"Anh còn lo em sẽ không đồng ý, cảm ơn em, đã cho anh cơ hội, vậy tháng sau chúng ta kết hôn luôn đi"
"Bao giờ anh vết thương của anh khỏi chúng ta kết hôn" cô nói mà không khỏi đau lòng. Hết rồi. Hết thật rồi. Kết hôn cũng chính lúc kết thúc tình cảm cô dành cho anh.
"Anh đã rất ghen tỵ, khi anh thấy em vì anh ta mà khóc, cũng rất ghen tỵ khi em cũng vì anh ta mà cười, còn bây giờ, anh thật sự rất vui, Gia Hân, anh yêu em" Hắn nói tôi từ từ cúi xuống, môi gần chạm vào môi của cô.
Vương Gia Hân hốt hoảng vội lùi về sau, cô luống cuống:
"Muộn rồi, anh cũng nghỉ đi, em cũng phải về phòng" rồi cô nhanh chóng rời khỏi phòng của hắn ta.
Lac Tử Nam khuôn mặt tươi cười, chợt trở nên đông cứng, hắn còn nghĩ cô đã mở lòng với hắn, nhưng sự thật cô vẫn chưa chấp nhận hắn, ngay cả một chút cũng không!!!
*************
Vương Gia Hân trở về phòng, cô ngồi suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra.
Rốt cuộc cô làm như vậy là đúng hay sai, cô cho rằng khi kết hôn với Lã Tử Nam, cô sẽ quên được anh, liệu cô có thể quên anh.
Còn Dược Khải Minh, khi biết tin cô cùng với Tử Nam kết hôn anh sẽ phản ứng ra sao???
Cả ba mẹ rồi Tiểu Na họ sẽ nghĩ như thế nào?
Cả đêm, Vương Gia Hân không tài nào ngủ được, chỉ lúc gần sáng sớm cô mới chợp mắt được một lát.
Cô bế Tiểu Du xuống nhà với đôi mắt sưng húp vì khóc cũng vì không ngủ.
Cô đã suy nghĩ rất nhiều, hôm nay cô sẽ nói chuyện kết hôn với ông bà Vương.
Cô biết làm như vậy là quá gấp gáp nhưng cô không biết phải kết thúc tình cảm của cô như thế nào nếu không dùng cách này.
Trong bữa cơm, Vương Gia Hân không nói một câu nào, cô chỉ cặm cụi ăn. Lã Tử Nam thì lại luôn miệng cười, một lúc lại nhìn cô.
Bữa ăn trôi qua trong yên lặng, chẳng ai nói gì.
Sau bữa ăn, ông bà Vương ngồi ở phòng khách bế Tiểu Du. Còn Vương Gia Hân ở trong bếp dọn dẹp.
Lac Tử Nam cũng ở trong bếp nhìn cô, Vương Gia Hân cảm thấy không quen khi có ánh mắt liên tục nhìn về phía cô.
Cô quay sang nói với anh ta:
"Anh đừng nhìn em nữa, em không tập trung được"
"Anh thích nhìn em như vậy, chúng ta giống như vợ chồng vậy"
Hắn ta chống cằm nhìn cô.
Vương Gia Hân không nói nữa. Cô rửa bát xong cùng Lã Tử Nam ra phòng khách.
"Ba mẹ con và Tử Nam muốn kết hôn!!!"
Ba Vương nhìn Lã Tử Nam, ông lại nhìn cô:."Sao tự nhiên con lại quyết định như vậy???"
"Hai bác, cháu hứa nhất định sẽ đem lại hạnh phúc cho cô ấy" Lã Tử Nam nhìn ba mẹ Vương, nắm lấy tay cô.
"Gia Hân, con thực sự muốn vậy sao, còn Khải Minh thì sao" bà Vương nói, không nhớ ra cũng có Lã Tử Nam ở đó.
Khuôn mặt anh ta chợt khựng lại, mặt cắt không còn giọt máu, Vương Gia Hân quay sang nhìn hắn, cô cố gắng cười vụ vẻ nhất có thể, nói với ông bà Vương:
"Bọn con đã chia tay nhau rồi, bây giờ chúng con không còn liên quan đến nhau nữa, con kết hôn không cần phải để ý đến anh ấy, con muốn tháng sau sẽ tổ chức"
"Có gấp quá không, bây giờ Du Du cũng còn bé quá" Mẹ Vương lo ngại.
"Tiểu Du còn bé, nên con càng phải sớm cho con bé một gia đình hoàn hảo"
Ông Vương nhìn cô kiên quyết như vậy, bây giờ cô cũng lớn rồi, mọi chuyện cũng sẽ do cô: "Nếu như hai đứa quyết định như vậy, ba cũng không ngăn cản, ba tin tưởng quyết định của con" ông nói.
Lề: Visu biết là khi đang đọc truyện mà bị cắt ngang như vậy, các bạn sẽ cảm thấy rất khó chịu. Nhưng mà truyện của Lee bị cop sang hơn 10 trang rồi, mà họ không hỏi ý kiến của Lee gì cả. Vậy nên bây giờ, mỗi lần viết truyện Lee sẽ thêm cả nguồn và tên tác giả vài trong chương để tránh bị cop mà không ghi rõ nguồn. Các bạn hiểu cho Lee nhé.
Truyện đăng trên santruyen.com tác giả Visu Lee
**************
"Cảm ơn hai bác, cậu nhất định sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, làm một người chồng một người cha mẫu mực" Lã Tử Nam tươi cười, ôm chầm lấy cô.
Còn Vương Gia Hân lại cảm thấy không quen. Cô gạt anh ra:
"Còn ba mẹ ở đây"
Anh ta nhìn sang phía ông bà Vương đang nhìn, lúng túng cười trừ. Vì quá vui mà anh ta quên mất ông bà Vương đang nhìn hai người.
***********
Buổi chiều Vương Tú và Lã Vân Nhi cũng đồng thời nghe được tin hai người sắp kết hôn.
Cả hai phản ứng lại trái ngược hoàn toàn, Ã Vân Nhi cảm thấy vui ra mặt còn Vương Tú lại tỏ rõ thái độ tức giận.