Lời của Editor: Mình rất buồn khi không có ai đọc truyện của mình TvT và mình muốn xóa nó. Nếu như các bạn muốn đọc thì hãy cmt ở dưới cho mình biết. Mỗi một cmt và vote của các bạn sẽ là động lực giúp mình tiếp tục. Đăng ở wattpad và không ai đọc TvT.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
"Hiên vương, ngươi xem thế này có gì mà không tốt? Triệt Nhi nhất thời gây họa, chọc giận hoàng huynh của ngươi, đã công khai đắc tội với phủ thái sư, làm cho Lâm Bác có lí do chống đối lại hắn, nhưng bây giờ nhận lỗi, quay lại lại đi cưới Lâm Hinh Nhân kia, cũng gây tổn hại lớn đến uy tín của thái tử, về sau hắn lên cũng có chút bất lợi." Hoàng hậu Khương Phụ Âm mẹ đẻ của Tây Môn Triệt vừa thấy Hiên vương Tây Môn Tĩnh Hiên liền vội vã hỏi.
Hoàng thượng vừa mới hạ chỉ tứ hôn, Tây Môn Triệt tuy trong lòng không đồng ý, nhưng cũng không dám cãi lại hoàng lệnh, âm thầm gửi thư cầu cứu Hiên vương. Thế nhưng Hiên vương có chuyện quan trọng trì hoãn, đến tận đêm đại hôn ấy mới trở về. Tình huống của thái tử hắn đã nghe nói, cho nên hắn không vội vã tiến cung, mà lẻn vào phủ thái sư quan sát thái độ của Lâm Bác, quả nhiên không ngoài dự liệu, Lâm Bác ỷ vào quyền thế trong tay sẽ không chịu lùi bước.
Vốn chuyện này cũng không phải chuyện đại sự gì, chỉ là thú một sườn phi mà thôi, thân là thái tử hẳn có thể cân nhắc thiết lập các mối quan hệ, biết nên làm như thế nào, nhưng Tây Môn Triệt cũng quá cứng đầu và làm hỏng việc.
Đối với việc Tây Môn Triệt dựa vào thân phận con trưởng để ngồi lên vị trí thái tử, trong lòng Tây Môn Tĩnh Hiên sớm đã có cân nhắc. Chúng triều thần đều nói sau lưng Tây Môn Triệt có Hiên vương làm chỗ dựa, mà Tây Môn Triệt gặp chuyện gì cũng ỷ lại vào hắn xử lí. Cho dù hoàng thượng cũng biết sau lưng Tây Môn Triệt có Hiên vương phò tá nên mới không động vào vị trí thái tử của hắn, kì thật Hiên vương vì vị thái tử này làm hết mọi việc đều bởi vì hắn cảm động và nhớ nhung ân đức của mẹ đẻ thái tử Khương Phụ Âm.
Tây Môn Tĩnh Hiên tuy rằng vì loạn lạc tám năm trước mới mất đi mẫu phi, thế nhưng khi hắn mới được sinh ra không bao lâu, mẫu phi hắn liền chẳng quan tâm hắn, hắn đều nhớ rõ những việc này, hắn được hoàng tẩu Khương Phụ Âm chiếu cố, lúc sau có Tây Môn Triệt, hai người bọn họ cùng nhau lớn lên. Cho nên hắn thân là hoàng thúc của Tây Môn Triệt nhưng mà thực tế so với hoàng tử cũng không khác biệt lắm.
"Hoàng tẩu không cần lo lắng, bất quá chỉ là một nữ nhân, ta sẽ hắn giải quyết." Tây Môn Tĩnh Hiên trấn an Khương Phụ Âm, lời nói lạnh nhạt giống như có thể giải quyết chuyện kia một cách dễ dàng.
"Hiên vương, có ngươi ở đây, bổn cung thực sự thấy an tâm." Nghe Tây Môn Tĩnh Hiên hứa hẹn, Khương Phụ Âm thở dài ra một hơi.
Tuy rằng Hiên vương đối với mọi chuyện đều tỏ vẻ thờ ơ lạnh nhạt, nhưng nói chính xác thì cả người Hiên vương vốn toát ra phong thái lãnh đạm sẵn có, Khương Phụ Âm bất giác suy nghĩ trong đầu, nếu là con trai nàng thể được bao nhiêu phần như thế?
