_ Uy, người còn chưa có nói với ta, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? - Tô Tần 1 tay chống đỡ chăn, 1 tay chỉ vào mỹ nữ đang ôm mình nói- Ngươi là ai?
_ Duệ vương phi, ngươi không nhận ra ta? - Mỹ nữ vẻ mặt nghi hoặc, nhìn từ trên xuống dưới Tô Tần.
_ Ta nên nhận thức ngươi sao? - Tô Tần cố gắng nhớ lại, lại không nhớ tới ở nơi nào gặp qua nàng ta, theo lý thuyết, nữ nhân xinh đẹp như thế, nàng nhất định sẽ gặp qua là không quên được! Thế nhưng nàng không có bất luận kí ức gì, kia chỉ có thể nói rõ, nàng không nhận ra mỹ nữ này!
_ Ngươi…- Mỹ nữ tựa hồ có chút nghi hoặc, nàng trên dưới đánh giá 1 phen Tô Tần, vừa mới muốn mở miệng lại bị tiếng đập cửa ở bên ngoài đánh vỡ.
_ Mở cửa! - Tiếng đập cửa thô lỗ kèm theo tiếng bước chân dồn dập ở ngoài cửa vang lên.
Tô Tần nhìn nhìn cánh cửa, lại nhìn 1 chút vị mỹ nữ đang ôm chặt mình bên cạnh, chẳng biết tại sao, nàng bị mỹ nữ ôm cảm giác rất quái dị, 1 loại cảm giác cực kì vi dịu lặng lẽ sinh sôi, cái loại cảm giác này giống như là có người dùng lông chim mà nhẹ nhàng di chuyển thân thể của chính mình, ngứa, có chút khô nóng.
Tô Tần thoáng giật giật thân thể, nàng tính toán giãy giụa ra khỏi cái ôm ấp quái dị này, lại không ngờ đón lấy ánh mắt ai oán cực độ của vị mỹ nữ nhìn về phía nàng, 2 tay lại càng ôm chặt hơn.
Tô Tần 1 trận run sợ, sau đó nàng ngượng ngùng cười nói- Bọn họ là tới tìm ngươi?
Nhìn bộ dáng nàng lo lắng như vậy, tám chín phần mười bị nàng đoán đúng!
_ Ngươi sẽ không bán đứng ta? - Mỹ nữ lo lắng nhìn Tô Tần, lấy ánh mắt cầu xin cực độ nhìn về phía nàng.
_ Ha…- Tô Tần da đầu tê dại, nàng vội vàng đẩy mỹ nữ ra- Ta đi ứng phó với bọn họ trước! - Cuối cùng giương mắt mạnh mẽ nhìn vào tình hình hiện tại!
_ Vậy ngươi cẩn thận 1 chút! - Mỹ nữ yếu ớt nhìn về phía nàng- Ta ở chỗ này chờ ngươi!
Tô Tần vòng qua bình phong đi tới cạnh cửa, vừa mới mở cửa, từng đạo ánh sáng hiện lên trước mắt, định nhãn nhìn lại, lại là 1 đám nam nhân hung ác xấu tính mang theo đao đứng trước cửa, vừa thấy Tô Tần liền thô lỗ nói- Uy, tiểu nha đầu, ngươi có thấy hay không 1 nữ nhân từ nơi này chạy qua!
Tô Tần lúc này đang mặc trang phục nô tì, chải 1 kiểu tóc nhìn đơn giản.
Đối mặt với nam tử cực hung ác như vậy, Tô Tần vội vã giả làm 1 bộ dạng nhát gan, nàng nuốt vào 1 ngụm nói- Có!
_ Nga, ở nơi nào?
_ Nàng, nàng vừa gõ cửa, nói muốn tiến vào trốn 1 chút, ta thấy nàng không rõ lai lịch, tiểu thư nhà ta lại đang nghỉ ngơi, không cho nàng tiến vào! - Tô Tần tận khả năng làm 1 bộ dáng rất nhát gan.
_ Nàng kia đi hướng nào? - Đại hán nhíu mày hỏi.
_ Nàng, nàng đi hướng bên kia! - Tô Tần thuận tay chỉ hướng bản thân vừa mới tới.
Đại hán nhìn nhìn nơi đó, lại quay đầu nhìn nhìn nàng, trên dưới đánh giá 1 phen, mới nói- Ngươi tốt nhất đừng gạt ta, bằng không, ta sẽ cho ngươi biết tay!
