Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung hình ảnh
Mạc Nhànchống gậy đứng lên, thần sắc không có chút biến hóa nào, nói: “Lão phu tuy là một lão già tật nguyền, nhưng không sợ cường ác. Hoàng thiếu gia, ở trước mặt lão phu, ngươi hãy thu lại sự tự tin tự cho mình đúng đi. Trong mắt ta, ngươi thật giống một tên ngốc nói chuyện cười.”
Oanh! Hoàng Ngọc Hằngra tay quả quyết.
Mạc Nhàn cả đời chỉ nghiên cứu bói toán, những năm tháng sau này cơ thể bị phản phệ dữ dội, làm sao có thể chịu được cú đấm của Hoàng Ngọc Hằng, cơ thể
bay ra và đập vào tường.
“Lão già, ngươi có tư cách gì trước mát ta cậy già lên mặt.”
Hoàng Ngọc Hằng đi tới, một tay bóp chặt miệng Mạc Nhàn, dùng ánh mắt lạnh lùng giữMạc Nhàn dựa vào tường, “Cho dù ta có để cho ngươi chết ngày hôm nay. ở đây cũng sẽ không nhấc lên nửa điểm sóng gió, ngươi tin không?”
Khoé miệng Mạc Nhàn chảy ra máu, nhưng trong mắt không có chút sợ hãi, ông ta dửng dưng nhìn Hoàng Ngọc Hằng, cười mỉa mai,”Vậy thì ngươi hãy để lão
phu được chứng kiến đi.”
Hoàng Ngọc Hằng liền dùng sức mạnh mẽ ném Mạc Nhàn một lần nữa vào vách tường.
Mật khẩu:
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url( ) !important;background-position: px !important;background-size: px !important;background-repeat: no-repeat !important;}