Hôm nay lâm triều, triều thần đều nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt sắc bén, hắn ngạo nghễ cùng Lâm Bác đứng đầu chúng thần, Hiên vương lãnh đạm đột nhiên trở về triều.
Hai người một nam một bắc, nắm giữ binh lực của toàn bộ Thanh Viên vương triều. Nhưng bởi vì Hiên Vương vốn là hoàng thất, thân phận liền có vẻ cao quý hơn một chút.
"Hiên vương, ngươi cho rằng hôm nay nên trả lời thái sư như thế nào?" Tây Môn Tĩnh Liệt nhìn lướt qua quần thần, ánh mắt sắc bén dừng lại ở trên người Tây Môn Tĩnh Hiên.
Hắn trực tiếp muốn kết giao với Lâm Bác, có thể thấy được hắn ngày xưa đối rất tốt với vị bằng hữu này. Hiện giờ chẳng còn lại gì ngoài vương vị, ngoài quyền cao chức trọng cả.
Tám năm trước, năm Tây Môn Tĩnh Hiên mười tám tuổi dẹp yên chiến loạn vừa mới nổi danh, làm cho hắn mở mang không ít kiến thức về vị hoàng tử quyết đoán nhất của tiên hoàng, hôm nay hắn cùng Lâm Bác cùng tồn tại trong triều, cùng muốn giải quyết một vấn đề khó, không thể nói Tây Môn Tĩnh Liệt hắn thật sự e ngại Tây Môn Tĩnh Hiên, hắn sợ Tây Môn Tĩnh Hiên vì thái tử xuất đầu lộ diện nhằm vào Lâm Bác, binh lực hai bên nam bắc nổi dậy, cuối cùng khiến cho triều đình rung chuyển.
Thân là vua của một nước, Tây Môn Tĩnh Liệt lại càng lưu tâm thiên hạ của Thanh Viên vương triều.
"Lần này đúng là sai lầm của thái tử." Tây Môn Tĩnh Hiên nói xong nhìn Lâm Bác, "Bất quá Lâm thái sư, cho dù lấy Lâm tiểu thư một lần nữa cũng chỉ tốn sức lực, Lâm tiểu thư ở trong phủ thái tử cũng cảm thấy không vui, chẳng lẽ Lâm thái sư cam tâm tình nguyện bị người khác vũ nhục, làm cho Lâm tiểu thư ngày sau gặp phải bất hạnh?"
"Hiên vương nói lời ấy là có ý gì?" Lâm Bác hai mắt sáng ngời nhìn Tây Môn Tĩnh Hiên
Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được Lâm Bác quyết tâm thề sống chết cũng không đồng ý, hắn không có chính miệng nói muốn giải trừ hôn ước, càng không thể có năng lực nói vài ba câu làm cho Hiên vương lui bước.
"Lâm tiểu thư vốn là bị hoàng thượng tứ hôn làm sườn phi của thái tử, hiện tại bổn vương chính miệng thỉnh cầu hoàng thượng sửa lại đem Lâm Hinh Nhân ban cho thần đệ, thần đệ chưa bao giờ thú vương phi, cho nên khẩn cầu hoàng thượng sắc phong Lâm Hinh Nhân làm Hiên vương chính phi." Tây Môn Tĩnh Hiên nhìn thẳng vào Tây Môn Tĩnh Liệt trước mặt, chắp tay nói.
Hiên vương nói xong, mọi người kinh ngạc, mà ngay cả Lâm Bác cũng nhất thời không có lấy lại được tinh thần.
Ai cũng không nghĩ tới Hiên vương sẽ lấy một nữ nhân bị thái tử cự tuyệt ở ngoài cửa, hơn nữa nữ nhân kia cũng không phải tuyệt sắc giai nhân, huống chi còn là một phế nhân. Cho dù nàng là đích nữ thiên kim phủ thái sư, làm một sườn phi đã là vị trí rất cao rồi, Hiên vương thế nhưng lại cho phép nàng trở thành chính phi!
"Lâm thái sư, bổn vương dùng chính phi của mình đổi lấy sườn phi của thái tử, được chứ?" Tây Môn Tĩnh Hiên xoay người nói với Lâm Bác đang im lặng nhất thời.
