_ Ân? - Tô Tần nghi ngờ nhìn về phía hắn- Ngươi nói ngươi muốn biết nguyên nhân bị hưu? - Người này hỏi vấn đề vì sao luôn luôn kỳ quái như thế?
Tô Tần không hiểu, chẳng lẽ đầu hắn úng nước rồi, cư nhiên không nhớ rõ là hắn nghỉ chơi nàng trước đi, sau đó nàng bất quá là ăn miến trả miếng, cùng hắn đưa ra hưu thư mà thôi!
_ Phải! - Nam tử rất khẳng định gật gật đầu.
Tô Tần sờ sờ cằm, tỉ mỉ nhìn hắn- Ngươi thực sự muốn biết?
_ Đúng vậy! - Nam tử lần thứ 2 khẳng định!
_ Hảo! Ngươi đã hỏi, vậy hôm nay bản tiểu thư liền hảo hảo mà cùng ngươi tính toán!
Tô Tần vốn chỉ định ra oai phủ đầu hắn, cho dù hắn hưu trước, nàng cũng không thể thua khí thế, 1 phong hưu thư để 1 phong, 2 người bọn họ huề, ai ngờ hắn thế nhưng phải muốn biết bằng được lý do.
Đã như vậy, cũng đừng trách nàng Tô Tần không để ý mặt mũi hắn, cùng lắm thì mọi người cùng nhau mất mặt, cũng không thể để mình nàng 1 người bị người khác chơi cười đi!
Thế là nàng cuồn cuộn nổi lên tay áo, đơn giản tiến thêm 1 bước đứng ở trước mặt nam tử, đối diện với con ngươi thâm thúy lưu ly của hắn.
_ Tốt, chăm chú lắng nghe! - Hắn 2 tay khoanh trước ngực, tựa hồ 1 chút cũng không để ý Tô Tần lỗ mãng, tương phản, hắn nhưng thật ra rất để ý lý do hưu phu của nàng.
Tô Tần hít sâu 1 hơi nói- Lý do rất đơn giản, chính là ta, cho tới bây giờ liền không thích ngươi! - Đây chính là cái dao sắc chặt đứt dây rối đầy đủ lý do.
_ Nga? Đây chính là lý do hưu phu thú vị nhất ta được nghe! - Tà mị nam tử 1 tay vén khởi 1 lọn tóc mai dài, động tác tự nhiên không kiềm chế được.
Hắn vừa nói vừa vén tóc, không chỉ thế, hắn vén khởi chính là nhân tâm, mỗi 1 cái động tác, mỗi 1 ánh mắt đều là tà mị, đủ để đầu độc nhân tâm.
Tô Tần len lén nuốt xuống 1 ngụm, lần này là 1 yêu tinh nam nhân! Đáng tiếc, lại là nam nhân mà nàng muốn hưu, đáng tiếc! Bất quá, tát nước ra ngoài, là không thể thu về, huống chi, nàng cũng không muốn thu hồi! Hắn muốn đi nơi nào, liền đi nơi đó!
Tô Tần tuyệt không thích hắn lỗ mãng, mang theo nghiêm túc nói- Tư Mã Duệ, ngươi đã không muốn gặp ta, vậy ta cũng không miễn cưỡng ngươi, từ giờ trở đi, giữa chúng ta không hề có bất kỳ liên quan, từ nay về sau, ngươi đi cầu độc mộc của ngươi, ta đi dương quang của ta!
Ánh sáng lạnh!
Tô Tần đột nhiên cảm thấy 1 trận băng lãnh quang mang hướng chính mình bay tới, vô ý thức hướng đạo kia quang mang phóng tới.
Nhìn lại phương hướng.
Là hắn!
Cái kẻ ngồi ở trước cửa sổ, nam tử vẫn bảo trì trầm mặc.
Tà mị nam tử không thích nàng không nhìn chính mình, hắn mở miệng đem Tô Tần chuyển hướng chú ý sang mình, hắn hỏi- Đã như vậy, vì sao lúc trước muốn gả cho ta?
Đùa giỡn chính là ngươi! Không nói gì! Nàng thập phần không nói gì!
