“Ngươi……” Dung Tú chỉ vào Tô Cẩn Hạo, gã đàn ông này không chỉ lạnh lùng, mà còn rất ác độc. Cô nhất định phải làm một vài chuyện, cho hắn thấy cô không khó ưa như lời hắn nói.
“Nếu cuối cùng ta chứng minh được vẫn có người thích ta, ngươi nói xem nên làm thế nào?” Dung Tú tiến lên một bước, tức tối nói.
Tô Cẩn Hạo lạnh lùng nắm cằm cô, “Nếu vậy, hai chúng ta sẽ cùng phủ mà không cùng viện, về sau không can thiệp vào chuyện của nhau.”
“Được! Một lời đã định!”
“Một lời đã định!”
Tô Cẩn Hạo khinh thường liếc cô một cái, vung tay áo, nhấc chân rời khỏi chính điện.
Dung Tú phía sau oán hận cắn răng, gào lên với bóng lưng hắn: “Vương gia, đến lúc đó ta muốn xây một hậu cung cho ngươi xem. Ngươi phải chuẩn bị nửa phần khế đất cho tốt, ngươi với cái nàng Hạ Quán Linh của ngươi đi gặp quỷ đi.”
“Nữ nhân chết tiệt.” Tô Cẩn Hạo thấp giọng rủa, căm giận bỏ đi. Hắn thật sự không muốn xuất hiện cùng nữ nhân này nữa, dù chỉ ở chung trong chốc lát, hắn cũng không dám chắc liệu mình có bị nữ nhân này làm cho tức quá mà chết không.
Sáng sớm hôm sau, trên xe ngựa, Dung Tú và Tô Cẩn Hạo mỗi người tự giác ngồi một bên.
Hôm nay là ngày thứ ba sau khi thành thân, theo quy củ sẽ phải lại mặt. Có điều Tô Cẩn Hạo đã hứa với Hạ Quán Linh sẽ đi bái tế phụ mẫu đã chết cùng nàng ta, nên việc lại mặt cùng Dung Tú ngược lại giống như là chuyện bất đắc dĩ phải ứng phó. Vừa lên xe ngựa hắn đã thúc giục lão Phương mau chóng đánh xe.
[Lại mặt: vợ chồng về nhà bố mẹ vợ sau ngày cưới]
Mà Dung Tú ở đây cũng đã chịu nhiều uất ức, chỉ đợi gặp Dung Dịch để kể lể trút cõi lòng. Tuy trong lòng hy vọng sớm được gặp người cha già của mình, nhưng xét thấy bài học thê thảm hôm qua, cô vẫn mở miệng nói rành rọt với lão Phương xấu xa khó ưa kia: “Lão Phương, hoàng hậu nương nương bảo ta bẩm báo, trong Vương phủ này ai là kẻ đầu tiên dám bất kính với bổn Vương phi, ta thật sự cảm thấy ngươi rất thích hợp.”
Dung Tú nói xong nhướng mày nhìn về phía lão Phương, ý là, ngươi lại cho ta một chuyến “Cực Phẩm Phi Xa” thử xem, ta cũng sẽ khiến hoàng hậu xử ngươi “ngũ mã phanh thây”.
[Cực Phẩm Phi Xa: Tên tiếng Trung của trò chơi điện tử đua xe Need For Speed]
Lão Phương nhận được ánh mắt của cô, run bắn cả người, dây cương trong tay buông lỏng ra, tốc độ xe ngựa cũng chậm đi rất nhiều.
Tô Cẩn Hạo nhíu mày, gằn giọng nói, “Lão Phương, nhanh lên!”
“Lão Phương, chậm thôi!” Dung Tú phản kích.
“Lão Phương, bên phía mẫu hậu đương nhiên bổn vương sẽ giải thích cho ngươi.” Tô Cẩn Hạo phẫn nộ trừng mắt nhìn lão Phương, rốt cuộc lão ta là đầy tớ của ai cơ chứ.
“Lão Phương, lời của Vương gia nhà ngươi mà có thể nghe, thì người ngồi chỗ này bây giờ đã không phải ta.” Dung Tú chậm rãi lên tiếng, đừng tưởng cô không biết, con ngựa Tô Cẩn Hạo này nhất định lại muốn tới Mặc Vân Các lêu lổng cùng Hạ Quán Linh, cô chính là muốn cản trở họ, cho bọn họ trở thành một đôi uyên ương số khổ.
Vốn Tô Cẩn Hạo đã vì chuyện không kịp cưới Hạ Quán Linh làm phi mà buồn bực không vui, những lời của Dung Tú lại như vạch trần vết sẹo trong lòng hắn, hắn phẫn nộ quát: “Dung Tú, bổn vương nhịn ngươi lâu lắm rồi. Bổn vương lệnh cho ngươi, lăn xuống xe ngay lập tức!”
