Chương
“Thưa Điện hạ, thật sự mà nói thì những vị trí này là do thuộc hạ cho người mua chuộc mới có được. Bởi vì thời gian gấp rút, nên thời điểm này trong cung không phải là dịp để tuyển chọn cung nữ với quy mô lớn, thế nhưng thời gian thì không đợi người nên để có thể nhanh chóng vào cung thuộc hạ đã nhờ Phượng Vệ nghĩ cách, không ngờ lại có tin tức sớm như vậy.”
Hóa ra những vị trí đó chỉ là những chỗ trống tạm thời. Bản lĩnh của Phượng Vệ này thật sự rất lớn khiến cho Mộ Dung Bắc Uyên cũng phải kinh ngạc.
Ngay cả Ty nội vụ mà cũng có thể can thiệp vào, như vậy khoảng cách để tiếp cận được Triệu Khương Lan có lẽ đã gần hơn một bước.
Hắn nóng lòng hỏi: “Nếu đã như vậy, Bổn vương cũng không muốn đợi thêm nữa. Nếu như có thể sắp xếp cho Hoắc Hoa Quý vào cung làm cung nữ, vậy thì Bổn vương có thể giả làm nội giám để đến làm việc ở Vị Ương Cung không?”
Khi Mộ Dung Bắc Uyên vừa nói ra điều này, tất cả mọi người đều bị sốc.
Nội giảm?
Hắn vốn dĩ là hoàng tử của một quốc gia, thân thể đáng giá ngàn vàng, với thân phận vô cùng cao quý như vậy, làm sao hắn có thể chịu ấm ức mà để người khác sai khiển được.
Thế nhưng Mộ Dung Bắc Uyên lại không hề quan tâm.
“Bây giờ, Bổn vương không quan tâm đến thân phận của mình, chỉ cần có thể nhanh chóng nhìn thấy Vương Phi. Thì cho dù chỉ là một ngày, Bổn vương cũng không muốn đợi thêm nữa, bây giờ không biết bệnh tình của nàng như thế nào, ta thật sự không thể nào yên tâm được.”
Chủ quán nghe xong những điều này liền sụt sịt không ngừng.
Khi nàng ta nhìn thấy phong thái này của Thần Vương, nàng ta cũng đã ít nhiều hiểu được rằng tại sao ngay cả một người thuộc dòng dõi rồng phượng như Bệ hạ mà Triệu Khương Lan cũng không cần. Đến hôm nay khi nhìn thấy tình cảm mà Thần Vương đã dành cho Chủ thượng, nàng ta thật sự cảm thấy rất đáng trân trọng.
Vì bây giờ khi ở một vị trí tôn nghiêm và cao quý như Bệ Hạ thì tuyệt đối sẽ không thể hạ thấp thân phận của mình như vậy.
Vì một nữ nhân mà có thể hy sinh đến mức như thế này.. Xét riêng về điểm này thôi thì hắn ta đã thua xa Thần Vương rồi.
Tiểu Dương cảm thấy lo lắng liền nhắc nhở hắn: “Nhưng mà thưa điện hạ, ngài có phải là đã quên mất một điều rất quan trọng không, nếu như ngài giả làm nội giám để vào trong cung, thì chẳng phải sẽ bị tịnh thân à.”
Mộ Dung Bắc Uyên đột nhiên cảm thấy như bị mắc nghẹn, mặt đỏ bừng.
Bà chủ quản đã dõng dạc đưa ra ý kiến “Vị tiểu huynh đệ này không cần phải quá lo lắng như vậy, nếu như ngài thật sự muốn vào cung thì cũng không phải là không có cách, mọi người cứ chờ thời cơ là được. Sự lo lắng duy nhất của thuộc hạ bây giờ đó là một người có địa vị cao quý như Điện hạ làm sao có thể chịu đựng được những việc vặt như vậy, một khi đã vào cung, thì sẽ không thể tránh khỏi việc bị người khác sai khiến, mắng chửi, thậm chí họ còn đối xử lạnh nhạt với nhau, làm sao một chủ tử như ngài có thể thích nghi được với những chuyện như vậy?”
Thế nhưng ánh mắt của Mộ Dung Bắc Uyên lại vô cùng kiên định, lúc này trong lòng hắn chỉ biết có một mình Triệu Khương Lan.
Chỉ cần nghĩ đến nàng, can đảm của hắn liền trỗi dậy một cách mạnh mẽ.
Cho dù hoàn cảnh có tồi tệ đến đầu đi chăng nữa thì nhất định cũng sẽ trở thành mùa xuân.
“Không cần căng thẳng như vậy đầu, cho dù là uất ức nhiều hơn như vậy đi chăng nữa thì Bốn vương vẫn có thể chịu đựng được.”
Khi hắn nói ra lời này, chủ quán liền thở dài: “Nếu đã như vậy thì ngài cứ chờ tin tức của thuộc hạ là được.
Ngày hôm sau, Hoắc Hoa Quý đã được đưa vào cung trước để tiếp nhận việc tuyển chọn cung nữ.
Vì đã có sự sắp xếp trên tất cả các chặng đường từ trước, nên nàng ta đã vào cung một cách vô cùng thuận lợi và suôn sẻ.
Và sau đó, khi cuộc tuyển chọn kết thúc thì mọi người đều được bố trí theo đúng như thống nhất từ trước.
Vì vậy, tạm thời nàng ta được sắp xếp cho làm việc ở hậu viện của phủ Nội vụ và chờ sự bố trí tiếp theo.
Điều quan trọng nhất bây giờ chính là Mộ Dung Bắc
Uyên có thể thuận lợi vào cung được hay không.
Phủ Nội vụ cũng đã tiến hành tuyển chọn một số nội giảm, những người đó sau khi đã được chọn thì họ sẽ được sắp xếp để tịnh thân và được đưa đến y quán để У điều trị trước khi vào cung hầu hạ.
Vào khoảng thời gian mà họ được đưa tới y quán chính là cơ hội tốt nhất để chủ quán có thể đưa Mộ Dung Bắc Uyên đến và âm thầm thay thế một người trong số họ.
Trong số các nội giám này có một người có thân hình cao lớn nhất rất phù hợp để thay thế.
Tuy rằng hắn vẫn còn thấp hơn Mộ Dung Bắc Uyên một chút, nhưng người trong cung vẫn chưa quen mặt hắn lắm cho nên có thể sẽ không nhận ra sự khác thường này.