Chương
Không cam tâm việc mẹ nàng ta chết, cuối cùng chỉ đổi lại một trò chơi lừa bịp.
Dựa vào đâu mà họ chỉ có thể làm những con tốt trên bàn cờ, mặc cho người khác thao túng!
Triệu An Linh bước đi vô định, lúc này nàng ấy thấy mình và Triệu Khương Lan chẳng có gì khác biệt cả. Mặc dù lúc trước họ như kẻ địch đối đầu với nhau, nhưng trong vòng xoáy của chốn quan trường, họ cũng chỉ là những kẻ tội nghiệp.
Nhưng Triệu An Linh sinh ra đã có tính cách không chịu khuất phục, có cách nào để vượt qua những người có quyền thế này và cho bá tánh biết sự thật không?
Nàng ấy đi đến nửa đường, đột nhiên nghĩ đến một nơi.
Đúng rồi, nếu nàng ấy nhớ không lầm, kinh thành có một nơi gọi là Đài Kim Minh.
Đài Kim Minh là một nơi sầm uất giữa kinh thành, bất cứ ai gặp chuyện bất bình đều có thế đánh trống kêu oan.
Nơi này đúng là nơi để thoát khỏi những sự thật được che giấu bởi những người có quyền hành, để vạch trần trước bá tánh.
Thông qua nơi này, thường dân có thể trực tiếp kinh động Tri phủ của kinh thành, đế minh oan trước mặt mọi người.
Xem ra, cho dù đối phương là người có địa vị gì, cũng không tránh được sự chỉ trích của người dân bá tánh.
Để ổn định lòng dân, vụ án thường được phán quyết công bằng.
Triệu An Linh cắn môi, thời khắc này lòng nàng ta như nhóm lên được một ngọn lửa mãnh liệ ‘Vì vậy nàng ta không chút do dự, ngay lập tức chạy đến Đài Kim Minh.
Đài Kim Minh có mười chín bậc.
Chính là để tưởng nhớ việc Thịnh Khang khai quốc lập triều, có một người con trai mười chín tuổi không sợ quyền thế, đã kiện một quan chức quyền lực bên cạnh Cao Tổ đã cưỡng bức muội muội mình.
Người thiếu niên đó đã dùng máu làm mực viết lên bức tường trắng bên ngoài kinh thành, từng chữ đều là máu, viết ra tội ác của tên quan đó, điều này khiến cả kinh thành chấn động.
Sau đó, Cao Tổ vì để giải quyết sự bất bình trong lòng bá tánh, nên đã lập nên Đài Kim Minh này.
Đài cao này sừng sững giữa kinh thành, ánh sáng rọi xuống giống như những nấc thang được thần linh soi rọi.
Triệu An Linh ngẩng cao đầu và bước lên các bậc thang.
Đến chỗ cái trống màu đỏ trắng, nàng ta cầm chiếc dùi bên cạnh, đánh thật mạnh vào mặt trống.
Ngay sau đó, trên đài đã phát ra tiếng trống vang dội.
Càng lúc càng đông người dân đến xem.
Phải biết rắng, Đài Kim Minh hầu hết đều là buộc tội những người quyền cao chức trọng.
Cũng vì như vậy, rất ít người dám gõ chiếc trống này.
Cơ hội để nghe thấy tiếng trống rất hiếm.
Triệu An Linh nhìn thấy xung quanh đã đầy người, trong lòng càng lúc càng kiên định.
Tay nàng ấy càng lúc càng mạnh mẽ hơn, tiếng trống cũng càng lớn hơn.