“Ngươi……” Dung Tú chỉ vào Tô Cẩn Hạo, gã đàn ông này không chỉ lạnh lùng, mà còn rất ác độc. Cô nhất định phải làm một vài chuyện, cho hắn thấy cô không khó ưa như lời hắn nói.
“Nếu cuối cùng ta chứng minh được vẫn có người thích ta, ngươi nói xem nên làm thế nào?” Dung Tú tiến lên một bước, tức tối nói.
Tô Cẩn Hạo lạnh lùng nắm cằm cô, “Nếu vậy, hai chúng ta sẽ cùng phủ mà không cùng viện, về sau không can thiệp vào chuyện của nhau.”
“Được! Một lời đã định!”
“Một lời đã định!”
Tô Cẩn Hạo khinh thường liếc cô một cái, vung tay áo, nhấc chân rời khỏi chính điện.
Dung Tú phía sau oán hận cắn răng, gào lên với bóng lưng hắn: “Vương gia, đến lúc đó ta muốn xây một hậu cung cho ngươi xem. Ngươi phải chuẩn bị nửa phần khế đất cho tốt, ngươi với cái nàng Hạ Quán Linh của ngươi đi gặp quỷ đi.”
“Nữ nhân chết tiệt.” Tô Cẩn Hạo thấp giọng rủa, căm giận bỏ đi. Hắn thật sự không muốn xuất hiện cùng nữ nhân này nữa, dù chỉ ở chung trong chốc lát, hắn cũng không dám chắc liệu mình có bị nữ nhân này làm cho tức quá mà chết không.
Sáng sớm hôm sau, trên xe ngựa, Dung Tú và Tô Cẩn Hạo mỗi người tự giác ngồi một bên.
Hôm nay là ngày thứ ba sau khi thành thân, theo quy củ sẽ phải lại mặt. Có điều Tô Cẩn Hạo đã hứa với Hạ Quán Linh sẽ đi bái tế phụ mẫu đã chết cùng nàng ta, nên việc lại mặt cùng Dung Tú ngược lại giống như là chuyện bất đắc dĩ phải ứng phó. Vừa lên xe ngựa hắn đã thúc giục lão Phương mau chóng đánh xe.
[Lại mặt: vợ chồng về nhà bố mẹ vợ sau ngày cưới]
Mà Dung Tú ở đây cũng đã chịu nhiều uất ức, chỉ đợi gặp Dung Dịch để kể lể trút cõi lòng. Tuy trong lòng hy vọng sớm được gặp người cha già của mình, nhưng xét thấy bài học thê thảm hôm qua, cô vẫn mở miệng nói rành rọt với lão Phương xấu xa khó ưa kia: “Lão Phương, hoàng hậu nương nương bảo ta bẩm báo, trong Vương phủ này ai là kẻ đầu tiên dám bất kính với bổn Vương phi, ta thật sự cảm thấy ngươi rất thích hợp.”
Dung Tú nói xong nhướng mày nhìn về phía lão Phương, ý là, ngươi lại cho ta một chuyến “Cực Phẩm Phi Xa” thử xem, ta cũng sẽ khiến hoàng hậu xử ngươi “ngũ mã phanh thây”.
[Cực Phẩm Phi Xa: Tên tiếng Trung của trò chơi điện tử đua xe Need For Speed]
Lão Phương nhận được ánh mắt của cô, run bắn cả người, dây cương trong tay buông lỏng ra, tốc độ xe ngựa cũng chậm đi rất nhiều.
Tô Cẩn Hạo nhíu mày, gằn giọng nói, “Lão Phương, nhanh lên!”
“Lão Phương, chậm thôi!” Dung Tú phản kích.
“Lão Phương, bên phía mẫu hậu đương nhiên bổn vương sẽ giải thích cho ngươi.” Tô Cẩn Hạo phẫn nộ trừng mắt nhìn lão Phương, rốt cuộc lão ta là đầy tớ của ai cơ chứ.
“Lão Phương, lời của Vương gia nhà ngươi mà có thể nghe, thì người ngồi chỗ này bây giờ đã không phải ta.” Dung Tú chậm rãi lên tiếng, đừng tưởng cô không biết, con ngựa Tô Cẩn Hạo này nhất định lại muốn tới Mặc Vân Các lêu lổng cùng Hạ Quán Linh, cô chính là muốn cản trở họ, cho bọn họ trở thành một đôi uyên ương số khổ.
Vốn Tô Cẩn Hạo đã vì chuyện không kịp cưới Hạ Quán Linh làm phi mà buồn bực không vui, những lời của Dung Tú lại như vạch trần vết sẹo trong lòng hắn, hắn phẫn nộ quát: “Dung Tú, bổn vương nhịn ngươi lâu lắm rồi. Bổn vương lệnh cho ngươi, lăn xuống xe ngay lập tức!”