Tô Tần thái dương bay ra hơn N hắc tuyến, quấn quýt thành mạng nhện, nếu như biết nguyên nhân, nàng cũng sẽ không như thế quấn quýt lẫn lộn!
Người này thực sự là muốn chơi nàng tới cùng! Ý định muốn chính mình nan kham!
_ Ha, chuyện trước kia đều đã qua, nhắc lại có ý nghĩa gì, mấu chốt là hiện tại, hiện tại ta rốt cuộc triệt để giác ngộ, cũng hiểu, ta sẽ không thích ngươi!
Lúc trước đó là “Nàng” Nhan Phi Tuyết mắt bị mù! Cũng không phải là nàng Tô Tần!
Tà mị nam tử nhíu mi, nhìn nàng, lộ ra biểu tình bất khả tư nghị.
Cô gái trước mặt mặc dù diện mạo bình thường, lại có 1 đôi mắt thông minh, dưới cong cong chân mày kia là 1 đôi con ngươi sáng ngời, tản ra ánh sáng rạng rỡ, kia trương cái miệng anh đào nhỏ nhắn, nói lên thanh âm từ tín, thần thái phấn khởi, tản mát ra khí thế quật cường, làm cho khuôn mặt nguyên bản bình thường thoạt nhìn linh động vạn phần, mặc dù thoáng nhìn không có xinh đẹp diễm lệ, nhưng cũng có khí chất đặc biệt hấp dẫn nhân tâm.
_ Ngươi vì sao không thích ta? - Hắn hết sức tò mò.
Khi hắn xem lại, nàng chỉ là nữ tử tướng mạo bình thường, lại có thể được lọt vào mắt xanh “Hắn”, có thể làm “Duệ vương phi” cao quý, hẳn là cảm thấy vô cùng vinh hạnh, thế nhưng cô gái trước mắt lại vứt bỏ như giày cũ.
Suy nghĩ của nàng đều vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của hắn, điều này làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, cũng cảm thấy thú vị.
_ Ta tại sao phải thích ngươi! - Tô tần liếc hắn 1 cái- Tiêu chuẩn làm bạn trai của ta rất cao nha!
Hừ, tự cho là bộ dạng cao lớn tuấn mỹ, nơi chốn khai bình, người người đều như ruồi muỗi vây quanh hắn, đúng là tâm lý cực độ không bình thường!
_ Tiêu chuẩn bạn trai? - Trước mắt hắn thổi qua vô số điểm đen, vì sao lời của nàng đều như vậy quái dị?
_ Ta…ta nghĩ đến ngươi sẽ để ý danh hiệu Duệ vương phi…hoặc là…
_ Ngươi nghĩ rằng ta sẽ để ý cái danh hiệu vương phi hữu danh vô thực kia, hoặc phải giả thành cái túi da xinh đẹp của ngươi? - Tô Tần cắt ngang lời hắn- Đích xác, ta thừa nhận, ngươi rất tuấn tú, có địa vị, lại giàu… (Ý của Tần Tần nam nhân luôn coi nữ tử như túi xách, 1 loại túi xinh đẹp thích hợp mang bên người nhằm đánh bóng địa vị, và túi xách thì không có suy nghĩ, không có tiếng nói, càng không phải là cái duy nhất…)
Nam tử rất là đắc ý hưởng thụ ca ngợi của nàng.
_ Thế nhưng…- Tô Tần ngay lúc hắn cực độ đắc ý, đột nhiên ngữ điệu vừa chuyển.
_ Thế nhưng? - Nam tử khẽ nhíu mày.
_ Thế nhưng, ngươi không phải là style của ta! - Tô Tần vươn ngón trỏ quơ quơ.
_ Không phải, style của ngươi? - Nam tử lần thứ 2 nhíu mày, vì sao lời của nàng luôn luôn làm cho hắn không hiểu ra sao bất quá lại rất thú vị.
_ Nói đúng hơn là, ngươi không phải loại hình ta thích!
_ Vậy ngươi thích nam nhân loại hình gì? - Hắn đột nhiên tò mò, nàng rốt cuộc thích là người phương nào?