_ Uy, người còn chưa có nói với ta, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? - Tô Tần tay chống đỡ chăn, tay chỉ vào mỹ nữ đang ôm mình nói- Ngươi là ai?
_ Duệ vương phi, ngươi không nhận ra ta? - Mỹ nữ vẻ mặt nghi hoặc, nhìn từ trên xuống dưới Tô Tần.
_ Ta nên nhận thức ngươi sao? - Tô Tần cố gắng nhớ lại, lại không nhớ tới ở nơi nào gặp qua nàng ta, theo lý thuyết, nữ nhân xinh đẹp như thế, nàng nhất định sẽ gặp qua là không quên được! Thế nhưng nàng không có bất luận kí ức gì, kia chỉ có thể nói rõ, nàng không nhận ra mỹ nữ này!
_ Ngươi…- Mỹ nữ tựa hồ có chút nghi hoặc, nàng trên dưới đánh giá phen Tô Tần, vừa mới muốn mở miệng lại bị tiếng đập cửa ở bên ngoài đánh vỡ.
_ Mở cửa! - Tiếng đập cửa thô lỗ kèm theo tiếng bước chân dồn dập ở ngoài cửa vang lên.
Tô Tần nhìn nhìn cánh cửa, lại nhìn chút vị mỹ nữ đang ôm chặt mình bên cạnh, chẳng biết tại sao, nàng bị mỹ nữ ôm cảm giác rất quái dị, loại cảm giác cực kì vi dịu lặng lẽ sinh sôi, cái loại cảm giác này giống như là có người dùng lông chim mà nhẹ nhàng di chuyển thân thể của chính mình, ngứa, có chút khô nóng.
Tô Tần thoáng giật giật thân thể, nàng tính toán giãy giụa ra khỏi cái ôm ấp quái dị này, lại không ngờ đón lấy ánh mắt ai oán cực độ của vị mỹ nữ nhìn về phía nàng, tay lại càng ôm chặt hơn.
Tô Tần trận run sợ, sau đó nàng ngượng ngùng cười nói- Bọn họ là tới tìm ngươi?
Nhìn bộ dáng nàng lo lắng như vậy, tám chín phần mười bị nàng đoán đúng!
_ Ngươi sẽ không bán đứng ta? - Mỹ nữ lo lắng nhìn Tô Tần, lấy ánh mắt cầu xin cực độ nhìn về phía nàng.
_ Ha…- Tô Tần da đầu tê dại, nàng vội vàng đẩy mỹ nữ ra- Ta đi ứng phó với bọn họ trước! - Cuối cùng giương mắt mạnh mẽ nhìn vào tình hình hiện tại!
_ Vậy ngươi cẩn thận chút! - Mỹ nữ yếu ớt nhìn về phía nàng- Ta ở chỗ này chờ ngươi!
Tô Tần vòng qua bình phong đi tới cạnh cửa, vừa mới mở cửa, từng đạo ánh sáng hiện lên trước mắt, định nhãn nhìn lại, lại là đám nam nhân hung ác xấu tính mang theo đao đứng trước cửa, vừa thấy Tô Tần liền thô lỗ nói- Uy, tiểu nha đầu, ngươi có thấy hay không nữ nhân từ nơi này chạy qua!
Tô Tần lúc này đang mặc trang phục nô tì, chải kiểu tóc nhìn đơn giản.
Đối mặt với nam tử cực hung ác như vậy, Tô Tần vội vã giả làm bộ dạng nhát gan, nàng nuốt vào ngụm nói- Có!
_ Nga, ở nơi nào?
_ Nàng, nàng vừa gõ cửa, nói muốn tiến vào trốn chút, ta thấy nàng không rõ lai lịch, tiểu thư nhà ta lại đang nghỉ ngơi, không cho nàng tiến vào! - Tô Tần tận khả năng làm bộ dáng rất nhát gan.
_ Nàng kia đi hướng nào? - Đại hán nhíu mày hỏi.
_ Nàng, nàng đi hướng bên kia! - Tô Tần thuận tay chỉ hướng bản thân vừa mới tới.
Đại hán nhìn nhìn nơi đó, lại quay đầu nhìn nhìn nàng, trên dưới đánh giá phen, mới nói- Ngươi tốt nhất đừng gạt ta, bằng không, ta sẽ cho ngươi biết tay!