Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung hình ảnh
Bên trong phòng bệnh.
Khi Sở Trần và những người khác trở lại, Mạc Nhàn đã chìm vào giấc ngủ một lần nữa.
“Chăm sóc ông nội cô thật tốt.”
Sở Trần nói, “Hoàng Ngọc Hằng đời này sẽ không bao giờ đứng dậy được nữa.”
Vẻ mặt của Sở Trần vô cùng tự tin.
Tiểu Vô Ưu gật đầu.
Tống Thu nhíu mày, vô ý thức
nói: “Hiện tại y học tiến bộ như vậy, Hoàng Ngọc Hằngmuốn đứng lên, em sợ không phải là không có cơ hội.”
Sở Trần cười, ‘Ta đã nói hắn không thể, thì sẽ không có trường hợp đặc biệt.”
Tống Nhan nghe điện thoại, cau mày nói: “Cha vừa gọi điện thoại nói Hoàng Gia đã có nhiều hành động khác nhau. Từ mười giờ đến nay, chỉ trong mấy tiếng, Tống Gia đã tổn thất nặng nề.”
“Chi sợ không thiếu những kẻ lại bỏ đá xuống giếng.”
Tống Thu nói.
“Sở Trần, thực lực của Hoàng Gia, nếu muốn chèn ép Tống Gia, chỉ sợ …”
Mạc Vô ưu nhìn Sở Trần vẻ mặt đầy lo lắng và áy náy.
Sở Trần đã hoàn toàn đắc tội vớiHoàng Gia để đòi lại công bằng cho ông nội của cô, khiến cả nhà họ Tống đối mặt với nguy cơ diệt vong.
“Vô ưu, cô cứ chăm sóc tốt cho
Ông nội cô.
Mật khẩu:
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url( ) !important;background-position: px !important;background-size: px !important;background-repeat: no-repeat !important;}