_ Mà thôi…- Tô Tần đột nhiên trong mắt phát ra vô cùng sáng, nhìn hắn, rất nghiêm túc hỏi- Ngươi rất muốn biết sao?
Cấp ngươi hảo xem! Nam tử cảm thấy rất hứng thú gật gật đầu.
_ Nói cho ngươi biết cũng được, bất quá, ngươi phải đáp ứng ta 1 việc! - Tô Tần lộ ra bộ mặt hồ ly trộm cười.
_ Là chuyện gì? - Nam tử vẻ mặt tiếu ý.
_ Này thôi…- Tô Tần nhìn nhìn mọi nơi, để sát người vào hắn nói- Kính xin vương gia mượn 1 chỗ nói chuyện!
Tà mị nam tử nhẹ nhàng cười, vươn tay giơ giơ, gấm mạn liền từ từ hạ xuống, Tô Tần cảm giác nam tử kia nguyên bản tĩnh lặng ngồi 1 chỗ lúc gấm mạn hạ xuống chớp mắt đứng lên, tựa hồ có chút khẩn trương nhìn về phía bên này.
_ Bây giờ, có thể nói cho ta biết, đến tột cùng là có chuyện gì?
Nam tử đột nhiên tới gần Tô Tần, hơi thở ái muội phất vào khuôn mặt nàng, Tô Tần chỉ cảm thấy nét mặt nóng lên, nàng cuống quít quay mặt- Kỳ thực…chuyện này, cũng rất đơn giản, đối với vương gia mà nói, bất quá là 1 bữa ăn sáng.
_ Nga? - Hắn chau mày 1 chút, trong mắt hơi lộ ra tiếu ý xem thấu.
Tô Tần mi tâm vừa nhảy, lập tức bật cười- Thế nào, vương gia không dám?
Tà mị nam tử 2 tay khoanh trước ngực, khóe miệng dật ra 1 mạt cười.
_ Ai, quên đi, nếu vương gia không dám, như vậy ta cũng không thể ép buộc! - Tô Tần xoay người, chuẩn bị đi, nếu đối phương nổi lên lòng nghi ngờ, nàng tính toán lấy lùi để tiến.
_ Chờ 1 chút- Nam tử mở miệng nói.
Tô Tần dừng bước, đáy lòng hô vạn tuế, ha hả, con cá rốt cuộc mắc câu!
_ Được rồi, không phải là nháo thêm 1 lần nữa sao, ta lại có cái gì không dám? - Hắn nhún vai, lộ ra bộ dáng dễ dàng tươi cười.
Thấy thời cơ đã đến, Tô Tần lúc này mới chậm rãi trong tay áo rút ra 1 phong thư hồng sắc hình vuông gì đó, đưa tới trước mặt của hắn, mở ra, lộ ra 1 góc giấy.
_ Đây là cái gì? - Hắn nghi hoặc.
_ 1 hồi ngươi sẽ biết, bất quá trước khi…- Đáy mắt nàng hiện lên 1 tia giảo hoạt- Ngươi cam đoan, mặc kệ ta làm chuyện gì, ngươi đều không thể hỏi, cũng không thể phản đối!
_ Hảo! - Hắn trả lời rất thẳng thắn!
Tô Tần kéo qua ngón tay hắn, nặng nề đặt tại mặt trên tờ giấy.
_ Ngươi đang làm cái gì? - Hắn thập phần hiếu kỳ, đối với cử động kỳ quái của nàng không có tức giận, tay cứ như vậy bị nắm trong tay của nàng, cảm giác mặc dù không phải quá thích, cũng không thập phần bài xích.
_ Ngươi không phải muốn biết ta thích loại hình nam nhân gì? - Tô Tần cười, cười đến rất đắc ý, rất quỷ dị, giống như là 1 tiểu nhân gian trá, tiểu hồ ly đắc chí!
Tô Tần trong lòng đắc ý, tốt xấu gì cũng là vương gia, gia sản không ít đâu! Nảng lập tức liền muốn trở thành phú bà!
2 mắt của nàng lòe lòe chiếu sáng, tựa hồ đã nhìn thấy chính mình đang nằm trên 1 đống vàng phát quang, hưởng thụ “Tiền” đồ độc nhất vô nhị.
