Lau mồ hôi trên trán, Hạ Tuyết liếc nhìn người đang xem sổ sách kia, thật sự không chịu nổi. Từ lúc bị Hạ Tuyết giáo huấn , Dạ Mị đã chuyên tâm vào công việc hơn . Có điều vẫn không rời xa nàng quá trăm thước, đi đâu cũng mang nàng theo, nhưng ít nhất bây giờ nàng có thể đi được rồi. Để linh hoạt được đôi chân, Hạ Tuyết quyết định tập múa , học các chiêu thức ở hiện đại mình biết mà nàng thử được.
Nói đi nói lại, Hạ Tuyết phải công nhận Dạ Mị thật sự dở kinh doanh, xem vài chòng sổ sách mà mấy tháng nay chưa xong. Kiểu này thì tới lúc kiếm được tiền nàng già mất rồi.
Đi lại, giật cuốn sổ trong tay Dạ Mị .
_Thật chán ca, vài chỉ xem sổ sách thôi mà mấy tháng chưa xong. Đợi ca kiếm tiền chắc ta chết rồi.
_Tuyết nhi sẽ không chết.
_Hả?
_Tuyết nhi sẽ bất tử.
_Gì vậy?
_Khi ta đạt đến hoá thần , Tuyết nhi uống máu ta thì sẽ bất tử.
Hạ Tuyết vừa cảm động vừa buồn cười . Đến thế giới này được vài tháng rồi đương nhiên cũng biết một phần rồi chứ. Thế giới này gần giống với cổ đại ở Trái Đất , chỉ là có thêm linh khí thôi.