Mặt Mộc Thanh Lam không chút thay đổi, nàng còn đắm chìm ở trong bi thương khi mất đi Mộc Thanh Thiên, trước đây thật lâu, ca ca còn khó chịu khi gặp Mộc Khuynh Cuồng, lần này gặp mặt, Mộc Khuynh Cuồng nhất định hung hăng hành hạ hắn, trên lưng hắn còn có vết thương do roi quất, vừa nghĩ tới loại tình huống đó, hận trong lòng nàng từ từ tăng lên.
Ca ca trước khi chết nhất định rất đau rất không cam lòng đi!
“Cô cô, bây giờ Mộc Khuynh Cuồng sớm đã không còn là Mộc Khuynh Cuồng lúc trước.” Mộc Thanh Lam lạnh lùng nói, nàng ta cũng có thể nghĩ biện pháp giải quyết người Dong Binh Công Hội Xích Viêm, nàng ta còn có cái gì làm không đượ, chẳng lẽ nàng cứ thua như vậy sao, nàng không cam lòng, vì ca ca, bất kể như thế nào, nàng cũng phải giết Mộc Khuynh Cuồng.
“Vậy thì thế nào, chỉ cần là người thì sẽ có nhược điểm, cha nương nàng ta vẫn không có tung tích sao?” Trong mắt Mộc Thải Thanh lóe quang mang ác độc, thế nhưng có người so với nàng nhanh hơn, mang Mộc Khuynh Cuồng cha mẹ đi, vì sao chuyện tốt luôn xuất hiện ở trên người nàng ta, nàng ta rốt cuộc là ai?
Hiện tại nàng đã có chút ít khẳng định, Mộc Khuynh Cuồng căn bản không phải hài tử Mộc gia.
Người Mộc gia làm sao có thể có cái bớt hiếm thấy xấu xí như vậy, mà muốn xác định Mộc Khuynh Cuồng có phải hài tử Mộc gia hay không, nhất định phải tìm được người nàng gọi là ca ca và chị dâu kia, chỉ có như vậy mới có thể xác định.
Chỉ cần Mộc Khuynh Cuồng không phải là hài tử Mộc gia, nàng ta liền không có tư cách phụ trách quản lý Mộc gia, như vậy nàng cũng không cần để nàng ta vào mắt nữa.
Mộc gia là tuyệt đối phải đứng ở phía bên nàng, như vậy mới có thể đối phó Độc Cô gia dễ dàng hơn.
Mạc Tiêm Lương muốn làm Hoàng thượng, nàng dự mưu lâu như vậy, há có thể để cho con tiện nhân Độc Cô Thiên Nhu kia như nguyện.
“Không có, bọn họ hoàn toàn mất tích.” Mộc Thanh Lam nghiến răng nghiến lợi nói, nếu như cha mẹ Mộc Khuynh Cuồng ở trên tay các nàng, sẽ không sợ nàng ta không trở lại.
Mộc Thải Thanh rất không cao hứng mấp máy môi, “Phái người tiếp tục tìm đi! Bọn họ chắc chắn còn ở trên phiến đại lục này.”
Mộc Thanh Lam thận trọng gật đầu, từ sau lần trước quyết định đối phó Mộc Khuynh Cuồng, nàng đã mất rất nhiều tâm tư, hiện tại lại phát sinh chuyện của Mộc Thanh Thiên, nàng lại càng quyết định, bất kể như thế nào nhất định phải làm cho Mộc Khuynh Cuồng chết, như vậy mới có thể vì ca ca báo thù.
Tam vương phủ.
“Vương gia, đã có tung tích Cửu tiểu thư.” Mạc Vong mừng rỡ hướng Mạc Tiêm Lương bẩm báo.
Mặt Mạc Tiêm Lương vốn âm trầm rốt cục có tia vui mừng, trong hai tròng mắt lóe hào quang vui mừng, vội vàng nói, “Ở nơi nào?”