Nam nhân kỳ quái Giảo hoạt quang hoa làm cho 2 tròng mắt nàng nguyên bản sáng sủa lúc này thoạt nhìn rất là linh động, phảng phất như ngôi sao rực rỡ nhất trên bầu trời, lóng lánh như sao băng thanh linh quang huy, làm cho ngực hắn cảm thấy ngộp thở.
Nam tử (Cái anh ngồi ở bên ngoài ý) nhìn thấy nàng dắt tay hắn 1 khắc kia, trong mắt xẹt qua 1 tia tinh quang, 2 tay khoanh trước ngực chậm rãi buông, ánh mắt cũng bị cặp mắt lấp lánh chiếu sáng kia hấp dẫn, bất tri bất giác, khóe miệng câu dẫn ra 1 mạt ý cười.
_ Ok, được rồi! - Tô Tần buông tay hắn ra, sau đó dùng miệng thổi thổi ấn ấn, ánh mắt hoàn toàn hài lòng.
1 khắc kia, nàng mang theo mâu quang tiếu ý lấp lánh, trong nháy mắt hấp dẫn tầm mắt hắn.
Khóe miệng tiếu ý nồng nàng, nguyên lai lúc nàng tập trung, ánh mắt lại là như thế mê người, so với ánh mặt trời ấm áp vào đêm đông càng thêm ấm áp nhân tâm.
Nhìn nàng khẽ chớp mắt mỉm cười, hắn trong lúc bất chợt có chút hâm mộ tờ giấy kia, có thể đạt được ưu ái của nàng như vậy.
Thú vị, thật thú vị! Thật là 1 nha đầu thú vị!
Trong lúc lơ đãng, hắn đem ánh mắt phút chốc liếc về phía gấm mạn kia
_ Vậy ngươi bây giờ có thể nói cho ta biết, ngươi đến tột cùng là thích loại nam nhân nào? - Hắn nhìn nhìn ngón tay cái chính mình bị nhuộm đỏ, lần đầu, có người dám nói chuyện với hắn như vậy.
_ Ta thích…- Tô Tần dừng lại 1 chút, quơ cuộn giấy trong tay, trộm cười nói- Là hợp đồng ly hôn!
_ Cái gì? - Tà mị nam tử đỉnh đầu nhảy ra rất nhiều tiểu nòng nọc- Ly hôn hợp đồng là ai? - Tên gì dài quá!
Cái danh xưng này hiển nhiên đối với hắn mà nói, đồng dạng rất xa lạ, hắn không rõ, vì sao trong miệng của nàng tổng có thể nhảy ra rất nhiều từ quái dị.
_ Khụ khụ! - Tô Tần nắm tay để bên miệng, ho khan vài tiếng, đem cuộn giấy mở ra- Nói đơn giản, chính là chia đôi 1 phần gia sản!
_ Chia đôi gia sản? - Nam tử trầm tĩnh lúc này rốt cuộc cũng nhíu mày.
_ Ân, căn cứ theo hợp đồng đã ghi, nếu như chúng ta bởi vì chấm dứt quan hệ phu thê, ta có quyền lấy của ngươi phân nửa gia sản.
Tô Tần trực tiếp bớt đi cái gì quyền lợi phụ nữ, nam nữ bình đẳmg, quy định pháp luật, nói tóm tắt đơn giản rõ ràng kết luận cuối cùng!
Địa vị xã hội của nữ nhân thời đại này thế nào, nàng không biết, bất quá có 1 đạo lý thiên cổ bất biến, nàng vẫn cho là—— nữ nhân vô luận lúc nào cũng phải vì mình tranh thủ, nhất là đối với tiền tài! Tuyệt đối không thể nhân từ nương tay!
Liền trượng phu mặt còn chưa gặp được liền bị hưu, nàng tốt xấu cũng nên đòi lại chút gì chứ!
Nữ nhân đầu tiên hẳn là nên yêu chính mình, mới có thể yêu người khác!
_ Cái gì!
_ Cái gì?
Lần này kinh hô nhảy lên chính là 2 người.
Tiếng thứ nhất vừa rồi đến từ nam tử trầm tĩnh.