Lâm Bác tự nhiên biết vị trí chính phi này rất có trọng lượng, tuy rằng tương lai không hấp dẫn bằng nữ nhân của hoàng thượng nhưng danh hiệu của Hiên vương cùng với đương kim hoàng thượng có thể coi là như nhau, tìm một chỗ an toàn mới coi là quan trọng nhất, huống chi điều kiện của Lâm Hinh Nhân như vậy, có thể làm Hiên vương chính phi, đúng là ngoài dự tính.
Đổi lại hiên vương cưới Lâm Hinh Nhân, lấy chính phi đổi sườn phi, cũng là đem vinh quang về cho phủ thái sư, so với tên thái tử không đáng nhắc tới kia thì tương lai nhất định sáng sủa hơn nhiều.
"Hiên vương có thể suy nghĩ thay tiểu nữ, thần vô cùng cảm kích." Dưới bậc thang, Lâm Bác hướng về phía Tây Môn Tĩnh Hiên chắp tay nói.
"Tốt, liền đã định như vậy rồi, chọn ngày lành tháng tốt, Hiên vương đến phủ thái sư đón dâu!" Tây Môn Tĩnh Liệt thở phào một cái
Trong quy củ của Thanh Viên vương triều, hoàng gia đón dâu không cần tự mình xuất môn, chỉ cần nghênh đón trong phủ. Tây Môn Tĩnh Liệt cố ý bổ sung một câu, để tỏ vẻ thành ý đối với Lâm Bác.
Cái này là cho Lâm Bác mặt mũi
Ở chung cùng với Lâm Bác nhiều năm, từ khi còn là bằng hữu của hoàng tử, đến khi trở thành quân thần, thái độ của Tây Môn Tĩnh Liệt đối với vị hộ quốc thái sư này rất không bình thường, Tây Môn Tĩnh Liệt lo sợ Lâm Bác ngày càng củng cố quyền thế, nhưng lại nhớ kỹ những giao tình trước đây, vẫn còn nhắc nên hay không nên tước đi quyền lực của hắn.
"Thần đệ tuân chỉ." Tây Môn Tĩnh Hiên đối với yêu cầu của hoàng thượng cũng không thèm để ý, quay trở lại thái độ hờ hũng như trước kia, chắp tay nói.
Edit & Beta: Trà sữa vị bạc hà
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
"Hiên vương, ngươi xem thế này có gì mà không tốt? Triệt Nhi nhất thời gây họa, chọc giận hoàng huynh của ngươi, đã công khai đắc tội với phủ thái sư, làm cho Lâm Bác có lí do chống đối lại hắn, nhưng bây giờ nhận lỗi, quay lại lại đi cưới Lâm Hinh Nhân kia, cũng gây tổn hại lớn đến uy tín của thái tử, về sau hắn lên cũng có chút bất lợi." Hoàng hậu Khương Phụ Âm mẹ đẻ của Tây Môn Triệt vừa thấy Hiên vương Tây Môn Tĩnh Hiên liền vội vã hỏi.
Hoàng thượng vừa mới hạ chỉ tứ hôn, Tây Môn Triệt tuy trong lòng không đồng ý, nhưng cũng không dám cãi lại hoàng lệnh, âm thầm gửi thư cầu cứu Hiên vương. Thế nhưng Hiên vương có chuyện quan trọng trì hoãn, đến tận đêm đại hôn ấy mới trở về. Tình huống của thái tử hắn đã nghe nói, cho nên hắn không vội vã tiến cung, mà lẻn vào phủ thái sư quan sát thái độ của Lâm Bác, quả nhiên không ngoài dự liệu, Lâm Bác ỷ vào quyền thế trong tay sẽ không chịu lùi bước.
Vốn chuyện này cũng không phải chuyện đại sự gì, chỉ là thú một sườn phi mà thôi, thân là thái tử hẳn có thể cân nhắc thiết lập các mối quan hệ, biết nên làm như thế nào, nhưng Tây Môn Triệt cũng quá cứng đầu và làm hỏng việc.
