Mọi vật đều thức dậy,trở mình thoát khỏi màn đêm.Mặt trời từ từ nhô lên,khắp nơi chim hót líu lo,bướm chập trờn bay,cảnh sắc thiên nhiên rực rỡ.
”Bảo Bảo dậy thôi“.Nàng nhẹ nhàng đánh thức đứa nhỏ.
Một nụ cười mãn nguyện hiện trên môi nó.Hôm qua là ngày đầu tiên nó được mẫu thân ôm ngủ,cái cảm giác không sao tả nổi:hạnh phúc,vui sướng,cảm giác được bảo vệ..
”Dậy ta dạy con học võ,phòng thân.Ta cảm thấy ả trắc phi đó sẽ làm khó con“.Mặc dù gần con nhưng nàng vẫn thấy không yên tâm.
”Dạ mẫu thân“.Sửa xang lại y phục nó theo nàng ra ngoài.
”Đây là các chiêu thức phòng thủ con nhìn và học theo ta“.Các động tác của nàng uyển chuyển dứt khoát,nhẹ nhàng mà lấy mạng kẻ thù.
”Con tập lại cho ta xem một lần”
”Được ạ“.các động tác mẫu thân dạy rất thú vị hắn đều nhớ rõ.
”Con làm rất tốt.Đây là túi huơng giúp con tránh được 1 số loại đôc mà ta làm riêng cho con,đây là thuốc
độc khi con không thể đánh lại thì hãy dùng nó cách dùng ta sẽ đưa con sau,cuối cùng khi con không thể làm gì thì hãy bắn nó trên trời dù ở đâu cũng sẽ có người đến“.Nàng tỉ mỉ dặn dò cẩn thận.
”Được rồi về dùng bữa thôi'“.nàng sảng khoái nói.
Hai người dắt nhau đi qua hoa viên thì chợt thấy cảnh này đây.
”Vương gia người đợi thiếp với,hôm nay cô cô cho truyền thiếp vào cung gặp người“.Trắc phi Hoắc Ngọc này bèn dán chặt người vào hắn.
Nàng ghen.Được cho ngươi gần phu quân ta thêm.Ta sẽ từ từ cho ngươi sống những ngày tháng tốt đẹp nhất.
”Hài nhi tham kiến phụ thân,tham kiến trắc phi”>Nó ngước đôi mắt sợ hãi nhìn hai người.
”Nô tỳ tham kiến vương gia,tham kiến trắc phi“.Nàng nhanh miệng nói
Cơn gió chợt qua khiến hắn như cảm nhận được mùi hương của nàng đâu đó quanh đây rất gần hắn.Lại nhìn thấy sự sợ hãi của hài nhi đối với Hoắc Ngọc thật không an lòng mà.Hắn phải sớm đưa nàng ta đi mới được.
”Thôi lui về phòng nghỉ ngơi đi.Chăm sóc thiếu gia cẩn thận”Hắn dặn dò.
”Vâng nô tỳ đã rõ“.Nàng nhìn hắn trả lời.
Đi ra cửa chính như nhìn thấy nụ cười gian xảo của hai người.chắc do hắn nhìn nhầm thôi.
”Vô Ngân chuẩn bị xe ngựa”
”Nhi thần thỉnh an phụ hoàng, phụ hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế“.Dật Phong quỳ gối thỉnh an Hiên Đế.
Hoàng cung chính điện Hiên Đế đang ngồi xem xét tấu chuơng của chư vị đại thần Thấy hắn thỉnh an xong bèn nói”Bình thân,Phong nhi à ta có chuyện muốn cùng con bàn bạc“.
Thái độ giọng nói của phụ hoàng không giống ngày thường khiến hắn bất an.
Vương cung Hoắc Ngọc uyển chuyển đi vào xà vào lòng hoàng hậu ngọt ngào nói”Cô Cô người phải giúp con,con nghe nói vương gia chàng sắp có vương phi mới.Người phải giúp con.”Hoàng hậu là cô cô của nàng,Hoắc gia nắm binh quyền trong tay,nói với cô cô có gì mà phải sợ nữa.
”A Đầu này con đừng lo lắng ta sẽ giúp con mà“.Vỗ tay nàng ta hoàng hậu khẳng định chắc chắn.
Có được lời hứa của hoàng hậu nàng ta mới yên tâm rời đi.”Cô Cô người nghỉ ngơi đi con không làm phiền người nữa“.
Hừ đợi ta thành vương phi xem ta dạy dỗ ngươi Dật Thiên Vũ thế nào đồ tiểu súc sinh.
“Tiểu thiếu gia,bữa tối đã chuẩn bị xong mời người dùng”Cửa đột nhiên truyền tới âm thanh của một nha hoàn.
”Mang vào đi“.Dật Thiên Vũ phân phó.
”Dạ vương gia“.Nha hoàn mang bữa tối đã chuẩn bị vào thư phòng,cẩn thận đăt từng món lên bàn.
