Chương
Mấy vị phó tướng cũng vội vàng tổ chức lại kỷ luật, thu hồi vải vóc không cho phép người khác tới xem. Đám quạ đen kia vẫn còn chưa có ý muốn đi, bọn chúng nhìn thấy cá chép trên mặt nước, lao xuống dưới ngậm mất lũ cá rồi mới rời đi.
Thế là ngay cả cái “điềm lành” mà Liên Tư Thành cố gắng tạo ra cũng bị bầy quạ đen làm hỏng.
Bách tính nhìn thấy cảnh này trong lòng đều dấy lên nghi ngờ. Chẳng lẽ thật sự là có người cố ý hành động sao? Thế nhưng quạ đen chính là chim thần làm sao có thể nghe lệnh của người thường? Mà hành động của bọn chúng hết sức thông minh, phải chăng những việc này mới là chỉ thị thực sự từ trời cao? Chẳng lẽ Liên Tư Thành đang làm việc trái với ý trời, trái với luân thường đạo lý? Làm xuất hiện những lời đồn như vậy chính là mục đích của Triệu Khương Lan.
Liên Tư Thành dù có tức giận đến nghiến răng nghiến lợi cũng không có cách nào thanh minh cho bản thân. Điền lễ tế thiên biến thành một màn náo nhiệt như vậy nên chỉ có thể kết thúc qua loa.
Liên Tư Thành cho người đi tra rõ lai lịch của bầy quạ đen này, phát hiện bọn chúng đều đến từ núi Ô Đề. Hắn đập bàn một cái: “Chắc chắc là người của triều đình lén lút đi tới núi Ô Đề, nhưng bọn chúng làm thế nào thông đồng với bầy quạ, có thể làm cho quạ đen ngậm tơ lụa, thật sự là không thể tưởng tượng nổi”
Hắn không tin cái gì gọi là chim thần làm theo ý trời, đây rõ ràng là có người cố ý sắp đặt. Ý đồ chính là làm cho thuỷ quân Đông Nam lòng quân tán loạn. Chỉ là điều khiển được những con quạ đen kia thì tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, chứng minh bên cạnh Mộ Dung Bắc Uyên nhất định còn có cao nhân, không chừng là tinh thông linh dị chi thuật, mới có thể giả thần giả quỷ hù dọa người khác như vậy.
Một vị phó tướng bên cạnh Liên Tư Thành nhỏ giọng thầm thì nói: “Nếu như thực sự có người có thể điều khiển được quạ đen, thuộc hạ nghĩ đến một loại thân phận…
“Thân phận gì?” Liên Tư Thành Liên vội hỏi.
“Là Vu y!”
Liên Tư Thành mở to hai mắt nhìn: “Vu y? Ta biết, chính là Hoàng hậu Lý Hân của Vinh Dương lúc trước. Nhưng Lý Hâm đã chết, trên thế giới này còn tồn tại Vu y khác sao?”
“Không sai. Tướng quân có chỗ không biết, Vu y mặc dù là ngàn dặm mới tìm được một, nhưng cũng không phải là có một không hai. Thiên hạ này không có khả năng chỉ có một mình Lý Hâm mới là Vu y, nói không chừng hiện tại bên cạnh Thần vương đang có một người khác.”
Liên Tư Thành cắn chặt bờ môi: “Nếu quả thật là như thế, chẳng phải là quá thuận lợi cho Mộ Dung Bắc Uyên rồi sao?
Phó tướng nhẹ gật đầu, biểu cảm nặng nề.
“Thuộc hạ nghe nói Vu y đều là người có bản lĩnh cao cường, có thể đối thoại cùng chim thú. Năm đó Lý Hoàng hậu còn sử dụng hẳn một đội quân gấu đen, lưu truyền đến ngày nay. Ngài không nên quên, Vinh Dương đã từng nội chiến không ngừng, lúc Lý Mặc là Thái tử bị hạn chế khắp nơi, nhưng có Lý Hâm tựa như hổ thêm cánh, đánh đâu thẳng đó. Lúc tác chiến có Vu y là có trợ giúp rất lớn.”
Liên Tư Thành Liên vội hỏi: “Vậy có cách nào để chúng ta cũng tìm được một Vu y không? Dù là dùng một khoảng tiền lớn để mời cũng nhất định không thể thua Mộ Dung Bắc Uyên được. Mặc dù trước mắt bọn hắn ít người, ở thế yếu. Nhưng có kỳ nhân dị sĩ trợ giúp, chưa chắc bọn hắn sẽ không có cơ hội chiến thắng bất ngờ, ta tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện như vậy!”
Phó tướng nghe lời này, suy nghĩ một chút.
“Thuộc hạ có quen biết một vị đại sư, vị này có kiến thức rộng rãi, có nhiều mối quen biết, có thể thay chúng ta tìm được một Vu y.
“Vậy ngươi nhanh đi liên hệ với người này. Dù có tiêu hao bao nhiêu bạc, cũng phải mời được Vu y!”
Mấy ngày sau trong thành Thanh Châu, Mộ Dung Bắc Uyên và Triệu Khương Lan đã biết điển lễ tế thiên của Liên Tư Thành xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bọn họ hết sức hài lòng với kết quả này, trước mắt chưa có thiệt hại nghiêm trọng đối với thuỷ quân Đông Nam nhưng chỉ cần làm cho nội bộ bọn hắn sinh ra một tia nghi ngờ, đã là vô cùng tốt.