Nàng muốn khôi phục pháp lực để nhân cơ hội này lịch kiếp phi thăng thành Thượng Thần nên đã cầu Tử Tà giúp nàng đến Thiên Sơn Môn. Hắn đã đồng ý, nhưng với điều kiện phải che đôi mắt của nàng lại.
Hôm nay là ngày đầu tiên nàng đến Thiên Sơn Môn.
Thiên Sơn Môn rất đẹp. Có hồ Tam Thủy, Điện Thiên Sơn,... Phong cảnh hữu tình, lại có phần thanh tịnh nhưng cũng chẳng kém phần náo nhiệt.
Ừm, rất náo nhiệt, bởi vì người trong môn nghe nói có một người muốn bái sư nên tới xem.
Lại còn là nữ tử...Ờ, chính xác thì là tiểu hài tử. Không ngờ tiểu muội muội ấy còn không thể nhìn thấy.
Hài tử tội nghiệp...
- Tiểu muội muội à, ngươi mau về đi. Ở đây không thu nạp tiểu hài tử đâu.
- Tiểu muội muội, ngươi là tiểu muội của vị đại ca đó sao?
- Ngươi đi theo huynh ấy tới đây chơi à? Lại chơi cùng tỷ tỷ đi.
- Hay để các tỷ tỷ cùng ca ca dẫn muội đi tìm đại ca của muội nhé.
...
Một đống đệ tử Thiên Sơn Môn vây quanh Minh Nguyệt. Ồ, họ không xem nàng là đồng môn cơ đấy.
Nhìn khắp chung quanh chỉ có nàng là tiểu hài tử thôi, còn lại đều là thiếu niên trên 10 tuổi. Đừng nghĩ sao trên 10 tuổi mới được nhé, bởi họ phải trải qua rất nhiều gian nan mới có thể thành đệ tử môn phái đấy.
- Các ngươi ồn ào gì chứ! Chẳng phải chỉ là một con nhóc hôi sữa thôi sao? Chẳng hiểu nó có gì để cho các ngươi hâm mộ chứ?
Một giọng nói kiêu ngạo vang lên. Một nữ tử lục y khá xinh đẹp, gương mặt nhỏ nhắn cùng búi tóc hai bánh bao trên đầu còn cài thêm vài cây trâm vàng lấp lánh bước tới.
Nàng ta cúi xuống nâng cằm nàng lên.
- Hừ! Nhóc con, ở đây không có chỗ cho ngươi quậy phá, mau tìm ca ca ngươi rồi về đi!
Minh Nguyệt không nhìn thấy nàng ta, nhưng âm thanh chanh chua này cũng làm nàng cảm thấy chán ghét. Nàng nhíu chặt đôi mày nhỏ.
- Thục Kiều! Ngươi đang làm gì thế hả?
Một thanh âm tức giận vang lên. Là Tử Tà à.
- Sư...sư tôn. Người mau xem con nhóc này đi. Nó tới đây quậy phá, quấy nhiễu thanh tịnh của Thiên Môn Sơn...
- Nàng là tiểu sư muội của ngươi, đừng ở đó ăn nói hàm hồ! Nguyệt nhi, lại đây, ta giới thiệu ngươi với mọi người.
Rồi hắn quay sang, kéo nàng đứng cạnh.
- Nàng sẽ là đệ tử thứ 102 của Thiên Sơn Môn. Gọi là Minh Nguyệt. Còn bây giờ, theo ta đi kiểm nghiệm năng lực.
Hắn dắt nàng theo...
-------------------Hết-------------------
Lời tác giả:
Hello! Chương 7 đã có rồi đây!
Xin lỗi mọi người nha, vì chương 7 trước của truyện này bị lỗi nên mình sửa và đăng lại.
Chương 8 sẽ là khảo nghiệm năng lực rồi! Chắc sẽ rất vui đây...
Mong mọi người đón đọc:)
Nàng muốn khôi phục pháp lực để nhân cơ hội này lịch kiếp phi thăng thành Thượng Thần nên đã cầu Tử Tà giúp nàng đến Thiên Sơn Môn. Hắn đã đồng ý, nhưng với điều kiện phải che đôi mắt của nàng lại.
Hôm nay là ngày đầu tiên nàng đến Thiên Sơn Môn.
Thiên Sơn Môn rất đẹp. Có hồ Tam Thủy, Điện Thiên Sơn,... Phong cảnh hữu tình, lại có phần thanh tịnh nhưng cũng chẳng kém phần náo nhiệt.
Ừm, rất náo nhiệt, bởi vì người trong môn nghe nói có một người muốn bái sư nên tới xem.
Lại còn là nữ tử...Ờ, chính xác thì là tiểu hài tử. Không ngờ tiểu muội muội ấy còn không thể nhìn thấy.
Hài tử tội nghiệp...
- Tiểu muội muội à, ngươi mau về đi. Ở đây không thu nạp tiểu hài tử đâu.
- Tiểu muội muội, ngươi là tiểu muội của vị đại ca đó sao?
- Ngươi đi theo huynh ấy tới đây chơi à? Lại chơi cùng tỷ tỷ đi.
- Hay để các tỷ tỷ cùng ca ca dẫn muội đi tìm đại ca của muội nhé.
...
Một đống đệ tử Thiên Sơn Môn vây quanh Minh Nguyệt. Ồ, họ không xem nàng là đồng môn cơ đấy.
Nhìn khắp chung quanh chỉ có nàng là tiểu hài tử thôi, còn lại đều là thiếu niên trên tuổi. Đừng nghĩ sao trên tuổi mới được nhé, bởi họ phải trải qua rất nhiều gian nan mới có thể thành đệ tử môn phái đấy.
- Các ngươi ồn ào gì chứ! Chẳng phải chỉ là một con nhóc hôi sữa thôi sao? Chẳng hiểu nó có gì để cho các ngươi hâm mộ chứ?
Một giọng nói kiêu ngạo vang lên. Một nữ tử lục y khá xinh đẹp, gương mặt nhỏ nhắn cùng búi tóc hai bánh bao trên đầu còn cài thêm vài cây trâm vàng lấp lánh bước tới.
Nàng ta cúi xuống nâng cằm nàng lên.
- Hừ! Nhóc con, ở đây không có chỗ cho ngươi quậy phá, mau tìm ca ca ngươi rồi về đi!
Minh Nguyệt không nhìn thấy nàng ta, nhưng âm thanh chanh chua này cũng làm nàng cảm thấy chán ghét. Nàng nhíu chặt đôi mày nhỏ.
- Thục Kiều! Ngươi đang làm gì thế hả?
Một thanh âm tức giận vang lên. Là Tử Tà à.
- Sư...sư tôn. Người mau xem con nhóc này đi. Nó tới đây quậy phá, quấy nhiễu thanh tịnh của Thiên Môn Sơn...
- Nàng là tiểu sư muội của ngươi, đừng ở đó ăn nói hàm hồ! Nguyệt nhi, lại đây, ta giới thiệu ngươi với mọi người.
Rồi hắn quay sang, kéo nàng đứng cạnh.
- Nàng sẽ là đệ tử thứ của Thiên Sơn Môn. Gọi là Minh Nguyệt. Còn bây giờ, theo ta đi kiểm nghiệm năng lực.
Hắn dắt nàng theo...
-------------------Hết-------------------
Lời tác giả:
Hello! Chương đã có rồi đây!
Xin lỗi mọi người nha, vì chương trước của truyện này bị lỗi nên mình sửa và đăng lại.
Chương sẽ là khảo nghiệm năng lực rồi! Chắc sẽ rất vui đây...
Mong mọi người đón đọc:)