“Nàng mới vừa xuất hiện qua ở Viêm Cơ thành, hơn nữa nàng còn giết Mộc Thanh Thiên và con cháu dòng chính khác của Mộc gia, thi thể của bọn họ còn bị đưa đến Mộc gia.” Mạc Vong vuốt cái trán nói, Mộc Khuynh Cuồng này làm việc thật sự là ngoan độc.
“Ha ha ha, đây mới là tác phong của nàng, nàng hiện tại đi nơi nào?” Mạc Tiêm Lương chỉ cảm thấy ngực liên tục rầu rĩ rốt cục không còn phải đè nén, hắn có chút vội vàng muốn gặp được nàng, đã qua lâu như vậy, nàng có tốt hay không.
Mạc Vong nhìn thoáng qua bộ dáng cao hứng của Mạc Tiêm Lương, lời nói kế tiếp, hắn thực sự có chút không muốn đả kích người.
“Ấp a ấp úng làm gì, nói!” Mạc Tiêm Lương liễm mi trừng mắt Mạc Vong.
Mạc Vong nuốt nước miếng một cái, dè dặt nói, “Cửu tiểu thư đi Tần Thiên đế quốc, nàng cùng, cùng Tần Thiên Ngũ vương gia cùng một chỗ.”
Mạc Tiêm Lương nghe được câu này, tâm vừa mới nhiệt tình lập tức nguội lạnh mất một nửa, bọn họ cùng một chỗ? Bọn họ quen nhau?
Từ lúc ở Phổ Đà trấn, Mạc Tiêm Lương liền nhận ra Thánh Khinh Hồng, mặc dù người bình thường sẽ không biết Lãnh vương rất ít lộ diện, nhưng y trước kia gặp qua hắn một lần, lúc ấy đối với con ngươi màu bạc của hắn, y rất có ấn tượng, hơn nữa trên người hắn toàn thân đều là hơi thở lãnh khốc, y rất nhanh liền nhớ kỹ hắn.
Khuynh Cuồng làm sao lại cùng đi với hắn, y có thể khẳng định, ban đầu lúc ở Phổ Đà trấn, nàng nhất định không biết thân phận Thánh Khinh Hồng, vậy bây giờ thì sao, hiện tại nàng biết rõ thân phận của hắn sao?
Thánh Khinh Hồng cũng là người hoàng gia, nàng lại nguyện ý cùng hắn cùng một chỗ sao.
Tâm đau, một nỗi đau đớn lan tràn ở ngực hắn.
Mạc Tiêm Lương gắt gao nhắm mắt lại, tùy ý để nỗi đau lan tràn toàn thân, Khuynh Cuồng a Khuynh Cuồng, nàng đối với hắn có sao lại khác biệt như vậy, chẳng lẽ đơn giản là vì nàng gặp được hắn trước, cho nên mới đối xử với hắn khác biệt, hay là nói, nàng đối với hắn có cảm tình đặc biệt khác.
“Vương gia...” Mạc Vong thấy khuôn mặt Mạc Tiêm Lương thống khổ, trong lòng cũng phi thường không dễ chịu, vốn không muốn nói cho người biết, nhưng chuyện này, hắn thủy chung sẽ biết, đau dài không bằng đau ngắn, hy vọng vương gia có thể quên Cửu tiểu thư.
Mạc Tiêm Lương trong phút chốc mở mắt ra, lạnh lùng nói, “Chuẩn bị, đi Tần Thiên.”
“Vương gia... Hoàng hậu bên này...” Khóe miệng Mạc Vong hung hăng quất một cái.
“Xảy ra chuyện, ta gánh chịu.” Mạc Tiêm Lương đứng dậy bén nhọn nói, bất kể như thế nào, hắn đều phải đi tìm nàng.
