nhưng bọn họ đều đi, nàng một người có thể sống thế nào, là ai lòng dạ ác độc giết hại Quân gia như vậy, nàng nhất định phải báo thù giúp bọn họ, nhất định!
Vừa nghĩ tới những hình ảnh máu tanh kia, nước mắt Quân Tiếu Khanh lại tràn ra khỏi mi mỗi lúc càng nhiều, ngực đau rát, cái loại cảm giác này làm cho nàng sống không bằng chết.
“Tỉnh?”
Mộc Khuynh Cuồng rất kiên nhẫn nghe nàng khóc, cảm thấy thời gian đã đủ, nàng đi về bên giường nhìn xem Quân Tiếu Khanh toàn thân là máu.
Quân Tiếu Khanh không để ý nàng, chỉ lo chính mình khóc, hiện tại nàng rất khó chịu, ai cũng không quan tâm.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn nàng, nhếch môi thản nhiên nói, “Nếu như muốn chết vậy thì trở về biển lửa Quân gia, nếu như không muốn chết, vậy thì ngừng khóc, suy nghỉ con đường tương lai của ngươi thật tốt, còn có, ta cứu ngươi, ngươi cảm tạ ta như thế nào?”
Nghe những lời này, Quân Tiếu Khanh mới nhìn hướng Mộc Khuynh Cuồng, trên mặt tất cả đều là tức giận.
“Ngươi bây giờ đã không phải là tiểu thư Quân gia, không nên như trước kia tùy hứng như vậy, ta có thể cứu ngươi, cũng có thể giết ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng tưởng rằng ta là người tốt lành, đại phát thiện tâm cứu ngươi.” Mộc Khuynh Cuồng lãnh khốc vô tình nói, nàng chính là người như vậy.
Thế giới này không có quy định nào nói người nhất định có nghĩa vụ đối tốt với một người khác.
Huống chi nàng làm như vậy cũng không tính là gì, mọi người đều phải sống.
Nước mắt Quân Tiếu Khanh lại càng mạnh mẽ rơi xuống, nàng thu hồi tức giận trên mặt, cắn răng nhìn chằm chằm Mộc Khuynh Cuồng, đúng vậy, hiện tại nàng đã không còn là tiểu thư Quân gia, Quân gia đã bị diệt, nàng ở chỗ này khóc sướt mướt có ích lợi gì, nàng cần phải thay đổi, nàng nhất định phải báo thù.
“Cám ơn ngươi đã cứu ta, tại sao ngươi lại xuất hiện ở Quân gia?” Quân Tiếu Khanh ngồi dậy, mặt như băng sương nhìn chằm chằm Mộc Khuynh Cuồng.
Mộc Khuynh Cuồng khiêu mi, sâu kín cười nói, “Ngươi sẽ không hoài nghi là ta tiêu diệt nhà ngươi chứ?”
Mặt Quân Tiếu Khanh không chút thay đổi không nói lời nào, nàng biết không phải là nàng ấy, bởi vì đám người kia rất hỗn loạn, tựa hồ cũng không phải là một đội người, mà là rất nhiều người đứng cùng một chỗ, nàng biết rõ bọn họ là đến tìm đan dược cấp Nghịch Thiên.
Là ai tiết lộ chuyện nhà nàng có đan dược cấp Nghịch Thiên ra ngoài, nghĩ tới đây, nàng cắn răng, toàn bộ móng tay cắm chặt vào trong thịt.
“Ngươi muốn cái gì?” Quân Tiếu Khanh biết rõ còn cố hỏi, nàng biết rõ nam tử trước mặt cũng là vì đan dược cấp Nghịch Thiên.
Mộc Khuynh Cuồng cũng không quanh co lòng vòng, thẳng thắn nói, “Ta muốn viên đan dược cấp Nghịch Thiên của Quân gia các ngươi.”
Quân Tiếu Khanh nghe nàng nói như vậy, thân thể sợ run lên, hai tay lại càng siết chặt, kỳ thật hiện tại nàng rất thống hận viên đan dược này, nếu như không phải là viên đan dược kia, nhà nàng sao có thể bị diệt môn.
“Ta cứu ngươi một mạng, ngươi cho ta viên đan dược gây tai hoạ này, như vậy không phải là rất công bằng sao.” Mộc Khuynh Cuồng cười nhạt nói, trong con mắt đen nhánh là nhất định phải có được.
Quân Tiếu Khanh thẳng tắp nhìn chằm chằm Mộc Khuynh Cuồng, kỳ thật đan dược cấp Nghịch Thiên, phụ thân liên tục giấu ở trên người nàng, chính là vì sợ có người nghĩ cách lấy đi.