Chỉ thấy hắn bước qua đây, 1 phen nhấc lên gấm mạn, 2 mắt giận trừng hướng Tô Tần.
A, tại sao lại là hắn?
_ Ân? - Tô Tần nghi ngờ nhìn về phía hắn- Ngươi nói ngươi muốn biết nguyên nhân bị hưu? - Người này hỏi vấn đề vì sao luôn luôn kỳ quái như thế?
Tô Tần không hiểu, chẳng lẽ đầu hắn úng nước rồi, cư nhiên không nhớ rõ là hắn nghỉ chơi nàng trước đi, sau đó nàng bất quá là ăn miến trả miếng, cùng hắn đưa ra hưu thư mà thôi!
_ Phải! - Nam tử rất khẳng định gật gật đầu.
Tô Tần sờ sờ cằm, tỉ mỉ nhìn hắn- Ngươi thực sự muốn biết?
_ Đúng vậy! - Nam tử lần thứ khẳng định!
_ Hảo! Ngươi đã hỏi, vậy hôm nay bản tiểu thư liền hảo hảo mà cùng ngươi tính toán!
Tô Tần vốn chỉ định ra oai phủ đầu hắn, cho dù hắn hưu trước, nàng cũng không thể thua khí thế, phong hưu thư để phong, người bọn họ huề, ai ngờ hắn thế nhưng phải muốn biết bằng được lý do.
Đã như vậy, cũng đừng trách nàng Tô Tần không để ý mặt mũi hắn, cùng lắm thì mọi người cùng nhau mất mặt, cũng không thể để mình nàng người bị người khác chơi cười đi!
Thế là nàng cuồn cuộn nổi lên tay áo, đơn giản tiến thêm bước đứng ở trước mặt nam tử, đối diện với con ngươi thâm thúy lưu ly của hắn.
_ Tốt, chăm chú lắng nghe! - Hắn tay khoanh trước ngực, tựa hồ chút cũng không để ý Tô Tần lỗ mãng, tương phản, hắn nhưng thật ra rất để ý lý do hưu phu của nàng.
Tô Tần hít sâu hơi nói- Lý do rất đơn giản, chính là ta, cho tới bây giờ liền không thích ngươi! - Đây chính là cái dao sắc chặt đứt dây rối đầy đủ lý do.
_ Nga? Đây chính là lý do hưu phu thú vị nhất ta được nghe! - Tà mị nam tử tay vén khởi lọn tóc mai dài, động tác tự nhiên không kiềm chế được.
Hắn vừa nói vừa vén tóc, không chỉ thế, hắn vén khởi chính là nhân tâm, mỗi cái động tác, mỗi ánh mắt đều là tà mị, đủ để đầu độc nhân tâm.
Tô Tần len lén nuốt xuống ngụm, lần này là yêu tinh nam nhân! Đáng tiếc, lại là nam nhân mà nàng muốn hưu, đáng tiếc! Bất quá, tát nước ra ngoài, là không thể thu về, huống chi, nàng cũng không muốn thu hồi! Hắn muốn đi nơi nào, liền đi nơi đó!
Tô Tần tuyệt không thích hắn lỗ mãng, mang theo nghiêm túc nói- Tư Mã Duệ, ngươi đã không muốn gặp ta, vậy ta cũng không miễn cưỡng ngươi, từ giờ trở đi, giữa chúng ta không hề có bất kỳ liên quan, từ nay về sau, ngươi đi cầu độc mộc của ngươi, ta đi dương quang của ta!
Ánh sáng lạnh!
Tô Tần đột nhiên cảm thấy trận băng lãnh quang mang hướng chính mình bay tới, vô ý thức hướng đạo kia quang mang phóng tới.
Nhìn lại phương hướng.
Là hắn!
Cái kẻ ngồi ở trước cửa sổ, nam tử vẫn bảo trì trầm mặc.
Tà mị nam tử không thích nàng không nhìn chính mình, hắn mở miệng đem Tô Tần chuyển hướng chú ý sang mình, hắn hỏi- Đã như vậy, vì sao lúc trước muốn gả cho ta?
Đùa giỡn chính là ngươi! Không nói gì! Nàng thập phần không nói gì!
