Nhan Sắc Sắc không nói gì, đang chuẩn bị gắp rau thì thấy trong bát xuất hiện hai miếng chân gà, một của Sở Dạ, một từ phía Sở Dương, Nhan Sắc Sắc khó hiểu nhìn Sở Dương, y lại cười cười không nói gì, gắp một miếng chân gà bỏ vào bát của Nhan Ngọc, Nhan Sắc Sắc khép mắt, có lẽ là nàng suy nghĩ quá nhiều!
Quận chúa Trác Quân vẫn trầm mặc, không nói một câu, ánh mắt thường hướng về phía Sở Dạ, lúng túng ăn cơm, như đang chờ mong cái gì. . . . . .
Sở Dạ chỉ ôn hòa gắp đồ ăn cho Nhan Sắc Sắc, thỉnh thoảng lại cùng Nhan Sắc Sắc nói vài câu nhẹ nhàng, nhìn tình cảm mười phần ân ái. Bữa tiệc bỗng nhiên trở nên ngượng ngùng.
"Cha, rượu có độc." Trác Quân cuối cùng cũng thốt một câu, nhưng không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên lên tiếng khiến ai nấy đều kinh ngạc, Sở Dạ gần như nhíu mày, Nhan Sắc Sắc nhìn Sở Dạ, vẻ mặt lo lắng.
"Có độc?" Cung thân vương khó tin, hỏi.
"Con gái từng học qua y thuật, sợ là độc này không giết chết người, chỉ làm người bất động không vận được chân khí, không dùng được võ công, nếu dùng võ công sẽ đứt kinh mạch mà chết."
Vừa dứt lời chợt nghe thấy. . . . . .
"Sở Dạ, ngươi chịu chết đi!" Một hắc y bịt mặt xông vào, cầm chủy thủ[63] hướng Sở Dạ chạy tới, tốc độ cực nhanh, còn Sở Dạ vẫn uống rượu, không động đậy, như là tất cả những lời vừa rồi hắn đều không nghe được.
Nhan Sắc Sắc chưa kịp phản ứng, Trác Quân đã bổ nhào đến trước người Sở Dạ, một kiếm đâm tới, máu đỏ chậm rãi chảy xuống, ngón tay Sở Dạ như bạch ngọc cũng bị nhiễm đỏ. Đỏ chói mắt. . . . . . Nhan Sắc Sắc nhìn trên mặt hắn cũng có một chút lo lắng, cũng nhìn thấy khóe miệng Trác Quân mang theo một tia đắc ý.
Xem ra, đây mới là mục đích bọn họ mở tiệc chiêu đãi!
Sở Dạ đã ôm Trác Quân về Dự vương phủ.
Nhan Sắc Sắc vẫn mỉm cười từ biệt mọi người, cũng rộng lượng nói vài lời an ủi.
"Cung thân vương, Cung Vương phi đừng nên lo lắng, Dự vương gia nhất định sẽ cứu quận chúa. Sắc Sắc tạ ơn hai người. Cung thân vương, Cung Vương phi, Tứ Vương gia, muội muội, tôi đi trước. Cũng trở về nhìn thương thế Trác Quân quận chúa luôn." Nhan Sắc Sắc rộng lượng nói, vẻ mặt bình tĩnh không nhìn ra cảm xúc.
Cung thân vương và Cung Vương phi vẫn ngồi tại chỗ, mà Nhan Sắc Sắc quay người lại, lặng lẽ rơi một giọt lệ.
Nhan Sắc Sắc không nói gì, đang chuẩn bị gắp rau thì thấy trong bát xuất hiện hai miếng chân gà, một của Sở Dạ, một từ phía Sở Dương, Nhan Sắc Sắc khó hiểu nhìn Sở Dương, y lại cười cười không nói gì, gắp một miếng chân gà bỏ vào bát của Nhan Ngọc, Nhan Sắc Sắc khép mắt, có lẽ là nàng suy nghĩ quá nhiều!
Quận chúa Trác Quân vẫn trầm mặc, không nói một câu, ánh mắt thường hướng về phía Sở Dạ, lúng túng ăn cơm, như đang chờ mong cái gì. . . . . .
Sở Dạ chỉ ôn hòa gắp đồ ăn cho Nhan Sắc Sắc, thỉnh thoảng lại cùng Nhan Sắc Sắc nói vài câu nhẹ nhàng, nhìn tình cảm mười phần ân ái. Bữa tiệc bỗng nhiên trở nên ngượng ngùng.
"Cha, rượu có độc." Trác Quân cuối cùng cũng thốt một câu, nhưng không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên lên tiếng khiến ai nấy đều kinh ngạc, Sở Dạ gần như nhíu mày, Nhan Sắc Sắc nhìn Sở Dạ, vẻ mặt lo lắng.
"Có độc?" Cung thân vương khó tin, hỏi.
"Con gái từng học qua y thuật, sợ là độc này không giết chết người, chỉ làm người bất động không vận được chân khí, không dùng được võ công, nếu dùng võ công sẽ đứt kinh mạch mà chết."
Vừa dứt lời chợt nghe thấy. . . . . .
"Sở Dạ, ngươi chịu chết đi!" Một hắc y bịt mặt xông vào, cầm chủy thủ[] hướng Sở Dạ chạy tới, tốc độ cực nhanh, còn Sở Dạ vẫn uống rượu, không động đậy, như là tất cả những lời vừa rồi hắn đều không nghe được.
Nhan Sắc Sắc chưa kịp phản ứng, Trác Quân đã bổ nhào đến trước người Sở Dạ, một kiếm đâm tới, máu đỏ chậm rãi chảy xuống, ngón tay Sở Dạ như bạch ngọc cũng bị nhiễm đỏ. Đỏ chói mắt. . . . . . Nhan Sắc Sắc nhìn trên mặt hắn cũng có một chút lo lắng, cũng nhìn thấy khóe miệng Trác Quân mang theo một tia đắc ý.
Xem ra, đây mới là mục đích bọn họ mở tiệc chiêu đãi!
Sở Dạ đã ôm Trác Quân về Dự vương phủ.
Nhan Sắc Sắc vẫn mỉm cười từ biệt mọi người, cũng rộng lượng nói vài lời an ủi.
"Cung thân vương, Cung Vương phi đừng nên lo lắng, Dự vương gia nhất định sẽ cứu quận chúa. Sắc Sắc tạ ơn hai người. Cung thân vương, Cung Vương phi, Tứ Vương gia, muội muội, tôi đi trước. Cũng trở về nhìn thương thế Trác Quân quận chúa luôn." Nhan Sắc Sắc rộng lượng nói, vẻ mặt bình tĩnh không nhìn ra cảm xúc.
Cung thân vương và Cung Vương phi vẫn ngồi tại chỗ, mà Nhan Sắc Sắc quay người lại, lặng lẽ rơi một giọt lệ.