Chương
Vừa xong thì Nghiêm Chính cũng lên tới nơi, hắn xin lỗi: “Ta nói với Vi tiểu thư là ăn cơm với ý trung nhân không biết có đem lại phiền phức cho nàng không?”
Khuôn mặt Triệu An Linh đỏ bừng rồi hừ một tiếng như không quan tâm.
“Ta không sợ phiền phức. Cùng lắm thì nàng ta cũng chỉ dám bàn tán sau lưng ta, cây ngay không sợ chết đứng. Thấy Nghiêm Chính hơi lo lắng, Triệu An Linh lại hằng giọng.
“Hơn nữa, cũng không phải là huynh đang lừa nàng ta, huynh cũng chỉ đang nói sự thật. Vậy nên Triệu An Linh đồng ý với chuyện nàng là ý trung nhân trong lòng Nghiêm Chính sao? Trái tim Nghiêm Chính rung động, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn.
Bởi vì Vi Diễm tận mắt nhìn thấy Nghiêm Chính và Triệu An Linh ở cùng nhau, nhất là Nghiêm Chính còn tự thừa nhận rằng, Triệu An Linh là người trong lòng của hắn.
Đây không khác gì là một quả mìn, nổ tung khiến Vi
Diễm đờ đẫn cả người.
Sau sự bất ngờ, trong lòng nàng ta lại vô cùng phẫn uất.
Vi Diễm không biết rõ chuyện Triệu An Linh và Mộ Dung Bắc Quý đã không còn quan hệ gì nữa nên càng nghĩ rằng Triệu An Linh làm chuyện không biết xấu hổ.
Còn về Nghiêm Chính, rõ ràng cách đây không lâu, cô cô của hắn còn nhờ người để hắn xem mắt với nàng ta.
Vậy mà tại sao trong một thời gian ngắn như vậy, hắn lại có ý khác với Triệu An Linh?
Rõ ràng là đã động lòng từ lâu, nhớ lại ngày đó hai người nói chuyện với nhau, không biết đã thầm thích nhau được bao lâu.
Tình huống đã như vậy, vậy mà vẫn còn xem mắt với người khác, không phải là đang cố ý lừa gạt người khác sao?
Vi Diễm càng nghĩ càng tủi thân.
Sau khi rời khỏi Túy Tiên lâu, nàng ta vội vàng đi tìm mấy người bạn thân trong kinh thành để kể hết chuyện này cho bọn họ nghe.
Lời nói của Vi Diễm không thiếu sự công kích dành cho Triệu An Linh: “Thân là Thái tử phi của một nước, vậy mà lại có quan hệ không rõ ràng với thần tử. Hai người bọn họ còn dám lén lút hẹn hò ở Túy Tiên lâu, hơn nữa trời còn đã tối, không biết đến khi đêm tối gió lên, còn làm ra những chuyện vô liêm sỉ gì nữa?”
“Lúc đầu bên ngoài nói chuyện Nghiêm Chính cưỡng đoạt dân nữ là vu oan cho hằn, nhưng hiện giờ nhìn lại thái độ của hắn với Thái tử phi, rõ ràng hắn không hề e sợ, cũng không hề tuân thủ lễ pháp. Hai người đó đúng là khiến ta tức chết” Người ngồi bên cạnh nghe thấy vậy cảm thấy chuyện này không có khả năng lắm.
“Cho dù Triệu An Linh có hống hách đến đâu thì cũng không thể công khai làm ta những chuyện như thế này đầu. Chẳng lẽ nàng ta không sợ Thái tử điện hạ trách phạt, hoặc liên lụy tới cả nhà họ Triệu sao?”
“Ta thấy Triệu An Linh ăn vụng ở bên ngoài nhưng lại rất đắc ý, rõ ràng là bị người khác phát hiện nhưng lại không hề cảm thấy xấu hổ, nhục nhã mà còn đóng cửa sổ lại trước mặt ta để chọc tức ta và lớn tiếng thúc giục Nghiêm Chính. Chắc bình thường Thái tử điện hạ bận trăm công nghìn việc, không có thời gian quản lý Triệu An Linh, nàng ta cũng bị nhà họ Triệu nuông chiều quá nên càng ngày càng không biết trời cao đất dày là gì. Tóm lại nhất định ta không nhìn lầm đâu, hai người bọn họ nhất định có chuyện bất chính.”
Bởi vì Vi Diễm ăn nói vô cùng hùng hồn, những người ban đầu vốn dĩ không tin cũng phải tin đến mấy phần.
Trong kinh thành nhanh chóng truyền đi thông tin, nói Triệu An Linh hành xử không có quy tắc, có chuyện gì mờ ám với Đại Lý Tự Khanh. Tin đồn càng lúc càng lan đi xa, cuối cùng có người không nhịn được nữa nên tới trước mặt của Triệu Đường hỏi thẳng.
Một thần tử bình thường có quan hệ không tốt đẹp gì với Triệu Đường chạy tới trước mặt nói chuyện này với ông ta ngay sau buổi hạ triều.