Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung hình ảnh
Mạc Vô Ưu ánh mắt lóe lên một chút phức tạp, đem Tinh Vân Lệnh nhìn về phía Mạc Nhàn, “Ông nội, nhìn cái này.”
Mạc Nhàn ánh mắt chợt lóe, thân
thể không nhúc nhích, run rẩy một hồi, “Tinh Vân Lệnh? Là do Sở Trần đưa cho con sao?”
Mạc Vô Ưu kinh ngạc.
ở trong mắt ông nội, Sờ Trần toàn năng như vậy sao?
Có thể mời các trưởng lão của Dược Cốc, thậm chí xuất ra Tinh Vân Lệnh, vậy mà không có nửa điểm kinh ngạc.
“Sở Trầnrốt cuộc là thần thánh phương nào?”
Mạc Vô Ưu không nhịn được hỏi,
cùng lúc đó, Mạc Vô ưuđem quá trìnhSỞ Trầnđưa Tinh Vân Lênh cho cô ấy nói ra.
Khi nghe tin mình suýt bị đuổi khỏi Tinh La Môn, đôi tay yếu ớt của Mạc Nhàn vô thức siết chặt tay.
Chỉ vì không thể trêu chọc Thanh Dương Phái, ông ấy suýt nữa đã bị trục xuất khỏi Tinh La Môn.
“Tinh Vân Lệnh, Vô Ưu Môn chủ.”
Mạc Nhàn nhìn về phía Mạc Vô Ưu, “Vô Ưu, gánh nặng của controng tương lai sẽ rất lớn.”
Mạc Vô ưu sửng sốt, “ông nội, con cũng không phải là người được La Vân Đạo Tôn lựa chọn, là Sở Trần thuận miệng nói thôi.”
“Đã làSỞ Trần nói ra, nó liề đại biểu cho La Vân Đạo Tôn.”
Mạc Nhàn nói,” Không phải con luôn tò mò về thân thế của Sở Trần sao? Kỳ thật,Sở Trần chính là người của Cửu Huyền Môn.”
Đôi mắt Mạc Vô Ưu hiện lên một tia kinh ngạc.
mật khẩu:
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url( ) !important;background-position: px !important;background-size: px !important;background-repeat: no-repeat !important;}