Tô Tần thái dương bay ra hơn N hắc tuyến, quấn quýt thành mạng nhện, nếu như biết nguyên nhân, nàng cũng sẽ không như thế quấn quýt lẫn lộn!
Người này thực sự là muốn chơi nàng tới cùng! Ý định muốn chính mình nan kham!
_ Ha, chuyện trước kia đều đã qua, nhắc lại có ý nghĩa gì, mấu chốt là hiện tại, hiện tại ta rốt cuộc triệt để giác ngộ, cũng hiểu, ta sẽ không thích ngươi!
Lúc trước đó là “Nàng” Nhan Phi Tuyết mắt bị mù! Cũng không phải là nàng Tô Tần!
Tà mị nam tử nhíu mi, nhìn nàng, lộ ra biểu tình bất khả tư nghị.
Cô gái trước mặt mặc dù diện mạo bình thường, lại có đôi mắt thông minh, dưới cong cong chân mày kia là đôi con ngươi sáng ngời, tản ra ánh sáng rạng rỡ, kia trương cái miệng anh đào nhỏ nhắn, nói lên thanh âm từ tín, thần thái phấn khởi, tản mát ra khí thế quật cường, làm cho khuôn mặt nguyên bản bình thường thoạt nhìn linh động vạn phần, mặc dù thoáng nhìn không có xinh đẹp diễm lệ, nhưng cũng có khí chất đặc biệt hấp dẫn nhân tâm.
_ Ngươi vì sao không thích ta? - Hắn hết sức tò mò.
Khi hắn xem lại, nàng chỉ là nữ tử tướng mạo bình thường, lại có thể được lọt vào mắt xanh “Hắn”, có thể làm “Duệ vương phi” cao quý, hẳn là cảm thấy vô cùng vinh hạnh, thế nhưng cô gái trước mắt lại vứt bỏ như giày cũ.
Suy nghĩ của nàng đều vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của hắn, điều này làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, cũng cảm thấy thú vị.
_ Ta tại sao phải thích ngươi! - Tô tần liếc hắn cái- Tiêu chuẩn làm bạn trai của ta rất cao nha!
Hừ, tự cho là bộ dạng cao lớn tuấn mỹ, nơi chốn khai bình, người người đều như ruồi muỗi vây quanh hắn, đúng là tâm lý cực độ không bình thường!
_ Tiêu chuẩn bạn trai? - Trước mắt hắn thổi qua vô số điểm đen, vì sao lời của nàng đều như vậy quái dị?
_ Ta…ta nghĩ đến ngươi sẽ để ý danh hiệu Duệ vương phi…hoặc là…
_ Ngươi nghĩ rằng ta sẽ để ý cái danh hiệu vương phi hữu danh vô thực kia, hoặc phải giả thành cái túi da xinh đẹp của ngươi? - Tô Tần cắt ngang lời hắn- Đích xác, ta thừa nhận, ngươi rất tuấn tú, có địa vị, lại giàu… (Ý của Tần Tần nam nhân luôn coi nữ tử như túi xách, loại túi xinh đẹp thích hợp mang bên người nhằm đánh bóng địa vị, và túi xách thì không có suy nghĩ, không có tiếng nói, càng không phải là cái duy nhất…)
Nam tử rất là đắc ý hưởng thụ ca ngợi của nàng.
_ Thế nhưng…- Tô Tần ngay lúc hắn cực độ đắc ý, đột nhiên ngữ điệu vừa chuyển.
_ Thế nhưng? - Nam tử khẽ nhíu mày.
_ Thế nhưng, ngươi không phải là style của ta! - Tô Tần vươn ngón trỏ quơ quơ.
_ Không phải, style của ngươi? - Nam tử lần thứ nhíu mày, vì sao lời của nàng luôn luôn làm cho hắn không hiểu ra sao bất quá lại rất thú vị.
_ Nói đúng hơn là, ngươi không phải loại hình ta thích!
_ Vậy ngươi thích nam nhân loại hình gì? - Hắn đột nhiên tò mò, nàng rốt cuộc thích là người phương nào?