Đối với việc Tây Môn Triệt dựa vào thân phận con trưởng để ngồi lên vị trí thái tử, trong lòng Tây Môn Tĩnh Hiên sớm đã có cân nhắc. Chúng triều thần đều nói sau lưng Tây Môn Triệt có Hiên vương làm chỗ dựa, mà Tây Môn Triệt gặp chuyện gì cũng ỷ lại vào hắn xử lí. Cho dù hoàng thượng cũng biết sau lưng Tây Môn Triệt có Hiên vương phò tá nên mới không động vào vị trí thái tử của hắn, kì thật Hiên vương vì vị thái tử này làm hết mọi việc đều bởi vì hắn cảm động và nhớ nhung ân đức của mẹ đẻ thái tử Khương Phụ Âm.
Tây Môn Tĩnh Hiên tuy rằng vì loạn lạc tám năm trước mới mất đi mẫu phi, thế nhưng khi hắn mới được sinh ra không bao lâu, mẫu phi hắn liền chẳng quan tâm hắn, hắn đều nhớ rõ những việc này, hắn được hoàng tẩu Khương Phụ Âm chiếu cố, lúc sau có Tây Môn Triệt, hai người bọn họ cùng nhau lớn lên. Cho nên hắn thân là hoàng thúc của Tây Môn Triệt nhưng mà thực tế so với hoàng tử cũng không khác biệt lắm.
"Hoàng tẩu không cần lo lắng, bất quá chỉ là một nữ nhân, ta sẽ hắn giải quyết." Tây Môn Tĩnh Hiên trấn an Khương Phụ Âm, lời nói lạnh nhạt giống như có thể giải quyết chuyện kia một cách dễ dàng.
"Hiên vương, có ngươi ở đây, bổn cung thực sự thấy an tâm." Nghe Tây Môn Tĩnh Hiên hứa hẹn, Khương Phụ Âm thở dài ra một hơi.
Tuy rằng Hiên vương đối với mọi chuyện đều tỏ vẻ thờ ơ lạnh nhạt, nhưng nói chính xác thì cả người Hiên vương vốn toát ra phong thái lãnh đạm sẵn có, Khương Phụ Âm bất giác suy nghĩ trong đầu, nếu là con trai nàng thể được bao nhiêu phần như thế?
Hôm nay lâm triều, triều thần đều nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt sắc bén, hắn ngạo nghễ cùng Lâm Bác đứng đầu chúng thần, Hiên vương lãnh đạm đột nhiên trở về triều.
Hai người một nam một bắc, nắm giữ binh lực của toàn bộ Thanh Viên vương triều. Nhưng bởi vì Hiên Vương vốn là hoàng thất, thân phận liền có vẻ cao quý hơn một chút.
"Hiên vương, ngươi cho rằng hôm nay nên trả lời thái sư như thế nào?" Tây Môn Tĩnh Liệt nhìn lướt qua quần thần, ánh mắt sắc bén dừng lại ở trên người Tây Môn Tĩnh Hiên.
Hắn trực tiếp muốn kết giao với Lâm Bác, có thể thấy được hắn ngày xưa đối rất tốt với vị bằng hữu này. Hiện giờ chẳng còn lại gì ngoài vương vị, ngoài quyền cao chức trọng cả.
Tám năm trước, năm Tây Môn Tĩnh Hiên mười tám tuổi dẹp yên chiến loạn vừa mới nổi danh, làm cho hắn mở mang không ít kiến thức về vị hoàng tử quyết đoán nhất của tiên hoàng, hôm nay hắn cùng Lâm Bác cùng tồn tại trong triều, cùng muốn giải quyết một vấn đề khó, không thể nói Tây Môn Tĩnh Liệt hắn thật sự e ngại Tây Môn Tĩnh Hiên, hắn sợ Tây Môn Tĩnh Hiên vì thái tử xuất đầu lộ diện nhằm vào Lâm Bác, binh lực hai bên nam bắc nổi dậy, cuối cùng khiến cho triều đình rung chuyển.
Thân là vua của một nước, Tây Môn Tĩnh Liệt lại càng lưu tâm thiên hạ của Thanh Viên vương triều.
"Lần này đúng là sai lầm của thái tử." Tây Môn Tĩnh Hiên nói xong nhìn Lâm Bác, "Bất quá Lâm thái sư, cho dù lấy Lâm tiểu thư một lần nữa cũng chỉ tốn sức lực, Lâm tiểu thư ở trong phủ thái tử cũng cảm thấy không vui, chẳng lẽ Lâm thái sư cam tâm tình nguyện bị người khác vũ nhục, làm cho Lâm tiểu thư ngày sau gặp phải bất hạnh?"
