Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung hình ảnh
Tống Thu liếc nhìn Sở Trần.
Cuối cùng thì cậu cũng hiểu.
Anh rể đã sớm ngờ tới đối phương sẽ hồi mã thương quay lại đánh, anh ấy căn bản không cỏ ý định bỏ qua cho Hoàng Ngọc Hằng.
Đường lớn rộng rãi.
Sở Trần và Lạc Thư Hà nhìn nhau.
“Đại sư huynh, chinh là hắn đãkhi dễNgọc Hằng.”
Diệp Yên nghiến răng nghiến lợi, đồng thời trong lòng tràn đầy chờ mong.
Cô tự tin rằng với thực lực của đại sư huynh, có thể dễ dàng treo Sở Trần lên đánh.
Trong mắt người Hoàng gia cũng lộ ra vẻ chờ mong.
Hôm nay, Sở Trần đã làm cho Hoàng Giamặt mũi mất hết.
Lạc Thư Hàkhuôn mặt mỉm cười nhìn Sờ Trần, nhẹ nói: “Quỳ xuống.”
“Đại sư huynhuy phong thật lớn.”
Sở Trần cũng cười tủm tỉm, “Phong thái so với năm đó cũng không hề giảm sút.”
Nghe vậy, Lạc Thư Hà đồng tử co rút lại, nghiêm túc nhìn Sở Trần, “Chúng ta đã gặp nhau?”
Tuy nhiên, Lạc Thư Hà nhất thời không nhớ ra được.
Hoàng Ngọc Hằng lạnh lùng nhìn chằm chằm Sở Trần, “Sở Trần, đừng tự tỏ ra vẻ bí ần.”
Sở Trần! Hai chữ tựa như bom,
lập tức nổ vang bên tai Lạc Thư Hà.
Nhập mật khẩu:
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url( ) !important;background-position: px !important;background-size: px !important;background-repeat: no-repeat !important;}