Trên đường trở về Tần Thiên, Mộc Khuynh Cuồng cơ hồ hơn phân nửa thời gian ở trong tu luyện, dần dần nàng coi như là nắm giữ một phần nhỏ bí quyết Phần Thiên kia, Thánh Khinh Hồng còn khen ngợi, bộ đấu kỹ này thật sự khá tốt, nếu nàng sửa xong, phỏng đoán sẽ trở thành đấu kỹ hộ thân rất tốt.
Thánh Khinh Hồng không thể không cảm thán Minh Dương lão nhân kia xác thực là một kỳ tài.
“Khinh Hồng, chỗ đó thật nhiều người, chúng ta có cần tới xem một chút hay không, di, vì sao khu rừng rậm kia đen như vậy, thoạt nhìn rất quỷ dị.” Mộc Khuynh Cuồng nhìn rừng rậm phía xa hiếu kỳ nói, hơn nữa nàng cảm giác được lực lượng ám nguyên tố rất mạnh mẽ, hẳn là từ khu rừng rậm đen kịt này phát ra.
Thánh Khinh Hồng thấy lễ mừng năm mới còn cách một đoạn thời gian, nàng lại hào hứng như vậy, liền đáp ứng đi xem một chút.
“Này, các ngươi đến cùng có dám đi vào hay không?” Đột nhiên thanh âm cao ngạo của một thiếu nữ vang lên.
“Ngải Ảnh, ta thấy chúng ta nên đổi địa phương khác đi! Rừng rậm tối tăm này rất kì quái kinh khủng, tầng sương mù màu đen kia thoạt nhìn thật quỷ dị a...” Trong giọng nói của một thiếu nữ khác đầy cố kỵ.
Thiếu nữ gọi Ngải Ảnh đang cao ngạo nói chuyện, bộ dạng thoạt nhìn mười bốn tuổi, nàng giơ giơ cái cằm lên, không cho là đúng nói, “Lão sư không phải là để cho chúng ta đi ra ngoài lịch luyện thật tốt sao, chúng ta không thể bởi vì nhìn nơi này đen như mực liền không đi vào, như vậy chẳng phải chúng ta là tiểu quỷ nhát gan!”
“Ngải Ảnh, nhưng nơi này dường như quá nguy hiểm, ngươi cảm thấy chúng ta vào được sao?” Lúc này một tiểu chính thái mười sáu mười bảy tuổi bên cạnh sưng mặt lên lo lắng nói.
“Ai nha, các ngươi thật sự là quá nhát gan, hừ, các ngươi không đi vào, bổn tiểu thư chính mình đi vào.” Ngải Ảnh giơ khuôn mặt ngọt ngào nhỏ nhắn cầm lấy kiếm hướng về rừng rậm đi đến.
“Này, Ngải Ảnh...” Nhưng người đồng hành khác thấy Ngải Ảnh thực sự đi vào, liền kinh hô lên, cuối cùng không thể không cùng vào, dù sao bọn họ cùng đi ra mạo hiểm, cũng không thể thật sự để cho nàng một người đi vào, như vậy thật không có nghĩa khí.
Khi Mộc Khuynh Cuồng đi tới liền nghe được tiếng bọn họ nói chuyện như vậy, xem ra bọn họ hẳn là đệ tử học viện nào đó, nữ tử đầu tiên xông vào thật đúng là có dũng khí.
Rừng rậm đầy sương mù đen này đúng là thoạt nhìn rất kinh khủng, bên trong nhất định có quái dị, hơn nữa ám nguyên tố rất sung túc, Mộc Khuynh Cuồng vô cùng muốn đi vào.
“Khinh Hồng, chúng ta cũng đi vào.” Mộc Khuynh Cuồng giơ giơ lên khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn, bây giờ nàng vẫn là nữ trang, hiện tại nàng quyết định mặc nữ trang rất tốt, miễn cho nàng phải giả bộ giọng nam, nàng thật lo lắng có một ngày, giọng nói của nàng có thể biến thành giọng vịt đực luôn hay không, như vậy chẳng phải là thua thiệt lớn!