Chương
Chiêu Vũ đế nói đến đây, trong đầu đột nhiên hiện lên một hình dáng.
Chỉ trong chớp mắt này, cuối cùng hắn cũng nhận ra vì sao hắn lại thấy Triệu Minh nhìn rất quen!
Tuy Triệu Minh là nam tử nhưng ngũ quan lại vô cùng thanh tú.
Thậm chí có mấy phần giống với Triệu Khương Lan.
Nếu như Triệu Khương Lan có ca ca hoặc đệ đệ xêm xêm tuổi, nói không chừng lớn lên sẽ có dáng vẻ của Triệu Minh.
Lại trùng hợp hơn là, bọn họ đều họ Triệu, đều là đại phu.
Tại sao lại có chuyện như vậy chứ.
Nếu không phải hắn hiểu rõ rằng Triệu Khương Lan đúng là đã trở thành hoàng hậu của Vinh Dương, thì hắn đã có nghi ngờ khác.
Căn cứ theo báo cáo của mật thám hắc sắp xếp ở Vinh Dương, tình cảm giữa hoàng đế và hoàng hậu của Vinh Dương bây giờ vô cùng tốt, Lý Mặc vô cùng cưng chiều Triệu Khương Lan.
Vậy nên Triệu Minh tuyệt đối không thể nào là Triệu Khương Lan.
Vậy thì chỉ có một khả năng, hắn ta thật sự quá giống với Triệu Khương Lan.
Đến mức mà, nếu như Mộ Dung Bắc Uyên vẫn nhớ mãi không quên Triệu Khương Lan, khi nhìn thấy dạng người giống với người đó như Triệu Minh, cho dù là nam tử, nói không chừng cũng sẽ trong lúc ngẩn ngơ mà bị mê hoặc tâm trí.
Nếu như vậy, tất cả đều có thể nghĩ thông!
Trên thực tế, phần tình cảm chân thành trong lòng Mộ Dung Bắc Uyên vẫn là Triệu Khương Lan.
Nhưng bây giờ nó mong mà không được, nên lùi lại một bước, đem những tình cảm ấy gửi gắm lên người Triệu Minh.
Chuyện này thế nào cũng không được!
Chiêu Vũ đế nghĩa đến những gì Mộ Dung Bắc Uyên đã nói, rõ ràng nó không hề có ý định lấy vợ kế.
Nhưng một khi nó đã xác định Triệu Minh, rươi vào một vòng xoáy kỳ quái, cuối cùng cũng sẽ không chấp nhận được người bên ngoài.
Tuy nói rằng trong những gia đình vương công quý tộc, ngẫu nhiên cũng sẽ có một số người nuôi luyến sủng là những người trẻ tuổi đẹp trai, nhưng mà chung lại thì chuyện này là chuyện không ra gì.
Chiêu Vũ đế luôn có kỳ vọng rất cao dành cho Mộ Dung Bắc Uyên, sao có thể để hắn làm ra chuyện bị người chỉ trích như vậy.
Huống chi người kia còn là một vu y.
Một tên vu y, nếu thật sự ở lâu bên cạnh Uyên Nhi, chẳng may đem lại vận rủi cho nó thì làm thế nào bây giờ?
Hắn ta tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra.
Chiêu Vũ đế chần chừ một lát, quay đầu nói với Tần Khâm: “Sai người đưa Triệu Minh vào cung. Chờ sau khi hắn tiến cung thì dẫn hắn đến Giới Luật Tư để trẫm tự mình thẩm vấn hắn.”
Tần Khâm thấy hơi lo lắng: “Nhưng những lời kia chẳng qua chỉ là lời nói một phía của quận chúa Minh Châu. Sao Hoàng thượng có thể khẳng định lời nói của nàng ta là thật. Thần vẫn nghĩ, Điện hạ chẳng qua chỉ có tình cảm khác thường với Triệu công tử, cho dù chính miệng thừa nhận với Quận chúa thì có lẽ là vì tránh né tình cảm của quận chúa. Cố tình nói như vậy là lấy cớ để từ chối.”
Đây hoàn toàn có thể là một khả năng.
Nhưng mà sau khi Chiêu Vũ đế vững tin Triệu Minh giống ai thì gương mặt kia và dung nhan của Triệu Khương Lan đọng trong lòng hắn vẫn không ngừng giao đấu với nhau.
Hắn không thể nào ngồi yên mặc kệ.
“Trước hết cứ bảo hắn tiến cung, trẫm tự có sắp xếp.”
Nói đến đây, Chiêu Vũ đế lại nghĩ đến một chuyện, hình như là Triệu Minh vẫn đang ở phủ Thần Vương.
Lúc đầu Chiêu Vũ đến chỉ nghĩ hắn có quan hệ thân thiết với Thần Vương, không nghĩ quá nhiều.
Nhưng sau khi được quận chúa Minh Châu nhắc nhở, đã cảm giác được có gì đó không đúng lắm.
Lòng trung thành của Triệu Minh cũng đã mở ra không chỉ nửa năm một năm.
Ở kinh thành hắn không có chỗ ở cố định, nhưng hết lần này đến lần khác lại nhất định phải ở trong phủ Thần Vương.
Thật sự là… Lưu công công vội vàng đi đến phủ Thần Vương tuyền chỉ, nói là Hoàng thượng muốn mời Triệu công tử vào cung diện thánh.