_ Mà thôi…- Tô Tần đột nhiên trong mắt phát ra vô cùng sáng, nhìn hắn, rất nghiêm túc hỏi- Ngươi rất muốn biết sao?
Cấp ngươi hảo xem! Nam tử cảm thấy rất hứng thú gật gật đầu.
_ Nói cho ngươi biết cũng được, bất quá, ngươi phải đáp ứng ta việc! - Tô Tần lộ ra bộ mặt hồ ly trộm cười.
_ Là chuyện gì? - Nam tử vẻ mặt tiếu ý.
_ Này thôi…- Tô Tần nhìn nhìn mọi nơi, để sát người vào hắn nói- Kính xin vương gia mượn chỗ nói chuyện!
Tà mị nam tử nhẹ nhàng cười, vươn tay giơ giơ, gấm mạn liền từ từ hạ xuống, Tô Tần cảm giác nam tử kia nguyên bản tĩnh lặng ngồi chỗ lúc gấm mạn hạ xuống chớp mắt đứng lên, tựa hồ có chút khẩn trương nhìn về phía bên này.
_ Bây giờ, có thể nói cho ta biết, đến tột cùng là có chuyện gì?
Nam tử đột nhiên tới gần Tô Tần, hơi thở ái muội phất vào khuôn mặt nàng, Tô Tần chỉ cảm thấy nét mặt nóng lên, nàng cuống quít quay mặt- Kỳ thực…chuyện này, cũng rất đơn giản, đối với vương gia mà nói, bất quá là bữa ăn sáng.
_ Nga? - Hắn chau mày chút, trong mắt hơi lộ ra tiếu ý xem thấu.
Tô Tần mi tâm vừa nhảy, lập tức bật cười- Thế nào, vương gia không dám?
Tà mị nam tử tay khoanh trước ngực, khóe miệng dật ra mạt cười.
_ Ai, quên đi, nếu vương gia không dám, như vậy ta cũng không thể ép buộc! - Tô Tần xoay người, chuẩn bị đi, nếu đối phương nổi lên lòng nghi ngờ, nàng tính toán lấy lùi để tiến.
_ Chờ chút- Nam tử mở miệng nói.
Tô Tần dừng bước, đáy lòng hô vạn tuế, ha hả, con cá rốt cuộc mắc câu!
_ Được rồi, không phải là nháo thêm lần nữa sao, ta lại có cái gì không dám? - Hắn nhún vai, lộ ra bộ dáng dễ dàng tươi cười.
Thấy thời cơ đã đến, Tô Tần lúc này mới chậm rãi trong tay áo rút ra phong thư hồng sắc hình vuông gì đó, đưa tới trước mặt của hắn, mở ra, lộ ra góc giấy.
_ Đây là cái gì? - Hắn nghi hoặc.
_ hồi ngươi sẽ biết, bất quá trước khi…- Đáy mắt nàng hiện lên tia giảo hoạt- Ngươi cam đoan, mặc kệ ta làm chuyện gì, ngươi đều không thể hỏi, cũng không thể phản đối!
_ Hảo! - Hắn trả lời rất thẳng thắn!
Tô Tần kéo qua ngón tay hắn, nặng nề đặt tại mặt trên tờ giấy.
_ Ngươi đang làm cái gì? - Hắn thập phần hiếu kỳ, đối với cử động kỳ quái của nàng không có tức giận, tay cứ như vậy bị nắm trong tay của nàng, cảm giác mặc dù không phải quá thích, cũng không thập phần bài xích.
_ Ngươi không phải muốn biết ta thích loại hình nam nhân gì? - Tô Tần cười, cười đến rất đắc ý, rất quỷ dị, giống như là tiểu nhân gian trá, tiểu hồ ly đắc chí!
Tô Tần trong lòng đắc ý, tốt xấu gì cũng là vương gia, gia sản không ít đâu! Nảng lập tức liền muốn trở thành phú bà!
mắt của nàng lòe lòe chiếu sáng, tựa hồ đã nhìn thấy chính mình đang nằm trên đống vàng phát quang, hưởng thụ “Tiền” đồ độc nhất vô nhị.
