Chương
“Nhưng mà sao ngươi có thể…”
Triệu Đường bỗng nhiên vươn tay ngắt lời Triệu An Linh.
Mặt ông ta không chút biểu cảm liếc nhìn Triệu An Hinh: “Ngươi nói cái người Kỉ Tam kia, bây giờ có ở trong phủ không!”
“Chắc chắn hản ở trong phủ, chuyện này người cứ giao cho con, con chắc chản sẽ thuyết phục hản, để hẳn can tâm tình nguyện đứng ra nhận tội thay!”
Ánh mắt Triệu Đường nặng nề nhìn hẳn: “Tốt nhất là ngươi nên nằm cho chặt, nếu không, vi phu chỉ có thể giao ngươi ra’“
Triệu An Hinh nghe xong những lời này đâu còn dám chậm trễ, lập tức lảo đảo đi ra phía sau.
Triệu An Hinh không đồng ý nhìn Triệu Đường: “Chẳng lẽ phụ thân thật sự muốn như An Hinh nói, để cho người không liên quan đi gánh tội danh nặng nề như vậy, đây chính là tội chết đó!”
“Chuyện này, chúng ta không thể ép buộc đối phương. Chỉ có hai bên cùng đồng ý thì mới có tác dụng, nói cách khác, hẳn cam tâm tình nguyện gánh tội thay thì sẽ nhận được thù lao. Với hẳn mà nói, có thể bảo vệ được tính mạng của con trai hẳn, thậm chí để cho suốt quãng đời còn lại của người nhà hẳn không cần phải lo cơm ăn áo mặc, chưa hẳn là hắn sẽ không đồng ý”
“Nhưng làm vậy có khác nào xem mạng người như cỏ rác! Triệu An Hinh hắn luôn mồm nói, năm đó mẫu thân của ta vì ỷ vào thế lực mà mưu hại mẹ ruột của hắn, trong lòng hắn vẫn còn khúc mắc, cho nên mới nghĩ cách hại chết mẫu thân. Nếu hản thực sự chính nghĩa như vậy thì hôm nay sẽ không nghĩ cách giải vây cho chính mình, cách làm trước đây của mẫu thân và hẳn có gì khác biệt sao?”
“An Linh, con vẫn chưa hiếu sao? Đây chính là nội tình không thế thiếu trong các gia đình quyền quý, đắng sau tất cả vẻ vinh quang bên ngoài, đều sẽ có những hiểm ác không muốn người khác biết. Con đừng có thương cảm nữa, mẫu thân của con đã chết rồi, đây chính là tình cảnh một mất một còn, bây giờ chúng ta cần phải phá bỏ cái tình cảnh này. Giúp cho lợi ích của nhà họ Triệu chịu va đập ít nhất có thể”
Triệu An Linh đau khổ che mặt lại: “Phụ thân, người biết không? Có lúc con cảm thấy người rất yêu quý chúng con, nhưng cũng có lúc, con không thể phân biệt được cuối cùng người có thật sự quan tâm đến con cái chúng con không, hay là người chỉ hy vọng có được càng nhiều lợi ích từ trên người chúng con, cuối cùng chúng con là cốt nhục của người hay là quân cờ trong tay người?”
“Cái này có gì khác nhau sao con. Ta và con đều đang ở nhà họ Triệu, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, cái đạo lý này con sớm muộn gì cũng sẽ hiểu”
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, Triệu An Hinh đã tìm được KỈ Tam Hắn một phát nắm được cổ tay của Kỉ Tam, nhìn chằm chằm vào đối phương.
“Nghe nói ngươi đang cần một số tiền lớn để cứu lấy sinh mệnh của con trai ngươi, có phải thật vậy không?”
Kỉ Tam thành thật gật đầu: “Đúng vậy đại công tử. Con trai của tiểu nhân chỉ mới tám tuổi, nhưng cứ mắc phải bệnh nan y, tiền thuốc mỗi tháng đều vượt quá tiền công của ta, ta thật sự sắp cung cấp không nỗi nữa rồi, mà tại sao đại công tử lại đột nhiên hỏi đến chuyện này?”
“Ngươi có muốn cứu nó không? Ta cam đoan với ngươi, sau này nó không phải lo cơm ăn áo mặc, bình yên mà lớn lên, tất cả những dược liệu mà nó cần ta đều có thể đem đến cho ngươi, cho dù có quý báu đến đâu nó vẫn đều có thể ăn được!”
Kỉ Tam vừa nghe được lời này thì hận không thể lập tức dập đầu lạy Triệu An Hinh.
Hẳn vội vàng hỏi: “Đại công tử, chuyện này có thật không vậy? Vậy tiểu nhân có thể làm được gì cho ngài?”
“Đương nhiên là thật rồi, có điều, thật ra ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ. Thậm chí có thể khiến ngươi phải máu chảy đầu rơi ngươi có tình nguyện không?”
Kỉ Tam cắn răng: “Tiểu nhân tình nguyện, chỉ cần có thể cứu được con trai, việc gì tiểu nhân cũng tình nguyện làm!”
“Vậy thì tốt, ngươi nghe đây. Chỉ cần ngươi tình nguyện thừa nhận ngươi là người đã hại chết quận chúa Di Thanh, là ngươi đã lén lút tráo đổi dược liệu mà Thần vương phi đưa cho nhà họ Triệu thành độc dược, cho nên mới hại chết quận chúa Di Thanh. Nếu như ngươi có thể làm được, một nhà già trẻ của ngươi sẽ có một tương lai suôn sẽ.”