"Hiên vương nói lời ấy là có ý gì?" Lâm Bác hai mắt sáng ngời nhìn Tây Môn Tĩnh Hiên
Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được Lâm Bác quyết tâm thề sống chết cũng không đồng ý, hắn không có chính miệng nói muốn giải trừ hôn ước, càng không thể có năng lực nói vài ba câu làm cho Hiên vương lui bước.
"Lâm tiểu thư vốn là bị hoàng thượng tứ hôn làm sườn phi của thái tử, hiện tại bổn vương chính miệng thỉnh cầu hoàng thượng sửa lại đem Lâm Hinh Nhân ban cho thần đệ, thần đệ chưa bao giờ thú vương phi, cho nên khẩn cầu hoàng thượng sắc phong Lâm Hinh Nhân làm Hiên vương chính phi." Tây Môn Tĩnh Hiên nhìn thẳng vào Tây Môn Tĩnh Liệt trước mặt, chắp tay nói.
Hiên vương nói xong, mọi người kinh ngạc, mà ngay cả Lâm Bác cũng nhất thời không có lấy lại được tinh thần.
Ai cũng không nghĩ tới Hiên vương sẽ lấy một nữ nhân bị thái tử cự tuyệt ở ngoài cửa, hơn nữa nữ nhân kia cũng không phải tuyệt sắc giai nhân, huống chi còn là một phế nhân. Cho dù nàng là đích nữ thiên kim phủ thái sư, làm một sườn phi đã là vị trí rất cao rồi, Hiên vương thế nhưng lại cho phép nàng trở thành chính phi!
"Lâm thái sư, bổn vương dùng chính phi của mình đổi lấy sườn phi của thái tử, được chứ?" Tây Môn Tĩnh Hiên xoay người nói với Lâm Bác đang im lặng nhất thời.
Lâm Bác tự nhiên biết vị trí chính phi này rất có trọng lượng, tuy rằng tương lai không hấp dẫn bằng nữ nhân của hoàng thượng nhưng danh hiệu của Hiên vương cùng với đương kim hoàng thượng có thể coi là như nhau, tìm một chỗ an toàn mới coi là quan trọng nhất, huống chi điều kiện của Lâm Hinh Nhân như vậy, có thể làm Hiên vương chính phi, đúng là ngoài dự tính.
Đổi lại hiên vương cưới Lâm Hinh Nhân, lấy chính phi đổi sườn phi, cũng là đem vinh quang về cho phủ thái sư, so với tên thái tử không đáng nhắc tới kia thì tương lai nhất định sáng sủa hơn nhiều.
"Hiên vương có thể suy nghĩ thay tiểu nữ, thần vô cùng cảm kích." Dưới bậc thang, Lâm Bác hướng về phía Tây Môn Tĩnh Hiên chắp tay nói.
"Tốt, liền đã định như vậy rồi, chọn ngày lành tháng tốt, Hiên vương đến phủ thái sư đón dâu!" Tây Môn Tĩnh Liệt thở phào một cái
Trong quy củ của Thanh Viên vương triều, hoàng gia đón dâu không cần tự mình xuất môn, chỉ cần nghênh đón trong phủ. Tây Môn Tĩnh Liệt cố ý bổ sung một câu, để tỏ vẻ thành ý đối với Lâm Bác.
Cái này là cho Lâm Bác mặt mũi
Ở chung cùng với Lâm Bác nhiều năm, từ khi còn là bằng hữu của hoàng tử, đến khi trở thành quân thần, thái độ của Tây Môn Tĩnh Liệt đối với vị hộ quốc thái sư này rất không bình thường, Tây Môn Tĩnh Liệt lo sợ Lâm Bác ngày càng củng cố quyền thế, nhưng lại nhớ kỹ những giao tình trước đây, vẫn còn nhắc nên hay không nên tước đi quyền lực của hắn.
"Thần đệ tuân chỉ." Tây Môn Tĩnh Hiên đối với yêu cầu của hoàng thượng cũng không thèm để ý, quay trở lại thái độ hờ hũng như trước kia, chắp tay nói.
Edit & Beta: Trà sữa vị bạc hà