Nam nhân kỳ quái Giảo hoạt quang hoa làm cho tròng mắt nàng nguyên bản sáng sủa lúc này thoạt nhìn rất là linh động, phảng phất như ngôi sao rực rỡ nhất trên bầu trời, lóng lánh như sao băng thanh linh quang huy, làm cho ngực hắn cảm thấy ngộp thở.
Nam tử (Cái anh ngồi ở bên ngoài ý) nhìn thấy nàng dắt tay hắn khắc kia, trong mắt xẹt qua tia tinh quang, tay khoanh trước ngực chậm rãi buông, ánh mắt cũng bị cặp mắt lấp lánh chiếu sáng kia hấp dẫn, bất tri bất giác, khóe miệng câu dẫn ra mạt ý cười.
_ Ok, được rồi! - Tô Tần buông tay hắn ra, sau đó dùng miệng thổi thổi ấn ấn, ánh mắt hoàn toàn hài lòng.
khắc kia, nàng mang theo mâu quang tiếu ý lấp lánh, trong nháy mắt hấp dẫn tầm mắt hắn.
Khóe miệng tiếu ý nồng nàng, nguyên lai lúc nàng tập trung, ánh mắt lại là như thế mê người, so với ánh mặt trời ấm áp vào đêm đông càng thêm ấm áp nhân tâm.
Nhìn nàng khẽ chớp mắt mỉm cười, hắn trong lúc bất chợt có chút hâm mộ tờ giấy kia, có thể đạt được ưu ái của nàng như vậy.
Thú vị, thật thú vị! Thật là nha đầu thú vị!
Trong lúc lơ đãng, hắn đem ánh mắt phút chốc liếc về phía gấm mạn kia
_ Vậy ngươi bây giờ có thể nói cho ta biết, ngươi đến tột cùng là thích loại nam nhân nào? - Hắn nhìn nhìn ngón tay cái chính mình bị nhuộm đỏ, lần đầu, có người dám nói chuyện với hắn như vậy.
_ Ta thích…- Tô Tần dừng lại chút, quơ cuộn giấy trong tay, trộm cười nói- Là hợp đồng ly hôn!
_ Cái gì? - Tà mị nam tử đỉnh đầu nhảy ra rất nhiều tiểu nòng nọc- Ly hôn hợp đồng là ai? - Tên gì dài quá!
Cái danh xưng này hiển nhiên đối với hắn mà nói, đồng dạng rất xa lạ, hắn không rõ, vì sao trong miệng của nàng tổng có thể nhảy ra rất nhiều từ quái dị.
_ Khụ khụ! - Tô Tần nắm tay để bên miệng, ho khan vài tiếng, đem cuộn giấy mở ra- Nói đơn giản, chính là chia đôi phần gia sản!
_ Chia đôi gia sản? - Nam tử trầm tĩnh lúc này rốt cuộc cũng nhíu mày.
_ Ân, căn cứ theo hợp đồng đã ghi, nếu như chúng ta bởi vì chấm dứt quan hệ phu thê, ta có quyền lấy của ngươi phân nửa gia sản.
Tô Tần trực tiếp bớt đi cái gì quyền lợi phụ nữ, nam nữ bình đẳmg, quy định pháp luật, nói tóm tắt đơn giản rõ ràng kết luận cuối cùng!
Địa vị xã hội của nữ nhân thời đại này thế nào, nàng không biết, bất quá có đạo lý thiên cổ bất biến, nàng vẫn cho là—— nữ nhân vô luận lúc nào cũng phải vì mình tranh thủ, nhất là đối với tiền tài! Tuyệt đối không thể nhân từ nương tay!
Liền trượng phu mặt còn chưa gặp được liền bị hưu, nàng tốt xấu cũng nên đòi lại chút gì chứ!
Nữ nhân đầu tiên hẳn là nên yêu chính mình, mới có thể yêu người khác!
_ Cái gì!
_ Cái gì?
Lần này kinh hô nhảy lên chính là người.
Tiếng thứ nhất vừa rồi đến từ nam tử trầm tĩnh.
Chỉ thấy hắn bước qua đây, phen nhấc lên gấm mạn, mắt giận trừng hướng Tô Tần.
A, tại sao lại là hắn?