”Ngươi ở lại bồi ta ăn cơm còn tất cả các ngươi lui ra“.Đám nha hoàn vâng lệnh lui ra.
”Mẫu thân những món này đều do ngừơi nấu sao?Người ăn cùng hài nhi đi“.,Nó có chút ngạc nhiên không ngờ mẫu thân cũng biết nấu ăn,nhẹ nhàng cầm đũa lên ăn
Mẫu thân tài nấu ăn đúng thật là tuyệt vời,sắc hương vị đều đủ,màu sắc thì hấp dẫn.
”Ăn ngon không?'.Khóe môi nàng hiện lên nụ cười ngọt ngào.
Bảo Bảo hiện lên một tia vui sướng gật đầu nói:“ngon lắm ạ“.Nhìn nó càn quét hết thức ăn trên bàn là biết ngay.
”Mẫu thân những món này có tên là gì ạ?'.Tò mò hỏi nàng một câu.
Thấy sự tò mò của hắn Y Lâm lấy tay chỉ vào nói:“Đây là sườn xào chua ngọt,thịt xào nấm,hải sản thập cẩm,canh chua,“
”Cộc..Cộc..Cộc “
”Tiểu thiếu gia vương gia muốn người tới thư phòng gặp ngài“.
”Phụ thân muốn gặp con không phải có chuyện gì chứ“.
Trong nháy mắt Y Lâm lộ ra một tia hào quang nhìn chằm chằm vào hài tử đứng dậy nói:“Đi thôi“.
Trong thư phòng hắn đang ngồi đọc sách ánh mắt chăm chú vừa nhìn thấy bọn họ đi vào liền nói:“Đến rồi à,ngồi đi ta có chuyện muốn nói với con“.
”Vâng thưa phụ thân“.Nó nghe lời cha ngồi xuống.
Y Lâm đứng cạnh hài tử,cẩn thận dò xét hắn,dù đã sử dụng bộ mặt khác nhưng nàng vẫn sợ hắn sẽ nhận ra nàng.
”Thực ra ta đã tìm được mẫu thân cho con rồi“.Âm thanh trầm ấm của hắn vừa cất lên khiến hai người giật mình suy nghĩ”Là ta sao hay ai khác?””Oh là mẫu thân đây mà”
”Thật sao phụ thân,người dẫn con đi gặp người được không?Con sẽ ngoan sẽ vâng lời,hiếu thảo,quan tâm... đến mẫu thân mà“.Nháy mắt với nàng nó xúc động nói.
Hài tử khá lắm không hổ danh con của ta diễn xuất không tồi.
Thấy con trai đôi mắt ngấn lệ hắn thật đau lòng,hắn cũng không biết nàng có chấp nhận hay không nên chỉ đành an ủi con trai”Con yên tâm con là một đứa trẻ ngoan,tốt bụng hiếu thảo nàng chắc chắn sẽ quý con thôi,con đáng yêu thế này mà.”Ôm con trai vào lòng hắn nhẹ nhàng nói.
”Nhưng chỉ có điều....”Hắn ngập ngừng nói.
”Sao vậy phụ thân?”Đôi mắt to tròn nhìn hắn hỏi.
Hắn thật không muốn làm con đau lòng bèn nói”Không có gì đâu,ngoan một thời gian nữa ta sẽ đưa con đi gặp mẫu thân vui không?“.Lần này hắn chỉ biết trông cậy vào nàng thôi.
Thấy hắn đối với hài tử như vậy nàng biết hắn là một người cha tốt,có lẽ hắn cũng không cố ý dấu nàng,hắn hẳn có lỗi khổ tâm riêng.
”Thôi muộn rồi con về phòng nghỉ ngơi sớm đi“.Nhìn sắc trời đã tối hắn vội vàng nói với con trai.
”Hài nhi cáo lui“.
”Nô tỳ cáo lui“.
”Mẫu thân người tháy con diễn thế nào hay không“.Nó lém lỉnh hỏi nàng
”Hay rất hay“.Nàng tán duơng nó bằng một cái hôn nhẹ vào má.
Bỗng có hai bóng người tiến lại gần giọng nói không mấy phần hảo cảm vang lên:“Là ai đây có phải Dật Thiên Vũ thiếu gia không đây“.
Giọng nói này phát ra từ nữ tử mặc xiêm y màu đỏ rực, woa vòng một của nàng ta thật là..đang mải quan sát thi nàng giật mình bởi sự lạnh lùng của hài tử.
”Tham kiến Trắc phi,ngươi đến quyến rũ phụ vương sao.Để người thất vọng rồi phụ thân đã tìm được mẫu thân cho ta rồi.”Quăng cho nàng ta ánh mắt lạnh lùng nó bước đi mặc kệ hết thảy.
”Ta không tin đồ tiểu tử thối cứ chờ đấy mà xem ta sẽ cho ngươi biết tay”>Nàng và hài tử đi xa rồi mà vẫn nghe thấy tiếng hét của vị trắc phi kia.Xem ra trong vương phủ này rất thú vị đây.